Chương 89.

Phân cảnh thứ mười diễn ra trong ba ngày nhưng trên thực tế hoàn toàn có thể kết thúc sớm trong ngày thứ nhất thứ hai. Tuy nhiên, vì vào ngày đầu tiên cả bốn phe đã chiến đấu với nhau tới lưỡng bại câu thương ta sống ngươi chết, không ai là không dính phải thương tích chí mạng cần thời gian hồi phục. Vì vậy, trong nguyên ngày thứ hai tình trạng không có một Incarnatio nào ló mặt ra ngoài đường nữa là điều đương nhiên. Hai phe đã mất tư cách tranh giành vị trí Tướng quân không bàn đến, sau khi về nhà nghỉ ngơi ngẫm nghĩ thì cuối cùng họ cũng đã hiểu vì sao mình lại thất bại. Còn phía Isagi và Barou, hai căn cứ cách xa nhau cả cây số nhưng từ bên này vẫn có thể nhìn được bên kia vì nhà người nào người đấy đều vừa to vừa rộng, mang tiếng đóng cửa nghỉ ngơi nhưng thực tế là vẫn âm thầm quan sát nhau từ vị trí không ai ngờ tới.

Isagi chính thức bị cấm túc, thậm chí là bị cấm túc ở một phòng riêng chứ không phải là phòng của cậu. Chuyện cậu cố gắng chạm vào nọc độc Hydra dù trước đó đã có tiền lệ Isagi bị chất độc ăn mòn cơ thể cuối cùng đã đến tai Anri, Chigiri, Bachira - những người gắt gao nhất trong việc ngăn cậu tìm đến cái chết.
Họ thừa biết bây giờ Isagi đang bị thương nặng nhưng vẫn cố chấp thử mấy trò cảm giác mạnh thì chắc chắn sẽ không chịu để yên cho vết thương của mình hồi phục bình thường, lao đầu vào làm việc quá sức để bày mưu tính kế hãm hại, à không, phải là thu phục Barou. Vì không muốn để Isagi đã mệt mỏi lại càng thêm vất vả, ba người la mắng cậu một trận rồi chọn riêng ra một căn phòng trống chỉ toàn chăn nệm mềm mại, không có lấy bóng dáng của bất kì vật dụng nào như sách vở bút thước giường tủ, những thứ gợi nhắc con người ta về công việc và cách ly Isagi tại đó.

"Cậu bị cấm túc, hết ngày hôm nay mới được ra ngoài."
Bachira cho Isagi uống nốt số thuốc trị thương trong lọ rồi cẩn thận tịch thu tất cả số lọ thủy tinh lại, ánh mắt hắn như thể nghi ngờ rằng để đống chai lọ này ở đây thì cậu sẽ tìm cách đập vỡ chúng rồi lăn lộn giữa đống miểng chai không bằng. Isagi đọc được suy nghĩ trong đầu anh, bĩu môi lẩm bẩm rằng mình sẽ không làm thế.
Chỉ thi thoảng, thi thoảng thôi, muốn tìm cảm giác đau đớn giữa lúc nhàm chán hay muôn trải nghiệm một nguy hiểm mới mẻ, cậu mới chọn cách tự làm hại bản thân. Isagi cũng không đến nỗi cuồng tự hủy đâu, cậu chỉ...gần...như...thế...thôi.
Bachira nói rằng đến bữa hắn sẽ mang đồ ăn cho cậu, bây giờ thì cứ ngoan ngoãn nằm nghỉ ngơi, chờ đợi cơ thể hồi phục và chuẩn bị cho trận chiến ngày mai đi.

Còn lại một mình trong phòng, Isagi chán nản nằm vật lên chiếc ghế lười to bự hình chân mèo ở gần cửa sổ. Nơi này vốn dĩ được tạo ra vì mục đích nuôi động vật nhỏ, thú cưng trong nhà của mấy bé gái con các chú các dì làm nhân viên công ty nhưng tụi nhỏ chưa kiếm được con thú nào để nuôi nên căn phòng được trưng dụng làm phòng ngủ chung của bất kì ai chỉ muốn lăn lộn khắp nơi mà không lo phải va đầu vào chân giường kệ tủ.
Bầu trời bên ngoài cửa sổ vẫn âm u như vậy, tô điểm thêm sự tẻ nhạt nhàm chán của căn phòng vốn đã rộng rãi trống trải. Isagi không có bất kì việc gì để làm, ngồi nhìn trời mà trong đầu cũng chẳng có lấy ý tưởng gì để giải trí cho bản thân. Cậu thầm nghĩ, trong tương lai xa hơn có khi họ sẽ xích cậu lại một chỗ không cho đi đâu hết, ngăn cậu tự hủy mất thôi.

"Chủ đề thảo luận nhiều nhất của các Chòm sao chính là màn một mình tính kế ba phe của cậu đấy. Số vàng nhận được từ màn trình diễn đó chắc đủ để cậu xây biệt thự luôn rồi."
Luna hiện ra giữa không trung cùng một màn hình lơ lửng, đó là tổng số tài trợ của mười người khảo nghiệm cao nhất phân cảnh này.
Isagi vững vàng chiếm top 1, vượt qua cả Reo về độ giàu có (chỉ tính riêng từ khoản tiền được tài trợ) trở thành Incarnatio có sức hút lớn nhất.
Luna mở một diễn đàn nơi chỉ có các Chòm sao mới có thể truy cập và đăng tải nội dung, tiết lộ một vài bí mật của những tinh tú quy tụ khắp trong ngân hà cho cậu biết.

Chòm sao Người Gác Cổng Thiên Đàng đã thêm một ảnh.
[Cảm giác như cậu ấy ngày càng thu hút hơn, cứ cái đà này...làm sao RR của tôi có cơ hội đây huhu (⁠;⁠ŏ⁠﹏⁠ŏ⁠).]
Chòm sao Thánh Thủy Gột Tẩy Thương Đau đã để lại bình luận:
[RR nhà bạn không có cơ hội, SS nhà tôi còn không có đất diễn.]
Chòm sao Nữ Phù Thủy Đảo Aeaea đã để lại bình luận:
[Tôi nghi ngờ em bé nhà tôi đang bị bé Y đó lợi dụng. Không ổn rồi, em bé còn đòi làm thuốc độc cho người ta uống, chẳng lẽ em bé bị mê hoặc rồi sao.]
Chòm sao Mĩ Nhân Bọt Biển đã trả lời bình luận của Nữ Phù Thủy Đảo Aeaea:
[Cô quên là ai chủ động cưỡng hôn nhóc Y đó à, tôi nghi "em bé" nhà cô đang muốn cho nhóc Y làm quen với một bé trai bộ tộc Cotu đó.]
Chòm sao Nữ Chiến Thần Nhật Xứ đã để lại bình luận:
[Bạn nhỏ Y hành nghề lừa đảo trước nay ra tay không sót một ai, tôi chờ ngày bạn ấy bị lừa thẳng lên giường.]
Bổ sung: [Thật ra tôi cảm thấy ở đâu cũng được, không nhất thiết là phải ở trên giường...]

Chòm sao Dục Vọng Mỹ Vương đã để lại bình luận:
[Các cô bàn tán sôi nổi vậy không sợ bạn Y bé nhỏ có thể đọc được sao?]
Chòm sao Nữ Chiến Thần Nhật Xứ đã trả lời bình luận của Dục Vọng Mỹ Vương:
[Phủi phui cái mồm nhà mi con quỷ già thích đu trai trẻ, bạn nhỏ không thể nào đọc được những dòng này đâu.]

Cảm ơn, tôi đọc được hết rồi.
Isagi mặt không biến sắc lướt hết đống bình luận chửi bởi "con quỷ già thích đu trai trẻ" nào đó, đối với bình luận thể hiện ham muốn của các Chòm sao đối với mình, cậu chỉ đọc chứ không bày tỏ cảm xúc gì đặc biệt cho lắm.
Dù sao cũng quen rồi.
Vào lần hồi quy nào đó Isagi vô tình biết được trên đời này có hằng hà sa số kẻ mang dục vọng to lớn đối với cậu, tất cả chỉ vì: chúng là những kẻ háu đói sành ăn, và một Hồi Quy Giả sống tới vài trăm cuộc đời như Isagi là thứ kích thích vị giác cũng như sự thèm muốn sâu thẳm nào đó của chúng. Chúng muốn lột sạch cậu và thưởng thức sự huyền bí ngon lành bên dưới da thịt ngọt mềm trắng nõn đó, chúng tham lam đưa Isagi vào thực đơn của mình. Hết lần này tới lần khác, hết kẻ này tới kẻ khác. Mà tên luôn khơi mào cho bàn tiệc dục vọng ấy chính là Asmodeus.

Thiếu niên thôi đọc những bình luận trên màn hình, ngón tay trắng trẻo đưa lên xoa nhẹ cánh môi hồng như đang nghĩ ngợi điều gì - Luna đoán vậy vì Isagi có thói quen xoa môi khi đang nghĩ. Hắn quỳ xuống trước chân cậu, mỉm cười:
"Có vẻ cậu đã quen với việc được nhiều người yêu và săn đuổi."
"Như vậy thì có lẽ tôi sẽ bỏ lỡ cậu mất thôi."
Những ngón tay lạnh lùng của hắn vuốt ve làn da trần mềm mại nơi cổ chân trắng ngần, từ từ chui vào ống quần và đi lên trên.
"Làm sao bây giờ, cậu đã hứa sẽ cho tôi một lần. Nhưng với cái đà này thì bao giờ ngày đó mới tới đây?"

Isagi nâng chân, đá nhẹ vào lồng ngực Luna. Làn da trắng tương phản với chiếc áo vest đen hắn khoác bên ngoài, trở thành một kích thích thị giác vô cùng mãnh liệt.
"Tôi đang bị thương mà, anh sẽ giết tôi mất."
"Tôi có thể nhẹ nhàng, tôi sẽ không làm em đau đâu."
Hắn nói, nâng bàn chân như ngọc lên hôn nhẹ.
Isagi cắn môi:
"Dì đầu bếp nói với tôi rằng đừng tin lời của gã đàn ông nào ngoài cha của con."
Cậu đã có ý từ chối, nhưng hắn vẫn chồm người tới, hôn lên sườn mặt của thiếu niên và cười.

"Vậy thì em chỉ việc gọi tôi là cha, tôi sẽ khiến em tin tưởng mình."
"Ngày của em còn rất dài, cha ruột em không ở đây, thì để một người cha khác giúp em giết thời gian nhé."
______________________
Không có H đâu, thành thật xin lỗi nếu tôi đã khiến các bạn chờ mong, chỉ có hint thôi.
Cảnh H đầu tiên, hoàn chỉnh trong fic này thuộc về Oliver Aiku.

Đền bù cho các bạn. Cái này là trang phục Isagi dự kiến sẽ mặc trong phân cảnh nào đó.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top