Ss1-Chương 9:Nguyên tố bị khuyết
Ice im lặng lướt điện thoại,khẽ ngáp ngáp vài cái.Từ lúc cậu bị bắt đến giờ chắc cũng phải được 2-3 tiếng rồi,anh cậu nhắn tin đến cháy cả máy hỏi cậu đâu.Ice chỉ ậm ừ bảo nhà có việc gấp nên đành đi về trước và có lẽ sẽ không đi học vài hôm.Cậu chán nản tắt điện thoại nằm bò ra bàn,đầu úp xuống cánh tay.
Sun ngồi cạnh thấy thế liền tiến lại gần chỗ cậu,vươn tay xoa mái tóc đen nhánh đang rủ xuống kia.
-Buồn ngủ hả?
-Ừm....
Ice không ngẩng đầu lên đáp,gạt gạt cánh tay người kia ra khỏi đầu mình.Sun thở dài hạ tay xuống.
-Về giường mà ngủ,nằm đây đau lưng đấy.
Ice mắt cá chết ngước lên nhìn,quan tâm quá cơ,vậy thả người ta ra đi.
-Nhìn gì?Ta tốt thế mà.
-Nín giù-
"RẦM"
Tiếng động lớn vang lên dưới nhà khiến cả hai giật mình,Sun vội vàng chạy xuống xem,Ice bình thản bước phía sau,nghĩ xem có nên nhân cơ hội này trốn luôn đi không,nhưng trí tò mò đã đánh gục quyết tâm bỏ trốn của cậu rồi.
-Gempa,chuyện gì đó?
Cánh của phòng xanh lá bật mở ra,Duri gãi gãi quả đầu tóc bù xù của mình đi xuống dưới,vừa làu bàu không có được một giấc ngủ yên ổn.
"Giống thật..."
Ice lặng lẽ nghĩ thầm,lúc trước cậu chưa kịp nhìn rõ lắm,nhưng quả thực cái gia đình này giống hệt với của cậu,đến cả việc cả hai đều thiếu "Ice".
Sắc xanh dương không tồn tại ở nơi nó vốn có.
Căn phòng mang hơi thở của biển cả đó luôn được bỏ trống.
Ngôi nhà này,chỉ có thể đầy đủ 7 sắc mới có thể tạo thành cầu vồng...
"Bảy sắc...Bảy sắc....7 sắc...7...sắc?"
-8 sắc...
Ice thì thầm,chân chợt khựng lại.Có lẽ không phải chỉ có 1 sắc bị khuyết...
Người mà cậu gặp hôm trước...
-Cút!!
Tiếng kêu đầy giận dữ cắt ngang suy nghĩ của Ice,cậu ngẩng đầu lên,không mấy ngạc nhiên khi thấy cậu bạn Snow hôm nọ,nhìn có vẻ cáu lắm rồi,Hallintar đang giữ chặt cánh tay của Ais,còn y thì cố vùng vẫy ra.
Ais tức tối ngẩng đầu nhìn những con người y từng coi là gia đình này,trong lòng oán hận không ngừng,và trong lúc đang ngó quanh quất đó,y bắt gặp ánh mắt xanh thẳm của đại dương đang nhìn mình.Cơ mặt y dãn ra,vẻ ngạc nhiên:
-Cậu...là người ở trong lớp hôm trước?
Ice nghiêng đầu,khẽ gật,hôm đó còn chả nhìn cậu mà vẫn nhớ,trí nhớ tốt quá ha.
-Sao cậu lại ở đây?
Halilintar trả lời,cánh tay dần buông lỏng:
-Bắt nhầm người,nhìn cậu ta giống ngươi.
Ais cười khẩy,tia mắt ánh lên vài nét khinh bỉ:
-Tưởng cái gia đình này không cần ta nữa?Đi tìm hai đứa nhóc kia đi,tìm ta làm gì?
-Chuyện đó...chỉ là chút hiểu lầm...
Flame ngập ngừng lên tiếng,nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống,Ais gằn giọng:
-Hiểu lầm?
Ice lặng lẽ lui lên phòng của Sun mà không ai phát hiện,thời cơ tuyệt vời để trốn thoát,cậu không quan tâm đến drama nhà người ta đâu.
Bên dưới vẫn náo nhiệt không ngừng,Ais chửi tắt cả bếp,đám kia không dám ho he gì vì trong chuyện này,họ thực sự đã sai,Ais đã phải chịu rất nhiều tổn thương nên dễ hiểu cho y tại sao lại thù họ đến vậy,chửi xong thấy bọn kia chắc đã thấm,y quay lưng vẫy chào bước đi,không quên vứt lại một câu:
-Chừng nào ta chưa về thì đừng có đi tìm,trong thời gian đó nghĩ cách bù đắp đi.
-Ê này...!
"Rầm"
Gempa thở dài,hết cách rồi,đành nghe theo lời y thôi.Đợi đến bao giờ Ais tha thứ cho bọn họ.
Sun lúc này mới nhận ra có gì đó thiếu thiếu:
-Ice,cậu ta đâu rồi?
6 đôi mắt nhìn nhau,Sun chạy bằng tốc độ ánh sáng lên phòng,chỉ thấy cửa sổ đang mở toang,rèm bay tứ tung còn người thì đã biến mất.Halilintar lên theo ngày sau đó:
-Trốn rồi à?
-Không thấy sao còn hỏi?
Sun cộc cằn,không hiểu sao hắn cảm thấy lòng mình có chút hụt hẫng,tức tối.Hắn lắc đầu rồi đẩy Hali ra khỏi phòng mình:
-Giữ lại cũng chẳng ích gì,đằng nào chả phải cho về không thì rắc rối lắm.Ngươi cút ra khỏi phòng ta đi.
Nói xong liền đóng sập cửa lại,ký hiệu ánh sáng treo trên đầu cửa rung lắc dữ dội rồi rơi xuống.Halilintar nhìn một lúc rồi nhặt lên,nhìn đôi bàn tay của mình đang mờ dần,anh thở dài.
Chúng ta không còn nhiều thời gian...
Nguyên tố bị khuyết...
---------______----------______----------
Ice bất ngờ nhìn bàn tay đầy máu của mình,vừa nãy chỉ đưa tay lên che miệng lúc ho thôi ai ngờ ho cả ra máu.Cơ thể cậu bị gì đây?Bộ thỏi chocolate của tên kia đưa cậu có độc à?Có nên đi khám không nhỉ?
-Hah...hah...
Ice khuỵu xuống,cậu cảm nhận cơ thể mình đang yếu đi thấy rõ,nhịp thở trở nên rất khó khăn,cả người như không còn chút sức,này chắc chắn không phải do cậu mệt đâu.Có độc thật đấy à?Chết dở...tên đó chơi chó vậy...
Bàn tay phải của cậu đột nhiên đau nhói,Ice đưa tay lên nhìn,chợt thấy một ký hiệu kỳ lạ màu đen thoắt ẩn thoắt hiện trên tay cậu.
"Cái gì đây?Ký hiệu này nhìn quen quá...Hình như mình gặp ở đâu rồi thì phải...Hay là mấy tên dở hơi làm gì mình rồi?"
Ice rùng mình,nếu là tên Sun thì có thể lắm...
-Kệ đi,chắc không chết được đâu.
Với tính cách bất cần đời của mình cùng việc cơn đau giờ không còn nữa,cậu bắt xe đi về phía thành phố,trở về với người cha giả của mình.
------____------_____--------
Mái tóc đen rủ xuống che đi đôi mắt màu tím sẫm chăm chú nhìn cánh hoa lưu ly đang dần tàn héo trong đôi tay mình,chiếc khăn quàng trắng che đi nửa khuôn mặt,từ sau chiếc khăn đó,một giọng nói trầm thấp phát ra,mang chút giai điệu ngả ngớn.
-Ngươi chọn ai đấy?
-Một thằng nhóc màu đỏ nào đó,không nhớ rõ tên,nhưng thằngđó cục súc vl.
Một giọng lạnh lùng vang lên đáp trả từ trong bóng tối.Dark nhếch mép,đong đưa đôi chân đang bắt chéo,tay chống một bên má xoay xoay bông hoa xanh thẫm.
-Còn ngươi thì sao?
-À...Ta hả...-Dark cười nhẹ,trong đầu hiện lên bóng hình Ice-Một cậu nhóc băng giá xinh đẹp,dù sao thì ai chả mê những thứ đẹp đẽ,mai sau có linh hồn của ẻm ở cạnh cũng vui.
-Chẹp...Đồ háo sắc...
Dark cười,đuôi mắt cong lên vui vẻ.
-Ha ha,ngươi cũng sẽ thế khi gặp nhóc đó thôi,Lunar.
-Rất hân hạnh,để hôm nào ta đi chiêm ngưỡng thử xem.
-Tốt thôi~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top