Ss1-Chương 8:Phòng của Ais

----------______----------_______

Ice:Ưm.....

     Ice mở đôi mắt xanh biếc của mình ra,mơ hồ nhìn quanh.Người câu đau buốt như bị kim chích đến nỗi phải mất một lúc cậu mới ngồi dậy được.

     Một cơn choáng váng ập đến,Ice đưa một tay lên sờ đầu,khẽ đổ mồ hôi.

Icw:Ugh...

     Sau một lúc cậu cũng đã ổn định được cơn choáng,nắm chặt chiếc chăn bông màu trắng tuyết đang đắp trên người,cậu ngó xem nơi mình bị bắt đến.

     Well,phòng chủ yếu là màu xanh,một cái kệ sách ở góc phòng,kế đó là cái bàn trên đấy đang để một cuốn sổ.Tủ quần áo cùng một chiếc piano hịn hò bám bụi,xem ra cũng đã khá lâu không có người đụng vào nó.Thêm cái giường cậu đang nằm là hết đồ,nếu như không tính mấy trăm cái đồ nhỏ nhắn xinh xinh trên tủ sách.

     Ice bước xuống sàn nhà lạnh ngắt,lập tức vịn tay vô tường.Cậu có cảm giác mình yếu đến nỗi đi cũng không nổi nữa.

Ice:"Chết tiệt, rốt cuộc tên kia đánh mình như thế nào vậy?!"

     Mất mấy phút để ổn định,Ice bắt đầu lướt quanh căn phòng mình đang ở.

     Ice nhẹ nhàng đi đến bên chiếc piano,chiếc piano này rất đặc biệt,nó không giống bất cứ cái đàn nào mà cậu từng biết.Nốt trắng trong suốt và nhìn bồng bềnh giống như nó được tạo từ nước,còn nốt đen lại nhờ nhờ đục như những tảng băng.Toàn cây đàn được làm từ băng và nước.

     Cậu gõ thử một phím đàn,nó vẫn ra cao độ bình thường,trông nó cũng không giống một vật để chưng,xem ra chủ nhân của cây đàn này sở hữu nguyên tố thủy giống cậu.

     Một cơn gió mạnh thổi qua,làm tung bay mái tóc đen dày của cậu,tia nắng lấp lánh nhè nhẹ chiếu trên khuôn mặt xinh đẹp,làm cho cả căn phòng sáng bừng lên.

     Ice khẽ đưa tay lên che những tia nắng nghịch ngợm đang nhảy múa trên mặt,hướng ra nhìn phía cửa sổ.Hôm nay là một ngày đẹp trời và nhiều mây,mặt trời ló rạng ra khỏi một cụm mây đặc biệt lớn và bông như kẹo.

     Chợt thấy tầm nhìn thoáng hơn mọi hôm,cậu nhận ra mình chỉ đang mặc chiếc áo dài tay cùng quần xám.

Ice:"Áo khoác và mũ đâu rồi?"

     Nhìn quanh quất phòng để tìm chúng,bỗng thấy một quyển sổ đang nằm yên trên bàn,tính tò mò nổi dậy,Ice tiến đến gần.

     Nhật ký?

     Không,đọc chả giống chút nào,như là ghi lại sự kiện thôi.

     Ngày 10/9/2021

     -Hai đứa điếm về chung nhà,phiền thật,muốn chém ghê.

      Ngày 12/9/2021

    -Phát hiện nhân cách thực sự của hai đứa điếm,muốn giết.

     Ngày 20/9/2021

   -Phát hiện ra sự thật

     Ngày 23/9/2021

     Gì mà lúc 5 tuổi bị bắt nạt?Gì mà lúc đấy chưa đủ sức để chống trả?Gì mà tự nhiên có hai đứa hãm *beep* lòi đâu ra cứu?

     Dẹp mẹ hết đi!!!!!

     Thứ nhất:người cứu các người lúc đó là tôi,chứ dell phải hai cái đứa súc vật nào đấy ra tranh công,ok?

     Thứ hai:Tôi biết mấy người cho họ ở chung dell phải vì ơn nghĩa gì đâu,thích rồi chứ gì?Cũng dell phải việc của tôi,cứ xuống địa ngục cùng bọn chúng đi.

      Ồ...trang này thì giống nhật ký rồi đấy.

   .....................

     18/11/2021

   -Nói ra sự thật,không ai tin.

.

.

.

.

.

.

CMN TAO MUỐN GIẾT HAI ĐỨA MÀY LẮM RỒI ĐẤY!!!

...............

     Ngày 13/12/2021

     Được thôi,mấy ngày qua tôi chịu bọn nó đủ rồi và chịu mấy người cũng đủ rồi,tôi sẽ đi cho mấy người vừa lòng được chưa?

     Xem bao giờ mấy người sẽ tỉnh ngộ.... 

     ---------------------------------

     Nhìn những dòng chữ cuối cùng được viết trong cuốn sổ,Ice suy đoán rốt cuộc người này đã trải qua những gì.Gì nhỉ?Nào là hai đứa nào đó về chung nhà...Rồi nhân cách thực sự,rồi phát hiện sự thật....Rốt cuộc-

??:Đừng có tự tiện lục lọi đồ của người khác.

     Ice hoảng hồn quay lại,muốn thiếu niêu cao vãiiiiiiiiii chưởng đang khoanh tay tựa lưng vào cửa đứng.   

 Ice:Halilintar?

??:Không phải.Tôi là Thunderstorm.

Ice:Thunder....storm?

     Thunder bước từng bước chậm rãi đến chỗ Ice,đè cậu ra bàn và dí sát mặt mình với mặt Ice.

Thunder:Nói,cậu biết gì về Ais?

     Hơi thở của cả hai như hoà quyện vào nhau.

     Ice tự nhiên bị đè ra thì khó hiểu,và cả một chút sợ hãi cùng hoảng loạn nữa.

Ice:Ais là ai?

     Thunder siết chặt cổ tay cậu,trừng mắt.

Thundet:Không biết?

Ice:Đau....

     Anh thở dài thả Ice ra,đứng thẳng lên nhìn bầu trời trong xanh phía bên ngoài.

     "Rầm!!!!!"

Flame:Thunder,biết thông tin gì về Ais chưa?

     Thunder nhẹ nhàng lắc đầu,liếc nhìn Ice đang đứng ở đó.

Thunder:Cậu ta không biết gì về Ais hết.

Flame:Sao lại giống đến vậy?

Thunder:Đừng hỏi ta,không biết gì đâu.

     Flame cau mày nhìn sang Ice đang ngơ ngác

Flame:Ngươi tên gì?

Ice:Ice.....

Flame:Ngươi thật sự không biết gì về Ais?*nhìn vào mắt Ice*

Ice:*lắc đầu*

     Nhưng rồi cậu chợt nhớ đến cậu bạn Snow hôm trước,liền ngập ngừng lên tiếng.

Ice:À thì....chắc là có....nhưng không biết có đúng không nữa....

     Nói xong cậu kể chuyện đó cho Thunder và Flame,cũng miêu tả cả ngoại hình nữa.Hai đứa kia nghe xong thì trầm ngâm một lúc rồi kéo nhau ra cửa.

Thunder:Lục tung cái trường đấy lên thôi,đi nhanh lên Flame!

Flame:Từ từ,đâu phải ai cũng có tốc độ tia chớp như ngươi đâu?

Ice:Ê,còn tôi thì sao?

Thunder:Cứ ngồi yên đấy đi.

Ice:Sao không cho tôi về?

Thunder:Thích.Còn lằng nhằng nữa là xích lại đấy.

Ice:...................

Flame:*nói vọng xuống*Thằng Fabulous kia,trông hộ ta người này nhá.Nếu có ý định bỏ trốn cứ thẳng tay xích vào không thương tiếc.Làm dell xong thì hôm nay ăn cám đi nghe chưa?

Ice:...............

Sun:Clgt?

Thunder:Ta với Flame đi tìm Ais đây.

Quake:Đi nhanh nhá,không mang được Ais về thì tối nay nhịn cơm đi.*thản nhiên húp trà*Còn người trên kia cứ để ta lo.Lâu lâu mới có khách đến nhà phải giữ lại chơi chứ nhỉ?*nở một nụ cười nguy hiểm*

Ice:*lạnh sống lưng*"Nè nè nè là mấy người ép chứ tôi đâu có muốn ở đây đâu?!*

     Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ và đang tính xem có nên phá nát cái cửa kính này không.Nhưng mà bạn Mặt Trời Chói Loá Như Ánh Sáng Của Đảng kia đã lên tới nơi.

Ice:*nhìn Sun*........

Sun:*nở một lụ cười tự tin*Ngươi là Ice đúng chứ?Ta là Sun,mang sức mạnh của đảng.

     Sun đột nhiên trở giọng,nở ra nụ cười nham hiểm

Sun:Ngoan ngoãn ở yên đây đi,không thì ta không dám chắc trên khuôn mặt xinh đẹp của ngươi sẽ có vết thương nào đâu.

     Ice triệt để im lặng,gì mà mời đến chơi?Đây rõ ràng là bắt cóc!Cậu muốn về!

     Ice thở dài rồi ngồi xuống giường,thôi thì ở đây một chút cũng được.

Ice:Ê,có gì ăn không?

     Sun nhìn cậu bằng nửa con mắt rồi đặt điện thoại xuống bàn,di chuyển xuống dưới bếp.

Sun:Đợi chút ta đi lấy cho.

     Bóng lưng Sun vừa khuất,Ice lập tức đứng dậy tiến về phía cánh cửa sổ.Trốn đi bằng cửa chính chắc chắn là không được.Dù tên kia trông cậu nhưng chỉ cần hắn lơ là thì cậu có thể đi rồi.

     Nghe tiếng bước chân to dần,Ice nhanh chóng mở chốt cửa sổ,vừa kịp lúc Sun lên đến nơi.

Sun:Đứng đó làm gì thế?

     Sun đưa cho cậu một thanh socola,nhìn với ánh mắt dò hỏi.

     Ice bóc vỏ ném vào thùng rác gần đó,tiện tay kéo ghế ra ngồi.

Ice:Không có gì,ngắm cảnh chút thôi.

     Sun nhìn cậu một lúc lâu,Ice khó hiểu liếc hắn,bộ mặt cậu dính gì à?Đột nhiên,hắn cười rồi cúi xuống nghịch lọ hoá học mà hắn đem theo,lắc lắc vài vòng khiến nó chuyển sang màu tím rồi nhẹ nói.

Sun:IQ 300,ngươi đúng là thông minh...

Ice:???

     Sun uống lọ thuốc kia rồi đứng dậy đi đến chỗ cậu,khoá chốt cửa sổ lại.

Sun:Nhưng ta cũng không phải là kẻ ngốc.

Ice:....

     Ice nhìn hắn với ánh mắt cảnh giác,hắn khó đối phó hơn cậu tưởng.Xem ra muốn trốn đi cũng không dễ...






Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top