_Yum Yum_

Suho là côi nhi, cha mẹ cậu đã bỏ rơi cậu vào một đêm mưa tầm tã. Trước một cánh cổng sắt sa hoa lạnh lẽo, một thiên thần nhỏ nhắn bị bỏ rơi.

Suho được một người làm của tòa lâu đài cổ nhận nuôi. Bà ấy rất tốt bụng, nuôi nấng cậu từ nhỏ đến lớn.

Năm nay cậu vừa tròn mười bảy tuổi, xinh đẹp vô ngần. Mái tóc nâu mượt mà, làn da trắng sứ mịn màng, môi đỏ mọng. Đặc biệt nhất chính là đôi mắt, một đôi mắt màu đen huyền nhưng trông lại trong suốt, long lanh như chứa nước mà nhu mì như mặt hồ tĩnh lặng không gợn sóng.

Cậu đủ lớn để có thể xuất hiện trên thế giới này rồi, đủ lớn để hiện diện. Người làm nọ dắt cậu đi một quãng xa từ ngôi nhà gỗ cậu cùng người mẹ kia sinh sống, băng qua một cái ao trồng đầy phong rêu bằng chiếc cầu dây phủ đầy bụi bặm. Bà dùng tay tách hai khóm Sơn Trà ra hai bên như vén một bức màn xanh ngọc được điểm trắng ngọc là những bông Sơn Trà nhỏ xinh ngát hương. Đi qua khung rèm kia chính là cảnh sắc thiên đường. Trước mặt Suho là một tòa lâu đài cổ như trong những cuốn truyện xưa. Tòa lâu đài được xây toàn bộ bằng đá lưu ly đen của người Trung Quốc nhưng kiểu dáng lại đậm chất cung điện Anh.
Nhìn tòa lâu đài từ góc độ nơi cậu đứng chỉ thấy một khung cửa sổ to, được những thanh sắt đen lạnh lẽo phối hợp với sự mỏng manh tinh tế của thủy tinh sắp xếp thành hình lục giác đều có hai dấu chéo chia hình thành bốn phần.

Để Suho ngắm chán chê, mẹ cậu lại nắm chặt đôi tay trắng sứ của cậu kéo đi. Đi qua lâu đài từ phía trước, khung cảnh này mới khiến Suho có phần ngỡ ngàng hơn. Nó thật sự quá lộng lẫy, phía trước với một đài phun nước được xây từ gốm cứng trắng, bắt mắt vô cùng. Cánh cửa lớn không hề mở ra, nó được làm từ gỗ mun đen bóng. Họa tiết hoa văn tinh sảo được khắc thành hình nhỏ nhắn, trang trí thên cho cánh cửa. Hai bên là bức tượng thần gác cửa Hi Lạp được đúc bằng bạc đen quý giá. Hai bức tượng đúc biến hóa như thần, khiến con người ta khiếp sợ vì độ giống thật của hai vị thần này.

Suho ngây ngốc nhắm nhìn tòa lâu đài cổ kia, khi bị một cánh tay đẩy về phía trước. Cánh cửa như có phép lạ mà kịp lúc mở toang ra xong đóng cái 'ầm' lại khi Suho đã vào trong. Cảnh tượng như tòa lâu đài đã nuốt chửng thân hình nhỏ nhắn của Suho.

Suho bị đẩy bất ngờ liền theo cái gọi là quán tính mà ngã chõng choài ra sàn đất lạnh lẽo. Bên trong tối tăm, sàn nhà lấm lem bụi. Gắng đứng dậy, lấy hai tay phủi phủi bộ đồ đang mặc trên người, Suho lại gần cánh cửa cố khéo ra, đập đập, gõ gõ. Một lần nữa như để kiểm chứng cho sự việc quái quỷ đang sảy ra. Bóng tối và khoảng rộng không xác định kiến cậu hoảng sợ thân ảnh nhỏ nhắn run lên. Từng đợt khí lạnh chạm nhẹ vào da cũng khiến cậu như muốn khóc thét. Cậu nhớ về đêm hôm ấy, cái đêm cậu bị bỏ một mình với bóng đêm vô tận và cơn mưa lạnh lẽo. Suho khóc nấc lên, dựa lưng vào cánh cửa lớn mà ngồi, hai chân co lại, hai tay ôm lấy bờ vai nhỏ nhắn của chính mình. Nước mắt không thể ngưng nối tiếp nhau mà lăn dài trên bờ má phấn nộn.

Bỗng từ khoảng không gian nào đó phát ra vài tiếng 'lộc cộc' bước đi như có như không. Cảm nhận âm thanh kì dị kia tiến đến gần, Suho càng xiết chặt vòng tay hơn, người co lại thành một đống. Đầu gục vào vòng tay, mắt nhắp tịt không muốn nhìn thấy thư gớm ghiếp mà cậu nghĩ trong đầu.

Phản phất ánh nến vàng ấm áp, Suho người không thể ngừng rung, tò mò ngẩng gương mặt đẫm lệ cùng đôi mắt long lanh còn đọng nước lên nhìn. Một chàng trai cao lớn với cái lúm đồng tiền như ẩn như hiện khi anh mím môi. Đôi mắt hai mí màu xám tro hiện tia ấm áp không ác í.

Lay nhìn thấy tiểu bạch thỏ đáng yêu vô ngần trong cảnh yếu mềm mà xiêu lòng. Đổ như cây bị chặt vì sắc đẹp trong sáng không vướng bụi trần, băng thanh ngọc khiết (như Long Cô Cô) của Suho.

Từng ánh nến khác cũng được thắp lên, trên chiếc đèn chùm lớn, nến vàng lung linh mà soi sáng cả khoảng không đen tối phút trước. Nhìn về phía cây nến gần cửa sổ, Suho bắt gặp cậu con trai với mái tóc màu violet, đôi mắt cún màu xanh cùng nụ cười ấm áp. Ngồi trên chiếc ghế phủ khăn trắng là người con trai với ngương mặt lạnh lùng, đẹp như tạc tượng, ánh mắt vàng như toát ra hàn khí nhưng có chiếc mồm hơi móm rất dễ thương. Từ cầu thang đi xuống là hai cậu con trai nữa, một cậu cao cao, miệng cười toe tét. Một cậu không cao bằng cậu kia nhưng... môi cậu ấy rất quyến rũ nha~ lấy tay tự cóc đầu mình khi xuất hiện suy nghĩ kia, Suho quay hướng khác xem sét. Hành động đáng yêu kia khiến tất thảy người có mặt trong phòng phải phì cười. Bên góc trái, cạnh bình hoa Bách Hợp trắng là cậu con trai thân hình khỏe khoắn cùng làn da nam tính hết cỡ. Bàn tay chạm nhẹ vào vai, Suho giật mình quay lại thì thấy cậu con trai khác nữa với mái tóc màu cam, đôi mắt to viền sắc sảo nhưng má phính trông rất... bánh bao. Trên cầu thanh chậm chạp mà đi xuống, người con trai cùng nụ cười đẹp đẽ vuốt lại tóc nói:

_Chào mừng em! Tiểu bạch thỏ. - Giọnh thanh a~

Thế là cả 2, 4, 6, 8, 10, 12, 14, 16, 18. À...18 con mắt nhìn nhau đắm đuối.
____

Lay đỡ Suho dậy, giúp cậu phủi bụi quần áo. Xiumin dùng khăn tay mà lau nước mắt, mước mũi tèm lem trên đôi má phấn nộn đáng yêu. Chen nhanh giọng nói:

_Suho! Em mau nghỉ ngơi đi, mai phải làm nhiều việc lắm.

Suho như kẻ ngốc, bao nhiêu câu hỏi bay bay trong đầu mình. Sao họ biết tên mình? Sao trời sáng họ lại nghỉ ngơi? Sao mẹ lại đưa mìng vào đây? Mình vào đây làm gì?

Như đọc được suy nghĩ của Suho, Baekhyun nhanh nhảu trả lời:

_Tôi thiếu gia Baekhyun. Là một trong những chủ nhân của tòa lâu đài này gồm: Xiumin, Chen, Sehun, Chanyeol, D.O, Kai và Lay. - Vừa nói vừa chỉ tay từng người.

Lay dùng giọng ấm áp chết người, nối lời Baekhyun:

_Em là do ăn gạo nhà tôi mà lớn. Cũng đến lúc phải trả rổi nhỉ? Từ giờ em là tiểu nô nô của chúng tôi, chúng tôi bảo một là một, nói hai không cho phép em kêu ba. Ngoan ngoãn mà nghe lời... - Nói như hăm dọa, Lay đưa tay nhéo má Suho.

_Suho, phòng em phía kia. Mau nghỉ sớm mai làm việc. - Chen nói.

_____

Suho cảm giác như bị trao thân vậy, não vẫn không sử lí được mấy thứ kì quoái kia. Mắt nặng nhọc nhắm lại. Có cánh tay luồn qua eo cậu, Suho tỉnh giấc mà quoay mặt lại. Chóp mũi chạm chóp mũi người kia, gương mặt cậu phủ một lớp hồng. Sehun thiếu gia đẹp trai quá, nam tính ngời ngời nữa. Lạnh lùng kiểu thế này thiếu nữ ngoài kia chết đổ mất.

Sehun im lặng, lúc sau mở mắt:

_Không thoải mái?

Suho mở to mắt, đầu lắc quần quật, nhắm mắt. Sehun cười vì Suho quá dễ thương đi, tiểu bạch thỏ này anh nhất định ăn sạch. Ý nghĩ đen tối hiện lên trong đầu khiến Sehun cảm thấy hưng phấn. Không được! Nhà mình nhiều sắc lang như thế, bọn chúng sao bỏ qua con mồi béo bở thế này? Nếu như không lấy làm của riêng được chi bằng ta sẽ là người đầu tiên có được. Sehun cười, mặt dâm tà hiện rõ, nhìn tiểu thỏ mới đó mà ngủ say.

Suho ngủ chưa say hẳn, cả người cơ hồ lại xuất hiện cảm giác ướt át, nhồn nhột. Sehun dùng lưỡi tinh ranh liếm láp bên tai, thi thoảng cắn cắn vài cái. Tay thì không yên mà vuốt ve thân thể, da thịt mềm mịn bên trong chiếc áo phông mỏng tanh. Suho sửng sốt, cố đẩy Sehun ra miệng thì lắp bắp:

_Thiếu... thiếu gia Sehun... người... người đừng...

Sehun dục vọng cao trào, bí bức khó chịu phả ra một câu như có như không:

_Cho ta.

Anh lại tiếp tục lao vào hõm cổ trắng ngần mà mút mát. Trên làn da trắng hiện các vết đỏ ửng gợi tình. Tay miết hai bên đầu ngực, nơi đó cũng phản ứng mà dựng lên. Suho quả quyết lắc đầu, thế nào mà ngay cả cậu cũng phản ứng? Sehun cảm thấy tiểu đệ đệ của tiểu bạch thỏ đứng dần lên thì nhếch mép cười. Anh cao hứng mà xé toang lớp áo mỏng.

Áp môi mình lên đôi môi mọng đỏ, anh điêu luyện mà tráo, nút lưỡi. Suho lần đầu biết thế nào là hôn, cảm xúc hết sức khó tả. Tay Sehun luồn vào trong lớp quần ngủ của cậu, biết ngay mà! Tiểu bạch thỏ thực dâm đãng nha, đi ngủ còn không mặc quần nhỏ. Tay chạm vào tiểu đệ đệ, xoa xoa bóp bóp. Suho thẹn đỏ mặt, trong nụ hôn sâu vì khoái cảm mà trong họng rên 'ư ư'. Lột luôn quần của Suho ra, làm lộ tiểu đệ đệ nhỏ xinh đang cương đến là mạnh mẽ. Sehun đùa cợt mà chạm nhẹ đầu khấc. Tiệu đệ đệ giựt giựt, Suho rên rĩ dâm đãng. Sehun ngắm nghía tiểu cúc hoa của Suho bị kích thích mở ra, nuốt vào hư không, chảy da dâm thủy ướt át. Cho một ngón ta vào, Suho đau đớn:

_Aha... đừng... đừng mà... thiếu... thiếu gia... a...a... Sehun...a...đừng...dừng lại...

Sehun không dừng, cho thêm hai đến ba ngón vào trong bắt đầu động. Cúc huyệt ngứa ngáy, khó chịu, cho dù đã có ba ngón tay bên trong nhưng không làm Suho thoải mái dục vọng. Đành dẹp hết thể diện mà xin xỏ:

_Thiếu gia... Sehun... thiếu gia...a... người...người...a...a...ah...cho em...ahh..ân..

Sehun không động nữa, rút tay ra khỏi cúc huyệt:

_Cho cái gì?

Suho sắp khóc rồi, cảm giác bị trêu đùa rất khó chịu. Bên dưới dù ngứa ngáy, bên trên cũng chưa giải quyết nhưng đành thôi vậy. Suho mắt long lanh, ngồi dậy cầm tấm áo mà mặc vào lại. Giọt nước rơi xuống lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp. Sehun chịu thua, thấy mĩ thụ khóc liền rung động. Đưa tay lau đi nước mắt, dùng giọng gợi tình:

_Của ta nhất nhất cho em!

Ấn môi mình xuống môi Suho, giải thoát cho cự vật to lớn đang cương cứng như muốn phát nổ của mình, Sehun mau mau mà vào trong. Dù là rất muốn đi nhưng kích thước của cự vật là quá to, khiến Suho đau đớn cúc huyệt gắt gao xít chặt. Sehun được thời rên rỉ, bên trong Suho nóng ấm, chật chội, bao trọn từ gốc đến ngọn dương vật anh.

Sehun bắt đầu động, nhịp chậm rồi tăng nhanh dần. Từng cú thúc mạnh bạo, sâu lút cán khiến Suho điên loạn:

_A... dương vật...to...to...ân... thiếu gia...a...ahh...thoải...ahhh...a...mái...ư...

Sehun dùng tay ma sát lên xuống tiểu đệ đệ bị bỏ quên nãy giờ, bên dưới vẫn không ngừng ra vào dữ dội. Nhận cả hai luồn khoái cảm, Suho xướng sắp chết;

_Không...ahhh...a...ân...em...bắn...a...aaa...bắn...

Sehun thúc mạnh vô sâu, cúc huyệt gắt gao nuốt vào nôn ra dương vật, xoa bóp nhục dục. Sehun gầm lên rồi bắn đầy bên trong Suho. Cậu cũng bắn khắp bụng hai người...

Vậy là lần đầu tiên của cậu trao cho tiểu thiếu gia lạnh lùng. Trong căn nhà toàn là sắc lang biến thái liệu sau này cậu sẽ ra sao?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top