Chap 15

Cảm ơn bạn Minny_Oki đã theo dõi, vote cho truyện và comment(#^.^#)
__________________
"Mai con trở lại trường nhé? Nghỉ lâu quá không tốt đâu." YoonGi nhận ra mình phải tiếp tục đi học thay cho thân chủ. Không thể để ai nói cậu không ăn học đàng hoàng. Có thể sẽ có nhiều phiền phức khi ở trường.
'Min YoonGi' thường bị bọn cùng lớp bắt nạt. Cho nên YoonGi mới này sẽ giúp cậu xử cho chúng một trận!
Bình thường cậu sẽ không nhúng tay vào những việc cậu không hứng thú. Nhưng nếu đã ở trong cơ thể này rồi thì phải có gì đó gọi là đáp trả.
"Con có bị sốt hay gì không YoonGi? Lúc trước con còn chẳng muốn đến trường nữa mà." Mẹ Min tưởng mình nghe nhầm, đưa mắt nhìn ba Min đang ngồi đọc báo. Sau khi nhận được ánh nhìn đáp trả mang theo ý Bà không nghe nhầm đâu thì quay người hỏi cậu ngay tắp lự.
"Con thấy rằng mình nên cố gắng học tập hơn. Con không có hứng với bọn người kia đâu. Ba mẹ yên tâm." YoonGi điềm nhiên trả lời. Cậu biết vì sao bà lại phản ứng như vậy.
Chỉ lo cho Min YoonGi sẽ bị ăn hiếp ở trường mà không dám nói thẳng. Sợ sẽ ảnh hưởng tới cậu.
"Vậy thì được." Mẹ Min khi nghe cậu trả lời chắc nịch thì thở phào đồng ý.
"Nhưng nếu có đứa nào ăn hiếp con, báo ngay cho mẹ biết chưa?" Phu nhân quyền lực Minh gia ra lời đề nghị.
Ai mà động vào con trai bà... Bà sẽ xử đẹp đứa đó!!!

________________

YoonGi nằm trên giường nhìn trần nhà màu trắng được sơn mới. Căn phòng ban đầu của thân chủ đã được cậu dọn dẹp sạch sẽ. Nhưng YoonGi ngủ không được...
Người ta bảo Căng da bụng thì trùng da mắt mà. Sao chả đúng gì hết trơn á(°_°)
Có lẽ quá nhiều việc xảy ra, cậu chưa thể tiếp nhận hết được. Chỉ trong một ngày mà lại...

Vì ngủ không được nên YoonGi quyết định sẽ đi dạo một chút. Có khi nhiễm gió lạnh bên ngoài cậu sẽ ngủ ngon thì sao('・_・')
YoonGi thay một cái áo len tay dài màu khói qua quá đùi với cái quần ôm đen. Không quên lấy cái thẻ đen mẹ Min ban nãy đưa cho cậu. Nhỡ lúc ra ngoài có gì cần mua thì sao?
[Ơ! Vậy sao anh không đem tiền lẻ? Mang thẻ làm giề?]|( ̄3 ̄)|
Thành công nhảy khỏi ban công lầu hai không cao nhưng không thấp. Hiện tại cậu đang đứng trước mặt một vệ sĩ của biệt thự.

Bốn mắt nhìn nhau...
Bị người ta thấy mịa rồi.

"C...cậu chủ?" Vệ sĩ khó hiểu nhìn cậu. Chẳng phải vừa nãy, cậu chủ của mình vừa nhảy khỏi biệt thự từ lầu hai à?
Σ(゚д゚lll)
Ôi con tym của vệ sĩ rơi tọt ra ngoài rồi!
"Xuỵt..."
"Tôi đi ra ngoài hóng mát chút thôi. Lát về liền ấy mà." YoonGi ra dấu im lặng, lựa lời giải thích cho hành động quái dị của mình với một nụ cười không thể tỉnh hơn.
...
"Cơ mà... Anh có súng không?"

==============
END Chap

Cảm ơn các bạn đã đọc chap.
Có lỗi sai chính tả, mong các readers bỏ qua. (_ _).。o○
Vote hộ Sa ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top