Chương 10: hoảng


Bản thân Min Yoongi cực kì chán ghét điệu bộ của đám người đó. Nếu không phải vì lời hứa với Kim Taehyung, cậu còn lâu mới bước vào đây

Mắt cậu chăm chăm vào màn hình lap, ngón tay thon dài nhấn nhẹ vào tai nghe

"Sao mày dám?"

"Biết rồi. Nếu mày dám gửi tới đây một lần nữa. Tao thề sẽ giết mày!" Giọng Kang Qiji đầy giận dữ vang qua tai nghe

"Được. Tao sẽ chuyển"

"Aaaaaaaa, thằng khốn. Mày dám uy hiếp tao" giây sau truyền lại là tiếng vỡ vụn của đồ đạc

Min Yoongi nhướng mày "dám gửi tới đây một lần nữa? Là cái gì chứ?"

Theo như máy nghe lén ghi lại, Kang Qiji đang nói chuyện điện thoại. Là một người đàn ông, còn đang nắm điểm yếu, uy hiếp cô ta, từ "chuyển" chắc là tiền. Nếu như điều cậu đoán là thật, vậy cái khiến cô ta sợ như vậy chắc chắn đang ở trong nhà này. Cụ thể là phòng cô ta

Cô ta chắc chắn sẽ tìm cách tiêu huỷ nó. Phải nhanh hơn cô ta một bước. Nếu được, lấy luôn thông tin từ cuộc gọi gần nhất

"Về gấp Kim" gửi Kim Taehyung

Yoongi mím môi, cứ ngồi chờ cái tên đồng minh duy nhất trong nhà về cũng không phải cách hay. Cậu vừa mở cửa phòng mình

"Hi, bé cưng" Park Jimin cười ngọt, vẩy tay chào

Min Yoongi trong lòng không khỏi thấy phiền phức, cái tên này sao cứ đi đâu cũng thấy. Lại còn gọi bằng giọng điệu ngả ngớn đó nữa. Thoát nhanh khỏi dòng suy nghĩ, cậu cười nhẹ "Park tổng, cậu tìm tôi sao?"

Nói về cách xưng hô, Park Jimin cùng tuổi với Kim Taehyung chắc chắn sẽ cũng sẽ cùng tuổi cậu

Hắn đưa tay khẽ chạm vào cằm cậu, Yoongi bài xích, lùi người về một chút, tránh tay hắn. Cặp mắt vô hại vẫn mở to nhìn hắn. Đúng là có hơi bất ngờ, đám tình nhân của Kim Taehyung trước giờ qua lại cũng chỉ vì tiền. Lấy lòng hắn một chút, chẳng phải sẽ có lợi hơn cho cậu sao? Tránh né vậy?

Huống chi với vẻ mặt khả ái xinh đẹp vậy, còn giữ giá làm gì. Hay muốn theo hình tượng ngoan ngoãn, ngại ngùng

Park Jimin nhìn cậu một lượt, khẽ nghiêng người về phía trước. Min Yoongi mệt mỏi, đã gấp rồi còn bị chặn ở đây, cậu cáu kỉnh, lùi hẳn về sau

Tay hắn đột nhiên vươn ra, nắm lấy cổ tay cậu, kéo về phía mình. Yoongi bất ngờ đổ rạp trong lòng hắn. Tay kia thuận lợi đặt lên eo cậu. Min Yoongi trước giờ chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ bị đối đãi như vậy liền có chút hoảng, đưa tay không bị hắn nắm đẩy ra, giọng có chút cao "Park tổng, cậu làm gì vậy? Park Jimin"

Hắn không có chút phản ứng nào đối với sự phản kháng của cậu. Eo thon, rất vừa tay. Hèn gì tên họ Kim đó cứ hở chút là ôm ôm. Cổ cũng rất thơm, khả ái như vậy. Hắn cúi người, nghiêng đầu, nói khẽ vào tai cậu. Hơi nóng phà nhẹ vào vùng da nhạy cảm làm Yoongi bực mình, nghiêng đầu né "cục cưng, có phải em nên lấy lòng tôi một chút. Những gì Kim Taehyung cho em, tôi thậm chí còn có thể cho hơn thế"

Yoongi có cảm giác như bị xúc phạm. Biết rõ đám người này trong mắt chỉ coi cậu là món đồ chơi của tên họ Kim kia, không hơn không kém. Nhưng khi bị người khác nói thẳng vào mặt như thế, tâm trạng vẫn không tránh được u uất.

"Cút ra" Kim Taehyung bất ngờ xuất hiện, âu phục phẳng phiu, cầm tay Park Jimin đẩy mạnh về phía sau, quát lớn

"Cậu có sao không?" Kim Taehyung quay đầu, quan tâm hỏi han, xoa xoa tay bị Park Jimin nắm. Nhìn Yoongi dáng vẻ thất thần, hắn cuống lên

Park Jimin bị đẩy, hơi loạng choạng. Sau đó đứng thẳng, khẽ phủi phủi chỗ Kim Taehyung vừa chạm qua, nhếch môi khiên khích "chỉ mới chạm nhẹ. Đúng là rất vừa tay"

Kim Taehyung nổi đoá, lập tức lao về phía người kia "cmn, cậu nói gì?"

Min Yoongi không muốn mọi chuyện phiền phức, nắm chặt tay Kim Taehyung kéo hắn lại "đủ rồi Taehyungie" cậu hạ thấp giọng, an ủi "tớ không sao. Kệ cậu ta" dứt lời, kéo Kim Taehyung vào phòng mình. Đóng sầm cửa lại

"Rất thơm, xinh đẹp còn rất ngọt ngào"

——————

"Không sao chứ" Kim Taehyung xoa xoa tay cậu, điệu bộ ân cần hỏi han

Min Yoongi đẩy hắn ra, cười khẽ "được rồi. Cậu ta cũng đâu có đánh tớ, xem cậu kìa"

...

"Vậy chúng ta phải lấy được cái thứ đó?" Sau khi nghe Min Yoongi kể lại về cuộc hội thoại giữa Kang Qiji và người đàn ông đó, hai người sẽ lập kế hoạch

Người thực hiện đương nhiên là Yoongi. Cậu am hiểu các thiết bị điện tử, phù hợp với việc hành động. Kim Taehyung phụ trách giữ chân Kang Qiji

"Càng nhanh càng tốt. Để cái thứ đó trong nhà này, cô ta sẽ rất sợ. Sẽ nhanh chóng tìm cách tiêu huỷ nó"

...

Canh lúc Kang Qiji vừa rời khỏi phòng xuống dưới lầu. Min Yoongi cùng Kim Taehyung nhìn nhau gật đầu, lập tức chia ra hai hướng, cậu sẽ vào phòng cô ta. Hắn sẽ xuống dưới lầu với cô ta.

Đóng khẽ cửa phòng, nội thất khá bắt mắt. Yoongi lần đầu tiên vào đây, nhanh chóng đảo mắt quan sát. Tủ cạnh giường, một ngăn, hai ngăn. Đều là mấy thứ linh tinh. Bàn trang điểm, ngăn thứ nhất, thứ hai. Toàn là mỹ phẩm dưỡng da... "rốt cuộc là ở đâu?" Cậu cẩn thận đóng các ngăn tủ, để đồ lại vị trí cũ

Không có ý định bỏ cuộc, cậu cúi người, dở tấm nệm bông mềm lên thấy một sấp hồ sơ xanh được gói cẩn thận. "Giấu dưới nệm?" Nhanh tay kéo sợi dây quanh miệng, mở sấp hồ sơ đó ra "giấy tờ chuyển nhượng tài sản? chữ kí của An Woli?". Nếu trực tiếp lấy đi, cô ta sẽ cảnh giác. Để không đánh rắn động cỏ, cậu để xuống nệm, chụp chi tiết toàn bộ các mặt giấy.

"Rút"- tin Kim Taehyung gửi tới

Khẽ mím môi, hành động có chút gấp

Dưới lầu

"Taehyungie" Kang Qiji cong đôi mắt, yêu kiều gọi hắn

Cô ta đang có ý định tiến về phòng mình. Yoongi lại đang ở trong đó. Kim Taehyung lập tức tới trước mặt cô ta kéo dài thời gian

Hắn đưa mắt nhìn cô ta. "Em sao vậy? Ừm... chị muốn nói một chút. Cậu Yoongi gì đấy, có thật lòng không? Lúc sáng chị thấy cậu ấy với Jimin ôm nhau mà. Nếu hai người yêu nhau thật thì... chị không nói dối đâu. Taehyungie, chị chỉ muốn tốt cho em thôi"

Nhìn cô ta ngập ngừng, dài dòng khiến hắn chán ghét. Nếu không phải để kéo dài thời gian thì còn lâu hắn mới kiên nhẫn vậy

"Chị nói thật à?" Mặt hắn chẳng có gì gọi là hứng thú, vẫn không đậm không nhạt hỏi lại

Hiếm khi Kim Taehyung chịu mở lời nói chuyện, Kang Qiji cảm thấy rất vui. Lập tức trả lời "thật đấy. Em có thể xác minh mà...". Cô chợt nhớ ra mình rời khỏi phòng khá lâu
"Thế nhé! Chị đi trước". Cô ta quay người rời đi, cười khẽ "bước đầu chăm ngòi khiến Kim Taehyung nghi ngờ: hoàn thành"

Min Yoongi gấp gáp chụp thông tin các cuộc gọi gần nhất, đặc biệt vào thời điểm sáng nay trong điện thoại Kang Qiji. Mục tiêu chính của cậu vẫn là cái khiến cô ta sợ hãi nhưng thật sự không có. Thôi thì cứ lấy thông tin từ người gọi, cậu không tin không tìm ra được

Min Yoongi cẩn thận kiểm tra mọi thứ đâu vô đấy, bỏ điện thoại vào túi, lập tức mở cửa ra ngoài. Phòng Kang Qiji không có góc khuất, hành lang dài ngoằn, có thể nhìn thẳng từ đầu cầu thang. Cậu tròn mắt khi thấy cô ta nghiêng người đi về phía mình. Nếu giờ cậu ra ngoài, chắc chắn sẽ đụng cô ta. Yoongi lùi người, đóng cửa lại, tay chân cuống cả lên. Xoay người tìm chỗ trốn trước, đợi Kim Taehyung giải vây sau. Nhưng ngặt nỗi, trong phòng chẳng có góc khuất nào. Cậu chết chắc...

Cánh cửa kéo phòng tắm lập tức mở ra. Một cánh tay thò ra, kéo cậu vào. Kang Qiji vừa mở cửa cũng là lúc cửa kéo phòng tắm bị người kia đóng lại

Người nọ áp sát vào người cậu. Cả hai mặt đối mặt, cả người áp sát vào tường bên để không bị nhìn thấy bóng trên cửa phòng tắm. Yoongi hoảng hốt tròn mắt, miệng mình bị bịt lại, người kia đưa ngón tay trỏ giữa môi, ra hiệu cậu im lặng

"..."

——————

Xin chào! Nhớ tui khumm😚

Thật ra tui đã có kịch bản rồi. Mà lười viết thoai~

Các cậu hãy đoán thử người còn lại trong phòng tắm là ai đi

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top