26

Ngày diễn ra dạ tiệc, Ahn Hani nhăn mặt khó chịu mặc một chiếc váy trắng dài quét đất, trông không khác váy cưới là bao. Trước nay cô rất ghét mặc mấy thứ rườm rà thế này, có lẽ tên Yoongi kia cố tình chọn cho cô bộ váy này nhằm chọc điên cô đây mà.

Mà sao sát giờ dạ tiệc rồi Yoongi vẫn chưa về nhỉ?

Hani tự hỏi, khi nãy cậu ấy vẫn đang an ổn ở nhà, bỗng nhiên nhận được một cuộc gọi liền lập tức chạy đi, đến giờ vẫn chẳng thấy bóng dáng đâu.

Không lẽ công ty gặp chuyện gì?

Hani có chút lo lắng, vẻ mặt của Yoongi khi ấy trông vẫn bình tĩnh mà, chắc công ty không sao đâu. Nãy giờ cô đã gọi cho Yoongi vài cuộc rồi, nhưng đều nghe được tiếng của chị tổng đài dễ thương thôi.

"Hani, thằng bé về chưa con?"

Ahn phu nhân đẩy cửa bước vào phòng, ôn tồn hỏi Hani. Tâm trạng bà hôm nay rất vui, cuối cùng cũng có đứa hốt con gái bà đi rồi.

"Vẫn chưa mẹ ạ."

Hani lo lắng đáp, tay vẫn nắm chặt điện thoại. Yoongi đã đi hơn một tiếng rồi, không phải là đã xảy ra chuyện thật rồi chứ?

Ahn phu nhân nhìn con gái mình lo lắng thì cũng khẩn trương theo. Khi nãy nhìn con rể hối hả chạy đi bà đã có dự cảm không lành, bây giờ chỉ còn nửa tiếng là đến giờ khai tiệc mà thằng bé vẫn chưa về, dự cảm ấy lại lớn dần hơn.

"Con gọi cho nó chưa?"

"Rồi mẹ, nhưng anh ấy không bắt máy."

Cô vội vã đáp, ánh mắt nhìn chằm chằm xuống con đường qua lớp cửa kiếng, hi vọng nhìn thấy chiếc xe đen quen thuộc.

Hani liên tục gọi cho Yoongi, sau đó gọi cho Amy và Kihyun, muốn hỏi thăm chút tin tức của Yoongi.

Chưa kịp nhấc máy đã thấy Amy đứng ngay cửa, theo sau còn có J-Pearl cùng Kihyun. Cả ba đưa ánh mắt tò mò nhìn vào trong, muốn tìm kiếm bóng hình của Yoongi.

"Yoongi không có ở đây à?"

Amy hỏi sau khi nhìn qua căn phòng một lượt, cậu ấy đi đâu mà để hôn thê chờ như vậy nhỉ?

Điện thoại trên tay Hani rơi xuống đất, cô sợ hãi tiến lại gần phía của Amy, điên cuồng lắc mạnh vai y.

"Anh hỏi như vậy là sao? Các anh khi nãy gọi Yoongi đến công ty mà."

"Làm gì có."

Kihyun ngơ ngác phủ nhận, cả ba người từ chiều đến giờ đã lo diện đồ đẹp đi ăn tiệc, làm gì còn ai có tâm trạng đi đến công ty đâu.

"Vậy ai là người gọi thằng bé đi?"

Ahn phu nhân lo lắng nói, vội lấy điện thoại ra gọi cho chồng bà.

J-Pearl đứng trầm ngâm một chút, tiến đến cửa kiếng nhìn xuống nơi diễn ra dạ tiệc.

Lục đại thiếu gia cùng Kang Daniel vẫn chưa đến, chẳng lẽ...

"Đến nhà lục thiếu gia!"

J-Pearl hốt hoảng nói, vội vã tông cửa chạy ra ngoài trước. Amy và Kihyun mặt mày xám ngoét đi theo phía sau, Hani dù mặc váy nhưng cũng không quản hình tượng lao theo, nếu Yoongi mà rơi vào tay lục thiếu, có lẽ sẽ gặp nguy hiểm rồi.

"Tại sao lại đi tìm lục thiếu?"

Ahn phu nhân khó hiểu lẩm bẩm, cũng nhanh chóng đi ra ngoài tìm chồng mình.

Bữa tiệc có lẽ sẽ bị hoãn lại rồi.

●●●

"Có chuyện gì mà mọi người chạy đến đây thế?"

Kim Seokjin tiến ra mở cửa, trên tay còn đang cầm cái áo vest, có lẽ đang chuẩn bị đi đến bữa tiệc.

Hani sững người nhìn hắn, trông hắn có vẻ rất bình tĩnh, không lo lắng về việc bọn họ chạy tới đây.

"Yoongi đâu?"

Amy thở hồng hộc, lên tiếng hỏi Seokjin. Kihyun cố gắng nghiêng đầu nhìn vào trong nhà, nhưng chẳng thấy ai ngoài năm người còn lại đang chuẩn bị đi dự tiệc.

"Không phải hôm nay là tiệc của Min thị sao? Yoongi đáng lẽ phải ở chỗ của các người chứ!"

Taehyung khó chịu liếc mắt nhìn Hani, đây là cô gái sắp cướp đi người đàn ông của đời hắn, làm sao hắn dễ chịu khi đối diện với cô ta được?

"Chứ chẳng phải là các người bắt cóc cậu ấy à?"

Hani cũng không kiêng nể mà đáp lại. Cô hiện tại đang rất tức giận, đám người này khi xưa làm khổ Yoongi, đến bây giờ vẫn chưa hề buông tha cho cậu ấy.

J-Pearl cố gắng giữ Hani lại, tránh việc cô phát điên mà đấm Taehyung gãy răng. Anh có chút khó hiểu nhìn vào trong nhà, tại sao lại có sáu người? Kang Daniel đâu?

"Kang tổng đi đâu mất rồi?"

Amy dường như cũng nhận ra sự thiếu vắng của Daniel, nghi ngờ hỏi sáu người kia. Ngược lại, Namjoon rất bình tĩnh đáp.

"Cậu ấy về Anh từ chiều hôm qua, các người không biết à?"

"Sớm không về muộn không về, cậu ta lựa thời gian phù hợp nhỉ?"

Kihyun mỉa mai, trong ánh mắt ngoài lo lắng còn có chút cáu giận.

Hoseok từ đằng sau đi tới, bày ra bộ mặt khó hiểu, chào hỏi xong liền nói:

"Sao mọi người lại ở đây hết? Yoongi đâu?"

"Mất tích rồi." Hani đáp cụt lủn.

"Cái gì?"

Jungkook hốt hoảng chạy lại, kéo theo Jimin ở phía sau, cả hai như không thể tin vào những điều mình vừa nghe, sao Yoongi lại có thể biến mất được?

Amy âm thầm quan sát biểu hiện của họ, hừm, rất chân thật, có lẽ họ không phải là người đã bắt Yoongi.

"Các anh mau nói rõ mọi chuyện, sao em ấy lại mất tích rồi?"

Jimin sốt ruột hỏi, nóng lòng đi qua đi lại, còn muốn cầm cả điện thoại lên gọi cho Daniel.

Hani nhìn họ lo lắng, thầm tính toán trong lòng một chút. Biểu hiện ngạc nhiên đến như vậy, chẳng lẽ họ không liên quan đến vụ việc này thật.

J-Pearl tường thuật lại một số sự việc cho lục thiếu, sau khi nhận được lời đồng ý giúp đỡ của sáu người liền nhanh chóng lên xe quay về Min gia. Điều quan trọng bây giờ là phải tìm ra Yoongi, đồng thời đối phó với đám quan khách sao cho Min thị không bị mất mặt.

Kihyun cũng vất vả không kém, y phải che giấu vụ việc này. Nếu như rò rỉ thông tin ra ngoài, Min thị chắc chắn sẽ gặp rắc rối. Thiếu Yoongi công ty liền như rắn mất đầu, chẳng biết nhân dịp này bao nhiêu ông lớn có tham vọng xâu xé Min thị đây?

●●●

Daniel cười tà, nhấp một ngụm rượu vang đỏ, tao nhã nhìn con người đang bọc chăn nàm ở trên giường.

Min Yoongi, cuối cùng anh cũng bắt được em rồi!

Daniel nhẹ nhàng tiến lại gần giường, ngồi xuống bên cạnh Yoongi, ánh mắt thâm tình nhìn vào cậu. Anh đưa tay vuốt ve những sợi tóc lòa xòa trên trán Yoongi, nở một nụ cười ôn nhu.

Dù rằng biết việc bắt giam Yoongi là sai trái, nhưng Daniel không thể trơ mắt ra nhìn Yoongi kết hôn cùng người khác mà không phải là anh. Tại sao Yoongi lại không chịu hiểu cho anh cơ chứ?

Daniel có chút buồn phiền, anh sợ sẽ phải đối mặt với sự giận dữ của Yoongi khi cậu tỉnh lại, nhưng trên hết, anh vẫn sợ cậu sẽ rời xa anh hơn.

Từ nhỏ Daniel đã không có đầy đủ tình thương từ cha mẹ, đến cả mối tình đầu cũng đành lòng vứt bỏ anh, chỉ có một Min Yoongi âm thầm ở bên anh, quan tâm chăm sóc cho anh.

Vốn dĩ xuất phát từ lòng thương cảm, nhưng nó lại dần phát triển thành tình yêu.

Daniel thương Yoongi mất cha mẹ, mất tài sản, thương cho một cậu ấm vì tình yêu mà chịu nhiều đau khổ, vì thế anh đem cậu về nhà cưu mang. Sống chung lâu ngày dần phát sinh tình cảm, bây giờ anh đã quá bi lụy đến mức không có Yoongi anh sống không nổi.

Vậy mà Yoongi nhẫn tâm quên mất anh, rời bỏ anh đi cưới người khác! Daniel thề, đời này nếu anh không có được Min Yoongi, thì cũng đừng mong có người nào sở hữu được cậu ấy!

Đang chìm đắm trong mớ cảm xúc hỗn độn của mình, Daniel không hề để ý điện thoại bên cạnh đang rung lên bần bật, mãi đến khi Yoongi khó chịu trở mình, Daniel mới chú ý đến nó.

"Alo!"

/Kế hoạch thành công chứ?/

Đầu dây bên kia vang lên một tiếng cười ngả ngớn của đàn ông. Daniel tựa đầu vào thành ghế, vui vẻ đáp lời.

"Rất tốt! Tất cả là nhờ có sự hợp tác của các cậu đấy!"

Đầu dây bên kia vẫn vang vọng tiếng cười, Daniel cùng hắn trao đổi một số chuyện, sau đó liền cúp máy.

Lục thiếu gia, các cậu làm tốt lắm!

Không sai, người gọi đến chính là Park Jimin của lục đại gia tộc. Cả bảy người đều không cam lòng nhìn Yoongi kết hôn, liền lập ra cái kế hoạch điên rồ này.

Liệu có phải Amy cùng những người kia quá khờ khạo, không nhận ra lục thiếu nói dối? Hay là do lục thiếu diễn quá đạt, nên không ai có thể phát hiện ra?

Mặc kệ lý do là gì, chỉ cần biết bọn họ đã thành công lừa dối hôn thê của Yoongi, đem cậu bắt đến một địa điểm nằm xa thành phố thế này, dù cho mấy người kia có năng lực đến đâu, cũng không dễ dàng tìm ra Yoongi được đâu.

Min Yoongi, chính em đã bắt anh phải sử dụng vũ lực. Từ nay về sau, ngoại trừ anh ra,  bất kì ai cũng sẽ không nhìn thấy được em!

●●●


Chương sau liệu có nên viết H???

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top