Những vị khách may mắn (4)
Chương IV: Kí ức.
.....................................
Chiều, Aether thức dậy, ê ẩm cả người. Nina và Neon (tên 2 bé kamuro, chương II có nói) chăm sóc cậu tận răng, coi như tạ lỗi cho việc không giúp gì được cho cậu vào lúc sáng. "Aether-sama, bọn em xuống bếp làm thật nhiều đồ ăn ngon nhé! Bọn em thật sự xin lỗi vì không giúp được gì. Aether-sama đã chịu mua bọn em...vậy mà..." Đến đây thì 2 bé bắt đầu khóc. Chả là lúc trước, Aether được Scaramouche cho đi tham quan hết khu phố đèn đỏ. Đang đi thì gặp cảnh 2 bé bị rao bán. Aether nằng nặc đòi nhận 2 bé về làm người hầu, Scaramouche đành phải móc tiền ra mà mua. Nina và Neon, lúc đầu tưởng cuộc đời coi như chấp dứt, bỗng nhiên gặp được chủ nhân tốt bụng thì liền coi Aether như ân nhân cứu mạng cả đời. 2 cô bé kamuro đi rồi, còn lại mình cậu trong phòng. Aether nhắm mắt, nhớ lại vài kí ức xưa cũ...
.
.
.
Cha Aether là một tên khốn, một tên quý tộc khốn nạn thứ thiệt. Được chiều chuộng từ bé khiến lão trở thành loại người ăn chơi sa đọa. Trong một lần đánh bạc thua, lão bực tức xông vào quán rượu nốc cả chục chai. Mẹ Aether, một bồi bàn tại quán rượu đó, không may lọt vào mắt lão, liền bị lão kéo đi "chơi" cả đêm. Bản thân bà đã có người thương, lại bị mất trinh tiết và có thai vì lão già này nên khi Aether sinh ra, bà luôn ghét bỏ cậu. Làm chuyện phi lễ với bà xong thì ông cha đấy rước bà về làm vợ lẽ, cho ở một gian nhà cách xa nhà chính, từ đó cũng không đến thăm bà lấy một lần.
Hai mẹ con sống cô độc với nhau, mẹ cậu không chịu được cảnh giường đơn gối chiếc, thường xuyên lẻn ra ngoài hú hí với những tay khác. Aether bé nhỏ bị bỏ lại một mình. Vào một đêm, Aether đang ngủ thì nghe tiếng động phát ra ngoài vườn. Chỉ có một mình ở nhà, cậu bé sợ hãi cầm ngọn nến, rón rén bước ra ngoài kiểm tra. Aether kinh hoàng thấy một người tóc tím dính đầy máu me, nằm bất tỉnh trong bụi cây. Cậu bé nhanh chóng nắm 2 chân lôi người đó vào nhà, lau rửa vết thương và băng bó cẩn thận cho người đó.
Sáng hôm sau, anh chàng kia thức dậy, nhìn cơ thể được băng bó vụng về, rồi nhìn sang cậu bé đang nằm ngay bên cạnh. Hắn với tay vuốt tóc cậu, mỉm cười. Cả cái cuộc đời éo le của hắn, rốt cuộc cũng gặp được định mệnh của đời mình. Hắn mặc quần áo, tiếp tục bỏ trốn, chỉ để lại cho Aether vài đồng bạc cùng mẩu giấy cảm ơn nho nhỏ, hứa sẽ báo đáp ân tình. Lúc đó, Aether 7 tuổi.
.
.
.
Thời gian thấm thoắt trôi, gia tộc của lão cha kia dần sa sút. Cái tính ăn chơi thì vẫn còn đó nên nợ càng thêm chồng chất. Cũng khoảng thời gian đó, mẹ cậu mắc bệnh lạ, gia tộc không ai chịu chữa cho một thường dân như bà nên bà đành buông xuôi chịu chết. Suốt những năm cuối đời bà, chỉ có Aether bên cạnh chăm lo cho bà. Lần đầu tiên trong đời, bà gọi Aether là con: "Ta đã đối xử tệ bạc với con suốt bao lâu nay. Ta đã ghét bỏ con. Ta đã không là một người mẹ tốt. Đáng lẽ con nên bỏ mặc bà già này mới phải! Tại sao...Tại sao lại quan tâm ta thế này?!" Aether chỉ trả lời: "Dù thế nào đi nữa, mẹ là mẹ của con mà!" Bà bật khóc, ôm chầm lấy đứa con tội nghiệp: "Mẹ thật sự xin lỗi...xin lỗi...giá mà mẹ yêu thương con hơn...giá mà..."
Chỉ 3 ngày sau, bà mất. Không có đám tang hoành tráng, không có một ngôi mộ đúng nghĩa, không được ghi tên vào gia phả của gia tộc...Tất cả những gì cha cậu chuẩn bị cho bà, là một cái hố trong vườn để chôn, và rước cậu con trai về nhà chính làm người hầu.
Vào năm cậu lên 10, cha cậu, lúc này là chủ gia tộc, không trả nổi số tiền vay từ ông chủ Scaramouche bèn bán cậu cho hắn. Scaramouche đưa cậu về Kĩ viện Kunikuzushi, tự tay đào tạo cậu thành đệ nhất oiran của phố đèn đỏ. Sau cái đêm lần đầu của cậu bị ông chủ lấy đi, cậu nghe được tin gia tộc tan rã. Lúc đó, cậu 15 tuổi.
.
.
.
"Oiran Aether! Tụi em về rồi!" Aether bật dậy, háo hức chờ Nina và Neon lôi đồ ăn ra. Khuôn mặt của người cậu từng cứu đã phai mờ nhưng lời hứa của người đó cậu vẫn nhớ. Chỉ là cậu không hi vọng sẽ được gặp lại, vậy nên lời hứa này có lẽ không thực hiện được rồi.
..............................
Scaramouche mang tâm trạng bực bội rời khỏi phố đèn đỏ. Lên ngọn đồi nơi đặt tượng Raiden Shogun duy nhất trên Đảo Ritou, hắn nhìn xa xăm về phía biển...
.
.
.
Người dân luôn ca tụng Raiden Ei là vị lãnh đạo công chính liêm minh, phẩm hạnh tốt đẹp, thấu tình đạt lí. Nhưng họ không biết, người mà họ luôn kính nể thực chất lại máu lạnh hơn bất kì ai. Hàng năm, quý tộc thường dâng cho Ei những đứa con trai của họ để mong được chiếu cố hơn trong việc chính trị. Bản thân Ei không hề thích họ chút nào, cũng không quan tâm họ. Trong số những người được đem dâng cho Ei, có con trai của gia tộc Tenryou.
Gia tộc Tenryou luôn muốn lật đổ Raiden Ei để nắm quyền Inazuma. Chúng biết rõ Ei sẽ không kết hôn sinh con nên chuyển hướng sang tiếp cận chị của Ei. Lấy danh nghĩa là cống phẩm cho Raiden Ei, tên này dễ dàng lọt vào Hoàng cung. Hắn tìm đến chị của Ei, người đang mắc trọng bệnh. Hắn tỏ vẻ đồng cảm, thương xót cho tài năng của nàng. Cô chị vì bệnh nặng mà không được cha mẹ quan tâm nhiều, bỗng nhiên được chú ý thì đem lòng cảm mến tên này.
Rốt cuộc thì, họ lén lút quan hệ, khiến nàng ta mang thai. Vốn tưởng chỉ cần cả hai dập đầu xin Raiden Ei tác thành hôn sự là kế hoạch của Tenryou thành công, ai dè tên này bị chém đầu ngay lập tức. Ei biết tham vọng của chúng, Ei biết chúng sẽ lợi dụng người chị ngu ngốc của mình, vậy nên nàng để mặc chúng lên kế hoạch. Nàng gán đại cái tội ngoại tình cho tên đó, rồi tiện tay khử luôn những tên đứng đầu Tenryou. Ei, vị thần trong mắt người dân, đã lợi dụng chính chị của mình và kẻ thù, ra tay giết người mà vẫn không làm mất lòng dân.
Về chị của mình, Ei nhốt nàng trong phòng cho đến tận lúc nàng sinh ra Scaramouche. Nàng chết ngay sau đó, chết vì mang thai Scaramouche trong khi đang bệnh nặng, chết vì tình yêu của đời mình bị chính em gái giết. Và chính vì Scaramouche có dòng máu như thế, tự nhiên Ei sẽ ghét bỏ hắn.
Năm hắn 20 tuổi, hắn bỏ trốn khỏi Thành Inazuma với mong muốn thoát khỏi sự kiểm soát của Ei, và một ngày nào đó phơi bày bộ mặt thật của Ei ra ngoài. Đêm đó hắn bị truy đuổi gắt gao. Bị thương và mệt mỏi, hắn ngã khụy tại một ngồi nhà ở Đảo Ritou và được Aether chăm sóc. Một cậu nhóc xinh đẹp, tốt bụng, có chút vụng về, chỉ cần thế là đã hợp hồn được Scaramouche. Là người đầu tiên hắn tiếp xúc khi thoát khỏi hoàng cung, Aether đã để lại ấn tượng mạnh. Scaramouche quyết định tiếp tục bỏ trốn, chờ đến khi có quyền lực nhất định, hắn sẽ quay lại tìm Aether, đồng thời báo thù Ei.
Hắn may mắn được Nữ hoàng của Snezhnaya thu nhận, trở thành Quan Chấp Hành thứ 6 của Fatui và phụ trách ngoại giao bên Inazuma. Hắn tìm kiếm tung tích của Aether, biết được hoàn cảnh của cậu. Lợi dụng vào thới ham mê cờ bạc của cha cậu và dụ được ông ta bán cậu trả nợ. Hắn đem cậu về, đào tạo cậu thành một oiran thật cao ngạo (thứ trái ngược với tính cách hiền lành của cậu), để bất cứ ai cũng phải ngước nhìn cậu.
.
.
.
1 trong 2 mục tiêu lớn nhất cuộc đời hắn đã hoàn thành. Đợi hắn nắm đầu toàn bộ quý tộc Inazuma thì hắn có thể lật đổ được Raiden Shogun rồi. Hắn và Aether...sẽ sống hạnh phúc trong Hoàng cung ấy, và tất cả mọi người sẽ phải quy phục thứ "thấp kém" mà họ từng hành hạ trước đây.
..................................
Bonus:
Bất cứ lúc nào Aether phục vụ khách, Scaramouche đều đứng ngoài tự giải quyết bản thân. Cảm giác tự tay biến một thiên thần thành kĩ nữ chốn dâm ô rồi nhìn cậu tận hưởng tình dục thật sự làm hắn nứng đến cùng cực. Hơn nữa, trước mặt Scaramouche, Aether luôn trở về là bản thân cậu của trước đây - yếu đuối, nhỏ bé, bất lực trước hắn. Việc chứng kiến 1 Aether dâm đãng, bạo gan, cao ngạo trước khách hàng cũng làm Scaramouche rất phấn khích.
END chương IV.
...................................
Tin buồn: Đây có thể là chương cuối cùng...
...trước khi toi thi HKI. Thi xong toi viết tiếp nhe. Không drop đâu. T7 này là bắt đầu thi òi, đến T6 tuần sau xong. Vậy nha :3
Chúc mấy kô gacha ngày mai được may mắn nhe.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top