40
Tư Không Trường Phong phát hiện Nam Cung Xuân Thủy thân vương có chút khác so với trong tưởng tượng của mình. Nam Cung Xuân Thủy thân vương giống một vị bác học, gần như là mỗi bức tranh, hắn đều biết lịch sử của nó. Không thể không nói, buổi triển lãm tranh này Tư Không Trường Phong xem vô cùng hưởng thụ.
Nam Cung Xuân Thủy thân vương còn chưa kịp mời Tư Không Trường Phong hẹn hò lần thứ 3, đế quốc đã xảy ra một sự kiện lớn.
Đó chính là chiến thắng của quân viễn chinh, đồng thời cũng mang về một tin tức lớn - chính là đế quốc đã có tinh hệ thứ 11.
Quân bộ đã quyết định, các tướng sĩ tham gia lần này đều được thăng cấp 1 bậc, Hoàng đế bệ hạ và nhiều thành viên Hội nghị cùng chủ trì nghi thức trao quân hàm.
Một sự việc trọng đại như vậy, Tiêu Nhược Phong tướng quân đương nhiên cũng phải tham gia, Tư Không Trường Phong cũng phải tham gia cùng.
Trong buổi lễ, Tư Không Trường Phong đã nhìn thấy Nam Cung Xuân Thủy thân vương. Thẳng đến lúc này Tư Không Trường Phong mới biết Nam Cung Xuân Thủy thân vương là chỉ huy của quân viễn chinh. Giống đực tóc bạc này chính là người dẫn đầu đại quân đế quốc, đi mở rộng lãnh thổ.
Sau đó là quá trình trao quân hàm rất dài, trao quân hàm xong là đến tiệc cung đình.
Tiêu Nhược Phong phải đi chào hỏi một vài nhân vật lớn, lo lắng Tư Không Trường Phong mệt, nên Tiêu Nhược Phong không muốn Tư Không Trường Phong đi xã giao cùng.
Trong hoàng cung cũng có phòng chuyên để khách nghỉ ngơi, lúc này Tư Không Trường Phong đang nghỉ ngơi ở đó. Hiện tại bụng hắn đã lớn, nên đi lâu một chút sẽ mệt mỏi, vì vậy hắn không thích hợp đi xã giao lắm.
Dựa vào ghế sô pha nghỉ ngơi một lát, Tư Không Trường Phong mở vòng tay, xem quang não lấy dụng cụ vẽ tranh ra. Gần dây hắn đang vẽ một số câu chuyện lúc còn ở Thần Hi, cũng chính là những chuyện lúc nhỏ, đến lúc đó sẽ tập hợp thành một tập truyện tranh, giống như tập truyện “Nhật ký mang thai” vậy.
Lúc Tư Không Trường Phong vẽ tranh rất dễ bị chìm đắm vào mà quên mất thời gian. Cũng không biết qua bao lâu rồi, hắn vẽ xong một bản nháp, nhẹ nhàng thở một hơi rồi dừng bút, xoa xoa ngón tay.
“Vẽ đẹp lắm” - Bên cạnh liền vang lên một tiếng nói
Tư Không Trường Phong hoảng hốt, quay đầu lại.
Là Nam Cung Xuân Thủy thân vương.
Thấy là người mình có quen làm Tư Không Trường Phong thở ra một hơi.
“Sao ngài lại biết tôi ở đây?” - Tư Không Trường Phong hỏi
Nam Cung Xuân Thủy thân vương nói - “Chuyện này chỉ cần hỏi một chút liền biết mà, đúng không?”
Cũng đúng, Tư Không Trường Phong là cùng Tiêu Nhược Phong tới, có nhiều người biết như vậy, đương nhiên là hỏi rất dễ dàng.
“Ngài đến có việc gì?” - Tư Không Trường Phong hỏi
“Những mẫu truyện tranh của em rất thú vị” - Nam Cung Xuân Thủy thân vương khen lần nữa
“Cám ơn” - Tư Không Trường Phong nói. Hắn vẫn luôn tự tin về khả năng vẽ tranh của mình.
“Ta nghĩ là ta không thể chờ kịp đến lần hẹn hò thứ 3 nữa” - Nam Cung Xuân Thủy thân vương cúi người hôn lên môi Tư Không Trường Phong , chỉ nhẹ chạm một cái liền rời đi - “Ta có lẽ là....Không, ta nghĩ là ta đã thích em rồi”
Giọng nói vừa dứt, Nam Cung Xuân Thủy thân vương lại vươn tay giữ lấy ót Tư Không Trường Phong , rồi mãnh mẽ hôn xuống.
Nụ hôn này không giống như nụ hôn lúc nãy, vừa rồi chỉ nhẹ hôn lướt qua, lần này Nam Cung Xuân Thủy như muốn nhai nuốt Tư Không Trường Phong vào bụng vậy. Không khí đột nhiên bị đoạt lấy, đầu lưỡi cũng bị cuốn lấy mà dùng sức mút, Tư Không Trường Phong không thể hô hấp được.
“Ah....”
Tư Không Trường Phong bị kỹ thuật hôn môi cao siêu của Nam Cung Xuân Thủy làm cả người mềm nhũn hết, cũng không biết hắn đã bị Nam Cung Xuân Thủy thân vương ôm vào lòng lúc nào. Cổ áo cũng đã bị cởi bỏ, bàn tay Nam Cung Xuân Thủy bắt được một bên ngực của Tư Không Trường Phong . Bởi vì mang thai, ngực của Tư Không Trường Phong đã bắt đầu lớn hơn, lớn cỡ 1 quả trứng nhỏ, xúc cảm chạm vào rất tinh tế, mềm mại, cũng rất mẫn cảm. Bên vú bị Nam Cung Xuân Thủy chơi đùa trong tay, còn thường xuyên dùng ngón tay kẹp lấy núm vú mà cọ xát.
“Ah......ah.....”
Tư Không Trường Phong nhíu mày, không nhịn được mà rên rỉ một tiếng, lúc này mang thai hắn đã mẫn cảm hơn ngày thường rồi, làm sao có thể chịu được trêu chọn như vậy. Chỉ mới một lát thôi mà đã làm tiểu huyệt của hắn ướt đẫm rồi.
Nam Cung Xuân Thủy cuối cùng cũng hôn đủ, mang theo ý cười mà nói nhẹ bên tai Tư Không Trường Phong .
“Xem ra em cũng không phải ghét bỏ ta, đúng không?”
“Tôi....tôi....” - Đôi mắt Tư Không Trường Phong ứa nước, dục vọng cũng bốc lên rồi. Cũng tại hắn quá nhạy cảm.
Hắn nâng tay lên, muốn gọi điện cho Tiêu Nhược Phong . Và tất nhiên là Nam Cung Xuân Thủy thân vương không cho phép hắn làm điều đó. Nam Cung Xuân Thủy nhẹ chế ngự được Tư Không Trường Phong , từ phía trên nhìn xuống.
“Thơm quá” - Nam Cung Xuân Thủy nói.
Trong không khí là tràn ngập mùi hương động tình, mùi hương hoa lan tỏa khắp nói.
“Bé yêu, làm Vương phi của ta được không?”
Nam Cung Xuân Thủy lại cúi xuống hôn lên môi Tư Không Trường Phong , bàn tay sờ lên bụng nhỏ của Tư Không Trường Phong , rồi lại gặm cắn lên vành tai, hơi thở ấm áp phun bên tai Tư Không Trường Phong .
“Bé con trong bụng em muốn ta” - Nam Cung Xuân Thủy khàn giọng nói.
“Mới....mới không cần ngài....” - Tư Không Trường Phong thở hổn hển, gian nan nói.
“Ngài...ngài buông tôi ra”
“Hung dữ như vậy sao?” - Nam Cung Xuân Thủy cười.
Hắn dán môi lên bên môi Tư Không Trường Phong cọ xát rồi nói - “Bộ dáng của em lúc này làm ta nhớ đến trước kia, em sẽ vừa ngoan vừa mềm, còn rất đáng yêu....lại còn kêu ta là ‘cữu cữu’ nữa”
Cữu cữu?
Hai chữ này giống như sét đánh vang lên bên tai Tư Không Trường Phong , hắn liền mở to hai mắt.
Hắn nhớ rõ ràng. Người duy nhất hắn gọi là ‘cữu cữu’ chỉ có tên ‘Xà tộc’ giúp hắn lúc kỳ động dục kia thôi.
Lúc đó hắn còn nghĩ là ‘Xà tộc’. Thì ra có hai căn dương v*t không phải chỉ có Xà tộc mà còn có Nam Cung Xuân Thủy thân vương?
Trái tim Tư Không Trường Phong bỗng dưng thắt chặt lại, lúc này, cửa bên ngoài cũng bị Tiêu Nhược Phong mạnh mẽ đẩy vào.
“Phong Phong !!”
Tiêu Nhược Phong cởi áo khoác quân trang của mình khoác lên người Tư Không Trường Phong , rồi một tay đem hắn bế lên. Đôi mắt vàng kim nhìn chằm chằm Nam Cung Xuân Thủy thân vương, trầm giọng cảnh báo - “Điện hạ xin hãy tự trọng”
“Nếu muốn nói đến....” - Nam Cung Xuân Thủy cười nhạt - “Ta nghĩ ta càng có tư cách làm trượng phu của Tư Không Trường Phong hơn Tiêu Nhược Phong tướng quân đó”
Tiêu Nhược Phong cau mày, Tư Không Trường Phong nắm lấy áo khoác, mở miệng nói - “Đứa bé....là của ngài ấy”
Tiêu Nhược Phong hơi bất ngờ nhíu mày, nhưng cũng rất nhanh đã bình tĩnh lại, nắm chặt tay Tư Không Trường Phong - “Phu nhân của tôi hiện không khỏe, thứ lỗi tôi không nói chuyện được nữa”
Nói xong liền quyết đoán mà ôm Tư Không Trường Phong rời đi.
Xe huyền phù trực tiếp đáp xuống lầu 5 của phủ bá tước. Tiêu Nhược Phong bế Tư Không Trường Phong vào phòng mình.
“Phong Phong ” - Tiêu Nhược Phong cúi đầu hôn lên trán Tư Không Trường Phong - “Không cần nghĩ nhiều, có anh ở đây. Nếu em không muốn cùng Nam Cung Xuân Thủy thân vương có quan hệ gì, thì không cần để ý hắn ta nữa”
Tư Không Trường Phong dựa vào lòng Tiêu Nhược Phong , tâm rối như tơ vò.
Đứa bé là Long tộc sao?
Hơn nữa còn là con của Thái tử đế quốc. Hoàng thất không thể nào để dòng máu của mình lưu lạc bên ngoài. Nam Cung Xuân Thủy thân vương nhất định là sẽ bắt đứa nhỏ này mất.
Nam Cung Xuân Thủy thân vương giúp hắn vượt qua động dục, mà rõ ràng là không để giống cái là mình vào mắt, thậm chí là không để mình thấy mặt mũi nữa.
Nhưng khi biết mình mang thai một quả trứng, Nam Cung Xuân Thủy lại xuất hiện. Nếu nói rằng hắn không phải vì đứa bé đến thì ai tin được chứ.
Nhưng Tư Không Trường Phong hắn không phải là một công cụ sinh dục.
Tư Không Trường Phong đang tưởng tượng đến không ít hình ảnh đáng sợ, vì dòng máu hoàng tộc mà nhóm quyền quý sẽ tính kế đến sự ra đời này. Nam Cung Xuân Thủy thân vương sẽ cướp đi đứa bé của mình sao?
Tư Không Trường Phong không tinh là Nam Cung Xuân Thủy muốn mình làm Vương phi đâu. Hắn là Thái tử, là thân phận cao quý như vậy, tự nhiên sẽ có vô số giống cái muốn là Vương phi của hắn, liên hôn chính trị đến giờ vẫn luôn là cách thức để củng cố chính trị, hắn làm sao muốn cưới một giống cái xuất thân bình dân được, hơn nữa còn là giống cái đã có 2 Chính phu.
“Bảo bối....” - Tiêu Nhược Phong than nhẹ một tiếng, thân mật hôn lên má Tư Không Trường Phong .
Tư Không Trường Phong ôm chặt lấy Tiêu Nhược Phong , lý trí đã quay lại, hắn không muốn làm tướng quân đại nhân của mình phải đối nghịch với hoàng thất đâu.
“Chúng ta có thể cùng ngài ấy ra điều kiện” - Tư Không Trường Phong kiên định nói - “Không thể để ngài ấy dễ dàng đạt được”
“Anh biết” - Tiêu Nhược Phong nắm lấy tay Tư Không Trường Phong - “Yên tâm, anh mãi mãi sẽ bên cạnh em. em chỉ cần khỏe mạnh mà dưỡng bé bảo bảo là được”
Tiêu Nhược Phong vẫn luôn hiểu hắn. Tư Không Trường Phong nhịn không được mà rung động trong lòng, rồi hôn lên. Hắn đẩy Tiêu Nhược Phong xuống sô pha, vội vàng mà kéo áo sơ mi của tướng quân xuống, lúc nhìn thấy cơ bụng săn chắc của Tiêu Nhược Phong , Tư Không Trường Phong liền bắt đầu thở dồn dập. Tay hắn vẫn đi xuống, muốn cởi bỏ quần Tiêu Nhược Phong nhưng đã bị Tiêu Nhược Phong ngăn lại.
“Để anh”
Đôi mắt vàng kim nhìn lên Tư Không Trường Phong , cả người Tư Không Trường Phong liền nóng lên. dương v*t to lớn bật ra, Tư Không Trường Phong một giây cũng không đợi nổi, nâng mông muốn ngồi xuống.
“Phong Phong ” - Tiêu Nhược Phong âm thanh lạnh lẽo có chút bất đắc dĩ, đỡ lấy eo Tư Không Trường Phong - “Đừng vội”
Tiểu huyệt của Tư Không Trường Phong đã sớm ướt đến rối tung, vừa rồi bị Nam Cung Xuân Thủy thân vương trêu chọc, dục vọng trong thân thể vẫn chưa được giải trừ.
Tiêu Nhược Phong một tay nắm lấy dương v*t, quy đầu lớn đặt ngay cửa huyệt, hơi cọ xát một chút, tiểu huyệt ướt át liền muốn ăn vào.
“Ah.....” - Tư Không Trường Phong thoải mái mà rên rỉ, ngay sau đó dùng sức ngồi xuống, từng chút mà nuốt hết căn dương v*t.
“To quá....” - dương v*t vừa cắm vào, tiểu huyệt đã tham lam hút lấy, từng ngụm từng ngụm mút vào.
Tư Không Trường Phong dựa vào tiết tấu mình thích mà chậm rãi di chuyển, cảm giác tê dại lan khắp toàn toàn thân, mới di chuyển vài cái thì chân hắn đã mềm nhũn ra rồi.
“Tướng quân...” - Tư Không Trường Phong bĩu môi rên rỉ, hắn cũng hông ý thức được là ngữ điệu của mình lúc này như là đang làm nũng v.
Tiêu Nhược Phong cũng cười cong môi, đỡ lấy eo Tư Không Trường Phong , bắt đầu đĩnh lên.
“Ah....tướng quân....” - Tư Không Trường Phong đứt quãng nói - “Anh....anh đang.....cười sao?”
Tư Không Trường Phong còn chưa thấy Tiêu Nhược Phong tướng quân cười đâu, bộ dáng tướng quân lúc nào cũng là một kiểu nghiêm túc cấm dục. Đây là lần đầu tiên thấy tướng quân cười.
Tiêu Nhược Phong không trả lời, ánh mắt chỉ trầm xuống rồi dùng bàn tay vuốt ve lấy bụng nhỏ đã phồng lên của Tư Không Trường Phong .
“Nhanh một chút....muốn....” - Tư Không Trường Phong phả từng hơi thở nóng bỏng, thúc giục Tiêu Nhược Phong .
Tiểu huyệt càng cố chảy thêm nhiều dâm dịch, làm chỗ kết hợp của hai người ướt dầm dề.
Lực eo của Tiêu Nhược Phong vô cùng tốt, cho dù là dùng tư thế này, hắn cũng không hề mệt mỏi mà động tác lại còn nhanh hơn. Chỉ cần nghĩ đến người đang cưỡi trên dương v*t của mình là Tư Không Trường Phong thì Tiêu Nhược Phong đã kích động đến không chịu được.
Đây là giống cái mà hắn yêu nhiều năm như vậy...
Tuy rằng không biểu hiện nhưng trong mắt Tiêu Nhược Phong vẫn đong đầy niềm vui sướng.
“Tướng quân.......ah........ah.....muốn........muốn tới....”
Tư Không Trường Phong đã sắp ngồi không nổi nữa rồi, cả người ửng hồng, dòng điện tê dại cũng chạy khắp người, hắn cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, phun ra một lượng lớn dâm dich, côn th*t phía trước cũng chưa cần an ủi đã bắn ra.
Tiểu huyệt giống cái gắt gao mà hút lấy dương v*t Tiêu Nhược Phong , Tiêu Nhược Phong sướng đến tê hết cả da đầu, nhanh chóng thẳng lưng thêm mấy cái, rồi thả lỏng tinh hoàn, lượng lớn tinh dịch bắn vào trong cơ thể Tư Không Trường Phong
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top