4
Tỵ Trần sắc lạnh hướng về phía Giang Trừng, Giang Trừng cũng không nhân nhượng rút kiếm đánh tới , hai người tạm thời bất phân thắng bại , Lam Hi Thần có ý định ra cản thì thấy Giang Trừng vẻ mặt khó chịu cũng sợ làm y phật lòng , chỉ âm thầm đớ Ngụy Anh dậy rồi lắc đầu với hắn .
Tỵ Trần lạnh lẽo không ngừng lao tới mà Giang Trừng lại rất thong thả uyển chuyển né tránh từng đường kiếm , còn không quên khiêu khích.
" Lam nhị công tử hà cớ nóng giận , đạo lữ của ngươi muốn dữ ta lại , tại hạ vô tình đẩy ngã cũng không bị thương , ngươi phản ứng lớn như vậy là sợ ta cướp người của ngươi sao "
Lam Vong Cơ im lặng, chỉ một mực lao tới , lúc này Giang Trừng chơi cũng chán rồi huy động một chút linh lực đánh về hướng chí mạng , mà bên này Lam Hi Thần xem cũng sốt ruột.
Nhìn thấy Giang Trừng thật sự nóng giận liền ngăn cản , không ngờ Giang Trừng lơ đãng bị Tị Trần rạch một đường ở vai trái , cảm giác lạnh buốt truyền tới .
Lúc này Ngụy Vô Tiện liền chạy lại xem vết thương của Giang Trừng, Lam Hi Thần cũng chắn trước mặt quát nhẹ .
" Vong Cơ "
Giang Trừng từ lâu đã muốn chạy khỏi đây lại bị đám người này cầm chân , tay Ngụy Anh chưa chạm tới đã bị y mạnh mẽ gạt ra ,không nói một lời rời đi , Lam Vong Cơ nhìn hết một màng lửa lại nổi lên muốn xông tới thì lần nữa bị huynh trưởng cản lại nên đành ngậm ngùi qua đỡ Ngụy Anh.
" Giang Trừng, ngươi hận ta đến vậy sao "
Ngụy Anh cúi mặt thốt lên lời trong lòng trước khi Giang Trừng rời đi , nhưng y lại im lặng không nói gì .
" A Trừng, ngươi liệu còn quan tâm ta sao "
-------------------
Giang Trừng trở về Liên Hoa Ổ,trước khi lâm vào hôn mê y đã dặn dò không được truyền tin y bị thương ra ngoài , máu từ vết thương do Tị Trần gây ra không ngừng chảy máu , nhuộm đỏ một mảng áo tím .
Lần nữa y tỉnh lại thì đang nằm trên giường, bên cạnh là Kim Lăng , đứa nhỏ lo lắng nhỏ giọng gọi .
" cậu "
Giang Trừng nhìn cháu trai mình một chút rồi nhắm mắt lại nhàn nhạt nói .
" ta không sao , ngươi ở đây từ khi nào "
Kim Lăng bắt đầu suy nghĩ trước câu hỏi này , nếu nói thật chắc chắn sẽ bị chửi , còn nếu giấu đi chắc chắn một ngày nào đó Giang Trừng cũng sẽ biết và kết cục còn thảm hơn rất nhiều .
" là ba ngày "
Nhưng kỳ lạ Giang Trừng lại im lặng thật lâu , Kim Lăng tụng kinh niệm phật mong rằng Giang Trừng đừng lấy Tử Điện ra đánh gãy chân chó của mình .
"A Lăng "
" cậu "
Kim Lăng hồi hộp nhìn Giang Trừng .
" a Lăng ngươi trở về đi , sự vụ quan trọng "
Kim Lăng đỡ lấy Giang Trừng ngồi dậy .
" cậu , vết thương của người là do ai làm ra "
" a Lăng ngươi trở về đi , chuyện này ta tự lo được "
Kim Lăng có chút không cam tâm nhưng vẫn phải trở về Kim Lân Đài , Giang Trừng vừa xuống giường đã gọi quản sử đi tìm tung tích thần thú tuyết sư .
Y đã nghĩ tới kết cục này rất lâu rồi , kim đan không thể trả về nhưng tìm một kim đan mới thì có thể , đó chính là kim đan của thần thú , nhưng tìm được một thần thú còn sống thì lại khó .
Chỉ có trong sách cổ ghi chép tuyết sư thần thú còn khả năng sống sót, lấy được kim đan của nó , Ngụy Vô Tiện sẽ lấy lại được cơ thể kiếp trước cùng kim đan .
------------------
Giang Trừng cẩn thận tĩnh dưỡng chuẩn bị sắn sàng đến phía bắc , mối lo hiện tại của y là Kim Lăng , đứa nhỏ này sợ rằng sẽ không chịu để yên .
Nhanh chóng nửa tháng trôi qua , Lam gia ngày nào cũng gửi thư tới thỉnh cầu Giang Trừng đến thăm Ngụy Anh, tình trạng của hắn không còn trụ được lâu nữa rồi .
Nhưng Giang Trừng một mực không để tâm , dặn dò trên dưới rồi ngự kiếm hướng phía bắc bay đi .
Chân vừa chạm đến tuyết đã lạnh đến thấu xương , Giang Trừng không ngần ngại tiến lên , đi tìm tuyết sư , vì thời gian cấp bách nên y không thể nghỉ ngơi, hết ngự kiếm chuyển sang đi bộ cũng phải nhanh chóng tìm được tuyết sư .
Trải qua vài ngày gian khổ cuối cùng y đến được một hồ nước bị đóng băng , lớp băng dày đặc, nơi này khí lạnh còn lợi hại hơn bình thường, vết thương trên vai trái của y lại nhói lên bắt đầu tê nhức .
Giang Trừng đi đến một chân núi bị tuyết bao phủ , y định bụng dùng Tử Điện tạo ra một cái hang nhỏ để dưỡng thương , nhưng không ngờ Tử Điện đánh bao nhiêu cũng không làm tuyết tan ra .
Giang Trừng có chút nóng vội dùng đến bảy phần linh lực rót vào Tử Điện , trên trời lóe lên ánh tím , mây bắt đầu xuất hiện , y vung tay quất tới liên tiếp .
Tia điện phóng ra bắn xuống nền băng khiến băng bắt đầu rạn nứt , sau một trận roi quất vào , cuối cùng băng cũng chịu tan , trong sương mờ hiện ra một cái đầu trắng to lớn .
Lông xù trắng muốt thì ra đây là thần thú tuyết sư trong truyền thuyết.
----------------
Bên này Kim Lăng vài ngày trước chạy tới Vân Mộng không gặp được Giang Trừng đã làm loạn một trận lớn , cuối cùng biết được cậu mình một mình chạy đi tìm tuyết sư .
Chuyện này lại vô tình để nhóm người Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ và Lam Hi Thần biết được , bốn người không hẹn mà tức tốc chạy tới phía bắc .
Ở phía Giang Trừng sau khi đánh vỡ băng , tuyết sư liền từ từ mở mắt hướng Giang Trừng gầm một tiếng , gió lạnh cùng băng bay ra từ miệng nó thổi ầm ầm tới .
Giang Trừng phản ứng nhanh rút kiếm bay lên lượn trên đầu tuyết sư , ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống huy động Tử Điện , một tia sét đánh xuống .
Không ngờ tuyết sư thân hình to lớn lại cực kỳ nhanh nhẹn né được một đòn chí mạng , còn lấy đà phản công nhảy vồ lấy Giang Trừng.
Giang Trừng liền né tránh nhưng vẫn bị cào phải , móng vuốt ăn sâu vào da thịt , một mảng hỗn độn da thịt tiếp xúc với khí lạnh liền truyền đến đau đớn gấp trăm lần .
Giang Trừng ôm vai lăn lộn dưới băng tuyết , tuyết sư không để cho y kịp định thần thì lao đến , Giang Trừng đành ngự kiếp tức tốc bay lên quất xuống một roi vẫn bị trượt .
Lần này Giang Trừng dần kiệt sức, bị tuyết sư vồ xuống băng lạnh , Tam Độc rơi xuống , Giang Trừng nhìn chằm chằm vào mắt tuyết sư .
Tam Độc từ đằng xa bay tới cắm sâu vào lưng tuyết sư khiến nó gầm lên hất Giang Trừng ra xa .
Lúc này nhóm Ngụy Vô Tiện lần theo tiếng gầm bay tới , từ trên cao Ngụy Anh đứng trên Tị Trần nhìn thấy Giang Trừng máu me đầy người liền cuống lên muốn lao xuống nhưng bị Lam Vong Cơ dữ lại .
Kim Lăng nhìn thấy cậu mình cũng lập tức bay xuống , bàn tay cậu lạnh lẽo ôm lấy Giang Trừng dậy , bên này Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ hạ xuống chắn trước tuyết sư .
Ngụy Vô Tiện loạng choạng chạy tới run lẩy bẩy , cởi ra áo choàng bông trùm lên người Giang Trừng.
" a Trừng đừng sợ , sư huynh đến đón ngươi về đây "
Bên canh Kim Lăng bị dọa đến sợ hãi nước mắt nước mũi tèm lem .
" cậu....hức người đừng bỏ a Lăng "
Giang Trừng nhíu chặt mày đẩy Ngụy Vô Tiện ra , lấy xuống áo bông trên người ném lại cho hắn rồi bản thân loạng choạng đứng lên .
" a Lăng ra khỏi đây "
Kim Lăng không đồng ý , khóc còn lợi hại hơn bám lấy tay Giang Trừng, Giang Trừng lấy trong người ra hai viên dược nuốt vào , sau đó cúi xuống lau đi nước mắt cháu trai nói .
" a Lăng ngoan nghe lời cậu , có được không "
Kim Lăng ngơ ngác nhìn Giang Trừng cười với mình , như bị thôi miên Kim Lăng nghe lời kéo lấy Ngụy Vô Tiện trốn kỹ , cậu tin tưởng Giang Trừng.
Từ nhỏ đến lớn mỗi lần Giang Trừng cười với cậu thì chắc chắn Giang Trừng sẽ nguyên vẹn trở về , tự tay sử lý tất cả mọi việc đến chu toàn .
Bên này Lam thị song bích đánh đến khá chật vậy , Giang Trừng sau khi nuốt dược linh lực được bổ sung dồi dào , vết thương tạm thời không còn đau nữa y hét lớn .
" mau đánh lạc hướng nó "
Hai người kia liền hiểu ý không tấn công nữa mà ngự kiếm bay lòng vòng , Giang Trừng rót toàn bộ linh lực vào tử điện từ đằng sau hai người lao tới .
Đương nhiên tuyết sư là thần thú hiểu được tiếng người , biết được ý định của họ mà dơ lên móng vuốt đập xuống , một trận bụi bay lên , lúc này kim Lăng hét lớn .
" CẬU "
nhưng bụi tan đi lại không có gì cả , thì ra Giang Trừng trước khi đến gần nó đã đổi hướng lên trên , từ trên lao xuống như tia chớp , đến khi tuyết sư phát giác thì Tử Điện lóe lên ánh tím đậm , một tiếng " ầm " vang lên .
Tuyết sư ăn trọn một roi , xung quanh tia sét cũng làm băng dưới chân tuyết sư tan ra mà sập xuống , trước khi tuyết sư ngã xuống đã bị ép nhả ra kim đan , lúc này Giang Trừng liền bắt lấy ném về phía Lam Vong Cơ.
" Lam Vong Cơ ta từ giờ không còn nợ các người "
Lúc này chân Giang Trừng chạm đất máu chảy không ngừng , y đã dùng hết linh lực , đòn vừa rồi đã ép tới kim đan trong người vỡ nát .
Kim Lăng cùng Ngụy Vô Tiện vui mừng chạy tới , chưa đến nới thì thìn thấy Giang Trừng ngã xuống nước , Lam Hi Thần định thần xong thì thấy ái nhân ngã xuống nước .
Y hốt hoảng chạy tới nhưng không kịp , mặt nước lập tức đóng băng , mọi người chỉ kịp nhìn thấy Giang Trừng dần lắng xuống , máu chảy pha đỏ mặt nước , Lam Hi Thần hét lên ra sức chém xuống lớp băng dầy cộp .
Nhưng tất cả đều vô vọng , thứ Giang Trừng để lại chỉ có Tam Độc .
5/10/2020.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top