CHƯƠNG 3: LẠC BƯỚC GIỮA KỲ QUAN VÀ CẢM HÓA
Cánh cửa kim loại nặng nề trượt sang hai bên, hé lộ một hành lang tối hơn, với những ánh sáng xanh yếu ớt dẫn lối. Alexa Woods hít một hơi thật sâu, cảm nhận sức nặng cân bằng hoàn hảo của chiếc giáo trong tay. Cô không còn là con người yếu đuối, lạc lõng của những giờ phút trước. Bộ đồ mới ôm sát cơ thể, mang lại sự thoải mái kỳ lạ, và dòng năng lượng sạch từ thức ăn ngoài hành tinh vẫn đang chảy trong huyết quản. Quan trọng hơn cả, chiếc giáo này không chỉ là một vũ khí; nó là chiến lợi phẩm chung của cô và người đồng hành, là minh chứng cho trận chiến sinh tử với Nữ hoàng Xenomorph, là biểu tượng của sự trưởng thành và vinh quang mà cô đã được công nhận.
Cô bước ra khỏi căn phòng, tiếng đế giày vải mềm mại của cô hầu như không gây ra tiếng động trên sàn kim loại. Hành lang này khác hẳn với nơi cô được đưa đến. Nó không có những đường ống phức tạp hay vết xước loang lổ. Thay vào đó, những bức tường được trang trí bằng các biểu tượng và phù điêu tinh xảo, kể lại những câu chuyện về các cuộc săn bắn vĩ đại, những sinh vật ngoài hành tinh kỳ dị đã trở thành chiến lợi phẩm. Alexa có thể nhận ra một số hình ảnh quen thuộc: Xenomorph với cái đầu thuôn dài đáng sợ, những sinh vật có cánh mà cô chưa từng thấy, và cả những chiến binh Predator khác với những bộ giáp đặc trưng. Mỗi chi tiết đều cho thấy một nền văn minh cổ xưa, tàn bạo nhưng cũng đầy tính nghệ thuật, vượt xa mọi hiểu biết của cô về vũ trụ.
Thật không thể tin nổi, cô nghĩ, mình đang ở trên một con tàu ngoài hành tinh, và nó không phải một cỗ máy đơn thuần, mà là một tác phẩm nghệ thuật khổng lồ, một bảo tàng di động của những kẻ săn mồi. Cảm giác kinh ngạc và tò mò lấn át mọi nỗi sợ hãi. Cô bước đi, chậm rãi, từng bước một, vừa cảnh giác vừa bị cuốn hút. Cảm giác cô độc dường như đã vơi đi phần nào khi cô chiêm ngưỡng những tác phẩm nghệ thuật này. Đây là thế giới của họ. Và giờ đây, cô đang là một phần của nó.
Sau một lúc đi bộ trên con đường tối tăm, hành lang mở rộng ra một không gian lớn hơn, giống như một quảng trường trung tâm thu nhỏ. Ở đây, ánh sáng mạnh hơn, chiếu rọi từ một giếng trời hình tròn trên cao, nơi những tia sáng lấp lánh như kim cương xuyên qua không gian. Vài Predator khác đang hoạt động trong khu vực này. Một kẻ đang kiểm tra một thiết bị hình cầu phát sáng; một kẻ khác đang mài sắc lưỡi dao trên một bệ đá; và hai kẻ nữa đang đứng gần một bảng điều khiển, đôi mắt đỏ rực của chúng quét qua những màn hình hologram. Họ dường như không mấy quan tâm đến sự xuất hiện của Alexa. Một vài ánh mắt quét qua, nhưng không ai thể hiện thái độ thù địch hay quá mức tò mò. Có lẽ, sự hiện diện của một con người đã không còn là điều quá bất thường trên con tàu này. Hoặc có lẽ, họ đã nhận ra ký hiệu trên mặt cô, dấu hiệu của một Blooded.
Alexa cố gắng không nhìn chằm chằm, nhưng cô không thể không bị cuốn hút bởi sự phức tạp trong công nghệ và văn hóa của họ. Cô rảo bước, cố gắng tìm kiếm một dấu hiệu nào đó, một manh mối nào đó về nơi mà kẻ săn mồi đồng hành của cô đã đi.
Bỗng nhiên, một tiếng gầm gừ quen thuộc vang lên từ phía trước. Không cần phải quay lại nhìn, Alexa biết đó là ai. Hắn đang đứng ở một ngã rẽ lớn, đợi cô. Bộ giáp của hắn vẫn còn nguyên, ánh mắt đỏ rực sau lớp mặt nạ quét qua cô một cách chậm rãi, như đang đánh giá.
Alexa bước nhanh hơn, tiến về phía hắn. Khi khoảng cách giữa họ rút ngắn, cô có thể cảm nhận được một luồng năng lượng quen thuộc tỏa ra từ hắn, một sự hiện diện mạnh mẽ nhưng không còn đe dọa.
"Anh đây rồi," cô khẽ nói, giọng mang một chút nhẹ nhõm mà chính cô cũng không nhận ra. "Chúng ta sẽ đi đâu?"
Hắn không nói gì. Hắn nghiêng đầu, đôi mắt đỏ rực dán vào chiếc giáo đang nằm chắc chắn trong tay cô. Hắn gầm gừ một tiếng trầm đục, đó không phải tiếng gầm giận dữ hay cảnh báo, mà là một âm thanh... hài lòng? Thậm chí có thể là tự hào. Hắn đưa một ngón tay thô ráp lên giáp vai của mình, chạm vào vết khắc hình lưỡi giáo – biểu tượng cho vũ khí mà họ đã cùng nhau tạo nên.
Alexa mỉm cười nhẹ. "Phải, tôi đã lấy nó. Tôi nghĩ chúng ta sẽ cần nó." Cô nói thêm, giọng đầy tự tin. "Để đi săn."
Kẻ săn mồi đồng hành gật đầu nhẹ, rồi quay người, ra hiệu cho cô đi theo. Hắn dẫn cô đến một khu vực khác của con tàu, nơi có vẻ là một kho vũ khí hoặc phòng thí nghiệm. Những tủ kính trong suốt, được chiếu sáng bằng ánh sáng xanh lam, trưng bày đủ loại vũ khí kỳ lạ:
Những chiếc shuriken hay đĩa cắt sắc như dao cạo: Chúng có vẻ ngoài bóng bẩy, được thiết kế khí động học hoàn hảo, và ẩn chứa những lưỡi dao nhỏ có thể bung ra, xoay tròn với tốc độ kinh hoàng. Alexa đã thấy sức hủy diệt của chúng ở kim tự tháp.
Những khẩu súng Plasma Caster: Dáng vẻ dữ tợn nhưng đầy tính nghệ thuật, những khẩu súng này gắn trên vai của một số Predator, có khả năng bắn ra những luồng năng lượng plasma xanh nhưng chỉ có một chiến binh blooded mới được sử dụng.
Những loại lưới sắc: Được cuộn gọn gàng, chúng có vẻ được làm từ một loại kim loại đặc biệt, có thể phóng ra thu lại siết chặt làm con mồi không thể thoát.
Những thiết bị lạ lùng khác: Một số trông như những chiếc bẫy phức tạp, một số khác như dụng cụ y tế hay thiết bị theo dõi.
Mỗi món vũ khí đều được chế tác tinh xảo, thể hiện sự kết hợp giữa công nghệ tiên tiến và một triết lý săn bắn cổ xưa. Alexa bị cuốn hút, hình dung ra cách chúng hoạt động và mục đích sử dụng.
Scar dừng lại trước một tủ kính chứa các đĩa cắt. Hắn chạm vào bảng điều khiển. Một chiếc đĩa với các lưỡi sắc nhọn từ từ bay lơ lửng ra ngoài, rồi hạ cánh nhẹ nhàng vào tay hắn. Hắn lật nó qua lại, kiểm tra trọng lượng và độ sắc bén.
Hắn quay sang nhìn cô. "KỸ NĂNG... CẦN THIẾT," giọng nói máy móc, thô ráp vang lên từ chiếc mặt nạ của hắn.
Alexa ngạc nhiên gật đầu cô không nghĩ hắn biết nói ngoài gầm gừ nhưng sự ngạc nhiên đó cô không biểu lộ ra . Hắn không chỉ muốn cô đi theo. Hắn muốn cô học hỏi. Hắn muốn cô mạnh mẽ hơn. "Tôi sẵn sàng." Cô nói, siết chặt tay cầm chiếc giáo. Cô đã từng là một hướng dẫn viên leo núi, một chuyên gia sinh tồn. Giờ đây, cô sẽ trở thành một thợ săn. Cô sẽ học cách sử dụng những công nghệ này, học cách sống sót trong thế giới mới này, cùng với người đồng đội bất đắc dĩ của mình.
"Trước khi chúng ta bắt đầu," Alexa nói, một ý nghĩ bất chợt nảy ra trong đầu, một sự thôi thúc không thể kiềm chế. "Tôi là Alexa. Alexa Woods." Cô đưa tay ra, theo một phản xạ bản năng của con người.
Kẻ săn mồi đồng hành nhìn bàn tay cô. Hắn không đáp lại bằng cái bắt tay, nhưng hắn nghiêng đầu, một cử chỉ hiếm thấy. Rồi, trong một khoảnh khắc bất ngờ, hắn đưa một bàn tay thô ráp lên chiếc mặt nạ của mình, nhẹ nhàng tháo nó ra.
Alexa ngước lên lại nhìn thấy khuôn mặt ấy của hắn một lần nữa Một khuôn mặt không hề ghê tởm lắm như cô từng hình dung về những sinh vật ngoài hành tinh. Làn da hắn sần sùi, có những chiếc răng nanh sắc nhọn chìa ra. Đôi mắt màu vàng hổ phách, với con ngươi dựng đứng như mắt mèo, nhìn thẳng vào cô, ánh lên một sự thông minh, sắc bén và thật kì lạ cô thấy có một chút gì đó... dịu dàng. Trên trán hắn, kí hiệu đánh dấu kia vẫn còn đó có cảm giác như hắn đã trưởng thành hơn.
Hắn nhìn cô, rồi bập bẹ một âm thanh thô ráp, khàn đặc, dường như cố gắng tạo ra những từ mà bộ máy phát âm của hắn chưa quen. "SC..SCAR..." Hắn nói, tên của hắn vang lên một cách chậm rãi, khó khăn, như một đứa trẻ đang học nói. Đó chính là cái tên mà Elder đã gọi hắn.
Alexa mỉm cười. "Scar," cô nhắc lại, cảm thấy một sự kết nối sâu sắc hơn nữa giữa họ.
Hắn nghiêng đầu, đôi mắt hổ phách chăm chú nhìn cô. Rồi hắn lặp lại, cố gắng bắt chước âm thanh mà cô vừa phát ra, từng âm tiết một, vụng về nhưng đầy nỗ lực: "A-LE-XA..."
"Đúng vậy," cô nói, cảm thấy một sự ấm áp lạ thường lan tỏa trong lòng. Đó là một khởi đầu.
Scar gầm gừ một tiếng, rồi đeo lại chiếc mặt nạ, che đi khuôn mặt biểu cảm của mình. Hắn quay người đi. Hắn dẫn cô đến một khu vực huấn luyện. Một không gian rộng lớn với các bia tập, những thiết bị mô phỏng chuyển động và các chướng ngại vật phức tạp, được thiết kế để kiểm tra phản xạ và kỹ năng chiến đấu.
Quá trình huấn luyện bắt đầu. Scar không nói nhiều, chỉ thực hiện các động tác mẫu một cách hoàn hảo.
1. Chiếc đĩa cắt thông minh: Scar đầu tiên chỉ cho Alexa cách ném chiếc đĩa. Không chỉ là ném thẳng, mà là ném theo quỹ đạo uốn lượn, theo dõi mục tiêu bằng cảm biến nhiệt, và thậm chí quay trở lại tay người ném. Alexa ban đầu lúng túng, những chiếc đĩa bay chệch hướng hoặc không trở lại. Scar kiên nhẫn sửa từng lỗi nhỏ, đôi khi dùng tay thô ráp của hắn điều chỉnh góc độ cổ tay cô, đôi khi gầm gừ những tiếng chỉ dẫn ngắn gọn khi cô quá gồng mình. Dần dần, Alexa bắt đầu cảm nhận được sự cân bằng và trọng lượng của chiếc đĩa, và cô có thể khiến nó bay lượn chính xác hơn, cắt xuyên qua các mục tiêu mô phỏng.
2. Súng Plasma Caster: Đây là thử thách lớn hơn. Scar tháo một khẩu Plasma Caster cỡ nhỏ, phù hợp với vóc dáng của Alexa, từ một giá đỡ. Hắn gắn nó vào vai cô một cách tự động, một tiếng "click" nhẹ vang lên. Hắn chỉ dẫn cô cách nhắm mục tiêu bằng bộ phận laser tích hợp trong mặt nạ, và cách điều chỉnh cường độ bắn. Tiếng năng lượng tích tụ và tiếng "vù" khi tia plasma bắn ra đầy uy lực khiến cô choáng váng ban đầu. Scar dạy cô cách sử dụng năng lượng một cách hiệu quả, không lãng phí, và cách di chuyển linh hoạt để tránh bị phản công. Hắn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc di chuyển liên tục, không bao giờ đứng yên.
3. Lưới sắc và bẫy: Scar cũng chỉ cho cô cách sử dụng lưới sắc để bắt và làm tê liệt kẻ thù, và cách cài đặt những chiếc bẫy ẩn mình, phát hiện chuyển động bằng cảm biến nhiệt. Đây là những kỹ năng đòi hỏi sự kiên nhẫn và khả năng đọc địa hình của môi trường.
4. Vận động và ẩn mình: Quan trọng nhất, hắn dạy cô cách di chuyển trong môi trường trọng lực thấp và cách sử dụng công nghệ tàng hình. Hắn chỉ cho cô cách kích hoạt bộ phận tàng hình trên cổ tay, cách di chuyển nhanh và im lặng như một bóng ma. Hắn nhấn mạnh việc sử dụng môi trường xung quanh làm lợi thế, cách ẩn mình vào bóng tối, cách tiếp cận con mồi mà không gây ra tiếng động.
Thời gian trôi qua không theo cách mà cô từng biết. Có lẽ là vài giờ, hoặc vài ngày, vài tháng. Cô tập luyện không ngừng nghỉ, mồ hôi ướt đẫm bộ đồ mới. Scar kiên nhẫn hướng dẫn, đôi khi gầm gừ sửa lỗi, đôi khi phát ra tiếng kêu "grừ" hài lòng khi cô thực hiện đúng. Cô nhận ra hắn không chỉ là một chiến binh xuất chúng, mà còn là một người thầy đáng kinh ngạc. Hắn không hề coi thường cô, không hề đánh giá thấp khả năng của cô. Hắn chỉ đơn giản là mong đợi cô đạt được tiềm năng của mình, để trở thành một đồng đội xứng tầm.
Mỗi khi cô mệt mỏi đến rã rời, hắn sẽ ra hiệu cho cô nghỉ ngơi, đưa cô trở lại căn phòng của mình để phục hồi. Cô ăn, ngủ, rồi lại quay lại tập luyện. Giữa những buổi tập, họ có những khoảnh khắc im lặng, chỉ có tiếng thở dốc của cô và tiếng ù ù của phi thuyền. Cô nhìn hắn, đôi khi hắn cũng nhìn lại cô, một ánh mắt không thể đọc được sau lớp mặt nạ. Nhưng cô biết, một sợi dây vô hình đang dần được thắt chặt giữa họ, không phải tình cảm lãng mạn, mà là một sự tin tưởng tuyệt đối, một mối liên kết của những chiến binh đã cùng nhau đối mặt với cái chết và cùng nhau học hỏi để sống.
Có lần, Scar đưa cho cô một chiếc mặt nạ nhỏ – không hoàn toàn giống của hắn, nhưng có những điêu khắc và hoa văn của một predator vừa vặn với khuôn mặt người. Khi cô đeo vào, hệ thống dịch tự động bật lên, hiển thị dòng dữ liệu trước mắt.
[CHIẾN BINH DỰ BỊ – MỤC TIÊU: SINH TỒN VÀ CẢI THIỆN KỸ NĂNG]
Alexa bật cười nhẹ. "Chiến binh dự bị à? Được thôi. Nhưng tôi sẽ không làm phụ tá mãi đâu."
Scar phát ra âm "grừ grừ" đầy ẩn ý – có thể là đồng tình, có thể là thách thức.
Và trong suốt quá trình đó, Elder Predator Kaelen vẫn âm thầm theo dõi từ khoang điều khiển của hắn, đôi mắt đỏ rực lướt qua các màn hình hiển thị hoạt động của Alexa và Scar. Hắn gầm gừ một tiếng trầm đục, như một lời nhận xét khó hiểu. Kế hoạch của hắn đang diễn ra. Cuộc thử thách cho Blooded mới của hắn, và cả con người đồng hành cùng hắn, đã thực sự bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top