35. *Em đi giữa chênh vênh
Bài viết này với mục đích là khoe nhạc và tui viết bài này trong khi đang đọc truyện tu tiên (tiên hiệp).
Link nhạc: https://soundcloud.com/pecman2506/em-di-giua-chenh-venh
====
Một trăm năm, một đời người nhưng đối với người tu tiên chỉ là một thoáng tọa tĩnh, một lần bế quan, một cái chớp mắt. Trăm năm sau, gặp lại người xưa cứ ngỡ cố nhân nhưng lại là một người khác. Sinh tử luân hồi, đầu thai chuyển kiếp. Ở kiếp này là một người, kiếp sau lại là một người khác với dung nhan tương tự. Thật khiến người tu đạo cũng khó có thể kiềm nén nỗi niềm được cất giấu sâu trong lòng.
Sinh tử là đại đạo, khó tránh, khó dò.
Để đắc đạo thành tiên, cần phải từ bỏ thất tình lục dục, nhưng sâu bên trong vẫn còn lưu lại thứ gọi là bản nguyên của mỗi người, bao gồm cả ái tình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top