Lời thú nhận .
Tưởng như tiến triển tốt đẹp cho cặp đôi nhà Hanwha , nào đâu trong không khí vui vẻ đó bỗng phát lên một đoạn nhạc . Ồ đó và nhạc chuông từ điện thoại của Lehends .
:" Alo , ai vậy ạ ? " .
Đầu điện thoại bên kia phát ra tiếng cười lớn .
:" Ơ anh quên em rồi à ? Chúng ta thi đấu với nhau hơn một năm trời đấy ? ".
:" Xin lỗi ? Ai vậy ạ ? " - Lehends khó hiểu , một tay cầm hộp cơm , tay kia cầm điện thoại. Vừa như nghe ngóng , anh vô tình quay ra phía Viper , thằng bé như đang mong chờ được biết xem ai là chủ nhân của cuộc điện thoại và tại sao lại nói chuyện với anh thân mật như thế .
Cảm thấy có điều gì đó ngột ngạt từ ánh mắt Viper , Lehends nuốt nước bọt , anh giật mình khi thấy ánh mắt soi xét đang hướng về phía mình . Bầu không khí im lặng giữa hai con người và một cái điện thoại bỗng bị phá vỡ . Phía đầu bên kia cất lời .
:" Là em nè anh , Chovy yêu quý của anh nè . Chovyyy đâyyyy . Anh quên em rồi huhu . Mới qua HLE có mấy tháng mà không liên lạc với anh , nhớ anh quá . " - Chovy mè nheo .
:" À là mày hả , tưởng ai . Mới đổi số à , lạ hoắc thế . "
:" Mới đổi điện thoại á anh . Nên quên chưa thông báo cho mọi người á . Em gọi anh đầu tiên luôn . Vinh hạnh chưa " .
:" Dạ vâng , ơn này anh mày nhận " - mải nói chuyện với Chovy , Lehends quên đi mất có một " hòn than " đang sắp phát hoả cả căn phòng của anh . Viper nhẫn nhịn , nhìn chằm chằm vào anh và cái điện thoại . Ánh mắt nó híp lại , hai tay đan vào nhau , cứ thế nhìn con người kia đang nói ngồi thoải mái buôn dưa lê với người trong điện thoại .
Bất giác Lehends đang cười cười đùa đùa với Chovy , tay anh hơi nhấc điện thoại ra khỏi tai :" Là Chovy nhà DRX nè . Nó gọi cho anh á . Bảo là nhớ các thứ vì mới sang team kia chưa quen . Mà anh nghĩ Doran bên đó cùng nó chắc cũng đỡ . "
Viper không mấy thoải mái , chỉ vỏn vẹn một chữ :" Ừ " không hơn không kém . Viper nghĩ đáng ra bây giờ là lúc nó đang được ngồi với support nhà nó , vừa mới làm hoà các thứ chưa được bao lâu , đúng là thằng trời đánh , quân phá hoại mà . Ôi cái không khí vui vẻ vừa nãy đi đâu hết rồi .
Kệ Lehends trong phòng , Viper lẳng lặng đứng dậy ra phòng khách một mình . Đẩy nhẹ chiếc ghế gỗ , nó ngồi xuống , hai tay đặt lên lớp kính lạnh . Nó nhìn thấy gương mặt mình trong đó . Gương mặt lạnh , không biểu đạt chút cảm xúc nào chỉ thấy trong lòng bộn bề khó tả . Cái cảm giác như sợ cái cái gì sắp biến mất , cồn cào , bâng khuâng .
:" Sao thế ? Tưởng làm hoà rồi cơ mà ? " - HLV vỗ vai Viper , nó giật mình , thoát khỏi những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu nó .
:" Làm hoà rồi , nhưng vẫn không thấy vui , còn thấy đau nữa . Con người sao mang nhiều cảm xúc khó tả vậy . " - Viper trầm đi .
:" Thì vậy mới là người chứ ? Chứ mày là rắn đâu mà vô cảm ? Chú cần anh giúp gì không . ? "
:" Làm rắn có khi lại tốt , không phải lo nghĩ gì , em có thể kiểm soát đối tượng mình hướng đến nhưng con người hiện tại em hướng đến không quan tâm đến em . " - Viper chán nản .
:" Vậy là mày thích nó đúng không ? Cái nhà này còn ai lạ gì chúng mày nữa . Thằng Lehends chuẩn chưa ? Má anh mày biết ngay mà . Bày trò cãi nhau gây chú ý với anh mày . Cách đó không tốt đâu . " .
:" Lehends nó cũng có bạn bè , cũng có người thân và mày cũng thế . T hiểu cảm giác sợ mất đi đứa mình thích vào tay người khác . Nhưng kiểm soát thằng kia quá đương nhiên nó không chịu là phải . Với lại mày lộ liễu công khai chủ quyền các thứ với Teddy nữa . Nó lại chả không vui . Anh nghĩ nó vẫn nghĩ là mày đang cố chọc nó để gây sự chứ không có nghĩ mày thích nó hay đại loại vậy đâu . "
:" Nè , hay kiếm cơ hội nào nói rõ luôn đi . Anh thấy chúng mày cũng sắp toang rồi đấy . " - HLV lo lắng . Anh cũng không biết làm sao cho Viper , bởi lẽ yêu đương kiểu này thì hơi khó , cả hai thằng tính lại ngang như cua . Không thằng nào chịu thua thằng nào . Một lũ dở hơi mà.
:" Em nghĩ không nói được , em sợ bởi lẽ còn công việc . Nếu nói mà không được ảnh thể nào cũng tránh em . Rồi một trong hai đứa sẽ phải ra ngoài thay dự bị vì không chịu được nhau . Em nghĩ hiện tại bây giờ em không muốn ghét anh ấy đâu " . - Viper rối như tơ vò , nó chưa bao giờ nghĩ mình nói ra được mất lời lẽ xấu hổ như vậy. Càng lúc mặt càng đỏ dần , chết mất thế này không ổn rồi .
:" Đứng đấy nghe thấy có health không , có balance không hả Lehends ? Mày tưởng anh mày không biết mày núp lùm ở đó hả ? . Đi ra đây nào . " - HLV gào to . ( Ôi có duyên chết liền '(((((( ) .
Viper giật mình ? :" Hả anh ấy có đứng nghe hả ? Ủa từ lúc nào ? Anh vẫn đang nói chuyện với Chovy cơ mà ? Sao anh không nói cho em biết hả HLV ???? " . - Viper sợ hãi không dám nhìn lên phía trước . Vì trước mặt nó , Lehends đang đứng thất thần , quần ống thấp ống cao , áo thì xộc xệch chưa kịp hoàn hồn . Lehends nghĩ mình sẽ đi xin số của mấy ông anh trong nhà cho thằng nhóc kia nhưng nào ngờ lại nghe được cuộc nói chuyện này . Mắt thấy , tai nghe , tâm trạng có chút rối bời .
Anh nghĩ sao nó thích như thế mà anh không hề biết một tí gì nhỉ ? Quay ngược dòng thời gian từ những sự kiện trước , Viper cáu gắt với anh khi anh duo với Teddy , Viper không muốn anh chơi với người khác , Viper kéo tay anh đến đau bầm khi thấy Teddy bên cạnh . Tất cả đều có một lý do . Nó không thích anh đi bên cạnh người khác , rồi anh sẽ chẳng chú ý đến nó nữa . Nó gây gổ với anh chỉ mong anh hiểu nó , suy cho cùng vẫn chỉ là một mình anh nông cạn .....
:" Két ... " Tiếng chân ghế gỗ ma sát với nền đất . Bấy giờ đây anh mới định thần . Người đâu rồi ? Sao còn mỗi HLV ? :" Viper đâu rồi anh ? " .
:" Còn hỏi nữa à , nó chạy khỏi nhà rồi , ôi douma đáng lẽ ra anh không nên nói mày ở đó . Nhanh lên chạy bắt nó lại không nó lại nghĩ quẩn bây giờ . 11h đêm rồi đó!!! " . HLV bàng hoàng .
:" Mới đây thôi chắc cũng không chạy được xa đâu để em đi cho " . Lehends vơ vội cái áo mỏng , Xỏ giày nhanh chóng rồi vụt bước lao khỏi GH . Chết tiệt nó có thể chạy đâu được chứ .
:" Viper ??? Viperrr , nghe thấy tiếng anh không ?? Này Viperr mày chạy đi đâu rồi . Máaa , mệt muốn chết .... Mẹ kiếp ... Viperrrrr ??? " - Lehends chạy , anh thở hổn hển trên từng đường . Một thằng dấm dở 20 tuổi thì có thể đi đâu giờ này chứ ? .
Dừng chân tại một công viên cách GM 1km , cũng khá xa rồi . Giờ không còn bóng người nào ở đây , chỉ có khoảng không và vài chiếc đèn đường cao chiếu sáng từ trên xuống . Viper cúi gập người trên một chiếc ghế đá , đầu trúc xuống gối , hai tay ôm chặt lấy chân mình . Khung cảnh lúc này đáng thương đến lạ . Cặp kính tròn để trơ trọi cạnh ghế . Liệu nghĩ nếu mình không nói ra những lời đó thì giờ có thể về GH không ? Liệu có thể Lehends sẽ vui vẻ như lúc trước không ? . Hết thật rồi , bản thân thật sự ngu ngốc đến phát khóc . Bao nhiêu lời kìm nén từ trái tim vì một phút không ngờ tới mà bị nghe thấy . Bây giờ có muốn như chưa từng cũng không thể .
:" Máaaaaa , cuối cùng cũng tìm thấy rồi . Chạy muốn lăn ra đường mà thở luôn " . Lehends thấy Viper trong tình cảnh khó xử , anh cũng khó xử . Hai thằng con trai và cái mối quan hệ này liệc sẽ như nào ? . Thật là điên đầu mà , đánh giải các thứ nữa. Thật là lắm thứ để đau đầu .
Anh bước đến ngồi cạnh Viper , cả hai đều im lặng . Anh nghe thấy tiếng nấc . Tiếng nấc đứt quãng , có vẻ như Viper đang đấu tranh để không khóc . Nó không khóc trước mặt anh được . Thường ngày ngang bướng , ăn to nói lớn , cà khịa anh rồi lớn tiếng thách thức anh , đến bây giờ lần đầu tiên anh nghe thấy tiếng nó khóc .
Gõ nhẹ lên đầu nó hai cái , Viper ngẩng lên nhìn , mắt nó tràn ngập trong nước , một phần mắt không thấy rõ là do đã tháo kính và phần còn lại là do mắt nó đang nhoè theo dòng nước cứ chực chờ để trao ra . Đôi mắt đỏ , khuôn mặt dần nóng lên theo , hiện tại Viper chẳng khác gì một kẻ hoảng loạn đang cố tìm nơi để giấu mình . Bóng người lờ mờ trước mắt , Viper lại hoảng loạn muốn trốn đi . Định chạy mà chạy không nổi . Nó vẫn quyết định lao ra khỏi ghế dù không nhìn rõ đường đi .
Lehends phản xạ theo , anh ôm lấy nó từ phía sau , nhất quyết không cho nó thoát được lần này . Dù anh cũng đang có chút tâm trạng không ổn nhưng hiện tại người cần ổn định tâm trạng trước là nó .
:" Thả ra .. Thả ra " - Viper sợ hãi
:" Không . Thả mày rồi mày trườn bò đi khắp chốn nào ở cái thành phố này . Anh mày không bắt lại được thì khỏi về GH " - Lehends quyết không buông tay ra .
:" Anh ghét em lắm đúng không cả việc vừa rồi . " - Viper lấy hết dũng cảm để hỏi . Đây có lẽ là câu hỏi cuối cùng để chấm dứt nếu Lehends nói là :" Có " .
:" Thường thì không ưa lắm nhưng việc vừa rồi thì không . "
:" Việc vừa rồi là sao ? Em vừa làm anh ghê tởm à ? "
:" Không , Đã bảo là không rồi . Mày còn cố chấp là anh đập mày đấy " . Lehends cáu bẳn .
:" Anh có thích em không ? " .
:" Anh này , em xin lỗi nếu có làm anh ghê tởm đi chăng chăng nữa nhưng thật sự là em rất thích anh. Em có thể xin lỗi về việc gây gổ với anh mấy ngày qua và cả to tiếng với Teddy nữa . Giờ để em yên " - Viper không còn gì để mất ,.cuối cùng bất lực mà nói ra .
:" Anh chấp nhận lời xin lỗi của mày , giờ thì về thôi " . Lehends bỏ tay ra khỏi người kia , cố gắng kéo người kia về cho bằng được mà không thành . Bất lực theo đánh đứng lại .
:" Anh trả lời em đi , không thì em không về đâu " - Viper quyết không về cho đến khi nghe được câu trả lời . Bởi lẽ nó không chịu được cái cảnh chết dần chết mòn trong lo sợ bởi mớ cảm xúc mông lung , xấu hổ như này .
Lehends chìa tay , anh đứng chờ xem Viper có kịp phản ứng gì không . Đúng là khóc nhiều quá rồi đờ đẫn ra ở đấy . Người trẻ thời nay chậm hiểu thật sự . Anh khom người , bắt lấy bàn tay lạnh toát của Viper :" Giờ mày có câu trả lời rồi đấy , thằng khùng , đi về thôi ... Cố chấp quá thể . "
Viper thấy trong lòng có chút an ủi , thấy âm ấm , một phần nỗi lo vơi đi cứ thế để người kia lôi về phía trước . Vừa đi vừa nhìn xuống phía dưới , nhìn xuống cánh tay anh đang nắm lấy tay nó mà dắt . Chắc chắn không bao giờ nó quên khoảnh khắc này và chắc chắn nó không bao giờ muốn buôn tay anh .
:" Anh có cần em cõng không ? " . Viper nhìn thấy chân Lehends có chút lạ , thiết nghĩ do anh chạy quá sức , mà cái tính ngang bướng này chắc chắn sẽ không nghe đâu . Quả đúng là vậy :" Không , tao cần mày đi về . Ở đó mà hỏi han nữa , ví dụ mà tao không tìm thấy mày , tao lăn ra đường thì không ai lo cho mày nữa đâu . " - Lehends làu bàu mặc cho ai kia đừng sau cứ cười cười đến phát bực .
Viper dừng lại , buông tay ra mà đi đến phía trước , nó ngồi xuống trước mặt anh :" Lên đi , đau chân còn làm trò . " . Lehends nghĩ bụng * thôi thì đành vậy * . Chưa kịp để ý xung quanh đã bị hất lên lưng lúc nào không biết . Người bé nhỏ , không mấy là nặng nên việc này khá dễ dàng cho Viper .
Đi một lúc lâu gần về tới GH , cách đó 300m nưã . Viper không còn thấy động tĩnh gì trên lưng mình đành quay ra sau để xem . Bất giác nở nụ cười , Lehends ngủ rồi .
:" Cảm ơn vì đã đồng ý , em sẽ trân trọng anh . " - Viper lẩm bẩm , vừa đi vừa cười mỉm đâu nghĩ rằng người trên lưng cũng có nghe thấy chỉ là không làm gì thôi . Lehends dụi dụi vào cổ Viper để tìm chỗ thoải mái nhất cho giấc ngủ cho đến khi về GH .
..........................
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top