Ác ma vương nuôi thỏ con 🐰
Chương 19...suy nghĩ quá nội tâm hại vị Vương Tiêu
Vương Nhất Bác bây giờ không biết làm sao với con người trước mặt hắn, hắn thật sự rất đau lòng khi Tiêu Chiến không nhớ ra hắn dù là một chút kỷ niệm , nnhưng đến phút cuối cùng người trong mộng của hắn thật sự xuất hiện rồi, làm cho trái tim của hắn vui mừng mà phát điên ..tìm kiếm cậu suốt mấy nghìn năm mà hôm nay lại tìm ra cậu mà suy nghĩ.. ." thật sự Chiến Chiến ...em ấy sao lại không nhớ ra mình chứ ..Mình làm gì sai sao..nhưng bây giờ mình cũng tìm được em ấy sau hơn ngàn năm khổ sở . Em ấy ở đây rồi, thật sự ở đây rồi.không thể mất được.. Trước lúc em ấy em ấy từng nói sẽ trương lực sinh sống lại 1 lần nữa để quay lại với mình rồi phải . nếu muốn em ấy cam tâm tình nguyện bên cạnh mình chỉ cần cho em ấy nnhớ lại mình chỉ là vấn đề thời gian thôi "_ Hắn đắm chìm trong dòng suy nghĩ của mình mà không để ý mọi thứ xung quanh..
Còn Tiêu Chiến thì không hiểu tại sao trái tim lại đau từng nhịp khi thấy người đứng trên bật cao buồn bã là tìm cậu lại thoắt lại mà suy nghĩ mong lung..
Tiêu Chiến... Mày bị làm sao vậy tự nhiên lại quan tâm công tước như hắn ?Hắn có làm gì thì đâu có liên quan tới mình, mà mình , Sao phải quan tâm đến hắn chứ? Tiêu Chiến à, bỏ đi ..người ta là người có địa vị còn mình là tên đầu đường xó chợ thì phải suy nghĩ cho mắc mệt.. " _ Tiêu Chiến đang tự nhủ trong đầu mãi
Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến cứ đắm chìm trong dòng suy nghĩ của mình, không gian bây giờ im lặng đến đáng sợ , đến tiếng động nhỏ nhất cũng khiến cho mọi người ở đây phải khép kín khong dám hó hé dù một câu.. Hay một tiếng gió nhè nhẹ qua rồi thì không khí dần trùng xuống , đến cuối cùng có 1 người lên tiếng cách ngang suy nghĩ của hắn..
Bẫm Th...thưa công tước, tôi thật sự không cố ý xâm phạm kết giới của ngài đâu mà, ngài tha cho chúng tôi được không ..tôi xin hứa là không có lần sau .
Vương Nhất Bác vừa nghe xong thì ngước liền nhìn Tiêu Chiến, lạnh giọng ra lệnh
Người đâu..
Có chúng tôi.. Xin công tước ra lệnh..
Tất cả những người con lai đưa vào ngục vì to mực mà lớn gan xâm phạm kết giới của ta còn người tên Tiêu Chiến thì không cần mang đi thì
Tuân lệnh.. Công tước..
Tiêu Chiến vừa nghe đến đây là trợn trừng mắt, cố gắng chạy theo mấy tên lính đang đưa gia điình của cậu đi. Nhưng sức cậu có thể so với những người lính khỏe mạnh. ? Và cậu thật sự đã không cản kịp,cậu thật sự hoảng loạn rồi, thoáng chốc khuôn mặt đã dàn dụa nước mắt, thấy hắn vẫn lạnh lùng đứng đó, cậu lập tức quỳ xuống cầu xin nan nỉ
Bẫm thưa.. Công tước.. Tôi.. X...xin ngài...hic.làm ơn hãy thả họ ra đi mà, ng...ngài muốn bắt tôi cũng được, nhưng làm ơn đừng làm tổn thương họ mà...hic..cầu xin ngài ..tôi xin ngài. mà.. Híc... híc ..
Tại sao.. Em ấy lại cầu xin chứ.. " , em ấy vì đám người không thân như vậy mà khóc ư ? Người mà tôi quý như trân bảo lại khóc vì những đám người đó ư ? Em thậm chí còn quỳ xuống cậu xin cho họ sao ? Họ đối với em quan trọng như thế ? Sau ngàn năm tìm kiếm thì em lại lại như vậy sao ? " _ Hắn cứ như thế hiện hàng loạt cầu hỏi trong đầu mà không biết phải hỏi ai.. Sau một phút chấn tỉnh ,hắn liền thoát khỏi dòng suy nghĩ không hiện hữu , hắn lại lạnh giọng trả lời
- Nếu em muốn họ không chết, không bị thương thì tốt nhất em nên ngoan ngoãn ở lại với tôi, tôi không làm em bị thương nữa đâu ? Tôi sẽ bảo vệ em mà ..còn yêu thương em nhiều hơn thế nữa..
Yêu thương mình lo lắng cho mình chăm sóc mình nhưng sao mình lại mình đã bị thương sao hồi nào vậy ta ..hắn có bị điên hay không với lại mình và hắn mới gặp mặt nhau mà.. Chuyện gì xảy ra với mình vậy.. Tiêu Chiến cứ suy nghĩ mãi cho đến khi tiếng nói lanh lảnh của hắn vang lên
.
Chiến Chiến.. nếu em không đồng ý thì..mỗi ngày tôi sẽ gϊếŧ 1 người, từng người từng người một sẽ chết trong mỗi ngày, chưa hết tôi sẽ..
- Đủ rồi công tước đại nhân ., tôi..tôi.. Tôi đồng ý ở lại với anh là được chứ gì , nhưng anh không được làm hại họ , cũng đừng làm tổn thương họ _có được không.....
Tiêu Chiến bây giờ không muốn ở với hắn dù là một chút vẫn không , cậu muốn tự do và muốn bên cạnh người thân của cậu ,nhưng giữa tự do của cậu với mạng của họ, cậu nhất định phải chọn một trong 2..là phải bỏ đi sự tự do của mình vĩnh viễn , không thể vì bản thân mmà phải khiến cho mọi người ngã xuống vì cậu được
Được.. Ta chấp nhận..
Ta cảm ơn ngài ..rất nhiều..
Nếu đã xong thì tôi sẽ đưa em vào trong nhà _ Hắn định nắm tay câu như trước đây nhưng chưa kịp chạm tay đã bị cậu theo bản năng giật tay lại về mình mà nhìn hắn ..
Vương Nhất Bác thì quá ngạc nhiên , sau khi nghĩ điều gì đó , hắn khẽ rụt tay lại về mình , trên mặt vẫn là lạnh băng nhưng dường như lại lộ ra một vẻ bi thương vô cùng , cô đơn không có mình yêu bên cạnh , nhìn thật sự rất đáng thương, cũng không ai nghĩ công tước người người sợ hãi, căm ghét lại có 1 bộ mặt như vậy. Hắn khẽ cười khổ nhìn cậu
Còn cậu thì theo bản năng mà rụt tay lại thì sực nhớ ra hắn là tên hai mặt không nữa.. Lỡ hắn đánh mình chết thì sao ta ..nhưng cậu chờ một hồi thì .
Lòng cậu khẽ thắt lại, nhìn nụ cười của hắn, không cần nghĩ cùng đoán ra là cười miễn cưỡng
" Mình...làm gì quá đáng rồi sao ta. Thật sự mình có làm như vậy thì sao hắn,, "**,* _ Nghĩ đến đấy cậu giơ tay ra trước mắt hắn mà.. Công tước ngài nắm tay tôi đi, tôi không biết đường ..
Vương Nhất Bác vừa bất ngờ lại ngạc nhiên cho đến khi cậu vơ vơ tay hắn mới thoáng chốc nội tâm vui mừng muốn gào thét, .em ấy cho mình nắm tay rồi..vui quá..
( Tác giả: chỉ có nắm tay mà ngài vui thế này.. Hàng gì kiếp trước ngài yêu thương Chiến Chiến của tôi như vậy ,cho đến kiếp sau ngài con suy mê như vậy thiệt tôi nói hết nổi rồi.. Tình yêu quá vĩ đại.. Mình ngưỡng mộ quá 😍😍😍😍 ..hihihi..)
Vào việc chính nào...
Vương Nhất Bác liền nắm tay cậu đi từng bước vào bên trong .người quản gia và người hầu của hắn nhìn thấy vậy liền ngạc nhiên vô cùng...
-"Đó...đó ...là Tiểu thiếu gia của mình đây sao ..mắt của tôi có nhìn nhầm không nhỉ.. ..ôi mẹ ơi.. Cứu tinh của chúng tôi trở về rồi.. Deereeeee..Tiểu Thiếu gia của chúng ta..trở về rồi...
Vương Nhất Bác.. Công tước si tình Tiểu Thiếu gia
Còn đây là Tiểu Thiếu gia của tôi Chiến Chiến.. Xinh đẹp khả ái..
Hết chương chờ đợi chương kế tiếp nhé..
Gặp mặt em thật tốt.
Hihihi
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top