Chương 12

Sáng hôm sau là ngày nghỉ, không có đồng hồ báo thức quấy rầy cho phép Tư An ngủ đến tự nhiên tỉnh lại, cô mở ra điện thoại, đã 8:30 hiển nhiên Tịnh Lăng đã thức từ lâu. Tịnh Lăng hôm nay có buổi hẹn gặp bạn cũ, cô đáng lẽ ra không nên lăn lộn nàng khuya như vậy, không biết nàng ấy có ổn không. Tư An muốn nhắn tin hỏi, nhưng việc đêm qua làm cô ngượng ngùng không dám nhìn thấy nàng.

Giải quyết xong bữa sáng, Tư An thay đổi một bộ theo phong cách đơn giản nhưng vẫn trông cuốn hút  và thanh lịch. Cô đã từng rất trung thành với một tủ đồ toàn là suit, bởi vì cuộc sống xoay quanh với đi công tác và đến công ty, Tư An hầu như không cần trang phục thường ngày nào khác. Nhưng từ khi việc hẹn hò với Tịnh Lăng đến tai mẹ, số ngày nghỉ phép của cô dường như đã tăng gấp đôi.

Không khó để biết ai là người bảo Ngô Sở Mạn làm thế, chứ con bé không thể nào ra chủ ý như vậy được, nó còn hận không thể đùn hết việc cho cô kia mà.

"Rốt cuộc con còn chần chừ cái gì? Vì cái gì hai đứa còn chưa tính đến chuyện kết hôn?"

Tư An đối diện cách cái điện thoại Ngô Thanh An, bà ngữ khí tràn đầy thúc giục, hận rèn sắt không thành thép.

"Chúng con còn trẻ mẹ à"

"Tiểu Lăng xác thực còn trẻ, nhưng con sắp già rồi, ta thấy con bé còn không cự tuyệt bằng con. Tư An à, con cứ mãi chậm trễ như thế kẻo tiểu Lăng bị người khác cướp đi đấy"

"Mẹ à!"

"Được được, ta quá lời rồi, khi khác chúng ta lại nói"

Ngô Thanh An vội vã mà cúp điện thoại, con gái xem chừng bị bà lời nói chọc khó chịu, chờ thêm chút nữa liền có thể đổi ngược lại bà bị giáo huấn.

Tư An ôm tâm trạng không mấy tốt đẹp mà lái xe trên đường, cô không nghĩ kết hôn sao? Không phải, là cô sợ phải tiến thêm một bước quan hệ với Tịnh Lăng, sợ lỡ đâu nàng không đồng ý kết hôn, đến lúc đó đến cả làm bạn cũng khó mà nói.

Lái xe hơn nửa giờ, tâm trạng của Tư rốt cuộc ổn định lại, cô bỗng có điểm tưởng nhớ Tịnh Lăng, liền lái xe đến địa chỉ mấy ngày trước nàng nói cho cô.

Điểm hẹn là một quán cà phê, Tư An ở ngoài cửa đã nhanh chóng nhìn thấy nàng cùng ngồi đối diện một người nữ nhân. Nữ nhân kia tựa hồ nhận ra tầm mắt cô, nghiêng đầu nhìn lại sau đó ghé sát vào Tịnh Lăng nói gì đó.

Tư An có chút xuất thần, vị nữ sĩ kia tuy nói chỉ là bạn cũ thời đại học của Tịnh Lăng, nhưng cô có thể đảm bảo người này gần nhất liên lạc lại với bạn gái cô nhất định có khác mục đích, hơn nữa rất có thể còn biết quan hệ của cô và Tịnh Lăng, vì ánh mắt vừa rồi nhìn cô không mang theo ngạc nhiên như thể đoán được chính mình sẽ tới, thậm chí trong ánh mắt còn giấu không được khiêu khích và địch ý.

Cho tới giọng nói của nhân viên kéo cô từ trong suy nghĩ trở về, nói xin lỗi rồi mới bước vào cửa hàng, tầm mắt dán chặt vào bàn hai người họ, dần dần đi đến. Tịnh Lăng hôm nay ăn mặc rất đẹp, hồng nhạt váy dài ở ánh nắng chiếu rọi tươi sáng bắt mắt, vòng cổ bạc lấp lánh cùng mặt dây hình dải ngân hà, tựa như một vị tiên tử đầy mị hoặc trong mắt kẻ phàm nhân.

Tư An bước chân bỗng khựng lại, tay hơi siết chặt, nếu Tịnh Lăng bởi vì cô tự ý đến đây mà không báo trước liền trách cứ cô thì sao? Nhưng hiện tại bỏ cuộc ra về thì có chút...

Rối rắm một hồi, có chút không được tự nhiên đi tới chào hỏi: "Hân hạnh được gặp bạn của Tịnh Lăng nhà tôi, tôi là Tư An người yêu của em ấy"

"...Xin chào, tôi là Nhạc Thác, bạn tốt của Tịnh Lăng" 

"Sao chị lại đến đây?" Tịnh Lăng bởi vì quá bất ngờ, thành ra nghe không vào câu "Tịnh Lăng nhà tôi", nhưng như vậy ngược lại làm Tư An có cảm giác nàng dường như xem nhẹ cô.

Tịnh Lăng nhìn cô quần áo, bỗng nhiên nhớ tới nói: "Em dường như còn chưa từng thấy qua chị diện đồ đi ra ngoài thế này"

Tư An còn đang vui vẻ nàng chú ý tới chính mình khác biệt, tính mở miệng khen nàng, liền đột ngột đối diện người kia xen vào, "Tịnh Lăng, người yêu cậu không cùng cậu ra ngoài hẹn hò bao giờ à?"

Nghe những lời này Tư An nhíu mày, nheo mắt nhìn người phụ nữ bất lịch sự kia, Tịnh Lăng hình như còn không có nhận ra bầu không khí có chút không thích hợp, chỉ lo giải thích nói: "Chúng mình thỉnh thoảng vẫn cùng nhau dạo phố ăn uống gì đó, chỉ là bình thường mình và Tư An đều bận quá, không thường có thời gian hẹn hò, nên mình ít thấy chị ấy mặc thường phục"

Nhưng nhiêu đó còn chưa làm đối phường ngừng lại, tiếp tục thâm ý nói: "Cậu thật vất vả quá Tịnh Lăng, ai lại để Omega cực khổ kiếm tiền thế chứ, nếu mình là Alpha của cậu, nhất định mình sẽ không để cậu vất vả thế này đâu"

Lời này cũng khiến đến cả Tịnh Lăng cũng khó cười nổi nữa, hạ giọng nói: "Cậu nói gì vậy Nhạc Thác, mình đi làm vì thích công việc này mà"

Tư An ngồi đối diện Nhạc Thác, đôi tay khoanh lại trước ngực, khó chịu mà nhìn cô ta tiếp tục hoa ngôn xảo ngữ, "Cậu đừng cố bao che cho người ta nữa, người đời nói quả không sai, người trong cuộc không thể tỉnh táo bằng người ngoài cuộ-"

"Thế sao? Không phải là cô thích thầm Tịnh Lăng nhà tôi rồi cố ý chia rẽ chúng tôi sao?" Tư An cắt lời cô ả.

Nhạc Thác lúc này mới thôi loạn nói, cúi đầu nhìn cô, ở nhìn đến Tư An lãnh đạm đôi mắt, bất giác không rét mà run, ngạch cổ nói: "N-Như thế thì sao? Tôi có thể cho cậu ấy cuộc sống sung túc mà không phải làm việc cực khổ, còn cô thì sao? Một thư ký quèn của một công ty con có thể làm được gì? Tôi thậm chí nhìn ra được cô không có ý định kết hôn với Tịnh Lăng!"

"Nhạc Thác!" Tịnh Lăng tức giận đứng lên, một mặt nàng cũng cảm thấy bị xúc phạm, một mặt sợ Tư An tỷ vì thế mà tức giận cả với nàng. 

"Tịnh Lăng, tôi về nhà trước, em...chơi vui vẻ" 

"Tư An tỷ..." Tịnh Lăng còn định nắm lấy tay cô, nhưng Tư An đã cách xa nàng một khoảng cách, thanh âm trầm thấp nói: "Gặp lại em sau"

"A...vâng" Nàng đáp lại xong, ánh mắt mang theo lo lắng mà dõi theo bóng lưng cô. Chờ đến khi Tư An đã đi khuất, Tịnh Lăng mới cầm lấy túi xách, lạnh lùng đi thanh toán rồi một mạch bỏ đi, mặc cho Nhạc Thác gọi như thế nào.

Khi Tịnh Lăng về đến nhà, thấy Tư An dường như vừa tắm xong, trên người khoác áo tắm dài trắng tinh, cô trầm ngâm nhìn ra cửa sổ, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Đang lúc Tịnh Lăng còn không biết mở lời thế nào, Tư An liền nhẹ giọng nói: "Tôi có chuyện muốn nói với em"

Tịnh Lăng hơi run rẩy: "Đ...Được"

Tư An ngồi xuống ghế, chậm chạp không nói, Tịnh Lăng từng giây từng phút hồi hộp vô cùng, nàng có dự cảm xấu về chuyện Tư An tỷ muốn nói.

Nếu có thể, nàng tình nguyện ở lại chịu đựng Nhạc Thác còn hơn về nhà sớm.

Tuy rằng không biết chị ấy muốn nói cái gì, nhưng nàng có thể lờ mờ đoán được, hy vọng điều nàng đoán là sai.

"Như bạn em đã nói, tôi quả thật không có ý định tiến tới hôn nhân" Tư An nói xong, thử thăm dò Tịnh Lặng sắc mặt, quả như dự đoán, em ấy trông buồn bã thật. 

"Vì vậy nên nếu e-"  "Được rồi, em hiểu rồi" Tịnh Lăng đột ngột nói trong khi nước mắt lăn dài trên má "Chúng ta chia tay đi"

"H-Hả??! Nhưng mà tôi..." 

Tịnh Lăng không có dũng khí tiếp tục nghe, khổ sở chạy ra khỏi nhà, đến nỗi bỏ lại Tư An với sự hoang mang tột độ, nàng không hề hay biết.

-----

"Hức...Tư An tỷ là đồ đáng ghét! Tra nữ!" Tịnh Lăng hiện đang ở nhà cũ của chính mình, nằm cuộn tròn trong chăn nhớ về người đó.

Rõ ràng đêm hôm qua còn ra trên người nàng rất nhiều lần, ngược lại xuống giường trở mặt nói không muốn kết hôn với nàng, Tra nữ! Đồ nhát chết! Chỉ biết làm không biết chịu trách nhiệm!

Miệng thì quở trách như thế nhưng Tịnh Lăng vẫn nhịn không được hồi tưởng lại trận mây mưa đêm qua, Tư An dùng dũng mãnh cự vật cùng nàng da thịt kề sát, đối nàng tin tức tố tham luyến hít vào, một bộ vô cùng thỏa mãn.

"Nếu sướng như vậy vì cái gì muốn bỏ người ta..." Tịnh Lăng lẩm bẩm đầy ủy khuất, càng nói nàng lại càng muốn khóc.

"Ai bỏ em? Không phải là em bỏ tôi trước à?" Tư An đứng dựa vào cửa, nhướng mày nhìn nàng.

Tịnh Lăng bất ngờ bật dậy, vội vội vàng vàng chỉnh lại đầu tóc, sau đó ra vẻ cứng rắn nói: "Chúng ta đã không còn quen nhau nữa, chị...chị đến đây làm gì?"

"Em thật sự muốn chia tay sao?"

"Còn...Còn không phải là chị muốn sao? Chị rõ ràng không thích em..."

"Ha, chúng ta đã ngủ với nhau rồi mà em còn cho rằng tôi không thích em sao? Trong mắt em tôi tùy tiện đến thế à?"

"Chị nói vậy là s-ưm~!"

"Xem ra chỉ một đêm vẫn chưa làm em thông suốt được, để tôi xem sau đêm nay em còn nghĩ là tôi không thích em nữa không"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #abo#bh#bhtt