chương 5.



Jisoo hiện đang có ba công việc mà bằng cách nào đó em đã tìm được. Hai trong số đó là vào ban ngày. Nhưng một công việc phải làm ca đêm thường khiến em khá khó chịu. Nhưng quả nhiên vẫn là không còn sự lựa chọn nào khác, vậy nên em chỉ đành im lặng chấp nhận

Quán cà phê em làm ca đêm sẽ mở cửa đến nửa đêm và khi ca trực của Jisoo kết thúc thì đã gần 1 giờ sáng. Đi bộ trở về nhà sau đó quả luôn là phần khó khăn nhất. Em sợ bóng tối, hoặc đúng hơn là sợ thứ gì đó đang lẩn trốn trong bóng tối. Nhưng bằng cách nào đó, bây giờ em đã phải làm quen với nó.


Ngoại trừ việc đi làm về đêm, em vẫn cảm thấy mọi thứ đều ổn.


Em vẫn luôn nghĩ về Jeonghan, nhưng em cũng đã cố gắng hết sức để quên đi người đàn ông đó. Nếu việc quên đi những gì Jeonghan đã làm với em có thể khiến nỗi đau của em bớt dày vò chính em hơn một chút, thì em sẽ rất vui lòng làm điều đó. Jisoo không muốn dính dáng gì đến tên alpha lớn nữa.


Jeonghan đã dập tắt mọi hy vọng và chút tự tin nhỏ nhất mà em có. Bây giờ nhớ về alpha chỉ khiến em đau đớn. Vì vậy, sẽ tốt hơn nếu em quên đi tất cả.


Tại nơi làm việc, đồng nghiệp của em đối xử rất tốt với em, điều mà Jisoo luôn cảm thấy biết ơn vô cùng. Hầu hết các đồng nghiệp của em là sinh viên từ các trường đại học và nhỏ hơn em một hoặc hai tuổi, làm việc bán thời gian.

Họ đã giúp đỡ Jisoo bất cứ khi nào omega nhỏ gặp khó khăn trong việc đối phó với một số khách hàng thô lỗ. Bản tính ăn nói nhỏ nhẹ và thái độ điềm tĩnh của Jisoo thường thu hút cả khách hàng nam và nữ, những người nghĩ rằng họ có thể có cơ hội tiến xa với nhóc thu ngân xinh xắn.


Jisoo là một omega nhỏ xinh đẹp, trẻ trung và chưa có bạn gái, những điều mà chẳng mang lại lợi ích gì cho em. Nó chỉ làm cho tất cả những alpha thô lỗ đó thậm chí còn thô bạo và hung dữ hơn khi cố gắng mời omega nhỏ đi chơi với họ. Jisoo luôn cố gắng lịch sự từ chối lời đề nghị của họ, nhưng đôi khi điều đó thật khó khăn. Một số alpha cứng đầu sẽ tức giận vì bị từ chối và chuyển sang cố gắng ép buộc em.

Người quản lý của họ là một tên đàn ông vô dụng, gã sẽ không bao giờ chú ý đến những hành vi ngược đãi này đối với nhân viên. Vì vậy, chỉ có đồng nghiệp của Jisoo, Seungkwan, Seokmin và Soonyoung, những người sẽ đến giúp đỡ và đuổi những alpha thô lỗ đó đi.


Jisoo thực sự biết ơn họ vì đã luôn ở bên em. Soonyoung và Seokmin là alpha trong khi Seungkwan là omega đã được đánh dấu. Bạn trai của Seungkwan thường đến cửa hàng, đó là cách Jisoo gặp một alpha khác tên là Hansol.

Họ đều nhỏ tuổi hơn Jisoo nhưng phần lớn thời gian họ hành động như thể họ là anh cả trong khi Jisoo là em út. Em cố gắng thường xuyên nói với họ rằng em có thể tự chăm sóc bản thân, nhưng họ lại liền tranh nhau nhảy vào mồm em, nói những điều như—

"Không anh! Anh không thể bảo chúng em ngừng bảo vệ anh quá mức khi cứ năm phút lại có alpha và beta tấn công anh như vậy được. Chưa kể hầu hết bọn họ đều rất thô lỗ. Chúng em không có ý nói rằng anh không thể bảo vệ chính mình, nhưng chúng em sẽ chỉ làm những điều để khiến những tên khốn đó biết đường mà cất cái sĩ đi thôi!"


Và đó là cách họ luôn tranh cãi với Jisoo mỗi khi omega nhỏ bảo họ không cần phải quá bao bọc em. Jisoo thực sự biết ơn vì có những người bạn như họ, những người không đối xử tệ hơn hay khác biệt với em vì em là một omega nam. Họ đối xử tốt và thực lòng tôn trọng em.


Họ vẫn chưa biết về vụ ly hôn của em. Họ chỉ biết rằng Jisoo sống một mình và có ba công việc. Ngoài ra, không còn gì. Jisoo có vẻ khá nhạy cảm khi nói về quá khứ cũng như những thứ khác trong cuộc sống của mình, vì vậy họ không tỏ ra tò mò hay bắt omega nhỏ kể thêm.


Đôi khi khi Jisoo đi bộ về nhà một mình sau khi ca đêm của em kết thúc, em phải đi ngang qua một số con hẻm trông thật đáng sợ. Em thường nghe thấy tiếng huýt sáo và những lời ăn tiếng nói khó ưa cọc cằn khác từ những người tụ tập ở đó. Em cũng chẳng biết làm gì ngoài mặc kệ, nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng đôi khi những lời nói ấy khá là quá đáng.


Jisoo là một người rất tích cực và kiên nhẫn kể từ khi còn bé. Em chưa bao giờ phàn nàn nhiều về những điều không may xảy ra trong cuộc đời mình, luôn chấp nhận thực tế và cố gắng bước tiếp.


Em không phàn nàn khi biết được mình là một omega, chấp nhận giới tính thứ hai của mình ngay lập tức mặc dù biết rằng từ đó về sau em sẽ bị xã hội ngược đãi như thế nào. Em luôn cố gắng yêu bản thân mình cho dù số phận của em có tàn nhẫn ra sao.


Nhưng vào những lúc như thế này, khi em cảm thấy vô cùng dễ bị tổn thương và không thể chống lại các alpha chỉ vì em  là một omega nhỏ, em không thể không cảm thấy buồn, tự hỏi liệu cuộc sống của mình có tốt hơn không nếu em không phải là một omega hay không?

Ngay cả khi em chỉ đi bộ bình thường trên đường phố, mọi người sẽ nhìn em như một vật thể gì đó kỳ lạ, ném cho em những ánh mắt dò xét như thể đó là lỗi của em, về việc tại sao em lại là một omega và tại sao em vẫn chưa kết hôn.



Những khoảnh khắc như vậy, khiến em cảm thấy thật bất công cho một omega nam.



Một đêm nọ, khi em đang trở về từ ca làm việc của mình, một việc tồi tệ hơn đã xảy ra. Một số alpha đã theo đuôi em trên đường phố. Jisoo có thể cảm nhận được sự hiện diện kỳ ​​lạ của bọn chúng sau lưng mình, và cả mùi pheromone nồng nặc của chúng.


Nói rằng em sợ hãi và không thoải mái thì hẳn là nói quá. Thế nhưng khi em tăng tốc để về nhà thật nhanh, những tên đàn ông đó cũng bắt đầu chạy theo em.


Jisoo không biết phải làm gì ngoài việc bỏ chạy và cố gắng kêu cứu. Nhưng rõ ràng là chẳng có ai xung quanh vào đêm muộn đó.Đường xá hoàn toàn trống rỗng và tối tăm. Mấy tên khốn bám theo em thì lại quá đông và Jisoo biết rằng em sẽ không thể tự mình kháng cự với họ một mình nếu họ bằng cách nào đó bắt kịp em. Nước mắt bắt đầu phủ lên đôi mắt to tròn khiến tầm nhìn của em nhòe đi vì sợ hãi.


Ngay lúc đó, em đã nhìn thấy một chiếc ô tô lao tới từ xa và không suy nghĩ nhiều, em đã đứng trước đầu xe để chặn nó lại để tìm kiếm sự giúp đỡ.

"C-cứu... làm ơn giúp tôi với! Có vài người đàn ông đang đuổi theo tôi—"


Một người đàn ông cao ráo, đẹp trai với mái tóc sẫm màu và đôi mắt hạnh nhân sắc sảo bước ra khỏi xe.

Sau đó, mọi thứ gần như trở nên mờ ảo đối với Jisoo. Những tên đang đuổi theo em dường như đã biết người cao ráo vừa bước ra khỏi xe này, vẻ mặt chúng thay đổi như thể đã nhận ra người này là một người rất có quyền lực.


Một lời đe dọa đơn giản là gọi cảnh sát và tống chúng vào song sắt khiến chúng sợ hãi bỏ chạy.


Người cao hơn sau đó quay sang nhìn em.


"Anh có ổn không?"


Jisoo gật đầu, cổ họng khô khốc nghẹn lại chẳng thể thốt ra một từ mạch lạc.

Người kia quan sát em một lúc trước khi nói lại.


"Ở đây đêm khuya nguy hiểm, anh cẩn thận một chút, kẻo người ta bắt được anh. Nhà anh có gần đây không?"


Jisoo chậm rãi lắc đầu. Căn hộ của em vẫn còn tới hai mươi phút đi bộ nữa.

Người nọ suy nghĩ một chút mới hỏi.

"Anh có.... anh có muốn tôi đưa anh về nhà không?"


Jisoo không biết phải trả lời thế nào. Một mặt, em thực sự biết ơn người đàn ông này, mặt khác, em vẫn còn cảm thấy sợ hãi.

Người cao hơn dường như đã nhận thấy sự khó chịu của em khi một tiếng thở dài phát ra từ miệng cậu ta. Cậu quay vào trong xe và Jisoo đã nghĩ rằng cậu đang định rời đi, nhưng rồi cậu ta lại quay lại với một cái chai nhỏ trên tay.


"Đây," người kia đưa cho Jisoo một chai xịt hơi cay.


Em ngơ ngác nhìn lên.


"Nếu tôi làm bất cứ điều gì quá phận hoặc làm anh khó chịu, chỉ cần xịt nó vào mắt tôi. Để anh ở đây một mình sau những gì đã xảy ra vài phút trước là quá nguy hiểm. Vào trong đi."


Vì vậy, Jisoo đã ở trong cùng một chiếc xe với người kia, trên tay là một chai xịt hơi cay.


Người nọ tự giới thiệu mình là Wonwoo, và chỉ dựa vào mùi hương của cậu, Jisoo có thể biết cậu ta là một alpha. Toàn bộ chuyến đi đến căn hộ của em hoàn toàn im lặng. Nhưng Jisoo thì thích sự im lặng hơn.

Anh vẫn còn bị chấn động bởi những chuyện vừa xảy ra trước đó. Nếu lúc đó Wonwoo không đi ngang qua con đường đó, Jisoo không biết chuyện gì sẽ xảy ra với em bây giờ. Ý nghĩ đó đủ khiến em rùng mình khi em đang cố gắng hết sức để làm dịu nhịp tim không đều của mình.



Sau khi thả Jisoo xuống, Wonwoo chuẩn bị rời đi. Nhưng em đã ngăn cậu ta lại, kéo mạnh cánh tay của người cao hơn. Alpha vừa mới giúp em hai lần, vậy mà Jisoo còn chưa cảm ơn dù chỉ một lần. Wonwoo dường như là một người tốt, trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài đáng sợ của anh ấy. Em cảm thấy có lỗi vì đã nghi ngờ ý định giúp đỡ của alpha trước đó.


"Uh... Cảm ơn. Cảm ơn vì đã giúp tôi." Jisoo nhẹ nhàng nói, hơi cúi đầu để bày tỏ lòng biết ơn của mình.

Wonwoo chỉ gật đầu trước khi rời đi.



Bước vào căn hộ nhỏ bé của mình, phải mất gần một tiếng rưỡi sau Jisoo mới hết run, những hồi tưởng về những tên khốn đuổi theo em vẫn in đậm trong tâm trí và khiến em nổi da gà.

Cho dù Jisoo có cố gắng thuyết phục bản thân rằng mình vẫn ổn, thì sâu thẳm bên trong em biết rằng mình không hề ổn. Giống như Chúa đang thử thách em mỗi ngày vậy.

Ngay khi em nghĩ rằng em có thể tự chăm sóc bản thân mình tốt, Jisoo lại nhận ra rằng mình không thể. Em sẽ không bao giờ được an toàn, một mình. Em thậm chí không thể chống lại những tên alpha lừa đảo tối nay nếu không có sự giúp đỡ của một alpha khác.


Em chỉ mới hai mươi tuổi mà không biết bao nhiêu điều không may đã ập xuống cuộc đời mình.


Mẹ em qua đời khi em lên năm, em bị buộc phải kết hôn với một người đàn ông xa lạ ở tuổi mười chín, em phải rời trường đại học vì điều này, cha em qua đời sáu tháng sau đám cưới của em, và cuối cùng là người chồng mà em yêu và tin tưởng hơn cả bản thân, lại lợi dụng em như một con tốt và sau đó ly hôn với em.



Cuộc sống của Hong Jisoo có thể trở nên thảm hại hơn nữa không?



Ngay cả sau tất cả những điều này, Jisoo vẫn cố gắng hết sức để giữ thái độ tích cực và kiên nhẫn. Bởi vì em luôn tin rằng chỉ cần em tiếp tục sống, những điều tốt đẹp sẽ tiếp tục xảy ra. Nhưng điều đó dường như không xảy ra khi nó đến với cuộc sống của em.


Jisoo lau nước mắt và gượng dậy. Hít một hơi thật sâu, em bình tĩnh lại và chuẩn bị đi ngủ. Em cũng không có thời gian để chìm đắm trong những suy nghĩ đau khổ về cuộc sống khốn khổ không kém của mình. Chỉ mong những sự cố như tối nay đừng xảy ra nữa.


Trước khi chìm vào giấc ngủ, Jisoo nhìn lại bình xịt hơi cay trên bàn lần cuối.

Đột nhiên hình ảnh một người đàn ông cao lớn, ngăm đen với đôi mắt sắc lạnh lại hiện lên trong tâm trí em. Một lần nữa em lại cảm thấy vô cùng biết ơn người này vì đã cứu em tối nay, chỉ cầu chúc những điều tốt đẹp nhất cho alpha.



Jisoo chìm vào giấc ngủ đêm đó, không biết rằng đây sẽ không phải là lần cuối họ gặp nhau.



___________________

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top