Chương 11. Chuyện xưa của Đổng nhị thiếu

Thiếu niên trong gương hồn nhiên sạch sẽ, khuôn mặt ngây thơ như trẻ con.

Khuôn mặt của Đổng Niệm đầy ôn nhu dịu dàng, làn da màu đồng cổ, đôi mắt đen sáng ngời cùng mái tóc ngắn đen tuyền gọn gàng, khiến người vừa nhìn liền sinh hảo cảm, trong đầu hiện lên hai chữ “người tốt”. Đặc biệt, lúc thiếu niên này xấu hổ vò đầu cười, toát ra vẻ đơn thuần, tựa như một làn gió mát rung động nước suối, thấm vào ruột gan.

Nhưng không ai biết rằng dưới bộ đồ vest cắt may gọn gàng, thiếu nhiên phúc hậu vô hại này lại sở hữu cơ bắp cường tráng đáng kinh ngạc. Nếu gặp phải những tình huống nguy hiểm đến tính mạng, cậu có thể bộc phát năng lực chiến đấu khủng bố.

“Đổng tiên sinh, bộ đồ này mặc trên người ngài trông khí chất vô cùng, như thể được đặt may riêng cho ngài vậy. Chỗ chúng tôi rất ít người có thể mặc đẹp như ngài”, nữ nhân viên bán hàng mặc đồng phục mỉm cười nịnh nọt, cố gắng thu hút sự chú ý của Đổng nhị thiếu gia.

Tuy nhiên, tin tức tố mùi hoa trong không khí khiến Đổng Niệm vô cùng không thoải mái. Anh chỉ gật đầu có lệ, liền quay đầu đi tìm anh trai mình để hỏi ý kiến.

Vừa đi, Đổng Niệm vừa nghĩ: Tại sao lại có Omega có mùi hương tin tức tố khó ngửi như vậy? Nếu… nếu đều dễ ngửi tiểu Omega gặp ở cửa thang máy kia thì tốt rồi. Trong đầu Đổng Niệm hiện ra hình ảnh Tô Miên mị nhãn như tơ, đâm vào lồng ngực anh.

Mấy ngày nay, mỗi tối anh nằm trên giường, vừa nhớ tới một thoáng kinh hồng lần đó, côn thịt anh liền cứng, làm anh phải tắm nước lạnh hàng đêm để giải tỏa, còn bị anh trai khi vào phòng anh bắt gặp, cười nhạo suốt một thời gian.

Nghĩ đến việc bị anh trai luôn trêu anh là “tiểu xử nam ngây thơ”, Đổng Niệm chỉ biết im lặng. Từ khi 14 tuổi, anh đã nhập ngũ, ngây người trong đó 6 năm, vượt qua mọi huấn luyện, không có thời gian yêu đương.

Anh trai lại khác, hắn lớn lên giống mẹ, rất đẹp lại phong lưu phóng khoáng, còn biết kiếm tiền, chỉ cần đứng một chỗ, sẽ có rất nhiều Omega vây quanh. Đổng Niệm rất ngưỡng mộ anh trai, anh luôn nghĩ nếu anh có thể lợi hại như anh trai thì tốt rồi.

Đổng Phi đang đứng bên ngoài cửa tiệm quần áo gọi điện thoại, gương mặt đẹp đến mức chói mắt, nhưng lúc này đôi mắt đào hoa đè thấp, cả khuôn mặt quyến rũ gần như yêu nghiệt tràn trập thần sắc thiếu kiên nhẫn.

Đổng Niệm không dám cắt ngang cuộc gọi của anh trai, đứng bên cạnh ngoan ngoãn chờ đợi, giống như bọn họ khi còn bé, anh luôn lấy anh trai làm trung tâm, luôn ngoan ngoãn nghe lời anh trai nói.

“Vậy là sao?” Đổng Phi nói với người trong điện thoại, cười lạnh một tiếng, ngữ khí có thể kết thành băng: “Cậu cho rằng chỉ vì tôi ngủ với cậu vài lần, cậu liền khác biệt so với người khác sao? Lấy đâu ra tự tin thế?”

“Đừng nói mấy thứ vô dụng với tôi. Điều tôi làm với cậu, tôi cũng đều đã làm với bất kỳ bạn tình khác. Thông minh một chút đi, hiểu chưa?” Đổng Phi cơ hồ nghiến răng nói tiếp: “Thời gian của ông đây mỗi phút mỗi giây đều rất quý giá, không có thời gian ôn chuyện cùng cậu. Tôi đã nói ngay từ lần đầu gặp mặt, ông đây không nói chuyện tình cảm, chỉ nói tình dục. Chúng ta đều là người trưởng thành, đừng có mang mấy thứ lãng mạn trẻ con ra nói chuyện với tôi, thật buồn nôn.”

Đầu dây bên kia dường như còn nói gì đó, sắc mặt Đổng Phi càng thêm khó chịu, tay cắm ở trong túi: “Cậu nghĩ cậu là ai? Là thứ gì mà đòi hỏi như vậy? Đừng để tôi phải nhắc lại lần nữa, chơi với tôi, không có nói tình cảm. Tiền cậu cũng cầm rồi, muốn nhà cũng có, thích động dục chỗ nào đi mà động dục chỗ đó!”

“Tôi cảnh cáo cậu”, ngón tay Đổng Phi hướng không khí chọc thật mạnh: “Nếu còn tiếp tục bám lấy tôi, đừng trách tôi tìm người hiếp cậu. Dù sao cậu cũng muốn chơi, cùng lắm tôi tìm vài người “chơi” cùng cậu”.

Nói lời này xong, đầu dây bên kia cuối cùng im lặng, Đổng Phi mới hài lòng kết thúc cuộc gọi. “Thao, thời này thật nhiều kẻ ngu ngốc”.

Đổng Phi vừa quay đầu, phát hiện em trai bảo bối của hắn đứng chờ bên cạn, vẻ mặt muốn nói lại thôi.

Hai anh em chưa bao giờ xa cách lẫn nhau, Đổng Phi cũng không nghĩ tới đắp nặn chính mình thành hình tượng anh trai hoàn mỹ. Hắn ở trước vặt Đổng Niệm luôn luôn thản nhiên, làm theo ý mình, không thèm che giấu.

Rốt cuộc mẹ đẻ của cả hai đã không còn, chỉ còn lão cha suốt ngày ở bên ngoài tìm Omega trẻ tuổi, cưới vợ bé vào cửa. Anh em hai người sống nương tựa lẫn nhau mà lớn, đương nhiên đều tín nhiệm cùng ỷ lại vào nhau.

Đổng Phi thấy em trai nhà mình tuấn tú lịch sự, mặt mày hớn hở, thổi cái huýt sáo đầy vui vẻ: “Ca biết mà, đệ mặc bộ này nhất định đẹp trai.”

Đổng Niệm xấu hổ một chút, nhưng rất nhanh lộ ra thần sắc lo lắng với anh trai, anh cảm thấy anh trai vừa rồi lời nói quá…. Đổng Phi không cho là đúng: “Tiểu Niệm, đừng nhìn ca như thế, ca vẫn như vậy, đệ không phải không biết. Ca ngay từ đầu đã nói rõ ràng, tiền, nhà đều trao đổi sòng phẳng, cậu ta lại dậy dưa không biết xấu hổ.”

Đổng Niệm thở dài, chung quy không nói thêm gì.

Chuyện Đổng Phi đuổi người, Đổng Niệm từ nhỏ đến lớn đã thấy nhiều. Anh công nhận anh trai rất có mị lực, lớn lên đẹp, lại có năng lực kiếm tiền, hơn nữa gia thế tốt, không ít Omega đối với anh trai muốn chết muốn sống. Đáng tiếc anh trai anh chính là thích du hí nhân gian, đi qua ngàn bụi hoa, không lưu luyến bụi nào. Chỉ tiếc vị đáng thương trong điên thoại kia đặt tâm sai người, còn phải nhận lời khó nghe như vậy.

Đổng Phi có thể thốt ra loại câu nói “Tìm người hiếp cậu”, khiến Đổng Niệm lo lắng về tiêu chuẩn đạo đức hiện tại của anh trai.

Đổng Phi biết em trai của hắn là một cái cột, phỏng chừng là ở trong quân ngũ ngốc lâu quá bị đồng hóa. Hắn vốn dĩ đặc biệt không nghĩ cho em trai đi quân đội, quân nhân vừa khổ vừa mệt, tất cả đều là một đám Alpha thúi hoắc, không thể ngửi được. Nhưng trong nhà hai người con trai, phải có một người kế thừa sự nghiệp của cha, cách nhanh nhất để lên chức ở đế quốc chính là nhập ngũ, có cha bọn họ tại vị lót đường, không đến mấy năm Đổng gia khẳng định có một vị quan lớn.

“Đừng quan tâm chuyện tình cảm của ca”, Đổng Phi một phen ôm chầm lấy Đổng Niệm, sờ sờ cơ ngực rắn chắc như đá của lão đệ: “Quan tâm chính bản thân đệ đi, lớn như thế rồi còn để ca phải nhọc lòng. Đệ nói đệ, nhu cầu sinh lý còn phải đi tắm nước lạnh để giải quyết, đây không phải tự ngược mình sao? Ca hiện tại đều hoài nghi đệ có khuynh hướng luyến A”.

Khuynh hướng luyến A chính là thân là một Alpha lại đồng dạng thích Alpha. Đổng lão gia có hai đứa con trai, Đổng Phi đời này đều không tính toán kết hôn, nghĩ muốn phiêu du khắp nơi. Vì thế, hắn không cho phép đám người tình của mình mang thai. Như vậy xem ra, trách nhiệm nối dõi tông đường của Đổng gia sẽ do Đổng Niệm gánh vác, vô cùng quan trọng.

Đổng Niệm da mặt mỏng, vừa nói đến chuyện tắm nước lạnh này, anh liền thẹn thùng, ấp úng nói: “Đệ… đệ chắc là, chắc là không có khuynh hướng thích Alpha”.

Đổng Niệm bối rối không biết mình có thực sự có xu hướng thích Alpha hay không, bởi từ trước đến giờ anh chưa từng yêu ai, cũng chưa từng cảm thấy rung động trước bất kỳ Omega nào.

“Chắc là?”, Đổng Phi vừa kinh ngạc và rống: “Loại sự tình này còn có thể chắc là? Ca nói đệ nghe, loại sự tình này cho dù có tỷ lệ một phần vạn, cũng phải bóp chết từ trong nôi, Đổng gia chúng ta không thể có chuyện không đứng đắn như vậy. Đệ chính là ở trong quân ngũ ngốc quá lâu, không tiếp xúc qua Omega, ca đêm nay liền đưa đệ đi trải đời. Với dáng người này của đệ, chẳng lẽ không mê chết một đám Omega?”

Đổng Niệm không biết Đổng Phi muốn dẫn anh đi chỗ nào, nhưng anh rất tin tưởng lão ca, anh cũng cảm thấy thân thể mình có điểm không thích hợp, biến hóa rõ nhất chính là mỗi lần nằm mơ, phía dưới lại cứng, ngày hôm sau quần lót liền ướt một mảng.

Đổng Niệm ngây thơ nghĩ rằng Đổng Phi cho anh “mở rộng tầm mắt” là đưa anh đi gặp một ít tiểu Omega để nói chuyện. Nào biết, đầu óc Đổng Phi chỉ có phế liệu màu vàng (Mn tự đoán đc rồi đóa :)))))), dứt khoát lược bỏ vô số bước, trực tiếp mang Đổng Niệm đi đến nơi vô cùng táo bạo – Cực Lạc Quán.

Đổng Phi trong khoảng thời gian này, mỗi ngày đều quấy rầy Trình Thâm, sử dụng đủ mọi chiêu trò nào là tấn công bằng tiền bạc, lợi dụng thân phận áp người, hứa hẹn đủ điều, cuối cùng cũng thành công, được Trình Thân đồng ý cho xem ảnh của Omega song tính quyến rũ.

_________________________________

Sáng sớm, những tia nắng đầu tiên xuyên qua khe hở của rèm cửa, chiếu xuống mặt đất, tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ.

Tô Miên nhăn lại khuôn mặt nhỏ, trước tiên mở một mắt nhìn tia nắng trên sàn, rồi cuộn mình trên chiếc đệm mềm mại, nhắm mắt lại, trông vừa đáng yêu vừa mềm mại.

Nhưng ba phút sau, Tô Miên nhận mệnh khởi động cơ thể trắng nõn, xoa xoa đôi mắt, cẩn thận nhìn xem chủ nhân còn đang ngủ say trên giường.

Khi đồng hồ báo thức còn ba phút nữa mới điểm 8 giờ, Tô Miên giơ lên móng vuốt, trước tiên tắt nút báo thức, chỉnh lại đôi tai hồ ly trên đầu, rồi quay đầu xác định hậu huyệt còn gắn đuôi cáo không, để tránh bị mắng. Sau đó, cậu ngáp một cái, từ trên mặt đất bò lên trên giường lớn, ưu nhã như một con mèo.

Trình Thân vẫn đang say ngủ, nửa bờ ngực săn chắc gợi cảm để lộ, tạo nên bức tranh mỹ nam mê người say giấc.

Bị Trình Thâm dạy dỗ hơn một tháng, Tô Miên hiện tại mỗi ngày gánh vác trách nhiệm đánh thức chủ nhân. Tuy nhiên, phương pháp morning call này thực đặc biệt.

Tô Miên nghiêng đầu nhìn Trình Thâm một lúc, chờ đến khi kim đồng hồ chỉ đúng 8 giờ, cậu chui đầu vào trong chăn.

Trong chăn có một mùi rượu mạnh nồng đậm dễ ngửi hòa quyện với hormone Alpha cùng với… hương vị của côn thịt.

Trình Thâm ngủ lõa thể, cơ thể không có gì dư thừa, trong đám lông đen rậm rạp là côn thịt to lớn đang “chào cờ”, hơi nghiêng đầu tựa hồ biết một lúc nữa, tiểu sủng vật nhỏ sẽ đến phục vụ nó, mào gà đối diện với mặt Tô Miên.

Tô Miên vươn đầu lưỡi, liếm liếm khóe miệng, phản xạ của đại não làm nước bọt bắt đầu tiết ra trong miệng cậu.

Cậu tiến lại gần, mở miệng ngậm lấy đầu côn thịt, bựa lưỡi mềm mại lướt qua côn thịt thô dài, liếm dọc theo gân xanh, rồi dừng lại ở phần gốc, sau đó là tinh hoàn tím đen. Tô Miên máy móc đều đem hai cái trứng dái ngậm một lần.

Sau khi đùa nghịch một chút, Tô Miên mở miệng, thu hồi hàm răng, miệng anh đào nhỏ bao trọn lấy côn thịt đã đứng dậy, nỗ lực trên dưới phun ra nuốt vào, cũng đem côn thịt nuốt đến chỗ sâu nhất, dùng yết hầu để ép côn thịt, hy vọng có thể hút ra tinh dịch.

Nhưng vì côn thịt của Trình Thâm quá lớn, Tô Miên ở trong chăn mút đến mồ hôi đầy đầu, cũng không thấy côn thịt có dấu hiệu bắn tinh. Cậu không nhịn được phun ra côn thịt, nghĩ muốn thở một chút.

Không ngờ Trình Thâm đột nhiên duỗi tay, đè đầu Tô Miên lại, một lần nữa đem dương vật cắm vào trong miệng Tô Miên, tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve cằm cậu, giọng nói khàn khàn đặc trưng khi vừa tỉnh giấc vang lên: “Tại sao lại không ngậm nữa?”

Tô Miên đang bận rộn trong miệng, tất nhiên không thể trả lời. Trình Thâm cũng không thèm để ý, khoái cảm từ dương vặt truyền đến rất nhanh làm hắn không còn bận tâm chuyện khác, chuyên tâm thao làm khoang miệng ướt át nhỏ hẹp của Tô Miên, mông đưa đẩy mạnh, “bạch bạch bạch” đem trứng dái đánh vào khuôn mặt của Tô Miên.

Trình Thâm với tay, từ đầu giường lấy ra điều khiển từ xa cho chiếc đuôi cáo của Tô Miên, kích hoạt gậy mát-xa bên trong, muốn Tô Miên cùng sướng với mình.

“Miệng trên và miệng dưới của em thật giống nhau, đều dễ thao”, Trình Thâm khàn giọng tán thưởng, thực sự đem miệng của Tô Miên trở thành âm huyệt để thao, thô bạo bất kham.

Tô Miên đã được huấn luyện, dù miệng đã mỏi nhừ, cậu vẫn cố gắng thỏa mãn dục vọng của Alpha, liên tục siết chặt yết hầu.

Sau một thời gian dài kích thích, Trình Thâm cuối cùng bắn, sáu bảy dòng tinh dịch bắn thẳng vào thực quản của Tô Miên.

Tô Miên dựa theo phân phó của chủ nhân nuốt trọn, dâm đãng chép miệng, lại như liếm kẹo que, liếm sạch tinh dịch còn sót lại trên quy đầu. Đây chính là phần “bữa sáng” hàng ngày phải ăn của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top