CHƯƠNG 20: ĐÁNH DẤU VĨNH VIỄN
Vốn tưởng mọi chuyện sẽ cứ nhẹ nhàng chuyển theo hướng khác nhưng ai mà ngờ được lòng vòng một hồi vẫn là đến vạch đích được sắp đặt sẵn. Số phận của Lee Sanghyeok sẽ vì sự sai lầm của anh mà đi theo mạch truyện đáng thương kia?
.
Moon Hyeonjoon vứt đại cái áo khoác xuống đất, đưa tay ôm mèo của mình ra khỏi ổ khiến anh bực tức muốn cào khắp nơi nhưng chung quy lại tin tức tố trên người thật thơm hơn quần áo nhiều. Nhưng cái thơm mê người này khiến Sanghyeok lúc này cũng chợt tỉnh táo hơn một chút, cũng nhớ ra bản thân phải cứu mình như thế nào rồi. Sanghyeok loạng choạng muốn xuống, anh chạy nhanh đến nơi mình giấu thuốc ức chế bất lực đến hoảng loạn mà tìm kiếm " Gì vậy? Mình nhớ là đã để nó ở đâu đây mà nhỉ? Sắp không xong rồi......đâu mất rồi chứ?....".
Hyeonjoon dựa cả người cao lớn của mình vào tường, hắn muốn xem xem bảo bối này của hắn sẽ làm gì tiếp theo đây.
- Anh đang tìm gì đấy? .....có cần tôi tìm giúp anh không? – Miệng thì tốt bụng như thế mà bản thân lại cố tình tỏa ra tin tức tố càng nhiều để Sanghyeok hoàn toàn sụp đổ mà cần đến hắn. Lần này hắn lột mặt nạ ra rồi thì Sanghyeok chính là có chạy đằng trời.
Mắt thấy hai chân anh đứng không vững, Hyeonjoon gian gian đứng sát sau lưng anh mà thì thầm đến ngứa ngáy, tay sắn chắc cũng đã yên vị nơi eo nhỏ vô lực kia mà siết chặt.
- Thơm thật đấy....để tôi giúp anh bớt khó chịu nhé?
- Không....khôn....cần đâu...ha...ưm.... – Lee Sanghyeok chính thức bước vào kỳ phát tình thứ hai của mình, và lần này toi thật rồi.
Moon Hyeonjoon tắt công tắc điện trong phòng chỉ còn lại ánh đền ngủ nhạt nhòa màu vàng vàng ấm áp, nhưng trong cái thời điểm này thì ấm áp chỉ càng khiến con người ta nóng hơn mà thôi.
Tiếng môi lưỡi quấn lấy nhau khiến người nghe chỉ biết nóng mặt, Sanghyeok câu lấy cổ hắn chìm nghỉm trong nụ hôn sâu Hyeonjoon cho anh. Hai chiếc lưỡi như khao khát đến điên dại mà quấn lấy nhau khiến dòng nước bọt tràn ra khóe miệng mèo bé nhỏ của anh. Bàn tay Hyeonjoon xấu xa vuốt ve cái eo mềm mềm, hắn là rất thích eo của Sanghyeok, chiếc eo đẹp nhất cũng là cái duy nhất hắn thấy. Đôi chân Sanghyeok muốn quỵ xuống bởi nụ hôn chết người này, Moon Hyeonjoon chính là không cho anh được thở một lần nào mà trực tiếp đay nghiến đôi môi đáng thương kia. Moon Hyeonjoon đột nhiên dứt ra, hắn đặt nhẹ anh xuống giường nghiêm túc mà khẳng định.
- Lee Sanghyeok.....yêu tôi không? – Sanghyeok như bị mê hoặc bởi ánh mắt này, ngu ngơ mà gật đầu nhưng Hyeonjoon không hài lòng với kiểu trả lời này, hắn muốn anh nói ra cơ.
- Nói đi, nói rằng.... em yêu tôi... – Gì đây? " Em?", nếu mà Sanghyeok còn tỉnh táo sẽ táng cho thằng nhóc này một cái thật đau cho coi, hắn lại dám gọi người hơn mình 4 tuổi là "em" à?
- Ưm.....EM yêu Hyeonjoon lắm...a~ - Hyeonjoon đắc ý nhếch môi, hắn rất thích nhìn thấy Sanghyeok nghe lời thế này đây, đáng yêu lắm đấy.
- Ha.....Lee Sanghyeok nhớ cho kỹ vào....em mãi mãi cũng chỉ có thể là Omega của Moon Hyeonjoon này mà thôi. Nếu em dám phản bội tôi thì....sẽ chết đấy. – Moon Hyeonjoon chính là tên điên, hắn sẽ làm ra những chuyện gì khi bản thân mất lý trí đâu ai biết được. Như hôm đó, nếu Lee Sanghyeok chỉ cần chạy đến bên Kim Jeonghyeon thôi Moon Hyeonjoon cũng sẽ chính tay mình hủy hoại anh, giết anh rồi hắn cũng sẽ theo anh thôi, nên Sanghyeok sẽ chẳng thấy cô đơn đâu. Chính là từ ngày hôm đó Moon Hyeonjoon dịu dàng tốt bụng kia đã chết rồi, là anh đã khơi con người tăm tối nhất hắn muốn giấu đi thức dậy mà, anh phải chịu trách nhiêm thôi.
- Aaaaaa.....ưm.... – Moon Hyeonjoon cắn thật mạnh, thật sâu nơi tuyến thể của Sanghyeok, hắn đay nghiến từng thớ thịt và cảm nhận mùi vị máu nóng ngọt ngào, hắn trao cho anh từng dòng pheromone Tuyết Tùng ấm áp. Lần này chính là đánh dấu vĩnh viễn Omega sẽ trở thành Omega của riêng hắn thôi.
- Cảm ơn, Lee Sanghyeok vì đã đến bên tôi...
- Ưm...Hyeonjoon....nóng quá....ngứa nữa.... – Sanghyeok bám lấy cổ hắn mà kéo, anh trực tiếp mà cởi quân phục trên người hắn xuống, tay chân loạn xạ rối rít hết cả lên. Moon Hyeonjoon cười cười cởi hết quần áo trên người anh, làn da trắng như hoa lê xuất hiện thơm ngon trước mặt. Đưa tay cảm nhận từng tấc da nóng hổi, Hyeonjoon ngậm lấy nụ hoa xinh xinh hồng hồng mút đến ngon miệng. Hyeonjoon thích nhất là để lại dấu hôn ở cần cổ, eo, cả đùi non quyến rũ ấy hắn muốn dùng những dấu vết của mình vẽ nên bức tranh tuyệt nhất thế gian này. Sanghyeok bị Hyeonjoon hôn khắp nơi đến ngứa ngáy, anh cảm nhận bên trong mình xuất hiện thứ gì đó đang được mở ra, rất lạ. Phía dưới hậu huyệt đã tràn trề nước khiến anh khó chịu trực tiếp mà cọ người lên tay Hyeonjoon, anh chính là muốn thứ gì đó có thể làm bên trong mình thoải mái hơn ngay bây giờ. Hyeonjoon nắm lấy cổ chân anh từ từ gác lên vai mình, hắn chung quy lại cũng là chịu hết nổi rồi, mèo con phía dưới quyến rũ thế này khiến cậu em của hắn cũng đang gào thét muốn được bao bọc đây này.
- Chào đón....thế giới mới nào......ha... – Hyeonjoon thở dốc khi đút thẳng dương vật của mình vào, đúng là một thế giới mới ấm áp nóng bỏng, Sanghyeok được lấp đầy sướng đến nỗi nước mắt chảy ra như mưa. Moon Hyeonjoon vì sợ anh vẫn chưa quen nên mới từ từ đưa đẩy, nhưng hắn cảm giác với tốc độ này thì chắc còn lâu mới khiến cậu em này mệt được. Hyeonjoon nhanh chóng đâm rút nơi hậu huyệt đỏ tươi, 1 hiệp, 2 rồi 3....đến nửa đêm vẫn cứ tiếp tục quấn quýt lấy nhau.
- Ưm....ha.......nhanh chút nữa....á.... – Hyeonjoon thuận người bên dưới nâng tốc độ của mình đến cực hạn, hắn điên cuồng đâm rút làm cho nước bên trong bắn ra khắp nơi, nơi giao hợp điên loạn đến nỗi dâm thủy vì bị ma sát đến xủi bọt. Moon Hyeonjoon cứ như đang sát phạt một đám địch nguy hiểm vậy, mọi ngóc ngách hắn cũng không tha. Moon Hyeonjoon càng ngày càng hưng phấn, mỗi lần đâm vào là chạm đến lớp màng mỏng lạ lẫm làm Sanghyeok đột nhiên cứng người.
- A...ưm.....chỗ đó...lạ quá, là gì vậy? - Moon Hyeonjoon sau khi nghe thấy câu hỏi ngu ngơ của anh chỉ lắc đầu cười khẩy, hắn không chần chừ dùng đầu khấc chọc thủng màng mỏng cứ thế ra vào chạm đến cuối khoang sinh sản của Sanghyeok một nơi đặc biệt thiêng liêng.
- Ưm.....nhẹ thôi....chậm thôi.........a...ứm.... – Omega đúng là khó chiều thật, lúc đòi nhanh lúc lại đòi chậm. Ngay cả sức lực và ham muốn cũng tăng lên cực hạn, nhưng không sao so với Lee Minhyung béo kia thì hắn không biết nhưng riêng với hắn mà nói tầm này vẫn còn dư sức. Từu 8 giờ tối đến 4 giờ sáng trên tầng ba này toàn tiếng nước va đập vào nhau, Lee Sanghyeok bị lăn qua rồi lật lại, từ giường qua ghế trải qua rất nhiều tư thế khiến anh lúc này cũng cạn kiệt sức lực. Moon Hyeonjoon vẫn còn rất trâu, nhưng hắn lại đang rất thương cho anh cứ mãi khóc lóc vì muốn ngủ. Hắn đâm rút thật mạnh, chạm đến khoang sinh sản liền tiến hành một việc quyết định "thắt nút kết", gốc dương vật phồng lên ngăn cho tinh dịch xuất ra không chảy ra ngoài, điều này đồng nghĩa với việc khả năng mang thai của Omega đã được củng cố rất chắc chắn và hắn chính là muốn cột chặt Sanghyeok ở bên cạnh mình. Moon Hyeonjoon hài lòng trực tiếp ôm lấy người an giấc sau cuộc vận động long trời nở đất này.
Mẹ Moon nói với chồng mình là Hyeonjoon sẽ nghỉ ở nhà chăm Sanghyeok khiến ông bực mình không thôi, tốt nhất đừng chăm đến nỗi có thêm đứa trẻ nữa là được. Nhưng ông có bực thế nào thì cũng chẳng có tác dụng gì, có con hay không là do Hyeonjoon muốn hay không thôi. Hắn đã quyết định thắt nút thì chính là Hyeonjoon đã sẵn sàng trở thành cha rồi, hắn muốn có cho bản thân mình một gia đình thật sự hạnh phúc và hoàn hảo.
Đang ngủ say giấc lại chẳng hiểu có cái gì đó đang làm loạn trên người mình, Moon Hyeonjoon mở mắt ra liền thấy con mèo đang gặm lấy yết hầu của mình. Mới thức dậy đã muốn phá người khác rồi sao?
- Đang làm gì thế? – Hyeonjoon giữ lấy con người khó chiều lại, hình như anh vẫn chưa hết kỳ phát tình thì phải, hương Dạ Quỳnh vẫn nồng nàn tỏa ra dụ dỗ Moon Hyeonjoon phạm tội.
- Ưm....Hyeonjoon à....anh khó chịu lắm.....mau thương anh đi... – Sanghyeok rấm rứt mà khóc lóc, anh đã cố gắng hết sức để muốn mình tỉnh táo nhưng không thể.
- Không đau sao...? - Hyeonjoon chính là bất ngờ lắm, cả đêm qua điên cuồng đến vậy mà bây giờ vẫn muốn à? Đúng là kỳ phát tình giống như liều thuốc kích dục vậy, đến khi qua đi mới chính là lúc để lại hậu quả.
- Không.....ngứa lắm...á.... – Đang uất ức mách lẻo lại bị hắn lỗi ra cắm xâu đến tận gốc, đúng là vẫn rất mềm mại và trơn trượt. Hyeonjoon cong người ra sức chiều chuộng hậu huyết tham ăn này, lấy dương vật đầy gân xanh mà chà sát vào vách thịt. Tuy Sanghyeok cảm thấy đau rát nhưng khoái cảm thì không cãi được, tiếng nhóp nhép lại bắt đầu vang lên liên tục, ga giường cũng đã ướt một khoảng phủ lên lớp ẩm chưa khô của tối qua, hai con người này thác loạn trong phòng cả ngày mà chẳng biết người bên ngoài lo lắng ra sao.
- Từ hôm qua tụi nó đã không ăn gì rồi, không đói sao? – Bà Moon cũng muốn gõ cửa lắm nên đã lên trên phòng hai đứa mà nghe lén, ai ngờ phòng cách âm tốt đến vậy mà những tiếng xấu hổ đó vẫn vang đến rõ ràng. Nhưng không sao, sau lần này chắc chắn lên chức nên bà mừng lắm.
.
Dù vậy bà vẫn mang đồ ăn lên cho hai đứa, nhưng mệt mỏi cái là Sanghyeok cứ đeo lên người Hyeonjoon không rời nên hắn phải ôm theo mèo hư này ra bưng đồ ăn trước cửa vào.
- Ăn chút gì đi....có dâu tây Sanghyeok thích này... – Hyeonjoon đút quả dâu mọng nước vào miệng mèo sưng tấy kia lại bị anh lắc đầu quay đi. Hắn rất lo lắng cho anh, kỳ phát tình khiến Omega hao rất nhiều năng lượng cũng sẽ rất mệt mà anh lại cứng đầu đến vậy nên hắn không suy nghĩ mà lại đe dọa anh.
- Lee Sanghyeok....đừng có cứng đầu. – Tiếng quát lớn bất ngờ làm Sanghyeok ủy khuất mà khóc lớn, anh khóc đến thở không được khiến hắn một phen hú hồn. Xem ra bản năng ác quỷ vẫn phải phục tùng trước bảo bối của mình.
- Ngoan, ăn no thì mới hết khó chịu được.... – Lee Sanghyeok ngồi trong lòng của Hyeonjoon ăn rất ngoan, anh chính là thích ngọt mềm cơ chứ anh không thích cứng và cay đâu. Ăn xong liền lăn ra ngủ, ngủ dậy làm tiếp tục làm tình đó chính là hoạt động cho 3 ngày liên tiếp vừa qua. Lee Sanghyeok chính là bám hắn suốt 24 tiếng không rời, thiếu hắn là anh sẽ lại ngồi một góc mà khóc đến đáng thương, có lần Hyeonjoon phải chuẩn bị tài liệu tác chiến cho Minhyung nên đã đến phòng sách làm việc suốt hai tiếng đồng hồ. Và rồi, Sanghyeok bé nhỏ đã loanh quanh khắp nơi trong phòng tìm hắn, anh cũng bước ra khỏi phòng nhưng bên ngoài khiến Sanghyeok cảm thấy rất sợ, trong cơn hoảng hoạn lỡ tay làm vỡ bình hoa tanh bành còn bản thân lại bất cẩn đạp phải mảnh thủy tinh làm máu chảy ra không ngừng. Sanghyeok ôm bàn chân đầy máu đau đớn của mình chui vào tủ quần áo khóc đến ngất đi. Khi Moon Hyeonjoon quay lại thấy máu vương khắp nơi liền xanh mặt mà lôi người ra, mèo con đáng thương mềm oặt làm hắn như phát điên phóng pheromone như muốn giết chết người khác.
- Sanghyeok?....tỉnh lại đi...Sanghyeok à....Ga-eun.....mau gọi bác sĩ điiii.
- Thống Tướng phu nhân không vấn đề gì đâu, tôi sẽ kê thêm thuốc bổ cho người. – Nói rồi bác sĩ theo Ga-eun xuống lầu cuối cùng ông cũng thoát khỏi lưỡi hái của thần chết, ở cạnh vị Thống Tướng kia giống như ở cạnh một ngọn lửa vậy tay chân không khéo làm sai hay nói sai thì chỉ có một con đường "chết" mà thôi. Kỳ phát tình của Sanghyeok cũng đã chính thức kết thúc, tiếp theo đây mới chính là một màn đau khổ và hoang mang của Lee Sanghyeok.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top