Thể loại : ABO, alpha công x beta thụ, vườn trường. Tác Giả : Taetieucong ( Hải ) * nhân vật trong truyện không thuộc về mình nhưng cốt truyện là của mình, muốn đem đi cần sự cho phép của mình. *
Tác giả: Chu Ngọc Biên tập: Lãnh Vân & MDH Thể loại: Cổ đại http://macdichhoi.wordpress.com/ Độ dài: 174 chươngTình trạng bản gốc: hoànTình trạng bản edit: hoànNotes: Thật ra bộ này cũng khá nhiều nhà đăng rồi, nhưng toàn gộp mấy chục chương vào với nhau, đọc như vậy đôi khi sẽ rất bất tiện nên mình quyết định đăng lại, tách riêng từng chương để các bạn đọc dễ hơn. :)…
Tác giả: Doãn GiaThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, xuyên không, cổ đại, tranh đấu, ấm áp, sảng văn, 1x1, HE.Tình trạng bản raw: Hoàn (435 chương + 9 phiên ngoại)Tình trạng bản dịch: HoànVăn án:"Đại thiếu gia, không tốt, tiểu thư để thư lại rồi trốn đi rồi.""Nữ nhi của Tam di nương và Nhị di nương còn chưa lập gia đình""Không được a Đại thiếu gia, lúc trước người nọ cùng lão thái gia ước định đối tượng tương thân chỉ có thể là con của chính thê, Đại tiểu thư cùng Nhị tiểu thư không được."Ánh mắt An Tử Nhiên nhất thời chuyển qua đệ đệ mới được bốn tháng, một lúc lâu mới nói : "Nam có thể chứ?"Quản gia : "..."An Tử Nhiên không ngờ hắn thành nhà tiên tri, nam cũng có thể, chẳng qua không hề như hắn nghĩ.…
Tên truyện: Dụ Dỗ Tiểu Lưu Manh.Tác giả: Hà Vũ.Cre bìa: Nukaly.Tình trạng: Hoàn.Thể loại: Đam mỹ, cường cường, lưu manh côn đồ thụ x lão đại công, HE, 1x1, có H.Văn án:Sở Hạ từ trước đến nay chỉ sợ hai điều.Một là không đủ no.Hai là không đủ ấm.Thế nhưng từ khi gặp Diệp Mạc, hắn mới biết mấy thứ kia chả là cái gì cả.Một tên côn đồ lưu manh xó chợ dưới đáy xã hội, một người quyền cao chức trọng ai ai cũng kính nể. Nếu về bên nhau sẽ thành thế nào đây?!…
Rốt cuộc là ai cắn tôiTên QT: Đáo để thị thùy giảo liễu ngãMẹ đẻ: Tiêu Đường Đông Qua Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Ảo tưởng không gian, Bắn súng thể thao, Ngọt sủng, Vườn trường, ABO, Chủ thụ, 1x1, HENguồn: Tấn GiangRaw + QT: khotangdammyfanfic (có tham khảo Wikidich)Edit: Nhật NhậtGiới thiệu:Yêu một người là tâm linh tương ứng, không phải do giới tính quyết định....ABO chỉ là một loại giới tính. Quyết định một người có mạnh mẽ hay không là ở nội tâm người đó.Nếu như tôi là Alpha, có lẽ sẽ bay cao vạn dặm.Còn nếu là Omega, cũng không trở ngại tôi vui vẻ, tài năng xuất chúng.-- An LanGỡ mìn của tác giả:1. Thụ ban đầu hơi có khuynh hướng vạn nhân mê, mọi việc đều có nguyên nhân, sau khi xác định tình cảm thì chỉ có công, song khiết.2. Ngay từ đầu công đã có hứng thú với thụ, không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên, theo tiến triển sẽ biết tại sao thụ hấp dẫn công.3. Có cẩu huyết, văn viết vì vui vẻ, ai theo đuổi hành văn cao siêu mời rẽ phải, đừng ảnh hưởng tâm trạng của người đọc khác.4. Không biết có lôi gì hay không. Mời mọi người tự nhận xét._____Editor nhắc nhở:1. Edit khi chưa đọc một chương nào nên không biết truyện hay dở.2. Vì nhiều chỗ không chắc lắm nên sẽ vừa làm vừa sửa. Khuyến nghị nên đọc sau 3 đến 4 chương để đảm bảo tình tiết.3. Bản edit là đầu tay, không dám cam kết về chất lượng, hoan nghênh mọi người góp ý._________31/08/2020 - 24/12/2020Truyện có các chương không được đăng tải, vui lòng đọc kỹ thần giới thiệu ở trang chủ.…
Top: Gemini - Bot: FourthMột fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên.Lưu ý: Không được mang đi hoặc chuyển ver khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…