Chương 10.

Du Sanh tham gia vũ hội này chỉ vì cô muốn có trứng xào cà chua.

Hiện giờ đồ đã tới tay, cô chỉ còn chờ kết thúc liền trở về thử xem với số trứng mới mua.

Trứng lần này còn là loại vỏ màu sắc sặc sỡ, hơn nữa còn to hơn cả trứng đà điểu. 

Cũng không biết cái bát có chứa đủ hay không. 

Không vấn đề, cùng lắm thì dùng chậu đảo trứng. 

- " Ai? Hoa điện hạ chọn thế nhưng là..."- Ailene thập phần kinh ngạc.

-" Như thế nào lại là Saheiy..."

- Hẳn là sẽ ngon đi, trứng là loại đồ ăn cho dù là tuỳ tiện cho vào nước nấu nấu cũng sẽ ngon. Hoặc là làm mì trứng cà chua cũng không tệ. - Du Sanh đang suy tư đột nhiên cổ tay áo bị túm một chút. 

Cô lấy lại tinh thần, nhìn đến biểu tình tựa hồ có chút mất mát của Ailene, cô hẳn là không có làm gì đi, sao như thế nào liền phải khóc. 

- "Cậu làm sao vậy?"

Ánh mắt Ailene dịch đến trên cổ tay alpha, vòng hoa màu tím nhạt một chút đều không bắt mắt, thực bình thường, như thế nào lại sẽ bị chú ý tới đâu. 

- " Cậu vì sao... sẽ chọn Saheiy ?"

- "Cái gì?" Du Sanh có chút không rõ cổ đang nói là có ý tứ gì.

Ailene điểm điểm vòng hoa trên tay cô:

- "Tên của hoa này, là saheiy, cậu... không biết sao?"

Cô không nói chính là, cơ bản thường không có người sẽ thích saheiy, phổ thông bình thường, thực không bắt mắt, đặt ở ven đường cũng không có người hái, lại không có hương thơm, ai sẽ thích.

Theo lý thuyết saheiy hẳn là sẽ không xuất hiện ở trường hợp như vầy, thật là kỳ quái.

Du Sanh lắc lắc đầu: 

- "Không biết, liền tùy tay lấy."

Lúc cô nói lời này ngữ khí rất không thèm để ý, làm Ailene - nguyên bản còn tưởng cô cùng Lean điện hạ có quan hệ cá nhân gì, nhẹ nhàng thở ra. 

Cũng không phải là Ailene tự coi nhẹ mình, thật sự là ở trước mặt Lean điện hạ, cho dù là sao sáng cũng sẽ thất sắc, chỉ là....

Cứ việc hiện tại không có quan hệ, kia khiêu vũ xong thì sao đâu. 

Ailene nắm lấy vạt váy, tuy rằng lo lắng nhưng vẫn là nói:

- " Điện hạ lựa chọn chinh là hoa của cậu..."

- "Ửm?" Du Sanh có chút không có hiểu lắm, cô trong đầu toàn là cà chua, căn bản nhớ không nổi cái khác.

-  "Hoa gì cơ?"

- " Saheiy á.... Cậu có thể cùng điện hạ khiêu vũ...." - Ailene giọng nói thực nhẹ. 

Nhưng Du Sanh vẫn là nghe rõ, cô bỗng nhiên quay người nhìn về phía hoàng tử điện hạ nơi xa. 

Sắc mặt người đó so với vừa rồi tốt hơn rất nhiều. Mái tóc dài buộc thành bím tóc thả tại trên vai, đuôi tóc cột bằng dây màu xanh nhạt, cuối dây có gắn đá quý màu xanh biếc. 

Trên người vẫn là lễ phục hoàng thất màu trắng ngà, nhưng lại không phải một bộ trước đó. 

Người đó an tĩnh ngồi ở chỗ kia, trong tay cầm một nhành hoa saheiy. 

Hoa nhỏ màu tím nhạt nhìn thật bình thường, giống như hoa dại ven đường, một chút đều không xứng đôi. 

Ailene nhẹ nhàng đẩy đẩy Alpha:

- "Đi thôi, đừng làm điện hạ chờ."

Du Sanh kỳ thật là không muốn đi, bởi vì cô cũng không biết khiêu vũ.

Cô thậm chí bắt đầu sinh ra xúc động muốn đổi vòng hoa cùng người khác, nhưng lại nghĩ tới phía trước cô đã cùng hoàng tử điện hạ đã gặp mặt.

Rất có khả năng hoàng tử điện hạ đã thấy vòng hoa của cô, nếu giờ thay đổi, vạn nhất vị này điện hạ là mang thù, đổi ý, không muốn cho cô Jindimarto thì làm sao bây giờ?

Cô nhưng không quên cà chua nhỏ của mình còn không tới trên tay đâu?

Mặc kê, căng da đầu lên, vì cà chua! 

Du Sanh cũng không hoảng, dọc theo đường đi tiếp nhận tầm gắt hoặc là ghen ghét hoặc là hâm mộ hoặc là đánh giá, đi đến chỗ hoàng tử điện hạ đang ngồi an tĩnh.

Mà vị hoàng tử điện hạ kiacũng đang đánh giá cô, Lean hơi ngưỡng cằm, nhìn chăm chú vào alpha đang chậm rãi đi tới.

Alpha thân hình thon dài trong quân phục màu trắng, mặt mày tinh xảo lại xinh đẹp, một đôi mắt bình tĩnh mà ôn hòa, cũng không có vô thố hay yêu thích cùng mê luyến như Alpha tầm thường khi nhìn thấy cậu.

Cậu nghĩ đến vừa rồi nhìn thấy Du Sanh tựa hồ cùng một vị omega xinh đẹp trò chuyện với nhau thật vui.

 Omega kia nhỏ xinh đáng yêu, trong ánh mắt nhìn cô ấy tràn ngập sự ngượng ngùng. 

Hai người cách nhau rất gần, thậm chí Omega kia còn túm ống tay áo cô.

Cho nên, cô cũng có hảo cảm đối với Omega kia phải không?

Lean rũ xuống mắt, nhìn hoa trong tay, cậu lúc ấy là vì cái gì, mới tuyển một nhành này một đâu?

 Cậu cũng không biết, nhưng mà hiện tại cậu chỉ muốn ném xuống. Nhành hoa vừa rồi còn có chút thuận, hiện tại một chút đều không làm cho người thích.

- "Điện hạ."

Lean hoàn hồn, Alpha đã đi tới trước mặt, cô vươn tay, bao tay màu trắng đã cởi, ngón tay thon dài đưa tới.

Lean nhấp môi, đem nhành hoa trong tay đặt ở trên tay cô. Alpha cầm nhành hoa đặt ở trên túi áo quân phục, sau đó lần nữa vươn tay.

Đôi mắt cô thật sự thật xinh đẹp, giống bầu trời đêm, không phải đen nhánh một mảnh, mà là bầu trời đêm có được đầy trời ánh sao.

Là một loại vẻ đẹp vô cùng lộng lẫy.

Lean chậm rãi đem tay thả lên.

Du Sanh nhẹ nhàng nhẹ nắm tay hoàng tử điện hạ, đem người mang đến giữa sàn nhảy, sau đó chậm rãi đến gần một ít.

Lean nhíu mày, cô ấy thế nào lại dựa vào gần như vậy, không phải là có omega vừa mắt có hảo cảm rồi sao, như thế nào còn đi thân cận omega khác.

Tra Alpha!

- "Điện hạ......"

Thanh âm của Alpha thực nhẹ, giống lông chim tơ mềm lướt qua làm ngứa nhột trong tai.

- "Ngươi......" Lean hơi nheo lại đôi mắt.

- "Thực xin lỗi, ta không biết khiêu vũ, điện hạ có thể kéo ta một chút không?"

Lean lại sửng sốt, ngay sau đó bên tai khống chế được không được đỏ lên.

Nói chuyện thì nói chuyện, dựa gần như vậy làm cái gì, làm người hiểu lầm!

Du Sanh cũng không nghĩ tiến đến gần như vậy.

Nhưng lại biết người ở thời đại tinh tế có tinh thần lực mạnh từng bước từng người tai thính đến dường như có thuận phong nhĩ.

Không dựa vào gần một ít, lời nói đều sẽ bị nghe thấy được.

- "Ngươi...... Một bàn tay khác đặt ở sau lưng ta."

Hoàng tử điện hạ nói vậy, thanh âm cũng thực nhẹ, vẻ mặt có hơi không được tự nhiên.

Cậu chưa bao giờ dạy người khác khiêu vũ, càng không nói đến việc như thế này, tự mình chỉ đạo người khác đụng chạm thân thể của mình.

Nhưng là Du Sanh thật không có thật sự chạm sát, chỉ là nhẹ nhàng mà để hờ tay phía sau lễ phục của hoàng tử điện hạ.

Cô tuy rằng không biết khiêu vũ như thế nào, nhưng cũng biết cái gì là lễ phép.

Lean cũng cảm giác được, cậu không nói gì thêm, xem nhẹ cảm giác hơi phức tạp trong lòng,

- "Kế tiếp nghe ta, đi theo ta đi."

- "Vâng."

Khúc nhạc chậm vang lên, hai người ở gần giữa sân nhảy chậm rãi khiêu vũ, bọn họ đều không có tâm tư gì khác.

Du Sanh chỉ nghĩ không cần làm ra lỗi liền được, Lean chỉ cảm thấy cái tay mình bị nắm hờ kia, một tấc một nóng lên.

Mặc dù cách một bao tay, cậu cũng có thể cảm giác được độ ấm từ bàn tay Alpha.

Thực ấm áp.

Bên cạnh sân nhảy, Clare có chút hâm mộ ghen tị.

Tuy rằng Du Sanh là huynh đệ tốt của cậu ta thật, nhưng cậu ta cũng rất muốn cùng Lean điện hạ khiêu vũ.

- "Nguyên Thịnh, cậu nói xem Du Sanh như thế nào liền có vận khí tốt như vậy đâu?"

Nguyên Thịnh tùy ý lên tiếng, trên cổ tay là đóa hoa sắc vàng rất tương xứng với cậu.

Nào phải là cái gì vận khí tốt, rõ ràng là có người nào đó đang không thích hợp a.

Trên sân nhảy một đôi trẻ đang khiêu vũ tựa như đôi bích nhân.

Lễ phục màu trắng ngà đan xen cùng quân phục màu trắng, cơ hồ làm người ta tưởng rằng đang ở một hôn lễ đâu.

Khúc nhạc dần dần tới hồi kết, Du Sanh dừng lại sau đó nắm tay hoàng tử điện hạ nhẹ nhàng thả xuống cái hôn, cơ mà là dừng trên ngón cái của mình.

Vũ hội lại một lần nữa bắt đầu  náo nhiệt lên, Nguyên Thịnh nhìn Lean rời đi, bất động thanh sắc mà theo đi sau, thực mau liền đuổi theo.

- "Chuyện vòng hoa là như thế nào đó?"-  Nguyên Thịnh hỏi.

- "Không có gì, liền tùy tay lấy."

Lean bản thân cũng không rõ ràng lắm.

Nguyên Thịnh khoanh tay mà đánh giá cậu bạn thân, đem Lean nhìn đến dựng lông tơ.

- "Cậu đây là...... làm cái ánh mắt gì?"

Nguyên Thịnh dí sát vào mặt cậu, đôi mắt mị mị.

- "Lean, cậu không phải là thích Du Sanh rồi đi?"

- "Cậu nói cái gì?!"

Lean nhảy dựng, lập tức phản bác nói:

- "Sao có thể!"

- "Nếu là không thích, chúng ta trước đó đã bàn tốt chọn hoa nào rồi, vì cái gì cậu lại chọn hoa trên tay cổ đâu. Còn nữa, cậu nếu là không thích, mặt đỏ làm gì?"

Nguyên Thịnh ngồi dậy, hài hước nói:

-  "Nhìn một chút đi, không chỉ có mặt đỏ, liền vành tai đều đỏ."

- "Câm miệng!"

Lean tùy tay cầm lấy đồ vật bên cạnh ném qua đi.

- "Ai ai ai, đang nói chuyện đâu, không được động thủ."

Nguyên Thịnh vững vàng tiếp lấy bình hoa, thuận tay đặt ở một bên.

- "Nếu là câun thật không thích, coi như ta chưa nói gì, nếu là...... Ta khuyên cậu vẫn là đừng thích.

Du Sanh nhìn tính tình ôn hòa rất khiến Omega thích, kỳ thật cổ là người nhất vô tâm vô phổi.
Cậu nhân lúc còn sớm quay đầu lại đi, không kết quả đâu."

Tim của tên kia, đại khái thật là làm bằng băng đi, không dễ dàng công không phá được đâu.

Lean chỉ cảm thấy cậu ta là đang nói bừa, căn bản không tin.

  Vừa rồi cậu còn nhìn thấy Du Sanh cùng một Omega nói chuyện phiếm, bộ dáng thực thân mật.

Sao có thể giống như lời tên này nói vô tâm vô phổi nói như vậy đâu.

Thẳng đến khi cậu ta trở lại phòng vẫn còn đang suy nghĩ lời Nguyên Thịnh nói, càng nghĩ càng cảm thấy thái quá.

Đang nghĩ ngợi thì có người gõ cửa.




***
Lylia: từ điển convert - tinh tế ngữ
Sa đêm tối => Saheiy

Bé con nhà tôi khả năng tin tức tố vị bánh kem dâu tây rồi.

Cơ mà đất diễn của cà chua hơi nhiều vậy nè. Rồi cuộc tình này tui nên dùng bánh kem dâu tây làm biểu tượng hay Jindimarto làm biểu tượng đây? =)))

Saheiy quá tầm thường quá trừu tượng bị loại từ vòng này :v

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top