Chương 15

“Anh có nghe chuyện đó chưa? Nhị công tử của tập đoàn Vương thị hợp tác với công ty chúng ta, bị truyền video và ảnh chụp với NP omega khác ra bên ngoài, bây giờ trên internet đều đang phát cuồng...”

“Nghe nói vợ của hắn đang nháo nhào đòi ly hôn kìa, hôm nay giá cổ phiếu Vương thị đã giảm xuống rồi.”

“Thật ghê tởm, làm thì làm, còn NP...”

“... Nói rồi...Chu tổng đang lại đây kìa.”

Chu Hoài Nam một thân âu phục thẳng tắp đi vào văn phòng, đi ngang qua gật đầu với bọn họ.

Thư ký nhỏ nhấc chân chạy tới, vội vàng nói với anh: “Chu tổng, dưới lầu có omega tới, náo loạn nói muốn gặp anh, vệ sĩ có đến cũng đuổi không đi, cậu ta nói tên mình Dương Tây Dương gì đó.”

Chu Hoài Nam cũng không ngẩng đầu lên, mở máy tính trên bàn ngồi xuống, dặn dò: “Để cho cậu ta lên. ”

Năm phút sau một omega dáng người cao gầy, đeo kính râm mở cửa văn phòng, một giây sau ngồi xuống ghế sa lon rộng rãi, tháo kính râm xuống, trực tiếp nói với Chu Hoài Nam: “Họ Chu, tôi không biết anh dùng thủ đoạn gì để không ly hôn, nhưng tôi nói cho anh biết, nếu anh ép buộc Trần Mi, tôi sẽ không bỏ qua cho anh, Trần gia cũng sẽ không. ”

Chu Hoài Nam ngẩng đầu, nở một nụ cười giả dối thương nghiệp tiêu chuẩn với cậu ta: “Xin chào, Dương tiên sinh.”

“...” Dương Tây Dương xoay kính râm trong tay, nheo mắt nhìn anh.

“Chuyện này tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi.” Chu Hoài Nam cầm lấy cà phê trên bàn, nhấp một ngụm đặt xuống, tiếp theo giải thích, “Là có người cố ý sắp xếp người đến phòng tôi, video đầy đủ tôi đã cho Trần Mi xem qua, nếu cậu không tin, có thể để em ấy cho cậu xem.”

Dương Tây Dương nghi ngờ, hít sâu một hơi, nói tiếp: “Tốt nhất là như vậy.” Nói xong tựa hồ lại cảm thấy lo lắng, nhìn Chu Hoài Nam tiếp tục nói, “Chu tiên sinh, Trần Mi thích anh nhiều năm như vậy, tuy rằng tôi không hiểu người như anh có cái gì đáng để thích, nhưng nếu cậu ấy đã lựa chọn kết hôn...”

“Thích tôi nhiều năm như vậy?” Chu Hoài Nam trực tiếp cắt ngang lời Dương Tây Dương, thần sắc rùng mình hỏi ngược lại cậu ta.

Dương Tây Dương nhìn vẻ mặt của anh: “Anh không biết sao?” Cậu ta nói xong nhíu mày, từ trên xuống dưới đánh giá Chu Hoài Nam một lượt, mở miệng châm chọc nói, “Chu thiếu gia, anh cho rằng vì sao Trần Mi kết hôn với anh? Thật sự là vì thông gia gia tộc à? Cậu ấy từ nhỏ đã là bảo bối của Trần gia, nếu như cậu ấy không muốn, không ai ép buộc cậu ấy.”

“Nhưng lúc trước chúng tôi không quen biết nhau...” Chu Hoài Nam nhanh chóng tìm kiếm bất kỳ điểm quen biết nào có khả năng giữa anh và Trần Mi trong đầu mình, nhưng đều không có manh mối nào.

“Vũ hội hoá trang ba năm trước, tên nhóc ngu ngốc này, anh trai này thật sự phục sát đất.”

Thầm mến người ta nhiều năm như vậy mà người ta cũng không biết, tức chết anh đây.

Chu Hoài Nam lập tức đứng lên, chuẩn bị đi tới cẩn thận hỏi Dương Tây Dương một chút, một giây sau cửa văn phòng bị đẩy ra.

“Tây Dương! Tớ đã nói với cậu là xuống máy bay nhớ nói cho tớ biết, tớ sẽ đón cậu, sao cậu lại chạy thẳng tới đây rồi.” Trần Mi đẩy cửa ra, thở hổn hển nói.

Dương Tây Dương ngay lập tức từ trên sô pha bật dậy, ôm lấy Trần Mi, “U u của tớ à, tớ nhớ cậu muốn chết!”

Chu Hoài Nam đi qua kéo Trần Mi đến bên cạnh mình, “Nếu đã như vậy, hôm nay Dương tiên sinh hãy ở lại ăn một bữa cơm với chúng tôi đi, nhân tiện cũng kể cho tôi biết chi tiết cụ thể của vũ hội hoá trang ba năm trước. ”

Trần Mi nghe vậy lập tức đỏ mặt: “Không được! Cậu đã nói với anh ấy ư? Đừng nói mà.”

“Đã nói rồi.” Dương Tây Dương nhún vai với Trần Mi.

Trên bàn cơm, trải qua lời giải thích của Dương Tây Dương, Chu Hoài Nam mới biết là chuyện gì xảy ra.

Vũ hội hóa trang đó ba năm trước.

Lúc ấy Trần Mi mười bảy tuổi, còn đang học trung học, Dương Tây Dương còn chưa đi du học, nhất định phải kéo Trần Mi đi tham gia vũ hội hoá trang với cậu ta, cậu ta coi trọng một học trưởng alpha đang học lớp 12, từ tin tức nội bộ nghe được alpha kia cũng muốn tới, ngay cả người ta đeo mặt nạ gì cũng biết.

Kết quả đến vũ hội, alpha mang mặt nạ kia căn bản không mang theo một người, cậu ta lại không cam lòng, chỉ có thể đi câu dẫn thử một chút.

Kết quả tới đi lui, liền đem Trần Mi bỏ lại phía sau.

Trần Mi đeo mặt nạ Dương Tây Dương chuẩn bị cho cậu, phía trên còn treo hai cái sừng hươu nhỏ, vóc dáng của cậu chậm lớn, đến mười tám tuổi mới đột nhiên cao lên, lúc đó có vẻ đặc biệt nhỏ nhắn đáng yêu, alpha nhìn thấy cậu, đều muốn mời cậu khiêu vũ cùng, nhưng đều bị cậu từ chối.

Để tránh những lời mời gọi của alpha đó, cậu bước đến một góc gần ban công.

Kết quả không nghĩ tới, lúc này lại đây có một alpha say khướt đi tới, tà ác cười nói với cậu: “Tiểu omega muốn chơi đùa với anh trai không?”

Trần Mi vô cùng sợ hãi vội vàng trốn về phía sau, lui ra ban công một bước.

Alpha cũng đi theo, nắm lấy tay cậu kéo cậu ra ngoài, tiếp tục nói: “ Đêm nay anh trai sẽ làm em vui vẻ.”

“Xin anh buông tay ra.” Trần Mi vừa giãy dụa vừa muốn gọi Dương Tây Dương.

Lúc này đột nhiên nghe thấy trong góc tối của ban công phát ra một tiếng “Chậc”, rõ ràng mang theo chút cảm giác không hài lòng.

“Cậu ấy bảo mày buông ra, mày không nghe thấy sao?” Trong bóng tối một alpha dáng người cao lớn đi ra, bả vai rộng lớn, trên mặt anh không đeo mặt nạ, khuôn mặt vô cùng đẹp trai, ngón tay có xương khớp rõ ràng cầm một ly rượu.
Anh nói xong câu đó, đem ly rượu đặt xuống bàn bên cạnh, nhấc chân đi tới.

“Mày, mày là ai? Dám xen vào việc của người khác. ”

“Cút đi, tao không muốn nói lần thứ hai.” Chu Hoài Nam nắm tay Trần Mi kéo cậu ra sau lưng, nói với alpha kia.

Người này sau khi thấy rõ mặt Chu Hoài Nam, lập tức nói xin lỗi loạng choạng bỏ chạy.

“Cám ơn anh.” Trần Mi ngẩng đầu nhìn mặt Chu Hoài Nam, nghiêm túc nói.

Chu Hoài Nam nhìn vóc dáng nhỏ bé này, nội tâm đột nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu.

Anh cho rằng đứa nhỏ trước mặt này là tiểu omega bị mấy tên thiếu gia kia gạt đến đây.

Năm nay anh hai mươi hai tuổi, vừa mới tốt nghiệp từ nước ngoài trở về, bắt đầu tiếp nhận sự nghiệp của Chu gia, không tránh khỏi có đôi khi phải tiếp xúc với phú nhị đại trong giới.

Những người này cái gì cũng chơi, chơi học sinh cũng là chuyện bình thường, chỉ là không nghĩ tới ngay cả vị thành niên cũng xuống tay.

“Lần sau lại gặp phải loại tình huống này, trực tiếp nói không. Nếu hắn vẫn không hiểu, cậu nên tát cho hắn một cái.” Chu Hoài Nam nói với cậu.

Trần Mi nghe vậy ngây ngẩn cả người, hỏi ngược lại: “Omega làm sao đánh được alpha đây?”

“Vậy cậu hãy cố gắng trở nên mạnh hơn một chút, như vậy có thể đánh alpha.”

Trần Mi nghe vậy nghiêng đầu, trong đôi mắt sáng và trong suốt kia mang theo chút khó hiểu.

Chu Hoài Nam nhìn ra sự khó hiểu của cậu, hỏi cậu: “Em đã nghĩ trời sinh omega sẽ yếu hơn alpha sao?”

Trần Mi nói: “Em không biết.” Cậu thực sự không biết, bởi vì việc giáo dục từ khi còn nhỏ của cậu cũng dường như đều truyền đạt như vậy.

“Dù là omega, alpha hay beta cho tới bây giờ cũng không nên có sự phân chia mạnh và yếu. Mỗi người sinh ra đều bình đẳng, cho nên omega cũng có thể có quyền nói không với alpha, cũng không phải sinh ra nhất định phải bị alpha thần phục.”

Trần Mi giống như đột nhiên nhớ tới cái gì hỏi Chu Hoài Nam: “Vậy đánh dấu thì sao?”

Chu Hoài Nam nghe được nghi vấn trong lời nói của cậu, bởi vì bản thân đánh dấu cũng có nghĩa thần phục.

“Cho nên omega cũng có quyền lựa chọn từ chối đánh dấu.” Anh trả lời như vậy.

Quyền từ chối đánh dấu? Trần Mi mở to hai mắt nhìn Chu Hoài Nam.

“Tình yêu trước tiên là cần linh hồn tương thông, những thứ khác đều chỉ vì thêu gấm thêu hoa mà thôi.” Chu Hoài Nam cảm thấy hôm nay mình uống hơi nhiều, nói chuyện tình yêu với một đứa trẻ, anh lắc đầu, nhấc chân đi về phía cửa, cũng không quay đầu lại nói với đứa nhỏ phía sau, “Đi nhé, chú ý an toàn. ”

“Tiểu Mi!” Dương Tây Dương chạy tới vội vàng kéo Trần Mi, nói, “Tớ tìm cậu sắp chết rồi, trời ạ? Đây không phải là Chu Hoài Nam sao.” Cậu ta nhìn alpha vừa rời đi rồi nói.

Thì ra anh tên là Chu Hoài Nam, một khắc kia ở trong lòng Trần Mi nghĩ như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top