13-14


13.

Sau đó, O đẹp nhìn thấy A lười lắc lư ở nhà liền có cảm giác ảo ma Canada.

Hết cách.

Ông xã như một con ma nơ canh bị lắp lộn đầu với mình.

Ma nơ canh đá rơi dép đi trong nhà, bò lên giường sô pha, quả đầu trắng toát quay qua, nói với O đẹp: "Em nằm nhích qua bên kia một chút."

Thế là O đẹp dịch vị trí, ma nơ canh lập tức thoải mái duỗi tứ chi ngăm đen của mình ra, nằm xuống.

O đẹp: "... Không thôi ngày mai anh tới thẩm mỹ viện với em một chuyến đi."

"Khi không sao anh lại phải tới chỗ đó?" A lười gãi cái mông.

O đẹp: "..."

Thẳng A bọn họ chính là như vậy. Không có chút chăm chút cho vẻ bề ngoài. Cũng không có nửa điểm nhận thức chính xác về nhan sắc của bản thân.

"Bởi vì... Anh không thấy bây giờ anh có hơi mình đen mặt trắng sao?"

A lười hơi ngẩng đầu, nhìn xuống phía dưới xem tay chân của bản thân: "Không sao, những thứ này đều trên cơ thể, không có ảnh hưởng rõ ràng đến nhan sắc của anh."

"..." Nếu O đẹp đanh đá một chút, sẽ cười mỉa nói anh tự tin đâu ra vậy.

Cuối cùng, cậu chỉ uyển chuyển bảo: "Như con ma nơ canh ấy, trông kỳ kỳ."

A lười: "Vậy em đổi cách khác, dù gì mấy chỗ như thẩm mỹ viện anh sẽ không đi, đó là chỗ của Omega tụi em, anh là một tên Alpha, không được không được."

"Đó là một loại thành kiến của thẳng A mấy anh thôi, người ta bây giờ, chú ý đến cả chuyện triệt lông tắm trắng cho cái ấy luôn đấy."

"Đó là chuyện mà Omega mới cần làm."

"Sai rồi, hễ là một Alpha ga lăng, có chú ý, tôn trọng bạn đời, đều sẽ đi chăm sóc cái ấy."

"Đi triệt lông?"

"... Cắt tỉa cho phù hợp một chút."

"..." A lười chớp mắt, nhìn O đẹp, "Là vậy à?"

Anh hơi bị lỗi mốt với mấy chuyện lặt vặt đời thường thế này. Từ phương diện khác mà nói, anh thật ra là một tên người rừng.

Hơn nữa...

Anh ôm gối, quay lưng đi: "Nhưng chỗ đó của anh mềm xèo, không có cần phải đi chăm sóc."

"..."

"Nhỡ đâu bọn họ phải dùng thuốc cho anh, bôi lên bôi xuống mà vẫn mềm nhũn ra, thì anh thấy quê lắm."

O đẹp nhoài người qua, vỗ cái trán của A lười: "Anh tỉnh lại coi, ai muốn anh đi chăm sóc cái ấy đâu, em chỉ đề nghị anh đi tắm trắng toàn thân thôi mà."

"Ở trong nhà làm không được hả?" A lười nói, "Giá trị con người anh như vậy, từ trước đến nay toàn là thẩm mỹ viện dời đến nhà, chứ không có lý nào lại bắt anh đi ngược đến thẩm mỹ viện."

"Nói tới nói lui, anh chính là không muốn đến thẩm mỹ viện thì có, thôi được rồi, em tự dưỡng trắng cho anh." O đẹp bước xuống giường sô pha, "Chỉ là hiệu quả có thể không được nhanh như khoang tắm trắng toàn thân ở thẩm mỹ viện nhé."

"Không sao."

O đẹp đi vào phòng ngủ trong chốc lát, lấy ra một bình kem dưỡng trắng cơ thể.

Cậu quỳ trên giường sô pha, bảo A lười: "Cởi quần áo."

A lười nghe lời.

Lộ ra cả chú chim họa mi.

O đẹp nhìn cơ thể Alpha nam tính trước mắt, cảm thấy vô cùng thê thảm, bởi vì lúc tắm nắng là mặc áo tay ngắn với quần cộc, cho nên khu vực được quần áo che giấu có màu da lợt hơn các khu vực còn lại, mà cạn lời nhất lại là khu vực vùng tam giác của A lười, do mặc quần lót nên màu da chỗ đó lại lợt hơn nữa, từ đầu đến chân, hiện ra ba sắc độ.

Ngoài ra, trên mu bàn chân anh cũng có một chữ Y ngược do mang dép xỏ ngón.

O đẹp vét một đống kem dưỡng, bắt đầu bôi cho anh: "Anh đó, lần sau anh còn làm bản thân thành như vậy, thì em không tốt nổi với anh nữa đâu."

A lười khiếp sợ nhìn O đẹp: "Tại sao?"

O đẹp làm bộ nghiêm túc nói: "Anh nghĩ thử xem, em gả cho anh, không cần tiền của anh, không cần quyền của anh, cũng không cần sự ôn nhu cảm thông, hoặc là bá đạo thận trọng của anh, chỉ cần sự đẹp trai của anh để sống, anh còn không biết quý trọng như vậy."

Nói rồi cậu dùng ngón tay chọt nhẹ cái trán A lười một cái.

Ngón tay cậu bị A lười bắt lấy, anh hôn lên mu bàn tay O đẹp, nhìn chăm chú vào đôi mắt phu nhân nhà mình: "Anh rất quý trọng."

A lười ngồi thẳng người, nhìn O đẹp nói: "Kỳ thực từ lúc đào ra cục thủy tinh kia, anh đã nghĩ thông suốt rồi, nếu như quá mức chìm đắm trong quá khứ tốt đẹp, rất có thể sẽ phụ lòng tất cả những gì trước mắt."

O đẹp: "Anh..." Trong cổ họng như thể bị nghẹn lại, viền mắt cũng có chút tỏa nhiệt.

A lười nắm tay O đẹp, đặt trên chim họa mi rũ cánh của mình, đúng lúc điều chỉnh bầu không khí nói: "Không nói mấy cái này nữa, em cũng mau dưỡng trắng một chút cho cái ấy của anh đi."

O đẹp: "..."

.

O đẹp kết hôn với A lười được hai ba năm, tắm cho anh vô số lần, mấy thứ như chim họa mi, cậu đã xem đến sắp đóng ghèn trong mắt rồi.

O đẹp tâm vô tạp niệm dựa theo yêu cầu của A lười, bôi kem dưỡng trắng cho chim họa mi của anh.

Ngón tay thon dài bao lấy chỗ đó, từ gốc vuốt lên đỉnh trụ, rồi lại dùng ngón tay khác cầm đỉnh trụ, giữ chặt cây gậy này, kéo từ trên xuống dưới một lần nữa.

A lười: "Ngứa ngứa, lạnh lạnh."

O đẹp kiềm chế kích động muốn lấy tay búng chim họa mi của anh một cái: "Anh đó, da mặt dầy thật sự."

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng O đẹp vẫn rất tận tâm chăm sóc mát xa cho cái ấy của ông xã.

A lười duỗi chân, bật tường TV, bắt đầu tìm video phát sóng trực tiếp.

Cuối cùng nạp ba trăm ngàn tiền hội viên, trực tiếp xem kênh phát sóng dành cho người lớn.

Hiện nay, trên tinh hệ có khoảng ngàn tỉ dân sinh sống, người nhiều, tư tưởng mở, làm cái gì cũng có.

Trong các trang web video, có không ít mỹ nhân phát sóng trực tiếp make love.

Còn có rất nhiều loại kịch bản giả thiết.

Những streamer 18+ này, có người cũng không phải chuyên môn dựa vào nghề này để kiếm sống, bọn họ chỉ là nhàn rỗi nhàm chán, hoặc là theo đuổi kích thích.

Giá trị nhan sắc cao đương nhiên sẽ hấp dẫn vô số fan vào xem.

O đẹp: "Tự dưng xem cái này làm gì."

"Học trước một chút." A lười ra vào từng kênh phát sóng, hỏi O đẹp: "Em muốn xem cái nào?"

O đẹp liếc nhìn tường TV, trên màn hình là một Omega xinh đẹp đáng yêu đang bị bốn Alpha ăn hiếp.

"Cái này khẩu vị nặng quá, anh đừng xem." O đẹp đỏ mặt nói.

A lười lại chuyển kênh, đây là trai bao O của một quán bar cao cấp đang tiếp khách, lông mày mỹ nhân nhíu lại, cả người mở ra, bị bắt nạt một cách thô bạo.

"Cái này tàn nhẫn quá." O đẹp nói.

Màn ảnh lại thay đổi, tiến vào một kênh phát sóng khác.

Là một đôi người yêu AO khoảng mười bảy mười tám tuổi, đang trong độ tuổi bốc đồng liều lĩnh, cả hai dám thử nhiều loại tư thế khác nhau, mỗi khi làm được một lúc là lại liên tục hôn môi, trong không khí mang đầy tiếng nước dính dớp.

O đẹp nghe âm thanh đều cảm thấy ngượng, cậu đứng dậy quỳ gối đằng sau A lười, lại vét một đống kem dưỡng trắng, bôi lưng cho ông xã.

A lười ngược lại nói: "Mấy đứa nhóc chưa đủ lông đủ cánh, mà dám chơi kích thích như thế."

Trong giọng nói có thêm chút mùi bánh GATO.

Rồi anh lại chuyển kênh.

Lần này là có kịch bản.

Đại mỹ nhân với mái tóc dài tán loạn trên giường, cố gắng đẩy ra Alpha trên người mình, khóe mắt ửng đỏ uy hiếp: "Con không thể làm như vậy! Cha con còn đang ở trên lầu!"

Alpha cười nói: "Nhưng phía dưới của mẹ ướt đẫm rồi, mẹ nhỏ à."

A lười: "Cái này hay nè."

O đẹp: "..." Quả nhiên Alpha toàn là thứ sinh vật hung ác từ trong xương cốt, ngay cả A lười cũng không ngoại lệ.

.

O đẹp xem chung với A lười được mười phút rồi xem không nổi nữa.

"Em về phòng ngủ trước đây, anh cũng đừng thức khuya quá." Cậu ngáp một cái, mất hứng thú bước xuống giường sô pha.

"Em không coi chung với anh nữa à?" A lười duỗi dài cổ hỏi cậu.

O đẹp xin lỗi nhìn anh: "Em không có hứng coi mấy cái này đâu."

Cậu là một Omega, căn bản không muốn xem clip Alpha bắt nạt đồng loại của mình.

A lười kiên trì coi tiếp được mười phút, không thể không thừa nhận, sức hấp dẫn của xem những thứ này còn không bằng nằm ngủ trong chăn với O đẹp, anh bèn tắt ti vi, về phòng ngủ mò mẫm bò lên giường.

Ở trong tối, A lười hỏi: "Em ngủ rồi sao?"

Anh nhích lại gần, ôm lấy O đẹp.

O đẹp mặc áo ngủ tơ lụa, còn A lười thì không mặc gì cả. Lớp vải trơn trợt dán vào da thịt, truyền đi độ ấm cho nhau.

O đẹp mở mắt ra, nhìn khuôn mặt đẹp trai của A lười trong đêm: "Em đâu có ngủ nhanh như vậy."

A lười bèn hôn trán cậu một cái, nói: "Anh đi lâu như vậy, thật ra vẫn rất nhớ em, người ta nói tiểu biệt thắng tân hôn, anh cảm thấy đêm nay chim họa mi của anh sắp hót rồi."

"..." O đẹp cạn lời, cậu còn chưa từng nghe đến cách nói "Sắp hót rồi" như này đâu, "Anh đừng lộn xộn nữa, sắp hót thì đã sớm hót rồi, mau mau ngủ đi."

A lười nghe vậy có chút không vui: "Em đây là đang ghét bỏ anh."

"Em không có mà..." O đẹp dở khóc dở cười.

A lười trừng mắt: "Vậy sao em không muốn phối hợp với anh một chút nào."

"Rồi rồi rồi, vậy em phải làm sao để phối hợp với anh?" O đẹp nhẹ nhàng hỏi.

A lười nghiêm túc nói: "Tính chủ động của anh không cao lắm, có lẽ cần một ít kích thích và trợ giúp bên ngoài, ví dụ như em dùng miệng giúp anh một chút."

Nói xong môi anh cũng nhếch lên, có lẽ cũng cảm thấy có xíu ngại ngùng.

O đẹp nghe vậy sắc mặt đỏ ửng, may là trong phòng không bật đèn, nhìn không ra: "Anh mơ đẹp nhỉ, tuy em làm vợ anh mấy năm rồi, bình thường cũng sờ cái ấy của anh biết bao nhiêu lần, nhưng em không hề có ý tưởng dùng miệng đâu, chỗ đó là để đi tiểu, sao có thể dùng miệng được."

"..." A lười quay lưng qua, không vui nói, "Em chê anh, tiểu O trong video không như thế, bọn họ còn ăn một cách rất vui vẻ."

"Xin lỗi anh, em không thể nào hiểu được loại tâm tình như vậy của bọn họ." O đẹp vuốt tóc của A lười, yên tâm thoải mái quay lưng đi.

Cậu và A lười nằm nghiêng tựa lưng vào nhau.

O đẹp nói: "Bảo bối à, có lúc anh cũng phải đặt mình vào vị trí người khác, không thể cứ nhìn người khác làm như thế nào rồi mù quáng làm theo, dựa theo anh nói đi, anh đồng ý liếm ** của một tiểu O không?"

A lười do dự: "... Đó là nơi đi nặng."

O đẹp: "Thế anh còn muốn em liếm chỗ anh đi nhẹ."

"Anh sai rồi."

A lười nói trong bóng tối.

Yên tĩnh một lúc, anh lại bổ sung: "Nhưng mà nếu như là chỗ ấy của em, thì anh đồng ý thử một chút."

"...!!"

.

"Muốn anh liếm sao?" A lười mời.

"Thôi." O đẹp nghĩ đến bộ dạng mình đen đầu trắng của ông xã, cảm thấy không có hứng nổi.

Cậu gả cho A lười mấy năm rồi, tuy còn là trai tân, nhưng không vì thế mà rụt rè trong chuyện này.

Cậu chỉ là dùng nhiều thuốc ức chế, cho nên cũng rất lãnh đạm với chuyện đó mà thôi.

"Đợi mấy hôm nữa đi." O đẹp xoay người an ủi A lười, "Hôm nay anh mới đi xa về, cũng mệt rồi, nghỉ ngơi dưỡng sức mấy ngày, rồi chúng mình lại thử."

A lười bị O đẹp thuyết phục, hài lòng ngủ.

Mấy ngày sau cũng như vậy, A lười có chút rục rà rục rịch muốn mời O đẹp thử, nhưng đều bị O đẹp uyển chuyển từ chối.

Nhân lúc A lười đang nghỉ trưa, O đẹp vào thư phòng gọi điện cho bác sĩ tư nhân của ông xã.

Đối phương cho biết: Đây là hiện tượng tốt, giống như thanh thiếu niên từ từ bắt đầu muốn làm chuyện người lớn, là ham muốn tình dục bắt đầu thức tỉnh rồi.

"Ngài ấy đã ngừng dùng thuốc ức chế thật lâu rồi, trên lý thuyết là cũng nên gần đủ thời gian, có thể tiến hành cổ vũ ngài ấy nhiều hơn, với lại... Vừa bắt đầu, thời gian kéo dài có thể sẽ khá ngắn, nhất định phải dành cho ngài ấy nhiều lời động viên khích lệ, không thể để cho ngài ấy bị đả kích và cảm thấy tự ti."

O đẹp nghiêm túc ghi nhớ, biết được ông xã mình rốt cuộc có một chút xíu muốn làm tình.

Cậu tự nhiên không thể tiếp tục đả kích tính tích cực của đối phương. Buổi tối ăn cơm xong, O đẹp lại dẫn A lười đi dạo một vòng trong hoa viên dưới lầu.

A lười đi khá chậm, O đẹp bèn nắm tay anh, đồng thời nhét vào trong túi áo khoác của mình, dắt anh đi.

"Bảo bối, gần đây anh biểu hiện thật sự càng ngày càng tốt, sẽ không cảm thấy cực khổ chứ?" O đẹp hỏi thăm tình trạng của anh.

A lười nói: "Cũng ổn, có thể chịu đựng được."

O đẹp mỉm cười dịu dàng, cậu dẫn A lười đến tủ bán đồ dùng người lớn tự động trong xã khu, nói: "Nếu như đêm nay anh vẫn còn muốn, tụi mình có thể thử một chút."

A lười hơi có chút hưng phấn, nhưng mà anh căng mặt hỏi: "Vậy em dẫn anh đến đây làm gì?"

O đẹp nhìn bên trong tủ kính, khuôn mặt đẹp đẽ nhu hòa được ánh đèn chiếu rọi, trông vô cùng nghiêm túc nói: "Dù gì cũng là lần đầu thử, vẫn chưa vội muốn em bé, cho nên xem anh muốn dùng bao hay là gel."

Dùng bao có thể thuận tiện hơn cho bạn đời dọn dẹp, nhưng cảm thụ cá nhân sẽ không tốt cho lắm, dùng gel thì chỉ cần bôi lên đỉnh, là có thể làm cho nòng nọc đêm đó mất đi năng lực thụ thai.

A lười nghe vậy càng thêm kích động, như thể một tên nhóc cực khổ lắm mới đủ mười tám tuổi, anh đứng trước tủ kính do dự thật lâu, cuối cùng nghiêng đầu nhỏ giọng nói với O đẹp: "Anh không muốn dùng bao."

"Biết ngay anh sẽ như thế mà." O đẹp cảm thấy ông xã có chút buồn cười, hào phóng ấn vài phím, mua gel bôi.

...

14.

Đêm đó, hai người tắm xong, lên giường, cởi quần áo, A lười điều chỉnh ánh đèn, O đẹp xông tinh dầu. O đẹp trước tiên chủ động chăm sóc mát xa cho cái ấy của A lười, rồi bôi gel lên.

Mắt thấy cái ấy dựng lên như một kỳ tích, hô hấp của A lười từ từ dồn dập, anh bảo O đẹp mau mau quỳ chuẩn bị, O đẹp thấy thế cũng nhanh chóng quỳ phối hợp, đỏ mặt xấu hổ chổng mông lên, thế nhưng một giây, hai giây, ba giây...

Đợi mãi không có động tĩnh.

Không nhịn được quay đầu dò hỏi: "Sao vậy?"

A lười nắm cái ấy của mình, mắt lộ vẻ khiếp sợ không tin được: ...Lại mềm nhũn.

"..." O đẹp vội vàng ngồi dậy, ôm lấy A lười an ủi, "Không sao mà, bác sĩ nói đây là chuyện bình thường, sau này thời gian sẽ càng lúc càng lâu."

A lười từ trong lòng O đẹp ngẩng đầu lên nhìn cậu, "Em có phải cảm thấy anh rất vô dụng hay không? Rất không A?"

"Muốn em nói thật sao ?" O đẹp tràn ngập áy náy nhìn anh.

A lười: "Em nói đi..."

O đẹp hôn nhẹ lên trán anh: "Không có đâu, nhưng em đúng thật là nuôi anh thành một cậu bé quá yếu ớt rồi, bảo bối."

"..." A lười vùi đầu trong lồng ngực của O đẹp, phối hợp khóc "hiu hiu" hai tiếng.

O đẹp cảm thấy A lười càng ngày càng dính người.

Ngay cả khi ở trong nhà bếp, anh cũng như một chú gấu koala con, chặt chẽ nằm nhoài trên người gấu mẹ, cũng chính là trên người O đẹp.

Cánh tay anh ôm chặt quanh eo của O đẹp, đầu đinh cố gắng cúi xuống, nhưng chỉ vẻn vẹn kề sát tới bên tai O đẹp.

O đẹp bưng cái đĩa qua bên kia, anh liền di chuyển chân dài theo tới bên kia, O đẹp cầm dao thái rau đi tới bên này, anh lại theo sát bước chân dịch đến bên này.

"Bảo bối à, anh làm vướng em đó." O đẹp nhấc cổ tay, kéo tay áo của mình một chút, thuận tiện thái rau.

A lười như thể không nghe thấy, anh đang chìm đắm trong chất dẫn dụ của O đẹp, là mùi tuyết dần tan, mát lạnh, sạch sẽ, ngửi kỹ còn có thêm hương hoa cỏ thơm ngát.

Trước đây cũng thường ngửi thấy, chỉ là chưa từng để ý nhiều, nhưng hiện tại càng lúc càng thấy mùi của bà xã rất dễ chịu.

"Có phải anh sắp phát tình không? Trong đầu anh chỉ còn mỗi mùi hương của em thôi."

O đẹp cũng cảm nhận được chất dẫn dụ của A lười, như dựa gần lò sưởi ngày đông, gỗ thông cháy tách tách trong lửa, thế nhưng cái ấy đang dán vào mông cậu vẫn mềm nhũn.

Chỉ có thể an ủi A lười: "Có lẽ là vậy... Nhưng cũng phải lo chuyện ban ngày trước, chuyện buổi tối thì buổi tối chúng ta lại bàn sau."

Thật vất vả nấu cơm xong.

Lúc ăn cơm, A lười cũng muốn ngồi dính với O đẹp.

"Em bế anh ngồi đi, đút anh ăn cơm như đút em bé ấy." A lười nói.

O đẹp quả thực muốn sút cái tên Alpha cao 1m88 như A lười ra khỏi cửa: "Anh khẳng định muốn để một Omega bế anh đút cơm? Bảo bối à, làm như vậy rất là không A đó."

A lười cũng biết đề nghị của mình có chút nhõng nhẽo vô lý, nhưng mà anh bị O đẹp chiều hư rồi, cho nên cũng không thèm giữ mồm giữ miệng.

"Được rồi, vậy để em bế anh." Nói rồi O đẹp kéo anh qua, để anh ngồi trên đùi mình.

O đẹp vặn sống lưng điều chỉnh tư thế, nhìn chằm chằm A lười vài giây, khiến A lười không hiểu ra sao.

"Làm sao vậy?"

O đẹp nói: "Bộ dạng này của anh khiến em có chút không quen, chúng ta làm vợ chồng trong sáng mấy năm nay, bỗng dưng lại như hưởng tuần trăng mật, anh thì giống miếng kẹo mạch nha dinh dính."

A lười cố ý bĩu môi.

"Không cho bĩu môi, hai mươi chín tuổi rồi, còn giả vờ làm con nít cái gì." O đẹp bẹo má của A lười.

Con người một khi tiến vào tình trạng yêu đương ngọt ngào, sẽ trở nên đặc biệt cực kỳ ấu trĩ.

O đẹp đút từng muỗng cơm cho A lười ăn.

Một bữa cơm tối dính dính nhơm nhớp thật lâu.

Cho anh ăn xong muỗng cuối cùng, O đẹp mới sực nhớ ra dự định sau Tết của cậu.

"Đúng rồi, có một việc em muốn nói với anh."

"Cái gì."

"Qua Tết, em tính đi thăm ba." O đẹp nói, "Anh đồng ý đi cùng em chứ? Em đã lâu không đi thăm ba rồi."

Tức thời, bầu không khí ngọt ngào quanh quẩn xung quanh A lười đùng đùng vỡ vụn, anh lập tức trở nên im lặng. Tựa như gỗ thông sắp cháy hết, hỏa diễm trong lò sưởi đã biến thành những đốm lửa lụi tàn.

O đẹp lo lắng nói: "Sao thế? Nếu như không đồng ý cũng không sao, em vốn định đi một mình thôi."

"Không, anh đồng ý đi với em."

A lười vịn vào O đẹp để đứng dậy, anh trở về giường sô pha của mình, nghiêm chỉnh nằm co quắp.

"Vậy là làm sao?" O đẹp cũng bước tới giường sô pha, ngồi bên cạnh anh, muốn cẩn thận nhìn kỹ xem sắc mặt của ông xã.

A lười quay đầu, ủ rũ nói thật lo lắng của mình: "Bộ dạng này của anh, nếu như sau khi ba em nhìn thấy bắt em đi tái giá thì làm sao bây giờ?"

"..." O đẹp thở phào nhẹ nhõm, "Ba em chắc chắn sẽ không làm những chuyện như vậy."

"Nhưng trong lòng sẽ có suy nghĩ." A lười nói, "Cảm thấy em gả cho anh là lãng phí tuổi xuân và sinh mệnh."

"Bảo bối!" O đẹp có chút nghiêm trọng cắt ngang anh, hai tay nâng đầu A lười, an ủi: "Không thể coi thường bản thân như vậy, làm chồng, anh có thể không làm tốt, nhưng làm đối tượng, anh là người thích hợp em nhất, em rất thích anh."

"..."

"Từ nhỏ đến lớn, những gì em thích, ba em cũng sẽ thích." O đẹp nói, "Điểm ấy anh yên tâm."

"Em vừa nói ấy, lặp lại một lần nữa." A lười nói.

"Anh yên tâm."

"Câu trước nữa."

O đẹp có hơi ngượng ngùng, chớp chớp mắt, nhìn A lười nói: "Em rất thích anh."

A lười nghiêm mặt duy trì đoan chính, gật đầu: "Ừm, anh biết rồi."

O đẹp đợi một chút, lại không đợi được đoạn sau: "Dựa theo phát triển ban nãy, anh không phải nên nói với em là "Anh cũng thích em" sao?"

"Như vậy cũng quá tầm thường." A lười vặn người, quay lưng về phía bà xã, tránh né câu hỏi của cậu.

"Lẽ nào anh không thích em hả?" O đẹp cố ý hỏi.

"Cũng không phải thế."

"Vậy anh rốt cuộc có thích em không?" O đẹp nén xấu hổ hỏi.

"..." A lười mím môi, cũng có chút ngại ngùng nói, "Ngày mai em sẽ biết."

Ngày mai là ngày cuối cùng của năm nay, buổi tối còn là đêm giao thừa.

Đêm đó, O đẹp mang đầy mong đợi đi ngủ.

Mà sang ngày hôm sau.

A lười lại chạy.

O đẹp: "..."

Tìm trên lầu lẫn dưới lầu một vòng, liên hệ cấp dưới của A lười cũng không có ai trả lời.

O đẹp về đến nhà liền bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.

Cậu muốn ra khỏi cửa, đi đến chỗ của ba!

Về nhà ba đẻ!

.

Đây còn là lần đầu O đẹp hành động theo cảm tính.

Đơn giản sửa soạn một ít quần áo, ngồi xe đến sân bay tinh tế, mua vé vào trạm.

Bình thường mà nói, cho dù là đêm giao thừa, các chuyến bay vẫn mở cửa như thường, nhưng chuyến bay mà O đẹp dự định ngồi để đến tinh cầu Sak-1 trước khi xuất phát lại thông báo rằng vì lý do từ trường không ổn định, nên phải lùi lại thời gian cất cánh.

O đẹp chỉ có thể đợi trong phòng chờ, từ ban ngày đến chập tối. Trong lúc đó, mấy lần cậu giơ máy liên lạc trên cổ tay lên muốn thử gọi cho A lười, nhưng nhịn một chút, rồi lại nhịn được.

Cậu nhìn bầu trời xanh thẳm ngoài cửa kính, cũng suy nghĩ rất nhiều, cũng cảm thấy mấy phần tủi thân và đau lòng.

Thậm chí sẽ nghĩ, cứ như vậy đi, tên kia đến chết cũng không thay đổi, không đáng tiếp tục trả giá cái gì vì anh ta nữa.

Thế nhưng nâng cổ tay nhìn máy liên lạc, lại sẽ tức giận mà nghĩ, ly hôn là không có khả năng ly hôn, coi như tên kia đến chết không thay đổi, nhưng cậu cũng sẽ không chủ động vứt bỏ A lười.

Cậu nhất định phải nhéo lỗ tai A lười, giáo dục anh. Lúc A lười nằm sấp đi ngủ, cậu sẽ đánh cái mông anh.

Đương nhiên nghĩ là nghĩ như vậy, ôn nhu như O đẹp, một cái cũng chưa từng thực hiện.

Sáu giờ tối, lúc chuẩn bị đứng dậy đi rót ít nước nóng, vài Alpha mặc âu phục đen từ cửa kiểm tra an ninh đi đến trước mặt O đẹp, dẫn đầu chính là thư ký trưởng Beta của A lười.

O đẹp chợt có chút căng thẳng, phản ứng đầu tiên của cậu là A lười đã xảy ra chuyện gì đó.

Cũng may đối phương chỉ bình tĩnh lịch sự mời cậu lên xe đặc chủng, nói chủ nhân đã ở cao ốc Sao Bắc Cực chờ sẵn.

O đẹp: "... Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

Thư ký không thể không bật mí, tiết lộ A lười thật ra là muốn mời phu nhân ăn cơm. Vì thế ra cửa rất sớm để chuẩn bị.

Nhưng hai người mỗi ngày dính với nhau, đang yên đang lành tự dưng lại biến mất, ngay cả chào hỏi cũng không nói, khó tránh khỏi làm người ta lo lắng và tức giận.

O đẹp thu thập hành lí dự định rời đi, người bên A lười phải vội vàng khiến chuyến bay trì hoãn, giữ lại O đẹp.

Cho nên nói, về phương diện tạo bất ngờ cho người khác, A lười quả thật suy nghĩ không hề dùng một chút đầu óc.

O đẹp chỉ cần nghe được giải thích, chính là đỉnh cấp không có tiền đồ.

Lúc đến cao ốc Sao Bắc Cực, tức giận của cậu cơ bản đã tiêu tan tám chín phần mười.

Thời điểm bước chân vào nhà hàng mái vòm trên tầng cao nhất, nhìn thấy A lười, một phần tức giận cuối cùng của O đẹp cũng biến mất sạch sẽ.

O đẹp vừa kinh ngạc lẫn không kịp thích ứng khi nhìn thấy A lười đang ngồi dưới bầu trời đêm đầy sao.

Đối phương thân cao chân dài, khuôn mặt lạnh lùng đẹp trai, trên người mặc một bộ suit ba mảnh màu đen phẳng phiu.

Anh thấy O đẹp đến gần, bèn tác động khóe miệng triển khai một nụ cười dịu dàng.

Trong nháy mắt, bốn phía sáng lên ánh đèn, chiếu rọi hoa viên mái vòm này. Thảm cỏ hoa tươi lãng mạn trải ra tại nơi gần trời sao nhất, tùy ý kéo dài đến khắp nơi, là dạ hải tinh quang của thành phố này.

Hết thảy đẹp đẽ tựa như mộng ảo.

A lười đứng dậy, vô cùng ga lăng kéo ghế cho O đẹp.

Làm cho O đẹp mãi đến khi ngồi trên ghế rồi, vẫn còn hoài nghi tính chân thật của tất cả những thứ này.

Cậu hơi nghiêng về trước, hỏi A lười: "Ngày hôm nay anh làm sao vậy? Không uống lộn thuốc chứ?"

A lười vừa nghe thấy thế, vẻ ngụy trang tốt đẹp liền xuất hiện vết rách, quỷ lười bên trong kêu gào nói: "Chính là định tạo cho em một bất ngờ, nếu em không thích thì anh lập tức đi về nhà nằm đây."

"Bảo bối dễ dỗi quá nè." O đẹp bật cười, lúc này cậu mới yên tâm, "Mấy năm nay em không được thấy anh trong trạng thái này, nhất thời có chút không thể tin được, anh biết không, đây hình như là lần thứ hai em thấy anh mặc âu phục đó, bảo bối mặc vào trông thật là đẹp trai và có tinh thần."

Cậu khen ngợi A lười, tâng bốc đến mức cái đuôi của A lười đều phải vểnh lên trời.

"Vậy sau này anh ở nhà cũng miễn cưỡng mặc cho em xem, ngủ cũng mặc."

"Không được đâu, sẽ làm nhăn âu phục." O đẹp hiền lành nói, "Cũng sẽ không thoải mái."

"..." A lười nghĩ, bà xã có lẽ còn chưa hiểu ý của anh.

Có người hầu tiến lên rót rượu và dọn đồ ăn cho bọn họ.

Hai người hiếm thấy ngồi hẹn hò cùng nhau, giống như một cặp bá đạo tổng tài Alpha và mỹ mạo ôn nhu Omega truyền thống chân chính.

Có điều Omega sau khi dùng bữa tối, cười cảm thán: "Cảm giác mình thật giống như đang hẹn hò cùng Alpha khác vậy đấy, có chút xin lỗi anh chồng trong nhà."

Alpha nhíu mày: "Rất không quen sao?"

"Anh xem, bộ dạng của anh đều trở nên... Thành thục thận trọng, không chút nào giống anh chồng sớm chiều ở chung, mỗi ngày còn cần người tắm rửa kia của em."

"Nhưng anh chính là đồ giả." Alpha nở nụ cười, đôi mắt anh nhìn thật chăm chú vào O đẹp, nói: "Vào năm mười bảy tuổi ấy, Tiêu Du đã rời đi cùng người thân của mình, anh của sau đó, chỉ là một người máy... Mô phỏng người sống, chứa đựng ý thức còn sót lại của Tiêu Du, thay cậu ấy khống chế và duy trì thế lực của gia tộc mà thôi."

"..."

Vẻ mặt của O đẹp dần dần trở nên nghiêm nghị, tựa như bị giội một chậu nước đá từ đầu xuống chân, lạnh thấu xương, "Anh đang nói cái gì... Chẳng lẽ em đã gả cho một người máy sao?"

Alpha gật đầu: "Ý thức tự chủ của người máy không cao, bình thường chỉ cần nằm là được, thỉnh thoảng nhận lệnh từ ý thức của Tiêu Du, thực hiện một ít quyết định. Nhưng là em đã đến thay đổi anh."

Alpha nói: "Anh bây giờ không muốn làm một người máy nữa, muốn cùng em sinh ra một đứa bé, đi kế thừa gia nghiệp. Như vậy anh có thể không cần can thiệp vào những thứ này nữa, có thể an tâm ở bên cạnh em, chúng ta còn có thể đi du lịch khắp vũ trụ, tới từng tinh cầu nổi tiếng..."

"Xoảng ——" Ly rượu vỡ nát.

O đẹp đột nhiên đứng lên, chỉ cảm thấy trong đầu có hơi choáng váng, khuôn mặt trắng bệch nhìn chằm chằm Alpha nói: "Anh ấy đã mất lúc mười bảy tuổi?"

Editor lảm nhảm: Surprised! Plot twist bất ngờ chưa!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #rggr