bức thư thứ 2
Ngày 10 tháng 6 năm 2020 trời mưa
Bức thư thứ 2
Có người nói
Cô đơn cấp 1 là một mình đi siêu thị
Cấp 2 là một mình đi nhà hàng
Cấp 3 là một mình uống cà phê
Cấp 4 là kột mình xem phim
Cấp 5 là một mình ăn lẩu
Cấp 6 là một mình hát Karaoke
Cấp 7 là một mình ngắm biển
Cấp 8 là một mình đến khu vui chơi
Cấp 9 là một mình chuyển nhà
Cấp 10 là một mình đi phẫu thuật
10 cấp này tôi đều chưa tự mình trải qua nhưng hôm nay cuối cùng cũng hiểu như nào là cô đơn...cô đơn là khi ngồi một mình trên chiếc ghế đá quen thuộc,lặng chờ thời gian trôi,ngơ ngác nhìn những đám mây lững lờ chạy qua,cô đơn là khi bạn có khóc lóc,đau khổ đến mức nào thì những người mà bạn coi là thân thiết cũng chỉ bàng quang coi như không liên quan đến mình...cô đơn không phải là không có ai bên cạnh,cô đơn là khi xung quanh mình có rất nhiều người nhưng không có ai chú ý,quan tâm đến bạn,cô đơn là khi những người không quen biết quan tâm để ý đến bạn nhưng những người bạn hi vọng thì thờ ơ lạnh nhạt.... Mình đã từng cảm thấy rất may mắn vì có rất nhiều người bạn xung quanh,may mắn vì mình có một tâm hồn vui vẻ,vô lo vô nghĩ,bất cứ khi nào cũng có nụ cười thường trực trên môi...mình cảm thấy bản thân mình lạc quan đến nỗi không có một nỗi buồn nào có thể hạ gục được mình,mình tự tin đến nỗi khi mà mình lưu những bức ảnh bên dưới đã nghĩ là chắc mình chỉ down về cho có thôi chứ chẳng bao giờ dùng tới...ai ngờ nhanh như vậy,mới bức thư thứ 2 đã phải tự nói với bản thân những lời này...
#Đào
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top