Chương 88: đắc ý không được lâu đâu


Edit by TTN

Tô Thiên Từ như nhận thấy ánh mắt ghen ghét không cam lòng của cô ta, quay đầu nhìn qua. 

Mà khoảnh khắc cô nhìn qua, ghen ghét trong mắt Đường Mộng Dĩnh, lập tức biến mất không dấu vết, thay thế lại bằng bộ dạng cười dịu dàng.

A, thật đúng là tự nhiên ứng biến tự nhiên nha.

"Nhìn cô không có việc gì, tôi an tâm rồi, Thiên Từ, lần sau tôi sẽ lại thăm cô, hôm nay là ngày đầu tiên tôi làm thư kí của Tư Thừa ca ca, tôi đi trước đây."

Thư kí của Lệ Tư Thừa?

Đời trước, cô ta dựa vào vị trí này, ' săn sóc ' mà giúp hắn giải quyết bao nhiêu vấn đề, ' săn sóc ' mà nhắc nhở cô làm sao để thu phục Lệ Tư Thừa, hơn nữa còn lộ ra hành tung Lệ Tư Thừa làm cô đi ' bắt gian '.

Mới đầu, Tô Thiên Từ còn tin vài lần, nhưng mỗi lần, ánh mắt của Lệ Tư Thừa càng thêm sự chán ghét.

Sau đó Lệ Tư Thừa càng ngày càng miễn cưỡng khi nhìn cô, càng ngày càng không muốn về nhà.

Còn Đường Mộng Dĩnh lúc đó ' theo lẽ thường hẳn là ' đi cùng Lệ Tư Thừa  nhiều dịp khác nhau, người gặp người thấy, tất cả mọi người đều cho rằng cô ta danh chính ngôn thuận là Lệ thái thái.

Hiện tại, thư kí sao?


Trong lòng Tô Thiên Từ hơi trầm xuống, nhưng trên mặt lại là sự kinh ngạc: "Cô là thư kí của anh ấy?"

Đường Mộng Dĩnh gật gật đầu, cười đến đắc ý, "Đúng vậy."

"Thật tốt quá, dạ dày anh ấy không tốt, mỗi ngày đều phải ăn đồ ăn tôi nấu mới ngủ được, về sau cô phải dặn dò anh ấy ăn nhiều cơm mới được."

Cái quỷ, cô chỉ mới nấu cho hắn 1 lần.

 Đường Mộng Dĩnh nghe được lời này, nụ cười trên mặt có chút hạ xuống, "Không nghĩ tới cô còn có tài nghệ như vậy."

"Không đâu, nhưng Tư Thừa nói, chỉ cần là tôi làm, cái gì cũng sẽ ăn." Nói xong, cô liền cúi đầu, vẻ mặt ngượng ngùng.

Tần Thư Họa thấy thế trong lòng liền có một nhận định, xem ra đôi vợ chồng này tình cảm còn không tồi.

Thôi, tuy rằng bà vừa ý Đường Mộng Dĩnh nhiều hơn một chút, nhưng con trai của bà sẽ không nói loại lời này với Đường Mộng Dĩnh.

Đuôi mắt bỡn cợt, trêu chọc nói: "Ai da, còn thẹn thùng kìa."

Mặt Tô Thiên Từ càng hồng hồng cúi thấp đầu, nhưng cũng không quên liếc nhìn Đường Mộng Dĩnh.

Sắc mặt Đường Mộng Dĩnh không quá tốt, liền nói là đi làm muộn rồi, vội vàng rời đi.

Chỉ là vừa ra khỏi phòng bệnh, đôi tay gắt gao nắm lại, cắn chặt hàm răng, gân tay hơi nhô lên.

Tô Thiên Từ, chờ xem, mày đắc ý không được lâu đâu!

Lúc này đây là muốn con của mày, tiếp theo, Đường Mộng Dĩnh tao sẽ cướp cả người đàn ông của mày!

——————————
Tần Thư Họa chăm sóc Tô Thiên Từ một chút, khi y tá đem chai nước chuyền đến, treo lên xong, liền rời đi.


Tô Thiên Từ ngủ một giấc đến chiều, mở to mắt, liền thấy một người ngồi bên mình.

Không có một chút phòng bị, Tô Thiên Từ bị hoảng sợ.

Nhưng khi xem là ai, lúc sau phát hiện là Lệ Tư Thừa, liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tay Lệ Tư Thừa dừng lại trên bàn phím, quay đầu nhìn qua, "Ảnh hưởng đến cô sao?"

Tô Thiên Từ lắc lắc đầu, xốc chăn ra.

Nhưng vừa mới động một cái,trong đầu đã choáng váng một trận, thiếu chút nữa đã ngã xuống.

Tay mắt Lệ Tư Thừa nhanh lẹ, bàn tay to đỡ lấy cô.

Bàn tay hắn sức lực lớn, một tay nắm cánh tay cô, một tay ôm eo cô, độ ấm nóng từ lòng bàn tay hắn truyền đến.

Tô Thiên Từ có chút không được tự nhiên mà vặn vẹo cơ thể, nói: "Tôi...... Tôi muốn đi vệ sinh."

"Được, đi thôi."

Nghe được lời này, Tô Thiên Từ như có chút bị dọa.

Cái gì mà đi thôi?

Chẳng lẽ, hắn muốn mang mình đi?

Hả, không thể nào?

Giương mắt, lại phát hiện Lệ Tư Thừa không có một ý tứ nói giỡn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top