Chương 47: bọn họ là vợ chồng hợp pháp
Cơ thể cường tráng khỏe mạnh, đường cong uyển chuyển hiện rõ 8 múi cơ bụng săn chắc, hạ thân quấn quanh bằng một cái khăn tắm, đường nhân ngư rõ ràng mà gợi cảm, như ẩn như hiện, lại cộng thêm làn da khỏe mạnh trơn láng, còn có... còn có vài giọt nước còn vương lại trên làn da ấy đang chầm chậm theo đường cong cơ thể mà lăn xuống......
Nhìn hắn cứ như vậy mà tiến lại gần cô, Tô Thiên Từ liền cảm giác được một cỗ nhiệt khí đang từ từ tiếp cận chính mình, tức khắc cảm thấy thật nóng, một trận miệng khô lưỡi khô.
Theo bản năng mà tránh đi một bước, Tô Thiên Từ lui một bước ho nhẹ một tiếng: "Chúng ta tuy rằng kết hôn, nhưng,trước đó cũng chỉ gặp mặt ăn cơm hai lần mà thôi, cho nên, chúng ta đối với đối phương còn chưa đủ hiểu biết, tôi cảm thấy chúng ta cần phải có một thời gian để tập làm quen."
Lệ Tư Thừa nhìn cô mờ ám, ánh mắt đen nhánh như mặt hồ vạn năm không gợn sóng, giây lát lại bình tĩnh lại.
Trước sau như một, trầm ổn, mà thần bí.
Tô Thiên Từ thấy hắn không nói chuyện, trong lòng có chút sốt ruột, lại lần nữa mở miệng: "Cho nên, tôi cảm thấy chúng ta nên phân phòng ngủ riêng, như vậy sẽ tốt hơn, như vậy ai cũng vui vẻ, không phải sao?"
"Ân." Lệ Tư Thừa nhàn nhạt lên tiếng, hơi vuốt lại đầu tóc còn ẩm, thoạt nhìn mát lạnh...... thật gợi cảm!
Tô Thiên Từ xem đến mặt đỏ tía tai, hắn lại nhàn nhàn đáp ứng một tiếng, tâm tình lập tức lại thả lỏng.
cô đúng rất sợ hắn sẽ không đồng ý!
Rốt cuộc, cũng là vì so với kiếp trước mọi việc đã không đi theo quỹ đạo vỗn có, đã không ngừng xảy ra chuyện ngoài dự đoán.
Vạn nhất sợ tên đàn ông thần bí khó đoán này tâm tình bất định, không cho phép cô, cô cũng không có biện pháp khác.
Rốt cuộc, bọn họ cũng là vợ chồng hợp pháp.
Cũng may, hắn vẫn là hắn.
Cho dù âm tình bất định thì sao chứ, tóm lại vẫn là chán ghét cô đi?
Nghĩ đến đây, Tô Thiên Từ ngược lại nhẹ nhàng, xoay người liền tiếp tục dọn đồ vật.
Xoay đi xoay lại đã nửa giờ sau, Tô Thiên Từ rốt cuộc cũng xong, thở phào một hơi.
Thoải mái tắm rửa xong, đã 8 giờ tối .
Nhìn di động nhấp nháy thông báo cuộc gọi nhỡ.
Là Dung mẹ.
Dung mẹ là người hầu nhà cũ bên kia gửi tới giúp hai người họ việc cơm áo dọn dẹp hằng ngày trong biệt thự, nhưng bà cũng là người có gia đình cần chăm sóc, cho nên, liền đúng 7 giờ tan tầm.
Nghi hoặc gọi lại, Dung mẹ có chút lo lắng nói, "cô chủ, cậu chủ đã ăn cơm chưa?"
"Ngạch, tôi không biết."
"Tại sao lại có thể không biết, cô chủ, dạ dày cậu chủ không tốt, nếu không ăn cơm, sẽ đau dạ dày."
"cô chủ, cô vẫn nên làm cái gì đó cho cậu chủ ăn đỡ đi,để đói lả là không tốt đâu."
"cô chủ?"
Tô Thiên Từ nhíu nhíu mày, "Đã biết"
Nói, liền cúp máy.
Cũng không vội mà nhích người, lau khô tóc rồi mới chậm rì rì đến phòng bếp.
Mở ra tủ lạnh, lấy mấy nguyên liệu nấu ăn đơn giản, nấu một chén mì.
Hơn mười phút sau, Tô Thiên Từ đi đến cửa phòng ngủ chính, gõ cửa.
"Lệ tiên sinh?"
Không ai đáp lại.
Mở cửa đi vào, trong phòng không có một bóng người.
Không ở đây.
Tô Thiên Từ lập tức lại nghĩ tới một chỗ, thư phòng!
Lệ Tư Thừa sẽ ngẫu nhiên đem một vài văn kiện chưa giải quyết xong mang về nhà làm.
Nhưng mỗi một lần đều vì ứng phó với các trưởng bối mới lựa chọn mang về nhà làm việc.
Nếu không có trưởng bối ở đây, Lệ Tư Thừa đều tình nguyện ở công ty tăng ca, cũng không muốn trở về trong nhà một bước.
Nhớ đến đời trước hắn vô cùng ' bận ', hiện tại hắn ở thư phòng làm việc khả năng này là vô cùng lớn.
Ôm tâm lý may mắn, Tô Thiên Từ bưng khay đến cửa thư phòng, gõ gõ .
"Lệ tiên sinh?"
Cách một cánh cửa, Tô Thiên Từ có thể nghe thấy âm thanh nói chuyện bên trong.
Hẳn là đang bận nói chuyện điện thoại.
Thu tay, Tô Thiên Từ đứng ở cửa,ngay khi muốn gõ lần nữa, cửa từ bên trong liền bị mở ra.
Chỉ là,cửa thư phòngmuốn mở là phải mở ra ngoài.
Khay trên tay Tô Thiên Từ bị đụng phải một chút, nước mì nóng bỏng, lập tức rơi xuống......
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top