Chương 853
La Thiên Minh nghe được câu trả lời như vậy, khẽ gật đầu.
"Ý ngươi nói là, ngươi cũng không phải cố ý đi tìm sáu người bọn họ, mà chỉ là thuận đường ghé qua thôi?"
Phương Thiên Nhai gật đầu.
"Đúng vậy, chỉ là thuận đường tìm bọn họ."
Cơ Như Nguyệt mỉm cười duyên dáng.
"Tứ đệ quả nhiên thông tuệ hơn người! Dọc đường vừa vượt qua chúng ta đến Ma Huyễn Thụ Lâm trước, lại thuận lợi tìm được sáu vị Tiên Đế luận bàn, một đường này quả thật đi rất đặc sắc!"
Phương Thiên Nhai ngượng ngùng cười.
"Đại tẩu quá khen rồi."
Xà Dư tò mò hỏi:
"Thiên Nhai, năm trăm năm ngươi đánh với sáu Tiên Đế sao? Là sáu người nào thế?"
Phương Thiên Nhai đáp:
"Là Nguyệt tộc nữ vương Nguyệt Hinh Nhi của Lam Nguyệt thành, Vân thành chủ của Thiên Thạch thành, Hạ Hầu thành chủ của Tiên Tửu thành, Hiên Viên tông chủ của Huyết Sát tông, Lục thành chủ của Thông Thiên thành, cùng La thành chủ của Tiên Đan thành, chính là sáu vị Tiên Đế này."
Xà Dư gật gù.
"Thì ra là sáu người này à!"
La Thiên Minh nói:
"Trong sáu người đó, lợi hại nhất chính là Hiên Viên lão quỷ. Tên này có chút bản lĩnh, kiếm thuật cũng không tệ."
Phương Thiên Nhai gật đầu.
"Đúng vậy, kiếm thuật của Hiên Viên tông chủ cực kỳ lợi hại, khiến tiểu đệ chỉ biết trông bụi mà than. Ngoài ra, quyền pháp cùng đao pháp của Hạ Hầu thành chủ Tiên Tửu thành cũng rất cao minh, khiến tiểu đệ thu hoạch không ít. Còn Nguyệt tộc nữ vương lại càng anh hùng không thua đấng mày râu, chỉ điểm cho ta rất nhiều, giúp ta không ít."
La Thiên Minh nghĩ một lát rồi nói:
"Nguyệt tộc kia, Nguyệt Hinh Nhi ấy, ta chưa từng giao thủ. Đại tẩu nhà ngươi lòng dạ hẹp hòi, không thích ta đi tìm nữ nhân luận bàn, cho nên ta toàn tìm nam nhân. Cũng không biết Nguyệt Hinh Nhi kia bản lĩnh ra sao, bất quá Hạ Hầu lão quỷ cùng Hiên Viên lão quỷ thì ta đều đã thử qua, quả thực đều có chút bản lĩnh. Ngươi muốn tìm đá mài đao, phải tìm loại như bọn họ mới được, ngươi đi tìm hai phế vật Thiên Thạch thành cùng Tiên Đan thành kia thì có ích lợi gì? Hai tên đó ngay cả hai mươi chiêu của ngươi cũng đỡ không nổi, Thông Thiên thành kia cũng chẳng ra gì, nhiều nhất đỡ được ba mươi chiêu của ngươi thôi."
Phương Thiên Nhai hết sức đồng ý.
"Quả thật, năng lực chiến đấu của ba vị Tiên Đế này đúng là có phần không được như ý!"
Cơ Như Nguyệt nói:
"Ba vị đạo hữu này đều là thuật số sư, mà thuật số sư bình thường ít ai giỏi đánh đấm. Thiên Nhai, nếu ngươi muốn tìm người giao đấu để củng cố thực lực, tốt nhất đừng tìm thuật số sư."
Phương Thiên Nhai gật đầu.
"Vâng, tiểu đệ đã biết, đa tạ đại tẩu chỉ điểm."
La Thiên Minh hỏi:
"Tiếp theo ngươi định đi đâu? Muốn tìm ai? Ngươi nói ra đi, đại ca giúp ngươi chọn lọc một phen."
Phương Thiên Nhai nói:
"Đại ca, tiểu đệ tiếp theo định mang Vũ Hạo hướng đông mà đi, đến Tiên Tuyền Trì nơi tam ca đang bế quan. Dọc đường cũng sẽ đi qua sáu toà nhất tuyến đại thành, lần lượt là Tiên Khí thành, Phật thành, Tiên Phù thành, Vân Lam thành, Võ thành cùng Kiếm thành."
La Thiên Minh nghe xong, khẽ gật đầu.
"Sáu thành này à... Tiên Khí thành lão quỷ họ Trác kia không được, Tiên Phù thành Vương lão quỷ cũng chẳng ra gì, hai tên này ngươi không cần tìm, bọn chúng ngay cả hai mươi chiêu của ngươi cũng đỡ không nổi."
Phương Thiên Nhai khẽ gật đầu.
"Vậy còn lại bốn người thì sao? Đại ca từng giao thủ với họ chưa?"
La Thiên Minh nói:
"Kiếm thành vị kia có chút bản lĩnh, kiếm thuật không thua ta, hơn nữa hắn còn lĩnh ngộ kiếm ý. Người này, ngươi phải cẩn thận một chút. Võ thành vị kia cũng không dễ đối phó, ngươi phải đề phòng. Vân Lam thành thành chủ thì bình bình, nhưng Vân Lam tông tông chủ lại là đối thủ không tệ, hắn là đao tu, rất hợp để đánh với ngươi. Còn Phật thành cái tử đầu trọc kia, lão gia hỏa đó cũng khá lợi hại. Bốn người này một tên cũng không được bỏ qua, đều là đối thủ tốt."
Phương Thiên Nhai liên tục gật đầu.
"Vâng, tiểu đệ đã rõ, đa tạ đại ca."
Tiểu hòa thượng chắp tay.
"A di đà Phật, tứ đệ, Không Minh đại sư Phật thành Phật pháp cao thâm, là cao tăng đắc đạo rất lợi hại, ngươi phải đa cẩn thận."
Phương Thiên Nhai gật đầu.
"Đa tạ tam tẩu nhắc nhở, tiểu đệ đã biết."
Tiểu hòa thượng nhìn Phương Thiên Nhai, lại nói:
"Tứ đệ, nếu ngươi đã đi về phía đông, không biết tiểu tăng có thể cùng ngươi và Vũ Hạo đồng hành chăng?"
Phương Thiên Nhai nghe vậy, khẽ nhíu mày.
"Cái này..."
Bàn Bàn nói:
"Tam tẩu, chuyện này người đừng nghĩ nữa, chủ nhân nhà ta đã bán cả hai chiếc phi thuyền cấp mười lăm cùng hai chiếc cấp mười bốn rồi. Định dùng tiên tinh để phu nhân nhà ta bế quan."
Tháp linh cũng nói:
"Đúng vậy, hiện tại chủ nhân ta đi đường đều tự mình bay. Phu nhân nhà ta ngồi trên lưng ngài ấy. Tam tẩu nếu đi theo chúng ta, e là không tiện lắm, người là tẩu tử, lại ngồi trên lưng tiểu thúc tử, nếu để trượng phu người biết, hắn dễ bề đến đánh chủ nhân ta lắm."
Sâm Bảo cũng nói:
"Đúng thế tam tẩu, người ngồi trên lưng nam nhân của chủ nhân ta, người cảm thấy chuyện này hợp sao?"
Tiểu hòa thượng nhìn ba tiểu gia hỏa, bất đắc dĩ co rút khóe miệng.
"A di đà Phật, thiện tai thiện tai. Là tiểu tăng đường đột rồi."
Phương Thiên Nhai nhìn tiểu hòa thượng, nói:
"Tam tẩu, người vẫn nên cùng đại ca đại tẩu về tông môn đi! Bên tam ca người không cần lo lắng, thứ nhất, Tiên Thủy Tuyền là hiểm địa thứ hai An Lạc Thiên, không một tiên nhân nào có thể còn sống tiến vào Tiên Thủy Tuyền. Thứ hai, tiểu đệ sẽ ở đại thành gần Tiên Thủy Tuyền nhất chờ đợi, chỉ cần tam ca phát ra tín hiệu ngũ bào thai triệu hoán, tiểu đệ sẽ lập tức chạy tới hộ pháp cho tam ca."
Tiểu hòa thượng khẽ gật đầu.
"A di đà Phật, có lao tứ đệ rồi."
"Tam tẩu không cần khách khí, tam ca cùng ta nhất mẫu đồng bào, đây là chuyện nên làm."
Xà Dư bất đắc dĩ nhìn Phương Thiên Nhai, nói:
"Thiên Nhai, ngươi đều đã tấn giai Tiên Đế rồi, sao còn thảm thế này? Phi thuyền cũng bán, đi đường toàn dựa vào bay à?"
Phương Thiên Nhai ngượng ngùng cười.
"Ta còn tốt."
Cơ Như Nguyệt nói:
"Thiên Nhai, ta cùng đại ca ngươi còn mấy toà mỏ, nếu ngươi tiên tinh không đủ, chỗ chúng ta có. Ngươi hà tất tiết kiệm như vậy, đem phi thuyền cũng bán đi?"
Phương Thiên Nhai giải thích:
"Cũng không hoàn toàn vì tiết kiệm tiên tinh, ta nghĩ ta đã tấn Tiên Đế, muốn mang Vũ Hạo đi khắp nơi dạo chơi một phen, muốn hảo hảo bồi bên hắn, muốn cõng hắn khắp nơi du ngoạn."
Cơ Như Nguyệt nghe vậy, khẽ gật đầu.
"Thì ra là thế! Không nhìn ra tứ đệ vẫn là người lãng mạn đấy!"
Phương Thiên Nhai không được tự nhiên cười.
"Chỉ là cảm thấy những năm này Vũ Hạo theo ta, ăn không ít khổ, chịu không ít tội, muốn hảo hảo bồi thường hắn, muốn đa bồi bên hắn."
Cơ Như Nguyệt gật đầu.
"Tứ đệ đối với Vũ Hạo đúng là tốt thật!"
Phương Thiên Nhai cười, nghiêng đầu nhìn Lâm Vũ Hạo bên cạnh. Lâm Vũ Hạo cũng cong khóe môi, lộ ra nụ cười ngọt ngào. Hai người nhìn nhau, trong mắt đều là nhu tình.
La Thiên Minh bất mãn nhìn Cơ Như Nguyệt.
"Chẳng phải chỉ là mang tức phụ bay khắp nơi sao? Có gì đâu, ta cũng biết làm! Ngươi muốn đi đâu? Ngày mai ta cõng ngươi đi. Nếu không thì lúc về, để tiểu hòa thượng cùng Nguyệt Nguyệt lái phi thuyền của ta về, ta cõng ngươi bay về."
Cơ Như Nguyệt nhìn trượng phu nói nghiêm túc vô cùng, vội vàng xua tay.
"Không không không, ta không có ý đó. Ta vẫn muốn ngồi phi thuyền về hơn."
Tây Môn Thiên Tứ nhịn không được cười.
"Đại ca, huynh nói gì thế? Huynh lại không thể thú hóa, còn muốn dùng nhân hình cõng đại tẩu về tông môn sao?"
La Thiên Minh nói:
"Thì đã sao? Nhân hình ta bay cũng nhanh lắm, không thua lão tứ đâu!"
Cơ Như Nguyệt liên tục lắc đầu.
"Ngươi tha cho ta đi! Tiên Đế nào đi đường lại dựa vào bay đâu? Ngươi cũng không sợ bị các Tiên Đế khác cười cho thối mũi."
La Thiên Minh nghe vậy, nhíu mày.
"Cũng phải."
Tây Môn Thiên Tứ nhìn tức phụ nhà mình, nói:
"Chuyện này, đại ca đại tẩu khỏi cần nghĩ, đổi lại là ta thì còn có thể."
Xà Dư nghe vậy, ngẩn ra.
"Ngươi có ý gì? Ngươi muốn cưỡi ta du ngoạn khắp nơi à?"
Tây Môn Thiên Tứ gật đầu.
"Không được sao?"
Xà Dư trợn trắng mắt.
"Ngươi nằm mơ à? Tứ đệ người ta là thần điểu Kim Ô, bay ra ngoài kim quang lấp lánh, khí phách lại ngầu. Ta chỉ là một con rắn bình thường, ngươi một Tiên Đế đường đường, lại cưỡi rắn đi ra ngoài, mất mặt bao nhiêu!"
Tây Môn Thiên Tứ nhìn tức phụ nhà mình, mặt đầy bất mãn.
"Nói bậy gì đó, không được tự coi nhẹ mình. Rắn thì đã sao? Ta chính là thích nhìn thú hình ngươi. Lần đầu hai ta gặp nhau, ngươi chính là thú hình, ta khi nào chán ghét thú hình của ngươi?"
Xà Dư gật đầu.
"Đúng, ta biết ngươi không ghét thú hình của ta, nhưng mà..."
Tây Môn Thiên Tứ nghiêm mặt cắt lời tức phụ.
"Không có nhưng nhị gì cả. Chúng ta là bạn lữ, ngươi thế nào ta đều thích. Nếu ngươi không muốn cõng ta, chúng ta ngồi phi thuyền. Nhưng đừng ở trước mặt ta nói mấy lời tự hạ thấp mình, ta không thích nghe."
Xà Dư nhìn nam nhân nhà mình trầm mặt không vui, vội vàng kéo tay áo đối phương.
"Ta đâu có nói không muốn cõng ngươi! Ta chỉ sợ ngươi không thích thôi."
Tây Môn Thiên Tứ nghe vậy, cười.
"Sẽ không."
La Thiên Minh ngẩn ra, lập tức phản ứng lại, ánh mắt cháy bỏng nhìn Cơ Như Nguyệt.
Cơ Như Nguyệt bị nhìn đến phát phiền, đã đoán được tên ngốc kia muốn nói gì.
"Tức phụ, ngươi cõng ta đi! Ngươi không phải có thể biến thành tiểu hồ ly sao? Ngươi cõng ta thế nào?"
Cơ Như Nguyệt bất đắc dĩ gật đầu.
"Được, đợi về tông môn, ta cõng ngươi bay một vòng cấm địa."
La Thiên Minh nhíu mày.
"Cấm địa có lớn bao nhiêu đâu? Nếu không, ngươi cõng ta về tông môn luôn đi, chúng ta cùng bay một đường."
Cơ Như Nguyệt nhíu mày phượng, chủ động nắm tay nam nhân.
"Ngoan, thân phận hai ta đặt ở đó, không thể giống tứ đệ cùng Vũ Hạo, muốn làm gì thì làm, không kiêng nể gì. Ta chỉ có thể lén cõng ngươi bay thôi. Trước đây ngươi cũng nói, không muốn nam nhân khác nhìn thấy thú hình của ta mà?"
La Thiên Minh nghĩ một lát, khẽ gật đầu.
"Cũng phải, ngươi đã đáp ứng chỉ cho mình ta nhìn thú hình của ngươi. Vậy thì về cấm địa bay vậy."
Cơ Như Nguyệt gật đầu, sảng khoái đáp:
"Hảo."
Tôn Nguyệt Nguyệt nhìn mấy người, nhịn không được cười khổ. Thầm nghĩ: Chuyện này, nàng và Thiên Khải khỏi cần mơ, một người là tiên nhân, một người là thần nhân, ai cũng không có thú hình. Chỉ có phần hâm mộ thôi.
Tiểu hòa thượng trong lòng cũng có chút hâm mộ Lâm Vũ Hạo. Thầm nghĩ: Nếu Thiên Ý cũng có thể thú hóa, biến thành Kim Ô, như vậy Thiên Ý chắc chắn cũng sẽ mang hắn bay khắp nơi chứ!
Mọi người ở chung mấy ngày, La Thiên Minh, Cơ Như Nguyệt, tiểu hòa thượng, Tôn Nguyệt Nguyệt bốn người liền cùng ngồi phi thuyền trở về Tiên Vân Tông. Tây Môn Thiên Tứ cùng Xà Dư phu phu cũng rời đi, hai người không dùng phi thuyền, là Xà Dư biến thành thú hình, Tây Môn Thiên Tứ ngồi trên lưng Xà Dư mà đi.
Phương Thiên Nhai cùng Lâm Vũ Hạo thấy mọi người đều đi rồi, hai người cũng rời khỏi nơi này.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top