Chương 2 : Chiếc nhẫn định mệnh
Trong giờ cơm tối ngày hôm ấy , mẹ tôi càu nhàu mà nói :
“ Con gái con đứa gì mà suốt ngày đi đánh nhau với con trai rồi người nghe tiếng mắng vốn là tôi nè cô nương , chả biết giống ai nữa “
Nói xong mẹ tôi đưa mắt liếc về phía ba . Tôi và ba đang ăn dỡ miếng thịt thì mắc nghẹn cười ngượng . Bố tôi mới hạ giọng nói đỡ
“ Em phải mừng khi có đứa con gái mạnh mẽ như thế chớ , hồi đầu sinh nó ốm nhôm mà bây giờ có thể bảo vệ được người khác thì sau này ra đường không phải lo bị ăn hiếp đúng không “ .
Tôi liền tiếp chiêu “ Bố nói chí lí , mẹ nên vui mừng vì có đứa con gái không sợ bị người đời bắt nạt như con “
Mẹ tôi mới bất lực nhìn mà cười chẵng biết bảo ban gì chỉ nói “ Không sợ bắt nạt thì không sợ , cái tôi sợ là không ai thèm lấy đứa con gái hung hăng như cô á cô nương “.
Tôi mới bĩu môi bảo “ Mẹ yên tâm , con đã đặt cọc làm con dâu cô Hằng ( mẹ Bụt ) rồi “ .
Mẹ tôi cười lớn nói “ Bụt nó đẹp trai sáng láng thế có mà cưới cô được “.
Tôi mới đáp “ Không sao con đặt cọc rồi sau này lớn lên chắc chắn sẽ cưới Bụt “. Mẹ và ba tôi chỉ nhìn tôi cười trừ chẵng biết nói sao với đứa con gái nghịch ngợm này .
Sau đó ba mẹ có nói với nhau về việc nhà Bụt chuyển về đây , nghe phong phanh là gia đình Bụt giàu lắm trước kia sống ở thành phố A nhưng hình như vì chuyện gia đình là ba mẹ Bụt ly hôn nên Bụt theo mẹ về thành phố B này sống bởi lúc trước cô có mảnh đất ở đây.
Nói xong mẹ tôi quay qua bảo tôi “ Con phải đối xử tốt với bạn đấy đừng ăn hiếp bạn , mẹ bạn nói lúc nhỏ bạn từng có thời gian bị bệnh tự kỉ vì không có ai bên cạnh bây giờ thì đỡ hơn rồi chỉ là còn hơi hướng nội và ngại giao tiếp thôi".
Nghe xong tôi ngây ngốc nhìn mẹ hỏi mà “ Tự kỉ là bệnh gì thế mẹ ? “ .
Mẹ tôi mới lập tức giải thích “ Tự kỉ là một chứng rối loạn phát triển về nhiều mặt như giao tiếp ngôn ngữ và hành vi … nói chung là trầm cảm về mặt tinh thần đấy con à “.
Tôi mới gật gù như được khai sáng một vấn đề mới liền hứa sẽ đối tốt với cậu ấy , dù gì cũng là chồng tương lai mà.
Sau ngày hôm ấy , tôi đều chơi cùng với Bụt , nào là nhảy dây , bắn bi , trốn tìm … dù chỉ có hai đứa nhưng vui lắm . Cậu ấy còn cho tôi quá trời bánh kẹo , tôi vui vẻ nhận lấy mà ăn còn chia lại cho Bụt . Xong tôi mới hỏi “ Bụt , cậu lấy tiền đâu mà mua bánh kẹo vậy , mẹ cậu biết thì la đấy “ .
Cậu ấy lắc đầu rồi bảo “ Ở nhà có “ .
Tôi mới thở phào nhẹ nhõm mà ăn tiếp . Mọi chuyện cứ xảy ra như thế rồi đến một ngày mà tôi mong chờ nhất chính là ngày sinh nhật của tôi cũng là ngày sinh nhật đặc biệt nhất .
Hôm ấy , không khí náo nhiệt hẵn , tôi mặc chiếc váy màu hồng mà mẹ mua cho hồi Tết rồi mẹ còn bím tóc cho tôi thật xinh đẹp . Tôi mời các bạn trong xóm sang ăn tiệc tất nhiên trong đó có Bụt . Khi mọi người tới đông đủ thì cũng bắt đầu nhập tiệc . Chiếc bánh kem màu hồng xinh xắn được mẹ tôi cầm trên tay đem ra từ tủ lạnh kèm theo giọng hát ngọt ngào “ Happy birthday to you ~ Happy birthday to you ~ “ , rồi tất cả mọi người đồng thanh hát theo , kết thúc bài hát mẹ tôi mới bảo
“ Chúc mừng sinh nhật con gái yêu của mẹ ! “
Tôi vui mừng nhìn chiếc bánh cùng cái nến số 6 , nở nụ cười tươi mà cảm ơn mẹ rồi nhắm mắt lại ước nguyện :
“ Tôi ước gia đình hạnh phúc mãi như thế , có thể ở bên ba mẹ quài luôn , à còn nữa tôi hy vọng có thể làm vợ Bụt như lời đã đặt cọc trước hehe “ , tôi nghĩ trong đầu .
Xong mở mắt ra mà thối tắt cái nến đang cháy kia , mọi người xung quanh hỏi tôi đã ước gì thế nhưng tôi quyết định không nói ra lỡ nói ra thì điều ước mất hiệu nghiệm sao. Hôm ấy ba và mẹ tôi làm bao món ngon như chả ram , gà luộc rồi súp nữa có cả nươc ngọt nữa cơ , ăn uống no nê thì cũng đến phần mở quà mà mọi người tặng .
Ôi ôi đủ quà hết nào là búp bê , tranh sáp màu , bộ đồ chơi lắp ghép … tới phiên quà của Bụt là một con gấu bông hình quả Mít rất chi là dễ thương . Tôi cười tươi nhận quà mà cảm ơn các bạn đặc biệt là Bụt .Nói xong cũng đến lúc tiệc tan mọi người đều về cả thì Bụt bỗng kéo tôi ra ngoài quay mặt sang chỗ khác mà dí trước mặt tôi một hộp màu đỏ .
Tôi ngáo ngơ hỏi bụt “ Cái gì thế , cậu muốn đưa tớ hả ? “ .
Bụt ngượng ngùng gật đầu . Xong tôi nhận lấy cái hộp mà mở ra , bên trong là một chiếc nhẫn bằng kim loại .
Tôi ngỡ ngàng nhìn Bụt mà hỏi “ Sao cậu đưa tớ cái này ,không phải cậu tặng tớ quả Mít dễ thương kia rồi sao ? “ .
Bụt lắc đầu nói “ Đó là quà của mẹ còn chiếc nhẫn là quà của tớ “ .
Tôi mới bất ngờ rồi Bụt nói tiếp “ Không phải cậu muốn sau này làm vợ tớ sao nên giờ tớ tặng nhẫn trước xem như là đính ước “ .
Tôi liền há hốc à thì ra cậu ấy cũng muốn như thế tưởng mình tôi ăn dưa bở haha .
Xong tôi vui vẻ xòe bàn tay ngâm của mình ra trước mặt Bụt và nói : “ Cậu đeo vô cho tớ đi , không phải trong phim nam sẽ đeo cho nữ à “
Rồi Bụt đỏ mặt lúng túng không biết làm sao nhưng cũng cầm tay tôi đeo chiếc nhẫn vào ngón trỏ .
Tôi ngắm nhìn nó rồi quay sang hỏi “ Cậu lấy tiền đâu mà mua đấy nếu đây là ăn cắp thì tớ không nhận đâu “ Xong Bụt ấp úng lắc đầu bảo “ ống heo “ .
Tôi mới đồng ý cười tươi nhận lấy . Bụt thấy tôi vui như thế cậu ấy cũng nở nụ cười lộ chiếc răng thỏ xinh đẹp kia .
Lúc ấy tôi mới la lớn lên “ Được sau này tôi sẽ là vợ cậu , cậu tặng tôi chiếc nhẫn không được thất hứa nhá với lại tôi đặt cọc trước cô Hằng rồi “ .
Bụt đỏ mặt mà gật đầu rồi cười tươi nói “ Tớ cũng không lấy ai ngoài cậu “ .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top