4444
CHAP 25: Rồi "ngày mai" cũng đã đến...tôi lại xách cặp lên trường như bao ngày khác... ..Dạo này lớp tôi rộn ràng hẳn lên...một phần là vì chuẩn bị đăng kí hội khỏe phù đổng...nhưng phần lớn là do chuẩn bị các tiết mục văn nghê cho lớp vào ngày 20-11... ..Tôi cũng hứng thú lắm chứ..sắp có dịp vu vơ gặp em ngoài giờ lên lớp cơ mà ..."Bộ 4 siêu đẳng" cũng có dịp quậy xả láng luôn cơ mà....hehe..Càng nghĩ tôi càng sướng rơn rơn cả người... Cả em cũng vậy...khi xuất hiện trong lớp thì em cũng cười nói nhiều hơn..quay lên quay xuống bàn về vấn đề văn nghệ...Một buổi sáng của em cũng bận rộn như bao ngày, đến giờ thì chạy đi trực...hết giờ thì chạy về..Tội nghiệp ... Ngồi vẫn vơ một hồi thì cô Thành dạy Anh cũng bước vào lớp...Cả lớp đứng dậy chào cô.. -"gutt....mó......ning.....tít.......chờ...."...đọc zì mà như đọc thánh kinh vậy trời...nhựa như chưa từng được nhựa.... vừa nghĩ vừa ngó ngó sang chỗ em... -"Quái lạ! em đâu rồi..sao giờ này còn chưa vô..?."----chợt nghĩ khi không nhìn thấy em đâu Cô Thành ra hiệu cho cả lớp ngồi xuống...thì thấy e từ ngoài cửa chạy vô...cúi cúi người xuống khi chạy wa chỗ bàn giáo viên..rồi lẻn lẻn vào chỗ ngồi... Nhìn em như thế..bỗng nhiên tôi chợt mỉm cười..Em tôi sao mà nhỏ nhắn..xinh xắn đến thế không biết.. ... Đang ngồi mơ mơ..thì.."Bốp..".. -Cười gì con cờ hó..! lấy sách vở ra học kìa mài...---thằng Bách liếc mắt nhìn tôi... -Rồi rồi! bố biết rồi...mài yên tâm đi con cờ hó...!..---tôi liếc mắt nhìn lại thằng Bách..và thò tay vào cặp lôi ra cuốn sách English với cuốn vở... Cô bắt đầu vào bài giảng...đối với thời điểm này của tôi..thì môn Anh là tôi ghét nhất...tại vì tôi ngu Anh nhất... ...( lúc thi trường chuyên..tôi đã xác định rồi...nếu tôi không đậu vào trường chuyên chắc tôi không đậu nỗi vào Phan Bội Châu đâu...tại thi cấp 3 có môn Anh...còn thi vào trường chuyên thì có môn Chuyên...Xác định rớt là vào Lê Lợi..- Trường dân lập...).. Chậc...càng ngồi học thì càng thấy..lớp tôi có nhiều nhân tài kiệt xuất quá chừng...hỏi câu nào giơ tay câu đó...Học được một lát, cô Thành đưa ra câu hỏi...tìm người trả lời...Bỗng... -"%@#%#%@^^!^!#@$.....bla...bla.."...thằng Bảo đứng lên trả lời câu hỏi của cô Thành ( thằng Bảo là người dân Tánh Linh..người ốm ốm..mặc áo tay dài xăng lên như tôi...nhìn cũng có vẻ điển trai lắm...) Đó là nhửng gì tôi nghe được từ thằng bảo...chính xác là %@#%@%....và cả 3 thằng kia cũng vậy...thằng nào cũng ngu Ính Lịch như nhau... -Đậu má! Người Mỹ mài ơi...người Mỹ...----thằng Bách cười cười..tay chỉ chỉ vào thằng Bảo... -Chết mẹ rồi...lớp mình có người Mỹ..đậu...----tôi cũng góp phần vào cuộc vui của tụi nó...thằng nào cũng cười rần rần... Khi thằng Bảo trả lời xong...cô Thành mới nhận xét... -Em trả lời rất chính xác...phát âm cũng rất chuẩn nữa...em học Tiếng Anh lâu rồi phải không -Dạ...! thằng Bảo cười cười trả lời -Em tên gì? -Da..Em ten Bao A....!....nó nói giọng Tánh Linh...ai nghe cũng ngỡ ngàng... -Tên gì em?...cô Thành nhăn mặt hỏi lại lần nữa... -Da..Em ten Bao a...!...có rõ hơn được gì đâu ==! tôi thầm nghĩ... Nghe vậy..mấy đứa trong lớp cũng...giúp cô nhận ra... -Bảo cô à..Bảo á cô... thế là cả lớp nó nháo nhào lên...4 thằng tôi cũng hùa theo.... -AAAA! Bảo đó cô à...Bảo á biết không cô...Bảo á...Bảo á cô ạ.... Nói xong thì quay wa nhìn nhau cười sằng sặc...đúng là 4 thằng khốn nạn có cỡ mà... Cô gõ bàn cái rầm.. -Rồi Rồi! cô biết rồi...Bảo phải không?----vừa nói vừa cười mà đâu đó là những dòng thở dài... -Dạ... -Rồi...em ngồi xuống đi...----cô phất phất tay kêu nó ngồi xuống Cô Thành thì cũng hiền lắm...nghe tụi nó nói cô dạy tiếng anh dễ dô...mà với tôi thì cũng như " đàn gãy tai trâu " thôi à...Tại sao? bởi vì đơn giản là tôi không có hứng thú học...( Đến bây giờ...không có giáo viên nào đối với tôi là dễ hiểu cả...vốn tiếng anh của tôi có được bây giờ..hoàn toàn là do.. DARLING của tôi một tay đào tạo nên đó các thím ợ ...và một phần tự học nữa...) Rồi một lát sau...cô cũng gọi em đứng dậy trả lời câu hỏi của cô... Em cũng trả lời đúng tất cả câu hỏi của cô...phá tan bầu không khí náo nhiệt lúc nãy...giọng em thánh thót..ngọt ngào đến mức không tả được...Em đọc tiếng anh rất hay...nhưng không cần phải cố gắng luyến giọng như thằng Bảo kia...đọc một cách tự nhiên nhất... Em vừa đọc xong thì 2 bàn chỗ tôi...(bàn tôi và bàn con Hòa..)...."Ồ...ồ...ồ..." làm náo động cả lớp..xong mấy con cờ hó này quay lại nhìn tôi... Thật sự lúc đó tôi rất bối rối...mặt đỏ bừng lên..da gà nỗi tứ lung tung... -"What ...dafuq...bọn mày ồ cái ếu gì vậy hả...móa...giết người hả tụi mài.."...tôi cúi cúi mặt xuống chữi tụi nó... Cả lớp nhìn tôi một lát thì quay lên lại...còn cái đám quỷ sứ này nó troll cả buổi còn không hết nữa á mà..==...Không biết em có nhìn thấy tôi không...Lúc tôi nhìn em thì em đã ngồi xuống rồi...mặt lại chăm chú vào sách... Em đọc hay quá...tụi này ngưỡng mộ...không biết làm gì thì ồ lên xong nhìn tôi..ý muốn nói... -"em yêu của mày kìa...đọc Tiếng Anh hay quá nha..."...----tôi nghĩ mà tức đến từng cạnh gan góc... Nhưng phải thú nhận một điều là em đọc quá hay...hay hơn nhiều so với thằng Bảo...Đến lúc này..thì chắc có một số đứa trong lớp biết..."Tôi thích em"..rồi..! Lát ngước lên thì cô Thành sắp xếp tài liệu bỏ vào giỏ xách của cô rồi...Quê quá lo suy nghĩ lung tung nên cũng không nghe cô nhận xét em ra sao hết... ... Một buổi học cũng lặng lẽ trôi qua...bỏ qua bao nhiêu lần nhìn lén của tôi dành cho em...bao lần nhìn em cười...nhìn tóc em bay...nhìn má lúm em đầy... ... ...Tôi yêu em băng mấy ngàn biển rộng... ...Tôi yêu em qua đông tàn ngày tận... ...Yêu em như yêu vùng trời mênh mông... Chuẩn bị đến giờ sinh hoạt cuối tuần...chúng tôi có một khoảng thời gian dư dả đến vui đùa..ăn uống cho thỏa thích... -Ê cờ hó đưa tiền ra mua đồ ăn vô lớp ăn mài...---thằng Bách nhìn tôi..tay thì khìu khìu -Đậu má, đại gia đi lấy tiền bố hả cờ hó...---tôi nói thì nói nhưng cũng đút tay vào quần móc tiền ra đưa cho nó -Cờ hó...ăn gì đây..cậu ra mua luôn..bánh tráng trộn nhaz...----nó nói mà vẻ thèm thuồng hiện rõ lên mặt nó.. -Ờ, muốn mua gì mua..nhớ mua cho cậu chai trà xanh là được... Tôi ngồi nói chuyện với mấy thằng kia...nói được một lát thì tôi bất chợt nhìn lên em..thấy em cũng đang ngồi ăn bánh tráng đỏ..nói cười vui vẻ với tụi bạn... ...Lúc em ăn, đôi môi đỏ mũm mĩm ấy...cái má phúng phính ấy...làm tôi như phát điên lên được...Tim tôi lại đập loạn xạ.. Đang ngồi nghĩ ngợi lung tung thì thằng Bách vào...để xuống..một chai trà xanh C2 cho tôi..5 trái ỗi cắt sẵn...một chùm bánh tráng trộn..2 trái xoài...một bị bánh trang tốm... -Ố shit...mày mua hết tiền bố luôn hả con chó...con chó....!...----tôi la oai oái vào mặt nó... -Đậu..còn mấy ngàn lẻ làm gì đâu..mua đồ ăn cho anh em ăn..---nó vừa nói vừa cười hê hê Vừa đặt đồ ăn xuống bàn...tôi vừa kịp giật chai C2...thì bốn phương 8 hướng nó lao vào giành giật đồ ăn... -Đậu má...chết đói hả tụi mài...bỏ tay cậu ra...tay cậu chứ không phải ỗi...đậu má...----tôi la oai oái lên khi thằng cờ hó nào đó đè tay tôi xuống... Hix...nhìn qua nhìn lại thì thằng cầm trái ỗi...thằng cầm bánh tráng...con Hòa thì cầm xòa...what dafuq.... -Ơ...tụi mày ko nhường gì cho tao à...đậu...!..---.tôi trừng mắt nhìn từng thằng... -Nè..thấy mày tội..cho miếng nè...----nói chung thì mỗi thằng quăng wa 1 miếng ỗi..một miếng xoài..một bị bánh tráng đỏ...what dafuq...cái này t mua cho tụi mày ăn mà... Ngồi đơ đơ một hồi thì cũng cầm miếng ổi lên ăn...ỗi cô Yến ngon vãi...chấm múi ớt nhai rộp rộp...vừa ngọt ngọt..vừa mặn mặn..lâu lâu có vị chát của võ ỗi...thấm đậm từng khúc ruột...Vừa ăn hàng vừa uống trà xanh thì còn gì bằng...Mà còn được nhìn em nữa...sướng gì đâu... Đang ăn thì cô Yến Anh bước vào lớp kèm theo nụ cười rất tươi...người cô nhỏ nhắn..mặt tròn..mang áo dài nữa...tôi nhìn cô chắc cũng cỡ khoảng tụi tôi là cùng...hehe. Tôi ăn nốt phần còn lại..xong phủi tay..ngồi vào bàn....Nhìn qua thì thấy mấy con cờ hó kia đang ngốn... -chết cha tụi mày chưa..! ham ăn nữa đi mấy con cờ hó...---tôi cười lòng hả dạ... Cô bắt đầu vào vấn đề chính của mình...mới tuần đầu nên không có gì báo cáo cho cô hết...cứ..."lớp tốt cô ạ..." mà tiến thôi... Cô bắt đầu phổ biến các môn thi hội Khỏe Phù Đổng...nào cờ vua...bóng bàn...bla..bla...môn nào cũng có người đăng kí...Rồi cô hỏi tiếp... -Bóng rổ..! có em nào chơi bóng rổ không..! Nghe thấy vậy..tôi rủ mấy thằng trong đám tụi tôi chơi cùng... -Ê..! chơi bóng rổ cho zui hok mạy...!---tôi thúc tay từng thằng và hỏi.. Rốt cuộc thằng nào cũng lắc đầu nguầy nguậy...đệt..sao tụi này nhát wa'.. -Cô hỏi lần nữa...! có em nào chơi bóng rổ không? Nghe thấy vậy thì tôi quyết định zơ tay... -Em biết chơi haz...Em tên gì?---cô nhìn tôi hỏi -Dạ em Hùng cô...!...tôi vừa nói vừa đúng phóc dậy... thế là cả lớp quay lại nhìn tôi...có thể em cũng đang nhìn tôi..nhưng lúc này tôi không dám nhìn em..tại vì...tôi không có đủ dũng khí để chạm mắt với em dù chỉ một giây...như vậy thì tôi đứng tim chết mất... -Được rồi...vậy từ nay em làm lớp phó lao động luôn cho cô nhaz...em quản lí mấy bạn trực nhật...tập hội khỏe phù đổng...và báo danh thi có các bạn nhaz... -Dạ...dạ...---tôi hơi bị bất ngờ bởi tự nhiên được phong làm lớp phó lao động... Thế là tôi ngồi xuống...nhìn mấy thằng kia cười đểu... -tụi mày chuẩn bị chết với bố là vừa...hé hé hé...Lao động cả tuần nhé mấy con cờ hó... -Đệt bà mài...----tụi nó đồng thanh.. Cô đọc lại danh sách dự thi hội khỏe phù đổng...và bắt đầu tập luyện từ bây giờ... Rồi sang tiết mục văn nghệ...Cô hỏi..: -Lớp mình định chọn tiết mục văn nghệ là gì...? Thế là cả lớp nó nháo nháo lên..."hát cô ơi.."..."Múa cô ơi..!"..."Nhảy hiện đại đi cô..."... Riêng đám tụi tôi ở dưới..."Cải lương cô ơi.."..."Nhạc đám ma cô ơi.."....bla bla..các kiểu... Rồi nhỏ Như bí thư lên trước lớp nói... -"Giờ mình nghĩ là lớp nên tổ chức một tiết mục hát..một tiết mục nhảy hiện đại...tại vì nhảy hiện đại được nhiều người muốn xem..nên giám khảo nương tay hơn..rất dễ đậu...Ý kiến của mình là vậy...các bạn có đồng ý không?"....nó Như rão mắt nhìn quanh lớp.. -"Ok..vậy cũng được.."... Đang nói thì cô xen vào... -Lớp mình chưa có lớp trưởng...hôm trước em nào điều khiến lớp học quân sự..? Thằng Bách đứng lên -Dạ em cô...! -Vậy em làm lớp trưởng luôn nhaz...---cô cười nói -Dạ..---thằng Bách cười cười mà giả đò làm mặt ngại....(khoái gần chết luôn đó chứ..) Vừa ngồi xuống..nó nhìn tụi kia... -Chết tụi mày nha 2 thằng cờ hó...tao với thằng H nằm trong ban quản trị nhé...----nó vừa nói vừa khoái vai tôi cười sằng sặc.. Vào lại chủ để văn nghệ 20 tháng 11....: -Vậy là thống nhất hát với nhảy hiện đại nha...? Vậy lớp mình ai có thể hát được...?... -Con xin để cử bạn Đức Huy..( thằng này hát hay lắm )...và bạn Vi...---what dafuq...chuyện gì đang xảy ra...tôi đang chăm chú nhìn theo.. Cô nhìn qua thằng Huy và em Vi hỏi...: -Hát được không em? -Dạ được cô...----thằng Huy trả lời liền -Dạ bạn Như hát hay lắm cô à..cho bạn đó hát luôn đi cô..----em Vi lên tiếng kháng cự... -Dạ không cô à..em không hát được đâu..---con Như từ chối... Cuộc tranh luận trôi qua một hồi thì cô quyết định là 3 đứa hát chung luôn...cả lớp vỗ tay.."bạch..bạch...bạch..." -chậc! em đã góp 1 tay trái vào văn nghệ rồi...!...giờ mình không biết hát...thì thôi tham gia nhóm nhảy..biết đâu sẽ có cơ hội tiếp xúc với em...---- Tôi quyết định góp 1 tay phải vào văn nghệ... Cô yến anh tiếp tục hỏi... -Còn về nhảy hiện đại..em nào đăng kí tham gia không? -Cô ơi! cái này phải tìm ra người dạy nhảy...rồi..mới lên danh sách cho mấy bạn..buộc mấy bạn tham gia luôn cô à..!----con Như có ý kiến -Uhm! vậy lớp mình có bạn nào biết nhảy hiện đại...có thể kiến tạo cho lớp một tiết mục được không?... Cô vừa dứt lời thì tôi đưa phóc tay phải lên liền... ---"Emmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm!....................."........ CHAP 26: ..tôi giơ tay lên một cách mạnh dạn..kèm theo đó bao con mắt trầm trồ... -Em biết nhảy hiện đại hả Hùng? Vậy em có thể tập nhảy cho các bạn được không?---cô từ từ hỏi -Dạ được..!...---chuyện gì chứ chuyện này là ok liền...hên ghê...(tôi cũng có chơi híp hốp từ hồi nhỏ...mới đây nhất là tôi mới diễn trong hội văn nghệ cắm trại khi tôi còn học lớp 9...----lúc đó đáng lẽ thằng Trí nó nhảy chung với tôi..cùng 3 con bạn...ai dè đâu đến lúc nước sôi thì nó ko chịu nhãy nữa vì ...sợ...---thế là tôi ôm 2 vai...nhãy muốn xì khói...) -Vậy em lên danh sách các bạn trong nhóm nhảy đi nha!...Rồi hẹn ngày tập..em thấy ai nhảy được...thì cứ lên danh sách..bắt buộc ai cũng phải tham gia...!---cô nói -Dạ..! Tôi vừa nói vừa ngồi xuống...moi moi trong cặp ra một tờ giấy... -Á đù con cờ hó!... mày biết nhảy híp hốp không đó mại...mài dạy tụi lớp mình nhảy sao ra điệu..múa lữa dưới ánh trăng là ăn hành nhé con chó... ---thằng Bách cười cười nhìn tôi nói... -Đệt..! cậu là cậu đa tài lắm...chờ xem cậu đi...!..----vừa nói tôi vừa nhìn khắp lớp..để điểm danh các gương mặt ưu tú trong lớp để xếp vào đội nhảy... Và tất nhiên em là cái tên đầu tiên tôi viết vào mà không cần phải suy nghĩ..hehe... Ghi ghi chép chép được một hồi..thì trống đánh..báo hiệu một ngày học cuối tuần cũng trôi qua suôn sẽ...Tôi nhanh chóng thu dọn sách vở vào cặp...nhìn về phía em..! Em cũng đang hì hục sắp xếp sách vở...rồi cũng nhanh chân rão bước về phía bãi giữ xe...má em ửng hồng..lúc ẩn lúc hiện..trong cái nắng trưa gay gắt...! -"Chào em!...Ngày cuối tuần vui vẻ em nhé..! Em về cẩn thận..! Anh về trước nhaz.."---tôi vừa nghĩ vừa cười cười nhìn theo em...( tự kĩ )..... Chợt tĩnh người ra..."mình phải đón xe buýt.."...thế là hì hục quay lại..chạy một mạch ra khỏi cỗng trường luôn... Rồi...lại một buổi..được gặp em...đã khép lại...trước cái nắng gắt của buổi trưa " rời hè "...Và cái gió gần như mát lạnh của biển Phan Thiết... ...Vì anh đã lỡ yêu rồi em hỡi... ...Đã yêu em..như chưa bao giờ yêu.... Tôi dành cả buổi chiều hôm thứ 7 và cả ngày chủ nhật để tập lại bài nhảy tôi sẽ biên đạo cho lớp...và phần lớn là..."lấy chút ấn tượng từ em".. Rồi thứ 2 cũng đã đến...tôi lại vội vã vào trường như bao ngày khác..phần lớn là để gặp em sớm em được tí... .. Đến trường..rồi lại chạy ra quán cô Yến... -Cô Yến! lấy cho con một hộp cơm chiên..với một chai C2 luôn..!---nhìn nhìn vào "thau" cơm cô Yến để đó... Loai hoai một hồi -Nè con trai...!- 15 đô con trai...!.vào kia lấy trà nha..---vừa nói vừa đưa hộp cơm cho tôi... Tôi vào trong lấy chai trà xanh xong tót về lớp..ăn lẹ rồi để chuẫn bị chào cờ...Hôm nay có chức mới.."lớp phó lao động" nên phải chỉ đạo tụi nó xếp ghế.. Đang ngồi hì hục ăn..thì thấy bóng dáng em đang dắt xe vào trường..với chiếc martin trắng sữa như mọi ngày... -"Chết..em tới...ăn lẹ..ăn lẹ..!"----tôi lùa cơm vào miệng..rồi nhai khí thế...hình như là nuốt trọng luôn thì phải... Em vừa bước đến lớp thì tôi đã quăng cái hộp cơm vào giỏ rác rồi còn đâu... -E hèm!!---tằng hắng 1 cái...lấy tay quẹt quẹt miệng xong lấy trà xanh ra uống... Tôi làm vậy là chỉ không muốn thấy tôi bê bối thôi mà...!...nhưng mà có bao giờ em nhìn tôi đâu.. ...! thiệt là đau khổ quá đi mà... Đang uống nước thì trống đánh...tôi kêu mấy thằng cờ hó kêu ra xếp ghế chào cờ... -"Mấy thằng cờ hó...ra xếp ghế chào cờ mày..."...--- tay chỉ chỉ từng thằng... -"Ế đậu...! mới có chức là dám hành hạ anh em hả mại..!--- thằng Hùng Anh nó nguyền rũa.. -"Chớ sao mại..lỡ vài bữa mất chức rồi sao hành hạ được nữa.."---tôi vừa nói vừa nhìn nhìn xung quanh Ô kìa!...em lại lục cặp lấy cây viết trong cái hộp bút nhỏ nhắn ấy...rồi lại chạy đi mất tiu... -"Haiz..hôm nay em lại trực lớp khác nữa à...vậy là lát nữa em không canh lớp trong giờ chào cờ à..!!"---tôi vừa thở dài vừa thầm trách con An...em nhỏ bé vậy sao lại hành hạ quá cơ chứ..==! Bốn thằng "quái nhân" lại khoác tay nhau ra giữa sân...thằng thì đi rinh ghế...thằng thì đi xếp ghế...còn tôi...chỉ đạo và đứng ngóng thữ xem em đang trực lớp nào... Nhìn một hồi thì cũng thấy...em đang đứng tựa vào cữa lớp Lý...tà áo dài phấp phới trong gió...tóc em dài ngang lưng..lâu lâu cũng mấp máy..đùa giỡn cùng những hương nắng mai... Em đang chăm chú quan sát lớp...thì có thằng nào đấy ra nói zì với em..xong chạy vào lại lớp..cười rần rần... -"Ơ..tụi m cười cái zì đấy...chọc em yêu của bố là không xong đâu đấy nhé..bố đấm cho phát chết giờ chớ cười ..."--- trừng trừng mắt nhìn tụi nó...( may mà tụi nó không biết...chứ ko là ốm đòn ..) Cuối cùng ghế cũng xếp xong...tôi chọn cái ghế cuối hàng ngồi...tại vì cuối hàng thì ít bị thầy cô quan sát...quay lên quay xuống thoãi mái...lát chạy ù vào lớp cho lẹ... Trống đánh...học sinh trong các lớp túa ra đầy khắp cả sân trường..người nào ngồi theo ghế lớp đó...Chốc lát..thì cũng đã xong...hàng ngũ ổn định...bổng.. -"Cụp.."----tiếng ai đặt ghế ngồi phía sau lưng tôi... Chỉ là một cú đặt ghế xuống đất bình thường thôi mà...sao tự nhiên tim tôi đập nhanh zữ vậy..hồi hộp đến tột cùng...chuyện gì?..đang xảy ra sau lưng tôi!... CHAP 27: ...Sau tiếng "Cụp" ấy thì xuất hiện tiếng "xoẹt...xoẹt.." như ai đang lật vỡ một cách nhanh chóng ấy...!...Quái lạ..! sao mà hồi hộp thế này...tim đập nhanh..!..lạnh xương sống..nỗi da gà... Ngồi định tâm một hồi thì bèn lén lén quay về bên trái hướng phía ra sau một chút... -"Ôi trời..! thì ra con nhỏ cờ đỏ lớp khác đến lớp mình trực thôi mà..có gì đâu..Sau lưng mình là con An chứ còn ai nữa..em đi trực lớp khác rồi mà"---nhìn đến đây thì tôi đỡ hồi hộp...cứ tưởng ông bà giám thị nào đến để "chộp" tin tức chứ... Biết là con An..mà sao vẫn còn hồi hộp zữ vậy ta...thôi thì đành quay xuống... Tôi nghĩ xong thì đánh mặt một cái thật mạnh về phía sau... -Ối mợ ơi..! là em...! @$@!$%@#%@#%....-----một giọt suy nghĩ hiện ra trong tích tắt khi tôi đánh mặt về phía sau thấy em đang nhìn lên trên bục phát biểu... Vừa thấy em xong là tôi là tôi đánh cả mặt cộng người lên trên lại... -Hèn gì! hồi hộp zữ...! Mà sao...em lại ngồi đây..mình chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì hết...-----tim tôi còn đập bộp bộp trong lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài...mắt thì trợn thao láo.. không kịp chớp một cái nào... Mọi hành động của tôi lúc đó diễn ra trong vẻn vẹn 2s... -Giờ sao..giờ sao...em nó đang ngồi phía sau lưng mình...quay xuống nói chuyện hay sao đây...sao sao...?----hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu tôi..."trống" tim tôi vẫn đập rộn ràng... Đang ngồi gục đầu xuống suy nghĩ...suy nghĩ...thì bỗng... -"ế! nhỏ Vi kìa Hùng..."---mẹ kiếp cái thằng cờ hó Hùng Anh...mài phá đám vừa thôi...cậu thấy chớ đâu có mù đâu...Mà nó hét lên như muốn cả trường biết luôn hay sao ấy mà... -"thằng cờ hó...tao biết rồi...mày im lặng đê...!"---tôi rĩ the thé vào tai nó... May là không có thằng cờ hó Bách ( nó làm lớp trưởng nên nó phải lên phía trên đầu lớp ngồi..)..có nó ở đây chắc cả trường biết luôn là cái chắc rồi.. -"Ủa tao nghe nói mày thích nhỏ Vi mà Hùng.!..."-----thằng Tuấn quay xuống nói... -"Eccccc....mấy con cờ hó...mày ko giết bố tụi mày ko hài lòng hả...."----tôi thầm nguyền rũa tụi nó...môi thì cắn chặt lại ra hiệu cho rụi nó.."tụi mày im đê..bọn khốn..!"... Trời đất...chắc chắn một điều là em đã nghe hết những gì bọn này vừa nói rồi...Tôi cũng mất hết dũng khí quay xuống nói chuyện với em luôn...chỉ biết ngồi đó run...run...và...hồi hộp.. Tiết chào cờ này như là tiết chào cờ lâu nhất trong lịch sữ tham dự bao nhiêu tiết chào cờ trong cuộc đời tôi.... Biết em ngồi phía sau..tôi phải kìm hãm hết sức các câu nói bậy của tôi với tụi dogs kia...( cũng ko kìm nén zì...bản chất ngoan hiền mà ..keke ... ...)...Ngồi một lát thì phải "sửa tướng"...ngồi sao cho nó mạnh dạn...mặc dù là mồ hôi cũng đỗ ướt hết cả lưng rồi... Ngồi "gượng" được một lát thì thầy hiệu trưởng nói một câu... -"Buổi chào cờ đến đây là kết thúc...các em vào lớp.."... Tôi nghe câu này...tôi như sung sướng muốn chết luôn đi được...mừng như dân nghe Tuyên Ngôn Độc Lập của Bác Hồ...muốn nhảy lên luôn ấy chứ... Nhưng không!...em đang ở phía sau..! phải điềm đạm... ... Em nhấc ghế lên..để vào khoảng trống kế bên tôi.. Em khẽ cuối người xuống..lộ rõ ra đôi má hồng hào..đôi môi mũm mĩm..cặp mắt nhỏ long lanh ấy...tất cả hòa quyện lại..tạo nên em.. My Darling.. "Trống ngực tôi lại bắt đầu đập thình thịch khi hương thơm từ em lan tõa sang tôi...một mùi thơm lạ...Nếu như tôi mất đi linh hồn..thì chính mùi hương ấy..đã kêu gọi linh hồn tôi trở về từ nơi địa ngục lạnh lẽo..."... Nghĩ ngợi một hồi thì thấy e đã đi vào lớp từ khi nào...Tôi cũng phụ tụi nó sắp xếp ghế xong lững thững bước vào lớp... Vào đến lớp thì tôi bắt gặp ánh mặt buồn của em...Ướm lệ mà kiêu sa... -"Sao thế em..!..có điều gì khiến em không vừa lòng hả..!...Hay là em không vừa lòng chuyện..anh thích em..!.."----tôi chợt dằn vặt... Thấy 2 thằng cờ hó kia vào lớp..tôi xế rế lại gần... .."Bốp"... -Này thì thích...này thì Vi kìa...2 thằng cờ hó...tụi mày hại bố đã chưa hả..----tôi đập bùm bụp lên đầu tụi nó... -Ủa...tụi tao có sao nói vậy mà mạy...----vừa nói tụi nó vừa cười ha hả... -"Có sao nói vậy như tụi mài thì chiến tranh thế giới xảy ra liên miên rồi..."---tôi thầm nghĩ..lườm tụi nó phát..xong về chỗ ngồi... Đưa mắt qua nhìn em thì thấy em đang cười giỡn toe toét với lũ bạn rồi...nên tôi cũng phần nào đỡ cắn rứt lương tâm... ... Rồi những tiết học vội vã cũng đã trôi qua...có tiết thì ngắn..tiết thì dài wa' là dài... ...Trôi qua kéo theo những cái nhìn lén của tôi dành cho em..vào dĩ vãng..Ngày nào cũng vậy..gặp em...nhìn em cười..luôn đứng phía sau lưng..ủng hộ em.." Em à! Đừng lo nhé...! Anh ở đây... MY DARLING... ".. Thời gian thấm thoát trôi đưa..rồi buổi chiều thứ 5 định mệnh cũng đã đến... -Ba ơi ba! chở con xuống trường sinh hoạt tí..!..chìu con đi xe buýt về...!----tôi lay lay ông ba dậy -Giờ này mà đi hả..mới 1h trưa mà đi đâu?...---- ngái ngủ cằn nhằn... -Thì 1h30 con vào lớp sinh hoạt rồi mà... Cằn nhằn thì cằn nhằn vậy như mà cũng đứng dậy rữa mặt...chở tôi xuống trường...Chạy xe một hồi thì cũng đến trường... -"Ơ..!..sao sân trường trống que zị..."..---tôi vừa nói vừa nhìn thẳng vào lớp tôi..."có le que vài bóng.." -"Thôi vào lớp đi..ba về..!"---vừa nói vừa móc 50k trong túi ra đưa cho tôi... -"Dạ.."--tôi chạy ù vào trong lớp... Buổi chiều nay là buổi chiều mà tôi sẽ hoàn thành danh sách nhóm nhảy..và tập trung nhóm lại..tập một buổi...Tôi cứ tưởng tượng chìu nay được nhìn em nhảy..đứng kể bên em..lâu lâu cười vưới em..thì tôi cứ như sướng chết được luôn ý ... ... Vào đến lớp thì tôi thấy cái bọn cà khựa này đang giỡn...Quả đúng như ý tôi...cái buổi sinh hoạt trên trường này...chủ yếu là "để giỡn" mà...! -Êu..! Cờ hó...đi sớm vậy mại...!---thằng Bách đang cầm cây thước kẻ...nhìn tôi... -Sớm gì sớm mạy...gần đến giờ vào lớp rồi..mà sao chẳng thấy đứa nào hết vậy...!----tôi đi vào lớp với vẻ ngạc nhiên... Vào lớp cất cặp rồi ra hành lang bên hông lớp..ngồi nhìn ra phía cổng sau..hướng ra dòng sông cà ty đang êm đềm chảy...Hóng từng cơn gió..nhìn từng gợn mây trôi... Đang ngồi đong đưa chân..thì bổng... "Cạch..".---tiếng cổng sau mở ra...lấp ló phía sao là bóng của một cô bé nào đó..nhỏ nhắn..trong bộ đồng phục..đồ tây... -"Ơ...là em..."----tôi cũng hơi bất ngờ... Em luôn luôn vậy...luôn đem đến cho tôi..hết bất ngờ này đến bất ngờ khác... ..Anh yêu em thật nhiều..!.. MY DARLING... CHAP 28: ...Em từ từ kéo chiếc cỗng sắt ra..từ từ dắt chiếc xe đạp vào trong sân trường... -"Cạch"...---tiếng em chống tó xe..làm tôi tỉnh người...tìm cách làm gì tiếp theo... -"Ôi mà thôi! có làm gì thì em nó cũng đâu có thèm nhìn mình đâu mà...ngồi im quan sát em cho rồi.. .."---tôi hơi bất mãn tí... Chống xe xuống...dựng xe vào chỗ ngay ngắn..rồi lấy chiếc cặp từ trong giỏ..lon ton bước vào lớp... Lúc đó tôi đang ngồi trên lan can của lớp...bên cạnh lan can có những bậc thềm đi lên..để tiến vào lớp tôi.. Giờ thì em bước tới...bước..thật nhanh dần về phía lớp...tóc em nhấp nhô theo từng bước đi của em.. Rão từng bước...em tiến về phía tôi..người tôi hồi hộp lạ...vẫn cái cảm giác khi nhìn em..khi thấy em..lạ quá..em nhỉ? Em đặt bước chân đầu tiên lên bậc thềm đầu tiên..thì em nghiêng đầu qua..nhìn tôi một cái... Khựng người....!..."Chuyện gì đang xảy ra..!"...cảm giác của tôi lúc đó thật sự như người mất hồn...người nó cứ lâng lâng..mà mù mờ cảm giác...mắt cứ giữ nguyên..nhìn thao láo tại cái chỗ mà em nhìn tôi... -"Em nhìn tôi...!"...bản thân tôi lúc này cũng không tin được những gì mình đang chứng kiến...Trong khoảnh khắc ấy..tôi cảm nhận được vẽ cuốn hút tuyệt vời từ em..đôi mắt ấy..long lanh....đôi môi ấy..nhỏ xinh...đôi má trắng hồng..chỉ có một màu hồng..không có bất cứ vết gì trên mặt e cả!!..Cả khuôn mặt em hiện lên một vẽ đẹp thanh tao lạ... Dường như lúc này đang có một dòng điện đang chạm trong người tôi...Khoảnh khắc này..."Đến rồi..!"...Khoảnh khắc mà dường như...tôi chỉ cần đưa tay ra là có thể kéo em lại vào lòng... -"Không còn dịp nào thích hợp hơn để tiếp cận em trong ngày hôm nay..!...nhưng mà cứ mỗi lần nhìn em..tim mình lại đập bùm bụp vậy...hồi hộp vậy rồi sao ăn nói.."---tôi thầm nghĩ... Rồi tôi nhảy phốc xuống khỏi lan can..chạy một mạch ra quán cô Yến... -Cho con chai C2 cô yến..!..lẹ lẹ cô Yến.. -Thằng quỷ..hối hối zữ mạy...!--bà cô nhăn mặt vì bị đánh thức giấc ngủ.. Tôi lấy trong túi ra 5k đưa cho cổ...xong chạy một mạch vào trong lớp...ngồi vào chỗ của tôi..."Chậc...chỗ này cũng có lợi thế..ngồi chỗ này thì dễ nhìn mấy đứa ở trên thật..mà chẳng ai thèm chú ý đến chỗ này.."...tôi mừng thầm Ngồi rung đùi...tay mở chay trà xanh đưa lên miệng *hớp hớp*...đã khát cái nóng trưa hè..cộng thêm cái nóng từ cái nhìn của em lúc nãy... -Ê Hùng! danh sách ông lập xong chưa...?---con Như đứng trước mặt tôi hỏi... -"Quái lạ..nhỏ này xuống đây lúc nào zậy cà..?"....Uhm..Uhm..thì đang lên danh sách á..bữa giờ chưa tìm được ai ưng ý hết trơn á...---tôi vừa nghĩ vừa trả lời qua loa cho nó biết....thật ra thì bữa giờ lo nhìn em quá..không thèm nhìn ai khác nên không chọn được ai là đúng rồi..=.=! -Sax..lâu vậy..giờ ngồi tranh thủ chọn đi..lát nữa cuối giờ ở lại tập đó nha..!--nó nhăn mặt..dặn dò tôi thật kĩ -Uh..biết rồi mà..yên tâm .. Lại ngồi tiếp tục gậm nhấm chai trà xanh..mắt thì ngó lia lịa khắp lớp..cũng chẳng thấy ai được...mắt tôi nó lại quay về hướng có em..như có nam châm vậy... Em từng bước lon ton trong lớp với những nụ cười "hít mắt"...má lúm đồng tiền thì lúc ẩn lúc hiện..Trông em đáng yêu vô cùng... -"Bốp.." thằng cờ hó Hùng Anh xuất hiện..kèm theo "nụ hôn" của tay nó dành cho cái đầu của tôi.. -Gì mạy cờ hó..mới trưa nắng...chọc chữi hả mại...?---tôi nhìn trừng trừng nó... -Ơ hay..!..láo nhể..! tối nay nhớ đi xin học Toán thấy Đức với tao nhaz mài.. -Ờ..! uhm...!----tôi quên mất zụ tối nay học thêm Toán thầy Đức ( tổ trưởng tổ Toán trường tôi..)..mà thôi..! nó lỡ nhắc rồi thì ừ cho nó yên chuyện.. -Chiều nay ở lại tập nhảy nữa hả mày..?---thằng Hùng Anh vừa bỏ cặp xuống bàn vừa hỏi -Ờ..nhớ ở lại..!---Chẳng qua là tôi "sẽ" lên danh sách 10 nam 10 nữ ưu tú của lớp...ở lại tập..ai tập được thì theo..không được thì loại..còn lại nhiu thì lên danh sách đội hình sau... Kế hoạch tạm thời là như thế...Tôi quan sát khắp cả lớp rồi cũng chọn ra danh sách ưng ý...Tất nhiên là có cả em...và tụi quậy chúng tôi...== -Ê ông H!...tui không nhảy được đâu nha...!---mặt nhỏ Huyền nhăn nhó... -Hỏi cô á! tui không biết gì đâu...!---vừa nói vừa cười cười.. Danh sách có nhiều người không muốn tâp lắm...nhưng phàn nàn thì tôi giở bí chiêu "hỏi cô" thần chưởng thì cũng im lặng mà tuân thủ thôi...keke... Lát thì cô Yên Anh cũng vào lớp..bắt đầu buổi sinh hoạt ngoại khóa đầu năm của chúng tôi... -Hùng! lên danh sách các bạn đầy đủ chưa em...!----vừa vào lớp cô đã hỏi.. -Dạ rồi cô..!---nhanh nhảu đứng dậy trả lời liền.. -Uhm! lát nữa ở lại tập nha... -Dạ. Vừa ngồi xuống thì 3 thằng kia đè tôi xuống..kéo lại..đánh tôi bầm dập.. -Này thì cờ hó...bắt bố nhảy...bắt bố nhảy hả cờ hó...----thằng Bách rũa to nhất...tại nó có biết mấy thể loại này quái đâu =))))..nó cũng ít thể thao..ít hoạt động...chỉ có game game ...và game...nên nó đeo 2 cái "đít chai" dầy cui trên mặt... -Đậu...nhảy với tao cho vui chứ tụi kia tao có biết ai đâu mà nói chuyện... -Mệ..con cờ hó...cậu ở lại được rồi..còn bắt cậu nhảy... Tôi kết thúc bằng nụ cười rồi chăm chú nghe cô nói...Hình như cô đang nói đến tiết mục hát của em Vi hay sao á chớ.. -Ba em đã chuẩn bị bài hát gì chưa? -Dạ chưa cô à! tụi em định chiều nay tập trung lại rồi sau đó bàn luôn...--Em Vi đứng dậy trả lời...giọng thánh thót vô cùng... -Uhm...!---cô ngồi xuống...lấy xấp tài liệu gì ra soi...soi.. rồi buông câu...-"Hôm nay sinh hoạt không có chủ đề...các em giao lưu tại chỗ..trong im lặng..."... -"what...giao lưu tại chỗ...lại còn trong im lặng...thế giao lưu bằng cách nào...dùng kí hiệu của người câm hả ..."---tôi quay qua mấy thằng kia phán liền... -Ơ đậu..con cờ hó này...mày ngồi chung với cậu bao lâu nay mà không biết ngôn ngữ của tụi cậu hả cờ hó..---thằng Bách lại lên tiếng... -Đệt...ngôn ngữ zì mại...----tôi lườm lườm mắt nhìn nó... Thế là thằng bách..nghiêm mặt lại..nhìn tôi...miệng lắp ba lắp bắp...hình như nó đang "hớp hớp" zì đó...Hình như nó đang thể hiện ngôn ngữ của nó...=)))))) -Mẹ...nhìn ih như mấy con chó mà ăn trúng bả chuột...ngáp ngáp... ...----tôi troll nó liền... -Này thì chó...này thì chó...chó hả con chó...----nó vừa chữi vừa đánh tôi bôm bốp.... Đang ngồi giỡn với tụi này...thì thấy mấy nhỏ con gái bên dãy kia chuyển chỗ tùm lum...thế là tụi tôi cũng bắt đầu hành quân..di tản ra khắp lớp... CHAP 29: ..Khi tụi nó đang di tản ra khắp lớp như virus..đi tới đâu là ồn ào tới đáo...Còn tôi thì lặng lẽ cầm chai C2 ra..vừa đi dào dạo wa dãy bên kia...vừa ngắm em..Bỗng...: -Ông Hùng...! -"Nhỏ nào kêu to zữ trời"...tôi quay lại đằng sau... -Ông là Hùng cháu cô Nga phải hok?----nhỏ "nào" đang nhìn tôi cười toe toét... -Ừa..! Đúng rồi..sao bà biết...bà là....?----đang hỏi chưa kịp hết câu -HeHe! tui biết mà...tui nhìn ông giống thằng Tân quá..(con của dì 7 tôi..dì 7 tôi tên Nga... ..)..còn tui tên Hà..Cô Nhơn tui quen cô Nga nên tụi gặp quài à...----nó vừa nói vừa cười khí thế... -Ừa hen...! tui cũng có nghe cô Nga nói...--- hehehehe -Ủa mà ông thích nhỏ Vi phải không?---nhỏ Hà lém lỉnh hỏi... -Gì bà! làm gì có...tui làm gì thích nhỏ Vi..---tôi trả lời mà bối rối ra mặt... -Thôi mà..! chỗ bạn bè không..giấu nhau chi đâu hơ...---nhỏ Hà mắt chớp chớp... -Làm gì có đâu..thiệt đó...!---làm mặt nghiêm túc lại... -Thôi..! giờ muốn nghe chuyện của con nhỏ hok...ngồi xuống kể cho nghe...----cười nham hiểm... Nghe đến đó..tôi chợt bay vào ghế bàn dưới của nhỏ...đẩy 2 thằng kia ra 2 bên...( 2 thằng không quen.-.-!.).. -Sao sao! kể nghe..kể nghe...!...mắt tôi sáng rực lên...đầu cúi cúi xuống chỗ nhỏ Hà.. -Đó đó...Vậy mà kêu không thích con nhỏ đâu..tui nhìn là tui biết liền mà...---lại..cười nham hiểm... -Rồi..rồi! biết rồi mà...kể nghe kể nghe..---hí hửng... Nó bắt đầu lấy giọng lên...lấy giọng xuống để bắt đầu câu chuyện... -Là thế này...là tao nghe kể lại thôi á nha... -Uhm Uhm..biết rồi...---thúc giục nó... -Con nhỏ Vi này ở bên trường Trần Phú này cũng nỗi tiếng lắm..dễ thương học giỏi..làm lớp phó học tập...Cũng có nhiều thằng thích nó mà nó không có phản ứng gì đâu..! Nghe nói đó giờ nó không để cho thằng con trai nào chở nó hết trơn á....---nói tới đây rồi nó nhìn tôi... -Uhm..! tao cũng nghĩ vậy..nhìn nhỏ Vi tao biết mà...tiếp đi.. -Ừa...tao tiếp xúc với nhỏ này thì t thấy nhỏ này "rất được"...nói chuyện rất có duyên và cười cũng dễ thương nữa... -Uhm..tôi lại uhm...thầm nghĩ..."Người anh yêu cơ mà .."...hehe -Cười chím chím gì đó ông...coi khen người yêu ổng..ổng cười cà...thấy ớn hok...----nó bụm miệng cười khúc khích... -Hê hê..tiếp đi mài... -Uhm...tao có nghe chuyện nó đánh lộn...hình như là với con Giao..( con này tôi biết...nó học tư chung với tôi năm lớp 9...nỗi tiếng..."bưỡi Năm Cam"..tại vì vòng 1 của nó hơi bị quá khỗ...=.=! )..Mọi chuyện t biết là chỉ vậy thôi...còn hiểu sao thì tùy mày.. Mới quen với con Hà tức thì mà sao nói chuyện tự nhiên quá...cảm giác thoải mái...cuối cùng cũng tìm được "quân sư"...tâm sự... -Tui thì tui không quan tâm chuyện đánh lộn...tui chỉ quan tâm đến chuyện nhỏ Vi có bạn trai hay không chưa thôi à...tại tui có nhiều chuyện trong quá khứ mà ray tứt...----tôi cũng nói thẳng cho nó biết... -Uhm..chuyện của ông tui cũng biết luôn...!----cười khúc khích "Quát đờ hợi...sao nhỏ này chuyện gì nó cũng biết zị kìa..."...---lạy bà luôn... -Chuyện gì bà cũng biết hết là sao? -Hehe...tui mà..quá khen...Có chuyện gì thì cứ hỏi tui..tui tư vấn cho...tui là tui thấy nhỏ Vi này được lắm đó...còn không biết ông sẽ ra sao..trong thời gian tới... -Uhm!... Tôi cầm lấy chai C2 rồi đi về chỗ..."Bịch"...tôi thả người xuống ghế...nhìn em.."Anh nghe nói em không có quan tâm đến ai thích em hả em...!...Đợi anh...anh sẽ cho em thấy điều gì đó trong người anh..mà chưa từng có ai làm được...với em...!".. Em vẫn vô tư cười giỡn bình thường...mà nào có hay..có một người luôn luôn dõi theo em...luôn luôn dõi theo từng ánh nhìn...từng nụ cười..từng cử chỉ của em...! Đang ngồi tâm tư thì thấy ở ngoài phía lan can lớp có gì ồn ào nhốn nháo...tôi cùng tụi kia tập trung lai ngay cữa thì... -"ê mài..sao tụi N2 ra khỏi lớp chơi giỡn luôn thế...đã quá...hay tụi mình ra luôn..."---tôi hỏi...khi thấy mấy đứa lớp kia ào ào ở ngoài... -"Chi đâu...ra cũng chẳng có gì làm..lớp mình ít hoạt động quá...hay là ra quán bà Yến mua zì vô ăn đi.."--thằng Hùng Anh nói.. -"Ờ vậy cũng được...ê Bách chó...ra mua đi mày..."--tôi kều thằng Bách.. -"Đậu con cờ hó...được lắm.."--cằn nhằn thì cằn nhằn nhưng mà vẫn xách đít chạy ra quán... Đang ngồi hóng chuyện một lát thì nó chạy vào...trên tay cầm..nào ỗi nào cóc nào me nào xoài...nào bánh tráng trộn...nào trứng cút muối tiêu...và nó không quên chai C2 cho tôi... .... -"Gút dốp..."---tôi giật lấy chai C2 trên tay nó...cười mãn nguyện... Bốn thằng đang ngồi ăn một hồi thì..con Hòa với con An thấy...cũng nhào vào ăn luôn...thấy vậy tôi mới kêu thằng Khánh xuống cho nó ăn luôn...học xa nhà cũng tội...giúp nó làm wen với môi trường mới là việc tôi nên làm cho những thằng bạn tôi.... Tùng...Tùng...Tùng...Tiếng trống trường báo hiệu giờ sinh hoạt đầu năm đã kết thúc... -Hùng! Như!...lát có gì mấy đứa tập trung lại rồi bàn bạc đi nha...rồi tập luyện gì đó...giờ cô phải đi họp..có gì lát cô xuống... Cả lớp nháo nhào lên xách cặp ra về...còn lại một số đứa trong đội văn nghệ ở lại..! -"Quái lạ..! Không thấy em đâu...Chắc là em không muốn tập nên giận bỏ về rồi ...Haiz..."---tôi thầm nghĩ...nản vô cùng...ruốc cuộc cũng chẳng đâu vào đâu... Được một lát thì cũng trống trải...cả lớp về hết..còn lại..những đứa tập văn nghệ như tụi tôi... -"Thôi! ai trong đội nhảy thì tập trung ở đây đi..."---- Tôi mệt mỏi...chỉ tung lung tung... Đang đứng chỉ tay mải miết thì nghe..."Xẹt..xẹt...xẹt" ở kế bên tai...Quay đầu sang trái thì... -"LÀ EM.................." DÒNG HỒI KÍ 1: Xe bon bon chạy từ Phan Thiết vào Sài Gòn trong cái đêm ấy...đêm mà tôi sẽ phải xa em, bỏ lại em một mình trên mãnh đất này...Tôi biết, em ở đây còn có bạn bè, có người thân chăm sóc...có thể rằng tôi sẽ phải đối mặt với cái cô đơn hơn em sắp phải chịu đựng... Nhưng không? tôi thà tôi cô đơn còn hơn để cho em phải một mình chịu đớn đau trong nhưng cái lạnh gắt....phải một mình hứng chịu những cái nắng rát đôi vai gầy.. -A lô! Anh hả..tới Sài Gòn chưa anh..?---em gọi điện liên tục cho tôi để cập nhật tin tức của tôi trong cái đêm mưa gió ấy... -Ừ! Anh sắp đến rồi em..! xe đến công viên Hoàng Văn Thụ rồi...chắc cũng gần vào sân bay rồi đó em.---giọng tôi có thể nói là nghẹn ngào...chỉ còn 3 tiếng nữa...là anh chính thức ra khỏi VN..chính thức xa em trong một thời gian dài...dường như vô tận.. -Vậy hả.! tốt quá...em với mấy đứa lớp mình tập trung sẵn ở đây rồi nè anh...! -- em cười..nhưng đâu đó toát ra những vẽ đẹp kiêu sa...hiền hậu..."Cô gái bé bỏng của đời anh...!"... -Uhm! em đợi anh tí nhaz..!...Tôi cúp máy..nhìn ra cửa xe..một màn đêm bao trùm lên tất cả...từng sợi lá vàng cũng như óng ánh vài giọt mưa đêm...tất cả đều đang ngủ...Cảnh vật buồn hời hợi... Hỡi trời..! có bao giờ ông phải xa đất...ông phải xa mây..! Mây thì cứ lững lơ chơi đùa quanh ông...Đất mẹ thằng hằng ngày nhìn ngắm ông...2 người vẫn luôn nhìn nhau cười..Cười giỡn thì nắng chan hòa...Lòng khi tái buốt mưa rơi chạnh lòng.. Thế cớ sao lại...Ông lại sắp đặt một số mệnh cho tôi...lại để tôi phải xa em...? Than trời không ai thấu..!...Xe rồi cũng đi wa ngã rẽ..tiến vào trong sân bay...Chạy thêm một hồi thì xe dừng bánh... Nhìn ra ngoài thì thấy em cùng tụi bạn đang đứng..Tôi dường như chẳng muốn xuống một chút nào...Lòng tôi như muốn thúc giục.." Em đến đây với anh...anh với em cùng nhau đi hết quãng đường đời trên chiếc xe này..!" Em đang nhìn tôi...à không!..phải nói là ngóng trong mới đúng..!...mắt em nhìn về xa xăm một hướng...giọt mắt em lấp lánh trong ánh đèn điện..Tôi thương vô cùng!... "Em..đừng buồn...Anh với em dù có xa nhau nhưng a hứa là a vẫn sẽ yêu em..!..Em cũng vậy nhé..Đừng buồn nữa...! ..MY DARLING... " Tôi tần ngần xách hành lí xuống xe...trước sự ngước nhìn của bao người bạn bè...và em..! ----HAI NGÀY TRƯỚC---- Tuần cuối cùng tôi định cư tại Việt Nam... May mắn thay là tuần đó em được nghĩ học nên cũng tranh thủ từ Sài Gòn về Phan Thiết chơi với tôi trong suốt cả tuần đó...Tôi với em hằng ngày trò chuyện...đi dạo mát...uống trà sữa..ôn lại biết bao nhiêu là kỉ niệm... -Em..! anh đi rồi em có buồn không? --- tôi buồn... -Có chớ..! Hỏi gì mà hỏi lạ ghê...! --- em hồn nhiên đáp.. -Vậy em có chờ anh được không? -Được..! Mặt em như nghiêm lại..nói không một chút đắn đo suy nghĩ... Em là thế..một cô gái nỗi bật nhất trong biết bao nhiêu cô gái..!..Tôi đã phải lòng em ngay từ cái nhìn đầu tiên..Không biết, tôi có điểm gì..mà có thể khiến em phải hết lòng vì tôi như vậy... Dòng hồi kí hiện về trong nỗi sợ của tôi... Nhiều lần..tôi cũng có cảm giác rằng tôi không xứng đáng để được em yêu thương..! Người con gái vừa giỏi, vừa nết na, lại vừa mạnh mẽ...quyết liệt...nhưng trên hết là một người con gái xinh hơn ai hêt...ít ra là trong mắt của tôi...! -Ừ! Em À..! Anh nghĩ anh không có điểm gì để được em yêu thương hết..! Đẹp trai không...ga lăng ko...học giỏi không....Nói chung cái gì cũng không..Thế tại sao em lại yêu anh...! Anh có gì đáng được em yêu đâu... -Ều...! anh khờ quá...*cốp*...em kí đầu tôi một cái...mặt nhăn nhó lại rồi nói tiếp... -Ừ..thì hiện tại là anh chưa có gì...nhưng em yêu anh tại vì đó là anh..thế thôi.. Em biết, hiện tại thì anh chưa có gì...chẳng qua là anh chưa cố gắng hết sức để mà làm thôi...Sao anh ko nỗ lực để đạt được mục đích của anh...anh nói với em như vậy cũng đâu có được gì đâu...Đúng không nè..! Anh đừng có lo lắng về mấy chuyện này quá...Em như thế nào?..Anh cũng biết rõ mà.. -Uhm..a biết rồi..--- tôi cười trừ... Em là thế đó...một chút lãng mạng trong từng câu nói, nhưng cũng ko bi lụy hết mọi phần..Một phần khiển trách tôi..một phần động viên tôi đứng dậy...Và toàn phần là, yêu tôi hết mình...... Dòng kì ức hiện về khi tôi và em đang ngồi ngắm cảnh ở ghế đá ven sông Cà Ty...từng ngọn gió lạnh đến run người đang thét lên..phà vào tôi với em....! Tôi bèn khoác tay qua vai em... Ừ thì anh biết..có em bên cạnh..ngọn gió lạnh cỡ nào cũng ấm..! Ấm đến lạ thường... Còn không có em..! Gió nóng giật từng cơn như sao lòng vẫn đầy buốt giá... *Bụp*..em vã nhẹ vào mặt tôi một cái... -Nghĩ ngợi gì đó anh..!--- em nhìn thẳng vào mắt tôi hỏi.. -Anh đang nghĩ về tương lai...!---lấy tay dúi đầu em vào lòng...và nói.. -thế anh nghĩ gì...? -Anh nghĩ..tụi mình có thể đi được bao xa trên quãng đường đầy thữ thách này...! Hai đứa chợt lặng người đi khi suy nghĩ về cái thư gọi là "tương lai" ấy... -Có gì đâu mà..! Anh đừng có lo lắng quá nha anh..! Anh cứ yên tâm mà học..nếu có điều kiện thì về thăm em..! Tụi mình còn nhiều cách để liên lạc mà...yahoo...facebook...! Sau này tụi mình sẽ được gặp nhau dài dài mà..đừng lo lắng nữa...Nếu anh học giỏi hơn thì việc tụi mình gặp nhau lâu dài thì dễ hơn bây giờ...được gặp hằng ngày nhưng về sau sẽ gặp nhiều rắc rối... -Uhm..cũng đúng..!---tôi cười..vuốt tóc em...Đồng tình với ý kiến của em..có lẽ..tôi cũng cảm thấy khá hơn nhiều rồi... Anh và Em chợt lặng đi trong vài phút...chắc là đang trải nghiệm mùi đời..nhớ lại từng dòng kí ức đã lặng lẽ trôi qua...vô tình...tôi nhặt được... Trong cái đêm mưa gió bão bùng năm lớp 10 ấy..Tôi và em đang ngồi trú mưa trong một mái hiên cửa hàng điện thoại di động trên đường Tôn Đức Thắng...hình như là kế bên quán Bit tết Như Âu... Ngồi ngắm từng giọt mưa rơi tí tách trước mặt...gió lùa từng cơn lạnh đến thấu xương...Hai đứa cũng bị mưa hắt..ướt gần hết rồi.. Người đi đường thì đua nhau chạy...đèn xe chiếu tới chiếu lui..làm khung cảnh dường như đang trôi qua một cách nhanh lạ kì... -Lạnh không Vi..?---tôi quay qua nhìn em hỏi.. -Lanh chớ..! hihi..!--- cái vẻ mặt ngây thơ ngốc ngếch ấy..anh muốn nhéo một cái cho bỏ ghét.. -vậy làm gì cho hết lạnh giờ..---tôi nhìn em cười.. -tui đâu biết đâu..hehe..! Trời mưa mỗi lúc một to...gió từng cơn gào thét giận giữ...! Chắc em lúc này lạnh lắm... Tôi bèn cầm lấy tay em..không ngần ngại...dùng 2 tay của tôi áp lấp bàn tôi của em..kẹp vào lòng...! -Thế này ấm chưa..---cười mãn nguyện...hehe Đột nhiên em rút tay ra..cười cười chúm chím...Ừ thì trong đêm tối..mọi vật đều một màu đen một cách huyện ảo...nhưng tôi chắc chắn một điều là..mặt em đang đõ ửng lên..Đỏ hồng lung linh..huyền ão... Tôi lại cầm lấy tay của em..áp lại..lần này tôi áp chặt hơn..."Đừng chạy trốn khỏi cuộc đời anh nữa..! Em nhé..!" -Làm cái gì vậy her..!--- Em cười..vẻ mặt ngại ngùng.. -Làm cái gì là làm cái zì her..! Mượn tay sưởi ấm tí không được hả..Lì Lì..ngồi im đi...---tôi nạt yêu em.. Tôi nắm mỗi lúc một chắc hơn nữa...em có muốn lấy ra cũng không được... Quậy một hồi sau không được gì...Em gác đầu vào vai tôi..!.. -Êu..! Làm gì á nhỏ kia...! --- tôi cười... -Mượn vai gác đầu tí mà cũng không cho hả..--- mặt em nhăn nhỏ dễ thương vô cùng.. -Trời..! Vai nghệ sĩ mà..đâu phải nói gác là gác đâu her..!... -Xí..--- Em phùng má lên...ngồi thẳng dậy...quay mặt chỗ khác..tay cũng giật ra nốt luôn... Tôi cười..bèn cầm lấy tay của em lại...một tay kia thì tựa đầu em vào vai tôi..."Thôi mà cô nương!"... -Ủa chớ ai nói vai nghệ sĩ hok được gác zị her..--- còn bắt bẻ nữa chớ >"< -Ừa thì không ai được gác hết á...trừ Vi..hehe..! --- chống chế liền.. ...Đêm dài lăng yên nghe tiếng mưa rơi... ...Tay đan vai gác ấm êm lòng người...
Im lặng mà tận hưởng hơi ấm của những ngày mưa mùa hạ...Tôi bất chợt hỏi em..
-"Ừ Vi nè..! đối với Vi...thì Hùng là người tình đầu tiên hả...!"---nhìn về nơi xa xăm mà hỏi...
-"Không"---ngắn gọn..cộc lốc..mất đi hết khung cảnh zồ man tịc...
-"Ủa...chứ sao..!" --- tôi bất ngờ kèm theo chút buồn và hỏi...
-"Tất nhiên là không phải là người tình đầu tiên rồi...nếu là đầu tiên thì sẽ có thứ 2, rồi cũng sẽ có thứ 3...Đối với tui, thì tui chỉ có một mốt tình duy nhất... Và nó đang ở đây nè..!" --- gạ gạ đầu vào vai tôi..
-"chậc.."--- tôi mừng không thể diễn tả bằng lời được...chỉ chậc một cái thôi... Em là một người sâu sắc..tinh tế..còn tôi..hix..chắc phải tự xem lại bản thân rồi...
Cơn mưa đến rồi đi..Tôi với em phải trở về nhà..kèm theo bao nhiêu sự tiếc nuối..từ tôi...Ước gì mưa lâu hơn nữa...để tôi vào em còn được ở bên nhau..lâu hơn..và hạnh phúc hơn...
Mái tóc em tung bay khi những cơn gió biển lùa vào … chiếc áo trắng ngắn tay với chiếc quần lững đen ấy dường như không thể nào che hết cái lạnh cho thân thể bé bỏng của em…
Tôi vòng tay qua cổ em..kéo em vào lòng…cái thân hình nhỏ bé ấy dường như là nằm gọn trong lòng tôi…
-Muốn đi ăn hay đi dạo gì không em?---tôi hỏi
-Không âu..! Em chỉ muốn ngồi đây nói chuyện với anh một lát..xong rồi em còn phải về nhà nấu ăn nữa…!
-Uhm..! anh biết rồi…! Em có chuyện gì muốn kể hay muốn nói cho anh biết ko nè..! --- lấy tay nhéo má em một cái…
-Em cũng chẳng biết nói gì hết trơn..!---mặt em tần ngần
-Thôi..hay là bây giờ anh chụp hình em haz…!---vừa nói vừa thò tay vào túi..móc con Star ra…
-Uhm! Vậy cũng được á..hihi…---người gì mà khoái chụp hình thấy ghê luôn…
Cầm cái điện thoại chỉnh sang chế độ quay phim…
-Rồi nè…! Tạo dáng đi nè…hay làm gì làm đi…anh sẽ chụp những khoảnh khắc vô tư nhất của em nhaz…
Thế rồi em vô tư múa hát…nhảy múa..tôi quay được những khoảnh khắc ấy ( tiếc là giờ máy đã hư…phải cài toàn bộ…=.=! mất sạch…)…khoảnh khắc em như chú chim họa mi..líu ríu quanh tai tôi…Giờ nhớ lại những khoảng khắc này…từng giọt nước mắt như nghẹn lại..chảy ngược về tim…Đau Nhói…
“Nè Em..! Hứa với Anh…!..Em vẫn sẽ mãi mãi hồn nhiên như ngày hôm nay.. Em Nhé
…MY DARLING…
”
CHAP 30:
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào em trong một tích tắt...
"Bép Bép"---tiếng con Như vỗ tay liên tục nhằm tập trung mọi sự chú ý về nó
-"Nè mấy bạn! mình tập trung tập một tí rồi về sớm..Có người bận đi học thêm, có người ở trọ phải đi ăn cơm mà.."
-"Uhm, thôi vào tập..mà giờ tập hát hay tập nhảy trước đây mấy bạn" --- tôi cũng đồng tình với ý kiến của con Như, tập lẹ còn đi học thầy Đức
-"Tập trung đầy đủ vậy thì tập nhảy trước đi Hùng..tập hát thì 3 đứa tập cũng dễ thôi mà"
-"Ừa, vậy đi.." --- *gật gật* đầu
Nhìn sang em, em vẫn đứng đấy, vẫn chăm chú nghe những gì tôi nói, tôi giảng...lâu lâu chớm nỡ một nụ cười trên môi..xinh vô cùng..
-"Ừa thì hôm nay do ko có máy nhạc nên Hùng sẽ diễn một bài chay trước, hôm nay sẽ tập một vài động tác cơ bản thôi...rồi sau đó tính tiếp hen..."
Chẳng nghe thấy ai ừ gì cả, chắc là cũng mệt mỏi rồi, gật gật vài cái xong tới xếp hàng... Em đã đứng đó, tóc xõa vai gầy, cả thân hình hiện lên một nét nhỏ nhắn lạ thường đối với cô bé cấp 3 này..."Anh đã ở đây..! Anh sẽ bảo vệ em đi suốt khắp cuộc đời này.."..
-"Ê Bách, Hùng Anh...tới đây xếp bàn xuống phía dưới rồi tập nhảy cho dễ nè...----con Như khều khều tụi nó
Nghe thấy vậy, mấy đứa nam phụ nhau khiêng bàn ghế xuống chất đầy dưới góc lớp...làm việc một cách nghiêm túc...
-"Quái lạ! mấy thằng ôn dịch này hôm nay sao siêng năng đột xuất ta..làm việc mà ko kêu ka zì luôn"---tôi nhìn thằng Bách *cười đểu*
-"Ơ..sao ko lại phụ cậu hả mại..đứng đó cười cười zì đó thằng cờ hó
.."
-"ờ thì xong rồi mà, thôi để tạm vậy cũng được..."
Một hồi thì cũng đứng dàn thành vòng tròn, tôi bắt đầu phần biểu diễn của mình...
Ừ thì em nhìn tôi đó, run không tài nào tả được, loạng choạng một chút là mất điểm với em như chơi...
Hít một hơi thật sâu, lao người vào vòng tròn..lần lượt thực hiện các động tác của bài nhảy...nào là top rocks, nào là sàn, nào ke nào cắt kéo....Một bài trình diễn không thể mỹ mãn hơn được...
*Bốp..bốp..* một tràng pháo tay dành cho tôi...Em cũng nhìn tôi cười..nụ cười thổi bay mồ hôi và sự mệt mỏi của tôi...Tơi đưa ánh mắt sang em thì vô tình đá bay hướng nhìn của mắt em vào tôi...Em thầm quay người sang hướng khác...
Đang đắm mình trước nụ cười của em thì...
-"Nhìn ông nặng vậy mà sao nhảy nhìn nó nhẹ dữ vậy Hùng?"---con Như nó cười
-"Ờ, hehe, nhảy nhiều là nó quen à..."---tôi cười mãn nguyện...
-"Rồi giờ ông bày từng động tác cho tụi tui đi.."
-"Ok, giờ thì Hùng diễn tả lại động tác đầu tiên và động tác thứ 2 nha..2 động tác này chủ đạo nên Hùng bày trước..."
Tôi vừa nói vừa thụt lùi lại..thệ hiện lại động tác đầu tiên là top rock cho tụi nó xem...
-"nè xem nè...dậm nhãy 2 cái tại chỗ..đến cái thứ 3 thì đưa chân phải lên, chếch một hướng 30 độ...đồng thời 2 tay và thân mình ngã về phía sau...như này...này..này...!!!"..----chú tâm thực hiện điệu nhảy của mình, lâu lâu nhìn về phía em thì thấy em đang nhìn mình chăm chú...ôi..
Tôi làm mẫu liên tục 2 động tác luôn...
-"còn động tác thứ 2 thì tương đối phức tạp hơn tí...như này..như này nè...chân trước đá chân trước lên..sau đó thì đặt xuống và co chân sau lên..xoay một vòng..."
Minh họa xong thì nhìn một vòng..mặt ai cũng ngơ ngơ ra, tôi cười nhẹ...
-Thôi thì cứ tập dần dần cho nó wen đi, có gì H chỉ tiếp cho...
-Uhm, thôi thì tập đi, tập từ từ là nó wen à...----con Như tiếp lời tôi
Thế là tụi nó tràn ra đầy phòng và tự tập, ai không biết gì thì tôi chạy đến sữa cho...trong lúc rãnh rỗi thì tôi đứng nhìn em tập...nhìn cái thái độ tập trung nghiêm túc của em, ráng tập từng động tác, đôi chân mày thì nhíu vào..má hồng thì phúng phính..."Ơ mà sao anh yêu em nhiều đến thế nhỉ
"...
-"Ông Hùng!..."---tiếng gọi của nhỏ nào làm tôi chợt tỉnh...
Lọ mọ bước ra từ không gian của những nét dễ thương từ em, tôi mân mê tìm thữ xem ai đã kêu tôi vậy...
-"Ông Hùng!..."---nhỏ đó lại kêu nữa...
Tôi chợt giật mình khi thấy em đang đứng đối diện tôi..nhìn chằm chằm vào tôi..tay thì vẫy vẫy kêu lại...
-"tới đây..tới đâu..hỏi xí..."---giọng em líu ríu trong miệng..kèm theo vẻ tinh nghịch trên mặt làm cho tim tôi có dịp múa trống rộn ràng nữa rồi...
-"hả..s..sao Vi?"---tôi từ từ bước lại và đáp lại em bằng nụ cười gượng ghịu...
-"bày tui lại cái động tác đầu tiên đi..nhảy hoài sao ko được gì hết..! bực mình.."---vừa nói mà mặt nhăn nhó nhìn thấy iu gì đâu...
-"Ừa..vi làm thế này nè..làm từ từ thôi cũng được mà.."---vừa nhìn em vừa diễn tả lại động tác cho em xem...
Đứng gần em, mùi hương ngọt ngào từ em tôi nghe rõ mồn một..."Đứng vào đây nè em, đứng vào vòng tay anh để anh có thể bảo vệ em, giúp đỡ em mọi lúc mọi nơi..đừng đứng xa anh như vậy em à.!!"...---được dịp thì tôi lại lên cơn tự kĩ =.=!...
-"Aaaaa...! thôi không tập nữa đâu...tập quài không được ghét quá..."---em vùng vằng sau một hồi tập không như ý muốn...
-"ừ ừ..thôi từ từ tập tiếp cũng được mà...ngồi xuống đây nghĩ tí ik Vi.."--tôi nhìn em cười tete...người gì mà giận lãy, nhõng nhẽo cũng xinh quá chừng
...
-"ơ kìa ơ kìa..!..thấy trai thương là nhõng nhẽo liền thấy hok, thấy ghê chưa...ứ ừ..."---thằng Hùng Anh nhìn nhỏ Vi cười khí thế...
-"E hèm..E hèm..."---tôi tằng hắng một đợt dài .. thì thằng Hùng Anh nhìn sang tôi với ánh mắt trêu ghẹo... Tôi cố gắng dùng vẻ mặt để biểu cảm hết sức cho thằng Hùng Anh nó biết ... "mày im ko hả con cờ hó...mày ko nói m chịu ko đc hả con cờ hó..."...
-"Hehe..ừa thui Vi ngồi đó nghĩ tí ik...rồi lát nữa có gì nhìn mấy bạn tập rùi nhớ cũng được..."---tôi quay sang em, động viên em
"Uhm.."...em trả lời tôi với nụ cười trên môi..đôi má phúng phính.. tôi muốn với tay lên nhéo một cái quá..
...
Thế là ai lại làm việc nấy..tôi thì đi sữa động tác cho mọi người...còn em thì ngồi nhìn..lâu lâu thì cũng đứng lên nhãy thữ..thân hình nhỏ bé ấy lại được dịp lắc lư..
...
Thấm thoát thì cũng đến 6h...ai cũng mệt rã rời..
-"Hùng ơi! thôi để bữa sau tập tiếp...giờ cho mấy bạn về ăn cơm rồi 7h còn đi học thêm nữa..."---con Như khều vai tôi khi tôi đang ngồi trên bàn quan sát..
-"đúng rồi..! bạn phải chở má đi tập tạ nữa...mình còn phải đi học vài khóa tiến sĩ nữa...trê rồi bạn Hùng ợ..cho tụi mình về đê.."---thằng Bách phát ngôn "loạn"..làm cho cả đám có một tràng cười vỡ bụng...
-"Ừa thôi về cũng được..cũng trễ rồi..!.."---tôi cũng luống cuống tìm cái cặp...
-"mà sao khó tập quá Hùng ơi..! mà sao ông nhảy nhìn nhẹ zữ vậy.."..em Vi nhìn tôi cười...
-"Uhm..thì..Vi tập nhiều vào thì cũng nhảy được thôi chứ có gì đâu..!"---em nào biết..mặt tôi "chín" ngượng trong bóng xế tà của buổi chiều Phan Thiết ấy..
Em phụng phệ mặt..bĩu môi..nhìn đáng iu vô cùng
...
-"Ừa..thôi về đi haz.."---em khoác cặp trên vai.. từng bước theo tụi kia ra về..
Nhìn em lững thững bước đi đằng trước..lòng tôi chợt vui vì đã được nói chuyện với em..!..vui hơn bao giờ hết...
Chợt trong đầu tôi nãy ra một ý định..sao mình không tranh thủ dịp này mà nói chuyện thân hơn với em một tí nữa haz...!.."Đúng rồi..! phải làm vậy thôi..cơ hội tốt..keke"...!
Tôi chạy vượt qua mặt em... đến chỗ thằng Hùng Anh đang dắt xe..
-"Mày về trước đi, lát t wa nhà mày sau rồi đi học luôn.."---tôi cười cười gian xảo
-"Đùa má..! mới đây mà đã được đi chơi với em Vi rồi hả...công nhận mày ghê nhaz.." --- thằng Hùng Anh cười mà lông mày đá lên đá xuống lia lia..
-"vậy nha..!."--tôi tạm biệt thằng Hùng Anh xong chạy vào trở lại với em...
Vừa chạy lại phía em..thỡ hỗn hễnh...
-"Vi..chỡ Hùng về được hok..
?"---mặt tôi lúc này chắc là nó thảm hơn bao giờ hết rồi..keke..giở trò năn nỉ kia mà
-"her..chứ xe ông đâu..ông đi xuống đây bằng cái gì...?"--mắt nhìn lia lịa ra bãi giữ xem thữ tôi có nói xạo ko ==
-"Uh thì trưa ba H chở đi..định là chìu đi xe buýt về mà giờ hết xe buýt rồi.."--hix hix
-"ủa mà nhà ông ở đâu lận..?..xa sao tui chở về được..."
-"Ừa..nhà Hùng ở phú long á..."
-"Sax..xa vậy sao tui chở về được..."...mặt nhăn nhó nhưng vẫn hiện đâu đó là những nét vui vẻ...Có phải lúc đó em muốn nói "ừa cũng được..! em sẽ đi cùng anh khắp thế gian này.." phải ko em?...hihi..
---Lại tự sướng..-.-!..
-"À không đâu...! Vi chở Hùng qua nhà thằng Hùng Anh rồi lát Hùng với nó đi học Toán thầy Đức luôn..."---cười cười van xin...
-"Uhm cũng được...một lần thôi đó nhaz..."--mặt nghiêm lại..
-"Ừa..lần này thôi..hehe"--tôi cười nham nhở...
Quăng đại cái cặp lên giỏ xe của em...chạy ù vào căn tin..
-Cô yến cho con 2 chai trà xanh...gấp..gấp...---tôi đập bàn đập ghế rầm rầm
-Cái thằng quỷ..có ngày nào mày không gấp đâu mà...---vừa cằn nhẳn vừa mở tủ lấy 2 chai trà xanh cho tôi..
-Tiền nè cô yến...---tôi đưa 20k cho cô yến...
-Nè..!..bả đưa lại cho tôi 2 chai trà xanh kèm theo 2k...
"Trà xanh gì mắc vãi..ở ngoài có 7 mà vào đây tới 9...lạy hồn..!"..-đồ căn tin có khác..
Tôi cầm 2 chai trà xanh chạy ù tới đưa cho em..
-Nè! uống đi..nãy giờ khát lắm phải không --- tôi cười
-Thôi không uống đâu..! để bụng lát nữa về nhà ăn cơm nữa..! -- em xụ mặt xuống..môi mũm mĩm..
-Uống đi mà..không uống hết là không cho về đâu á nha..! --- lại cười..
-Ơ hay..!..xe của tui thì tui muốn làm gì là quyền của tui chớ...cho đi bộ về luôn giờ..!--- em nhá nhá cái tay xinh xắn ấy làm tôi giật nảy mình...
-Nỡ lòng nào mà bỏ Hùng đi bộ về vậy trời..!
-Có lòng đâu mà nỡ...hứ...! --- cô nàng đánh mặt sang hướng khác... quay sang phía tôi là một gò má thanh tao..được hắt vàng bởi đèn sân trường..và trộn lẫn một tí bóng xế tà của một buỗi tối đang buông xuống..nơi đây..
Tôi vào em rão bước từ sân sau ra sân trước...đi qua bao nhiêu ánh đèn...bước qua bao nhiêu khoảng không gian tĩnh lặng...đâu đó vang trong đêm là tiếng em cười..và tiếng tim anh đập..
"Em! Em có hiểu lòng anh không?..
MY DARLING
...?"
CHAP 31:
Ngày dần về đêm..đâu đó trong sân trường là hình bóng của 2 cô cậu bé đang rão bước ra về...Lướt qua từng viên gạch..từng ánh sáng hắt hỏi của những chiếc đèn trong sân...
Tôi và em vẫn im lặng đếm bước ra khỏi đường...Xung quanh cái khoảng không gian yên tĩnh ấy là những tiếng kêu của xên xe đạp..."lách cách...lách cách.."...những tiếng dép "lẹt xẹt.."...và những khoảng khắc mở nắp chai trà xanh ra mà tu ừng ực...
-Êu..! Có xe sao lại không đi mà lại đi bộ...--- em nhìn tôi..kèm theo nụ cười mĩm chi...
-Thì đang ở trong sân trường mà..sao chạy được...! --- tôi trả lời
-Hơ..! giờ này tối rồi..có ai bắt đâu mà sợ..!
-Uhm...thì đi bộ để nói chuyện với Vi tí...!---tôi gãi đầu..cười cho qua chuyện..
-Hay quá...! --- mặt em nhăn lại nhìn đang yêu vô cùng..
Đến cỗng trường..từng dòng xe cộ tấp nập qua lại...phá tan đi..hoặc là hoàn toàn trái ngược với không gian lúc nãy..vô cùng nhộn nhịp...
-Nè Vi...! Vi có phải về sớm hông?
-Hok đâu..! Vi đi tí rồi về cũng được mà..!---em cười hì hì..
-Ừa..vậy đi bộ tí nữa hen..! --- tôi cười nài nỉ...
-Hok âu..! Đi bộ quài ngán quá...thôi đi xe đi..!--- lại nhõng nhẽo rồi
-Uhm..lên...lên....--- tôi phủi phủi chiếc "ba ga" ở phía sau cho em ngồi..
Em leo lên xe ngồi lí lắc...Tôi bắt đầu đạp từng nhát để xe lăn bánh...
Trời đêm nay có lẽ lạnh lắm..lạnh như bao ngày...Nhưng hôm nay thì khác...tôi ấm trong tim..lan tõa khắp người...
Xe hôm nay nhẹ đạp vô cùng..không biết là do em nhẹ lắm..hay là do sức mạnh tình yêu của tôi dành cho em đã lên đến đỉnh điểm rồi...Vừa nhâm nhi câu hát....rồi cười
... Đời có em! Vui lắm...!
-Ủa..! đường này ra biển Đồi Dương mà...sao nhà trọ thằng Hùng Anh lại ở ngoài này...--- mặt em ngơ ngác
-Uhm..thì H chạy wa đường này xong mới đến nhà nó lận á...--- tôi cười...( thật ra trong thâm tâm tôi lúc này đang có một kế hoạch.... chở em đi một vòng chơi...keke...)
-Uhm...--- mặt em vẫn chưa hết ngạc nhiên...mắt long lanh xoe tròn.. óng ánh đâu đó là một màu vàng của đèn đường..
Về đêm..em đẹp lạ...Mặc dù không hiện rõ lên đôi môi bé bỏng nhỏ xíu..cái má hồng bụ bẫm...và nhất là má lúm lúc em cười...Nhưng em hiện lên trong mắt tôi là một cô bé rất đỗi thông minh...lanh lợi...và tràn đầy nghị lực...!
Tôi và em dạo từng mét trên chiếc xe đạp martin trắng sữa của em.. Lướt qua những con đường đầy dương già cao vút...Gió đêm táp thẳng vào mặt từng cái lạnh đến run người..! Nhưng chả sao...có em..là đủ...
...!
Vu vơ trong từng câu nói..nụ cười..từng cái huýt sáo của tôi...là ánh mắt của "ai đó" đang dõi theo tôi..không biết có nhìn tôi cười hay không...cũng không biết em có ấn tượng gì với tôi...Nhưng em nói chuyện với tôi một cách chân thành cũng đủ làm tôi vui cả ngày rồi...
Cuối cùng thì cũng đến con hẻm nhà thằng Hùng Anh...tôi bẻ cổ xe..quẹo vào..."Ôi sao mài ko ở cái nhà trọ nào xa xa hơn tí xíu đi Hùng Anh..!"...Tôi thở dài khi biết em sắp về... >"<...
Đến trước nhà Hùng Anh...tôi bỗng tháng lại... "kitttt..." khi thấy hòn đá to "Chà bá lữa.." chờ trước mặt...Em bám lấy eo tôi...
-"E Hèm.."--- em nhìn tôi với vẻ mặt dò xét...
Tôi vội vàng nhảy xuống xe...:
-"Ế...không có gì đâu...thật mà...Cái hòn đá bự sư nằm đây nè...nè...nè..."---tôi quýnh quáng lên giải thích cho em không hiểu lầm..
-"Ủa...nãy giờ cái ai nói gì không hơ.."---mắt chớp chớp..
-"Hehe..đâu có gì đâu..chẳng wa là ko muốn Vi hiểu lầm thôi.."---gãi đầu cười xuề xòa...
Em chợt phát hiện ra điều gì đó...quay tứ phía để quan sát...Bỗng em chỉ ra đầu hẻm...tròn mắt nhìn tôi...
-"Cái này là sao hả ông kia.."--- môi em bặm lại..
-"hả..sao là sao Vi.."--- tôi bộ ngây thơ..
-"chỗ này là chỗ gần trường mà...đi bộ có tí là tới..mà sao ông chở tui đi đâu dòng dòng vậy hả.."--- em la lên mà mắt nhắm tít lại..
-"Hehe..H đâu có biết..tại H nhớ đường này nên chạy theo đường này thôi à.."-- vừa nói vừa gãi đầu... nói dối mà cho em biết rằng tôi đang nói dối
-"Xạo..xạo..."--em lại lườm mắt nhìn tôi...
-"Hehe...ờ thì...H muốn đi dạo mát với Vi xíu đó mà..."
-"Hay quá..."
Tôi ngước đầu nhìn lên trời thì thấy trời đã sắp tối rồi...giục em...
-Nè..tối rồi kìa...thôi Vi về đi nha..H đi vào nhà thằng Hùng Anh được rồi..! --- tôi nhìn em, em đang vịn chiếc xe đạp đứng trước mặt tôi..
Em cũng ngước nhìn lên trời.. mắt liến thoáng nhìn biết bao nhiu chòm mây...ngữi biết bao nhiêu ngọn gió...
-"Thôi thì đứng nói chuyện với H xíu cũng được...giờ này còn sớm mà..lát về cũng được.."--- em cười...
Nghe thấy vậy thì lòng sướng rơn lên..nhảy tót lên yên sau ngồi...chống tay lên yên xe...nhìn em trìu mến
...
-"Ủa vậy hả...Hehe...Uhm..Hùng nói chuyện với Vi tí vào cũng được.."--- lúc nhìn em thì tim tôi lại đập rộn ràng lên...
Em ngượng ngùng..ấp úng..quay mặt sang chỗ khác...
-"thôi xưng ông tui cho nó tiện...xưng tên quài khó xưng hô ghê.."
-"Uhm..Vi muốn sao cũng được mà..hehe.."
Thực ra nói thì nói vậy thôi...chứ xưng "ông..tui" với em mới là ngại á...Nghĩ sao mới gặp "người yêu" lần đầu mà mà sao xưng được..!..Thế rồi em cứ xưng "ông tui thoải mái..." còn tôi lâu lâu "Vi với tui."...rồi chợt.."H với Vi.."...Thật ra thì tôi không thể xưng em với cái từ "bà" được..
Tôi với em ngồi tâm sự đủ điều...nào là chuyện gia đình..chuyện bạn bè...rồi đến chuyện trường lớp..thi cử... Những chuyện tôi muốn hỏi em thì tạm gác lại...
Cũng gần 7h rồi...muỗi cũng bắt đầu ra khỏi hang...Chợt lát em đưa chân lên..gãi gãi..quơ chân liên tục...lâu lâu thì thốt lên vài câu.."muỗi quá...mấy cái con khỉ gió này.."...
...
-"con muỗi mà kêu con khỉ...
"---tôi nhìn em cười...
-"hay quá...zị cũng bắt bẻ nữa...ble..."... tôi chợt đứng người..."ơ..!..đây là khoảnh khắc hồn nhiên..bé bỏng nhất mà tôi bắt gặp được từ khi tôi thấy em đến giờ...
-"hehe.."---tôi cười phát ra tiếng nhưng mà tôi biết..người tôi lúc này đang nóng bừng vì em...
Chợt thấy quan tôi tối dần...khung cảnh dần lặng đi sau những khoảng thời gian nói chuyện cười giỡn vui vẻ giữa tôi và em...!
-Này..Vi về đi, trễ rồi đó..mai có gì lên trường tụi mình nói chuyện tiếp...
---tôi chọt chọt vào bắp tay của em
-Uhm, biết rồi..thôi ông vào đi, tui về...- em nắm lấy cổ lái rồi dần quay xe lại...
Tôi leo xuống xe, lấy cặp ra khỏi giõ...
-Uhm..! về cẩn thận nhaz..À, mai đi ăn sáng với H hok?..
-Thôi, sáng nào mẹ tui cũng nấu đồ ăn ở nhà rồi, không đi ăn được đâu...--em nhăn mặt
-Uhm thôi cũng được, về cẩn thận nha..mai gặp..!-- tôi vẫy vẫy tay chào em..
-Uhm..! vô đi học đi, Vi về á..!--- ngoái người lại nhìn tôi một cái...
Bóng xa khuất dần khi tới đầu hẻm...rồi lặn hẵn vào trong màn đêm khi em rẽ sang hướng khác...Hội ngộ rồi chia ly..cuộc đời vẫn thế..dẫu là mặt trời nồng nào khát khao hay đêm mịt mùng khao khát ngàn sao...nếu không có người thì tôi sẽ về đâu..nếu không có người thì mặt đất sẽ hóa hoang vu...
"Em như giọt rượu nồng...dìu ta vào cuộc mộng..."...Tôi nhìn về hướng em 3s sau khi em khuất xa dần...Chợt giật mình...
-"thôi..vào..! em về rồi..
.."---tự nhủ...
Thế là tôi quay lưng đi vào nhà trọ Hùng Anh mà lòng không khỏi bồi hồi..."Có lẽ..đây lại là một sự sắp đặt của duyên số...Tôi và em..2 người xa lạ nhưng cảm giác lại rất thân thiết..."..
-"E hèm..! đi chơi với em đã quá...coi giờ đứng phê một cục kìa..."---thằng Hùng Anh nó đưa mắt dò xét tôi khi nó thấy tôi đứng như người mất hồn ở trước cữa...
-"Có đâu mạy...tao đang nhìn tìm mày mà...!"---tôi gãi đầu...cười trừ...
-"Thôi thôi...công nhận nhanh quá haz...mới đây mà chở đi chơi..giờ này mới chịu về luôn đó haz...!"
-"Hehe...có gì đâu pa...nó chở nhờ đến đây thôi chứ có zì đâu..rồi đứng nc trước cổng nè.."
-"thôi được rồi..giờ vào dắt xe chỡ tao đi học...nãy giờ chỡ gái chắc giờ sung sức lắm phải hông.."--- nó lại cười
-"Ok..bôi.."---tôi chạy tới dắt xe nó ra cỗng...
Một lát sau thì nó xách cặp ra, đóng của lại rồi nhảy tót lên xe ngồi...Trên đường đến nhà thầy...tôi không ngừng nghĩ tới em..nghĩ tới đôi mắt cười ấy...nghĩ tới má lúm ấy..!..Dù có quay sang nói với thằng Hùng Anh vài câu nhưng tôi chẳng rời được hình ảnh của em..dù chỉ một giây...
Từ nay ấm áp rồi..!..Em nhỉ!
...MY DARLING...
CHAP 32:
"Xin lỗi em...đáng lẽ anh phải để em ngồi trên xe..và anh phải đứng đó đuỗi muỗi cho em, đứng dựa vào tường ngắm em nói chuyện..."---một thoáng cảm giác của tôi khi nghiệm lại câu chuyện này...
...Ngày dần khép lại khi tôi đang ngồi mơ mộng về em trong lớp Toán thầy Đức..thầy giảng gì kệ thầy...tôi thì nghĩ gì kệ tôi...! Hết giờ thì tôi vẫn ôm cặp ra ba chở về như bao đứa bạn khác... Gió lạnh lần lượt sờ vào gáy, vào mà tôi..nhưng tôi chợt cười..khi nghĩ rằng.."mai sẽ được gặp em.."..Đời bỗng vui lại..khi màn đêm mịt mùng buông xuống...!
-"H..!..H..!..dậy con...đi học..."---mẹ tôi lay tôi dậy khi tôi con quấn kín mít cái chăn quanh mình...
-"ựa.....ựa..." --- tôi trằn trọc mình...lăn qua lăn lại...Đối với tôi thì khó chịu nhất là khi đang ngủ ngon giấc mà bị đánh thức dậy..(và nhất là buổi sáng tinh mơ..)
-"Lẹ đi nha...6h30 rồi đó..."--- rành quá cái câu này =.=! tôi đoán giờ chắc cũng 5h30 là cao...mẹ tôi toàn trừ hao ra giờ cho tôi dậy...
-"Ý...hôm nay mình được gặp lùn tiếp..."---tôi chợt nghĩ---ngồi phốc dậy..tỉnh như sáo...chạy ra làm vệ sinh cá nhân liền...
Một lát sau thì tôi xuất hiện với hình tượng khác...quần áo tươm tất..đầu tóc gọn gàng...thơm tho...
...!
Rồi mẹ cũng chỡ 2 anh em tôi đi học như mọi ngày...sáng mẹ chở đi, trưa thì tôi đi xe buýt về nhà...
-Mẹ...hôm nay cho con vào trường ăn nha...!--- tôi ngồi phía sau nói vọng tới
-Sao vậy, không đi ăn cơm sườn với em à..!
-Thôi, con vào trường ăn sáng với bạn...
-Uhm --- mẹ tôi chạy một mạch đến trường...
Tôi vội vàng lao xuống xe...
-Cho con tiền ăn sáng mẹ...hehe --- tôi chìa tay ra...
Thế là mẹ móc tiền trong túi ra, dúi vào tay tôi 25k rồi tiếp tục chở em đi học..
Tôi bước từng bước vào trường..giờ này còn sớm chán..chỉ loáng thoáng vài bóng người đi trực...Và như thường lệ..tôi vào lớp quăng cái cặp ở đấy xong đi thẳng ra quán cô Yến..
-Cho con một đĩa cơm chiên với 1 li pepsi cô Yến...!--- tôi kéo ghế ra ngồi tại một góc nhỏ của sân trường..phía dưới gốc đa...
Nhìn quanh một hồi thì chị chạy bàn đem cơm đến...
-13k em ơi...!--- như thường lệ là ở quán cô yến thường lấy tiền trước khi đem đồ ăn ra bàn...cho khỏi lộn xộn..tại vì ít nhân viên quá...
Lấy tiền ra đưa cho chị xong kêu.."chị để 2k đó đi...lát e vào em lấy 2 cây kẹo mút.."...
Biết sáng nào em cũng thích ăn kẹo mút..ngày nào cũng ngập một cây...má hồng lúc nào cũng phồng lên một bên...nhìn đáng yêu vô cùng..
..
Tôi cắm cúi đầu vào ăn đĩa cơm chiên của mình...
...Nốc một hơi dài li pepsi xong lau miệng...chạy vào trong căn tin cô Yến lấy 2 cây kẹo mút xong rồi..tản bộ vào lớp...
...
Dạo từng bước dài qua những chiếc lá khô rơi khẽ trên sân trường...tôi chợt bồi hồi..nhớ về những kí ức ngày hôm qua...Nhìn thấy em cười, em nói...rất hồn nhiên...
Bước vào lớp ngồi xuống ghế một cái "bịch" rất mạnh mẽ...
-"Ơ...thằng cờ hó này...mới sáng sớm làm loạn hả mại.."--thằng Bách nhìn tôi càu nhàu...
-"Ơ đệt...anh mới ăn sáng xong..tinh thần hứng khởi.."---tôi nhướng lông mày lên với nó...
Đang ngồi vu vơ chém gió với mấy bác "thần nước mặn" này thì...dáng xem xuất hiện từ ngoài sân sau...vẫn là với chiếc martin trắng sữa quen thuộc...
-Ấy! em ấy xuất hiện làm tim anh H bỗng chợt nghẹn ngào...ahahaha--- thằng Hùng Anh phát ngôn kéo theo nụ cười trái khoái của đám kia...
-Đệt..xít vào..!---tôi chạy ra đầu bàn ngồi...đẩy tụi kia xít vào trong...
Em lại bước vào lớp với bộ quần tây xanh lá áo sơ my quen thuộc...hôm nay em cột tóc lên cao..lộ rõ ra chiếc gáy trắng noãn..khuôn mặt xinh xắn hồn hào lộ rõ hoàn toàn
...Bước từng bước nhanh nhảu vào trong bàn...
Tôi lơ lơ đi chỗ khác..mặc cho tụi kia cứ chọc lấy chọc để...lơ không phải là muốn em thấy tôi lạnh lùng...lơ là để cho em biết rằng tôi "không có thèm wan tâm đến em đâu à nhaz!..."...
Ngồi một lát thì tụi kia cũng dắt nhau ra sân chơi đá câu...tôi mới rón rén gọi em...
-"ê..ê..Vi ơi Vi.."--tôi cúi cúi người gần sát bàn..khẽ gọi em..
-"Hả, gì đó H..?"-- em quay lại nhìn tôi..khẽ cười
-"Xuống đây ngồi nói chuyện với H nè..."-- tôi vẫy vẫy tay kêu em xuống..
-"Hay wa', muốn nói chuyện thì lên đây nè, tui ko xuống đâu"--em nhăn mặt...
-"Hix..Uhm.." --- tôi dường như là bị quê trong cái khoảnh khắc ấy...--nghĩ lại thì cũng thấy mình hơi vô duyên thật..
Tôi đành ngậm ngùi im lặng, ngồi tại chổ..nhìn vẫn vơ...Lòng thì không ngừng than thở..."hix..em ơi là em..!"
Ngồi lặng im một hồi thì cũng đã đến giờ truy bài.. "Không biết hôm nay em đi trực lớp khác hay ở lại canh lớp mình đây ta..". Em lại lấy bút viết, rồi một mạch chạy đi đâu mất...cả con An cũng vậy..
-"Hôm nay ko ai canh lớp à..?"--tôi tự hỏi
Sân trường giờ này cũng đã hết bóng học sinh đi học, nhưng tấp nập đâu đó là những bước chạy nhanh nhảu của những cờ đỏ lớp..những người xếp xe đạp... Chán quá, tôi cũng ra phụ tụi kia xếp xe đạp luôn cho rồi..tranh thủ lượn một vòng tìm em luôn...
-"Ra đây chi đó con cờ hó...định phá hoại bọn cậu hả mại.."--thằng Bách mắt tròn xoe hỏi khi thấy tôi đang lững thững bước ra bãi xếp xe...
-"cậu ra chơi chứ chi mại..quên cậu là ai hả mại..cậu đang đi tuần tra đó con tróa.."
Bắt đầu vào công việc, tôi phụ tụi nó xếp gọn gàng từng chiếc xe đạp, loàn những chiếc dây qua xe..quấn lại thành một vòng..Rồi lại lững thững hứng từng cơn gió se lạnh buổi sớm..bước lại vào lớp...!
-"Ơ..nhỏ cờ đó lớp khác kia...còn cờ đỏ lớp mình đâu?"--tôi hơi thắc mắc khi thấy con cờ đỏ lớp khác thì ở kia..đứng tựa vào thành cửa kế bên ghê của tôi ngồi...nhưng lại không thấy ai canh lớp hết...
Bước về chỗ..đi ngang qua ánh nhìn của nhỏ cờ đỏ này..!..Nó nhìn tôi như muốn hỏi..."ơ..! giờ này mà cha này còn đi đâu nhong nhong vậy trời?"...con nhỏ này nó kết mấy thằng bàn cuối tụi tui lắm..quậy nhất cái lớp này cơ mà...
Đi qua khỏi thành cửa thứ nhất...tôi giật mình khi thấy em đứng bên trong..tay chắp sau lưng dựa vào tường. Em cũng quay nhìn tôi... Ánh mắt cả 2 khẽ chạm nhau...!
Tim tôi đập loạn xạ khi thấy em một cách bất ngờ như vậy...nhưng có một dòng điện chạy trong người..!..Hai đứa nhìn nhau trong một tích tắc ..nhưng cảm giác của tôi.."đó là cả một thế kỉ..."...!...Một khoảng trời lặng đang bao trùm xung quanh hai đứa tôi...
CHAP 33:
Khẽ giật mình trước cái nháy mắt của em...Tôi nhanh nhảu đút tay vào túi quần....lôi ra 2 cây kẹo mút..
...
-"Nè...cho nè...thích cái nào chọn ih.."---tôi chìa tay ra đưa cho em...miệng cười..mắt nhìn vu vơ đi chỗ khác...lâu lâu ghé sang nhìn mặt em một tí
..
Em mỉm miệng cười..mặt đỏ ửng lên..mắt thì cứ mấp máy..nhìn tôi xong lại nhìn kẹo.."chắc là em bất ngờ lắm đây mà..!"
-"hehe..cảm ơn nha..!..Vi lấy dâu...!"---thế là em giật trên tay tôi cây kẹo..rồi nỡ một nụ cười thật tươi...
-"Uhm..vậy H ăn hương này..hehe!"
Tôi cười với em một cái xong đi về chỗ ngồi...Khẻ đưa mắt nhìn sang em..Mặt em đỏ hồng một cách rạng rỡ.. Ánh mắt thì khẽ đưa lên đưa xuống...rồi bắt lấy ánh mắt của tôi..cả 2 cùng cười...Nụ cười mỉm điệu đà
..
Một lúc sau thì trống trường đã điểm..bắt đầu cho tiết học đầu tiên..!
Em nhanh nhảu chạy về chỗ ngồi của mình...Tôi thì cũng chuẫn bị bút viết và vở cho tiết học ấy..
Thời gian dần dần trôi qua.. tôi dường như đang trải qua những giây phút chậm nhất cái cõi đời này..khi ngồi đếm từng giây từng phút.."cho đến giờ ra chơi.."..
Tôi ngồi một chốc lại nhìn đồng hồ..dù biết rằng mới nhìn nó cách đây 5s
...
-"Bốp.."---thằng Bách đấm lên đầu tôi một cái rõ mạnh...
-"gì đó thằng tró..."---tôi sùng gan đưa bộ mặt ức chế nhìn nó...
-"Thầy Thịnh nhìn mày nãy giờ kìa con..!"---thằng Bách nhắc một cách thật lòng..
Tôi đưa mắt nhìn lên bàn giáo viên thì thấy ổng đang lườm lườm mắt nhìn tôi...
...
-"Uhm..biết rồi"---tôi giật mình cuối xuống bàn...nói líu ríu cho thằng Bách biết...
Giờ thì tôi chăm chú vài bài học rồi đây, không thì lại vào sổ đầu bài ngồi thì lại khổ thân nữa...
...
Tôi đang ngồi ngái ngủ, mắt dường như muốn díp lại..."Tùng tùng tùng.."...tôi dựng đứng người lên..tỉnh hơn bao giờ hết...đúng là tiếng chuông gọi hồn có khác mà..."Yeahhhhhhhhh....ra chơi rồi..."...
Cuối cùng thì ông thầy Thịnh ra khỏi lớp...tôi đứng dậy..chạy ngay lên bàn giáo viên...để xem sổ đầu bài...
"Lớp học chưa tập trung.."---thầy Thình phê cho tiết này...
-"Chết chưa..! lớp chưa tập trung...chắc là do mình rồi chứ còn ai nữa...
...mà thôi kệ..chạy xuống chỗ em chơi rùi tính sau..đâu ai biết đâu mà lo.."--- tôi bỏ nỗi lo sang một bên, vu vơ xuống bàn thằng Tùng ngồi... ( bàn thằng Tùng phía sau bàn em...)..
Tôi ngồi vào chỗ thằng Tùng...xít vào một tí..
-"Ê Vi..!.."---tôi khều khều vai em..
-"Ủa..sao ngồi đây...!"--- em bất ngờ nhìn tôi với nụ cười trên môi...2 má lún đồng tiền hiện lên rõ rệt..duyên dáng vô cùng...
-"hì hì..thì ghé wa đây ngồi nói chuyện với Vi tí á mà"---tôi cười rạng rỡ..
-"Hay ghê..chỗ người ta mà vào ngồi vậy á..."
-"sao không ăn kẹo đi...để lát nó hư giờ..!"--tôi hù em..
-"Biết rồi..ăn nè..chờ ra chơi mới ăn được chớ..nãy giờ học sao ăn."--em vừa nói vừa lôi cây kẹo trong hộc bàn ra...
Một tay giữ kẹo, một tay bóc võ...cây kẹo "trần trụi" đang nằm gọn lõn trên tay em...
-"Chutttttttt....."---em mút một hơi dài khi cho kẹo vào miệng...
Miệng em chúm chím...má em đôi lúc phồng lên..hóp vào khi em mút kẹo..Tôi chỉ biết nhìn em rồi cười..! Cười thật nhẹ nhưng hạnh phúc đang trào dâng lên một cách thật mạnh mẽ.."Em có biết không?"
-"Êu..nhìn gì mà cười hoài vậy...kẹo của ông đâu..sao không ăn đi.."--em nhìn tôi..tròn mắt hỏi...
-"Hehe, để lát nữa ăn cũng được mà..giờ H chưa muốn ăn.."--tôi cười..đôi lúc gãi đầu vài cái...
Em trề môi nhìn tôi một cái rùi tiếp tục chuyên môn vô cây kẹo của mình...
-"Tối hôm qua về trễ ba mẹ có nói gì không?"--tôi nhìn em hỏi một cách lo lắng..
-"Bình thường mà, đâu có gì đâu...về nhà thì mọi người chuẩn bị ăn cơm à..! mà có ăn rồi cũng hok sao..!"-- em cười..
-"Uhm..vậy thì tốt rồi..hehe"--tôi đỡ lo lắng phần nào...
Tôi với em bắt đầu những cuộc trò chuyện, cười đùa cùng nhau...Rộn ràng cả một góc lớp...Bỗng tiếng trống vang lên.."tùng tùng tùng.." Báo hiệu giờ ra chơi đã kết thúc..chuẩn bị bước vào những tiết học cuối ngày..buồn tẻ và chán ngắt nhất..!...
-"Thôi vào lớp rồi..! H về chỗ nhaz..."--tôi ngậm ngùi tạm biệt em..lững thững quay lưng bước về chỗ ngồi..
"Phịch.." tôi thả người xuống ghế một cái rõ to..nhìn lên phía em thì thấy em đang nhìn tôi..
Tôi với em cùng cười..."đời tôi dường như được cứu sống bởi nụ cười thiên thần ấy..!"---tôi thầm nghĩ...
Tôi dần nhận ra được mức độ thân thiết giữa tôi và em.. trong 3 tiết học cuối ngày, tôi dành tất cả thời gian để suy nghĩ về vấn đề.."Có nên nói cho em biết rằng mình thích nhỏ ko ta..?"...
Có thể lời tỏ tình không đúng lúc sẽ cướp đi tình bạn... lời tỏ tình không đúng cách có thể cướp đi tình yêu... Tôi phải suy nghĩ rất nhiều...rồi cuối cùng đã đưa ra được quyết định..
-"Nếu mình chần chừ thì sợ chậm trễ...nếu mình nói cho nhỏ biết ngay lúc này...có thể nhỏ Vi không chịu và ko thèm nói chuyện với mình nữa...!..Thôi không sao...mình thích nhỏ thật lòng..chắc nhỏ cũng biết...!"--- Thế là tôi quyết định nói cho em biết...
Nghĩ là làm.. tôi lật ra phía sau vỡ..dùng thước xé một mảnh giấy hình vuông..cũng tạm gọi là lớn....Tôi viết..
"Vi à, thật ra thì H cũng muốn điều này từ tối qua H nói chuyện với Vi rồi...Nhưng không, H cũng cần phải suy nghĩ đắn đo kĩ càng khi nói cho Vi biết.
H ... Vi từ ngay cái nhìn đầu tiên rồi...có thể nói với H đó là .... sét đánh.! H...Vi bởi vì con người của Vi chứ không phải lí do nào khác."
Tôi nói thật nhiều điều nhưng tôi không ghi rõ "thích" nhưng mà tôi cứ ... như vậy..một phần vì tôi muốn em hiểu lầm..."lầm nhưng đúng"...!
Tôi gấp giấy lại thật gọn gàng..sau đó cho vào túi..Đợi ra về thì cho em...
Từng phút hồi hộp lại trai qua..mong sao cho đến giờ ra về lẹ lẹ mà con thực hiện kế hoạch...
Ngồi đo giờ một lúc thì cũng đã hết tiết...Tiếng trống trường lại vang lên..Báo hiệu một ngày học mệt mỏi lại trôi qua..Tôi bắt đầu thu dọn sách vỡ rồi ngồi đợi cơ hội "tác chiến"...
Học sinh trong từng lớp ùa ra sân trường như một bầy ông vỡ tỗ...đông nghẹt... Nhìn lia lịa một hồi thì thấy e đang đi ra bãi giữ xe hùi nào không hay..
Cơ hội đến rồi..Tôi khoác cặp vào vai...phi một mạch ra chỗ em đang lấy xe...
-"hì...hehe..!"---tôi nhìn em cười khoái chí...
-"Ủa...sao chưa về hả...?"--em cười nhìn tôi..thắc mắc hỏi..
-"Chưa..ra đây đi về chung với Vi cho vui nè..!"--- mắt tôi chớp chớp..
-"Xí..xạo xạo..!"---em trề môi...tay nắm cổ lái dắt chiếc xe đạp đi...
-"Thiệt mà..à tại có chuyện muốn nói với Vi nữa.."--tôi đi phía sau đẩy đẩy cái ba ga xe cho em..và nói..
-"Ủa..có chuyện gì zị..?"--em quay lại nhìn tôi, cười cười mà thoáng phút khó xữ..có lẽ e cũng đoán trước được...
Tôi chạy lên đi ngang với em..thậm chí là nhỉnh hơn một chút...Tôi thò tay vào túi lấy tờ giấy ra cho vào của em...
-"Nè..cái này lát về đọc nhaz..không..không có gì trong đó đâu..!"---tôi ngại ngùng nhìn em cười...
-"Ủa..không có gì chớ đưa tui chi ih..?"--em cười vẻ trêu chọc..
-"Thì lát về nhà đọc là biết à..nhớ là phải về nhà đọc á nhaz..."---tôi dặn dò kĩ lưỡng
-"Uhm.."--em lại cười trên vẻ ngượng ngùng ấy..
Xe đạp cũng tiến ra khỏi cỗng trường..
-"Thui Vi về đi..H sang kia đợi xe buýt.."
-"Ủa đi xe buýt về hả..Uhm..Vi về trước nhaz.."--- bỗng em xưng tên với tôi
...tôi nghĩ là mọi chuyện chắc cũng sẽ tốt đẹp cả thôi....
Thẩn thờ nhìn theo bóng em khuất xa dần về phía cầu Trần Hưng Đạo...tôi lặng lẽ bước qua góc đa trước cửa hàng xe máy..đứng chờ xe buýt..!..
Có lẽ..định mệnh đã định sẵn cho tôi và em gặp nhau và đưa chúng tôi đến với nhau..Đó giờ anh không bao giờ tin vào duyên số đâu em à...
....Cho Đến ngày hôm nay...
MY DARLING
CHAP 34:
Cả buổi trưa hôm ấy tôi nôn nao không sao ngủ được...nôn nóng đến sáng mai đi học lẹ lẹ để rồi được gặp em...được nhận câu trả lời từ phía em
...
Rồi giấc ngủ đêm khuya ấy cũng đã phần nào kéo tôi lại gần với tới điểm sáng hôm sau hơn... Tôi ngủ nhiều lần trong một đêm, toàn bị trằn trọc, giật mình nữa đêm...xem đồng hồ thì.."Ôi trời! mới 2h sáng..! sao mà lâu thế không biết..!"..
Rồi tiếng gà gáy cũng cất lên...Mặt trời từ từ ló dạng sau phía đỉnh núi...Tôi lúc này đang trong chăn ấm nệm êm...(Ngủ giấc cuối khi nào ko biết =.=!)...!
-"H...6h30 rồi kìa.."--- ba tôi lay lay tôi...
Nhận ra mục tiêu cần làm...tôi giật bắn người dậy..đi một mạch ra nhà sau làm vệ sinh sạch sẽ.. Lại một ngày như bao ngày khác, áo quần .. đầu tóc tươm tất... Có điều khác là hôm nay tinh thần tôi nó thoải mái hơn thôi..!..
Chạy vào phòng lấy cặp xong tót ra xe ba ngồi...chuẩn bị cho một hành trì đến trường "nhận kết quả" của em...
Hôm nay tôi không ăn trong trường nữa...ba, tôi và thằng em ăn phở ngoài quán Khôi Nguyên nằm trên đường Tôn Đức Thắng...
Xe dừng bánh...tôi bước xuống xe đi vào trong quán...:
-"Chà! H..lâu rồi mới gặp á nhaz...Ba cha con bữa giờ đi đâu không thấy.."---cô chủ quán cười...
Năm lớp 9 ngày nào tôi cũng ăn ở quán phở này..vì mục tiêu bồi dưởng trí thông minh của ba tôi ( ăn sáng đều đặn )...để con thi vào Chuyên...tôi ăn đều đặn mỗi ngày ở quán này..!
-"Thằng con hôm nay nó học phía bên kia nên không ăn ở đây được, sợ trễ giờ nó..!"---ba tôi cười nói với cô chủ quán..
-"Uhm...ba cha con ăn như củ hết haz..."--- Cô chủ cười hỏi ba cho con tôi..
-"Dạ...cho như củ đi cô..!"---tôi nhanh nhảu trả lời..
Trong thời gian chờ phở thì tôi lấy đũa ra lau, lặt rau sẵn...
Một lát sau thì cô chủ bưng phở lại... Tôi một tô phở đùi gà thơm phức, những lát đùi gà vàng óng anh...tõa ra mùi hương thơm ngọt ngào từ hành và nước cốt gà...Ba với em tôi thì ăn phở bò...
Tôi bắt đầu công đoạn chuẩn bị cho tô phở...Nặn chanh, thêm nước mắm và tất nhiên sẽ có một vài lát ớt...
Trộn lên và bắt đầu thưởng thức thôi...!..ăn một hơi thì hết tô phở, mồ hôi thì ra nhễ nhại, mũi thì cứ khụt khịt..vì vị cay của ớt và tiêu..kèm theo vị nóng của phở...
Ngồi nhâm nhi li trà đá...chờ ba với em ăn cho xong...
-"Hôm nay cứ từ từ mà vào trường..vào đó sớm gặp em không biết làm gì nữa...!"---tôi tự nghĩ như vậy nhưng sao lòng vẫn nôn nóng vô cùng...
-"Chị tính tiền cho em bàn này đi.."---cuối cùng ba tôi và em cũng đã ăn xong...
Lau miệng xong xuôi thì tôi lại vác cặp ra xe, lên đường đến trường...
Xe dừng bánh trước cỗng trường...tôi leo xuống xe..xin tiền ăn hàng của ba rồi quay lưng bước vào trường.. Vừa đi được chừng 2 3 bước thì nghe "Kittt" sau lưng...
Quay lại nhìn thì thấy em đang nhảy xuống xe...nhìn tôi cười cười..mắt không khỏi ngạc nhiên
..
-"Ủa..."---tôi bất ngờ..
-"Ủa..."---và em cũng bất ngờ không kém..
Em nhìn tôi cười và hỏi..:
-Ủa..sao hôm nay đi trễ vậy..mấy bữa thấy đi sớm lắm mà..--e cười cười
-Thì hôm nay đi trễ cùng Vi cho vui nè, hehe..--- tôi cười, mắt chớp chớp như đang trêu em...
-Thui ih..---em bĩu môi một cái rùi dắt xe đạp vào trường...tôi thì đi kè kè kế bên..
Đế lúc đoạn gạch sân trường bị tróc lên do lâu năm...xe của em bị nãy lên...Thấy vậy, tôi cầm lấy cổ xe của em, tay còn lại thì kéo em sang một bên..
-"Hè..."---tôi dắt xe em đi, rồi nhìn em cười...
-"Hơ..tui dắt được mà ông kia >"<.."---mặt e nhăn nhó nhìn đang iu ghê
-"thui mà..có gì đâu mà..để H dắt thữ một bữa cho mà
.."---tôi vừa nói vừa bước chậm lại...để được đi cạnh em lâu hơn nữa...
Em bỗng nhiên đi lên trước tôi...quay lại nhìu mày..
-"Đi lẹ lên coi..đàn ông con trai zì mà đi chậm vậy hả..!"
-"Hơ..à...được lắm..."-tôi vừa nói vừa cười thách thức em...
Nói xong tôi liền đẩy xe chạy một mạch vào trong bãi giữ xe của lớp...quay lại nhìn em đang đi tòn ten phía sau...
-"Hay chưa...chê người ta mà giờ này mới tới chỗ...!"---tôi cười bĩu môi..
-"Giỏi quá...tui nói đi nhanh lên chớ có phải chạy nhanh hơn đâu her.."
-"thui được rồi..giờ vào lớp haz.."---tôi nhìn em hỏi...
-"Hơ, chớ ông muốn đứng ngoài này miết hả...người zì mà >"<.."--- em lại nhăn mặt...
-"Hehe, biết rồi, đứng đây đợi H một chút.."
Tôi vừa nói vừa quay lưng chạy ù vào căn tin cô Yến..
-"Cô yến cho con 2 cây kẹo mút với chai trà xanh 0 độ luôn....lẹ lẹ cô Yên ơi..."---tôi vừa nói vừa khỏ khỏi cái bàn...
-"thằng quỷ...ngày nào cũng hối hết nha mài.."--- cái này là chữi mến..chứ ai dám chữi khách hàng...
..thượng đế cơ mà...
Tôi đưa 10k cho cô yến, lựa 2 cây kẹo rồi cầm chai trà xanh chạy ra chỗ em...
-"Nè...cho Vi một cây.."---tôi chìa kẹo ra đưa cho em..
-"Hehe..cảm ơn nhen.."---em cười chím chím, nhỏ Vi này chắc thích ăn kẹo mút lắm đây...(chắc là thích kẹo do tôi tặng em á
) ---tôi tự nghĩ...
Hai đứa bước vào lớp cùng lúc với biết bao sự trầm trồ...kinh ngạc của những đứa khác trong lớp...và nhất là 4 ông thần nước mặn...
Tôi về chỗ thảy cái cặp đó...mặt kệ cho mấy thằng kia kêu réo...tôi thót lên chỗ thằng Tùng (phía sau lưng em) ngồi...đặt chai trà xanh xuống bàn...
-"Uống trà hok Vi.."--tôi cười cười chọt vào vai em..
-"Hơ..đang ăn kẹo sao uống trà >"<..."---Miệng em mủm mỉm ngậm kẹo trông đáng yêu vô cùng...
Tôi chưa đề cập đến chuyện tờ giấy tỏ tình hôm qua, tại vì muốn giữ cái khoảnh khắc vui vẻ này với em mà em vẫn biết là mình đang thích em...nói ra thì sợ...em thấy mất thoải mái nữa...
...
Tôi và em ngồi buôn chuyện trên trời dưới đất được một lát thì..."Tùng Tùng Tùng.."..báo hiệu giờ truy bài bắt đầu..
-"Thui tui ra trực nhaz..ông về chỗ luôn đi.."--em nhắc nhở tôi...
-"Uhm..thui Vi đi ik.."
Tôi cầm chai trà xanh lững thững bước về chỗ..mấy thằng kia thì ra ngoài xếp xe hết rồi..tôi ngồi một mình trong bàn...ngắm em chạy lon ton trong lớp...rồi chạy ra ngoài cửa.. Tại vì e đang trực lớp cơ mà..tranh thủ ngắm em
..
Em đứng nói chuyện với cờ đỏ lớp khác...lâu lâu thì chạy đi lấy sổ đầu bài...v...v..! Tôi nhìn em chăm chú, từng hoạt động của em...
Em như chú chim non nho nhỏ của lòng anh..!..suốt ngày chỉ biết nhảy nhót..ríu rít bên cạnh anh..Em bé bỏng..Anh muốn bảo vệ em suốt đời..Em à..
MY DARLING
...
CHAP 35:
Lâu lâu thì tôi lại chộp được vài ánh nhìn của em đang hướng về phía tôi..lòng chợt nhẹ tênh...hạnh phúc vô cùng ...
Ngồi vu vơ nhìn em, nhìn sân trường đầy lá vàng rơi...loáng thoáng từng bóng học sinh đi trễ, xếp xe...Được một lát thì lại nhận được một hồi trống...kết thúc giờ truy bài...
Tôi từ tốn lấy sách vở đặt trên bàn..xong này sải dài ra....
-"Bùm....mmm.m.mmmm...mmm"..---.thằng khỉ Tuần đập vào lưng tôi...một cái đau thấu trời xanh...
-"Ghê nha ghê nha...mới mấy ngày mà cua được em nó luôn nhaz..."---thằng Tuấn cười mà mắt chớp chớp..
thằng Bách bồi thêm 1 cú vào đầu tôi nữa..."Bụp..."
-"Bỏ bùa hả con cờ hó..."
Tôi vùng dậy...trợn mắt lên nhìn tụi nó...
-"Ơ mấy thằng bệnh này...tao với con Vi có gì đâu mại..t đang lo chết bà đây.."---tôi thở dài...
Thằng Tuấn vuốt vuốt vai tôi..
-"Mày yên tâm..thật ra tao có thằng bạn thân tên Duy...nó học chung với con Nguyên với con Vi luôn...con Thơ bên lớp Anh nữa..."---nó đắc chí...
thế là dây mơ rễ má bắt đầu mọc ra...
..con Thơ lớp anh chơi thân với con Nguyên và nhỏ Vi......( con Thơ này học lớp 9 nó ngồi sát bên tôi mà..)..chắc là phải nhờ nó thôi...
..còn thằng Duy gì gì đó thì tôi không biết..nhưng mà con Nguyên với nhỏ Vi là bạn thân luôn à?..vậy là mình với thằng Tuấn có cơ hội điều tra lẫn nhau rồi......
Rồi thầy Thịnh cũng bước vào lớp..tiết học bắt đầu...Mỗi lần tôi nhìn ông thầy này là tôi có cảm giác rợn rợn..ih như chả đang rình để bắt mình zị vậy á trời ...
Biết là ổng đang chú ý mình...nên cả tiết học ngồi học chăm chỉ...đến gần lúc cuối giờ thì mỏi lưng wa'...vươn vai xong thả dài ra bài...nằm ngắm nghĩa cảnh sông Cà Ty buổi sớm..nét đẹp yên bình lạ ...
Bỗng..."Cái em gì bàn cuối đó đứng lên cho thầy hỏi tí.."...
tôi chợt lạnh người..giật mình..quay mặt nhìn lên trên thì thấy biết bao nhiêu con mắt đang đổ xô vào tôi..."What...dafuq...r u talking...?..." -.-!...
-"Là em đó, đứng lên tôi biểu.."---thầy nhìn tôi nói lại lần nữa...
-"Dạ, sao thầy..?"---tôi líu ríu nhìn thầy trả lời...
-"sao trong tiết nào của tôi nhìn em cũng uể oải hết vậy, em học không tập trung..."--- nói một lèo...
Tôi chỉ biết đứng lặng người ở đó thôi chứ đâu còn biết chống cự cở nào nữa...Đưa mắt sang nhìn em thì thấy em không nhìn tôi, mặt có vẻ không hài lòng về tôi lắm......
Ôi chao...! Nhục như chưa từng được nhục...Tôi đứng một lát thì ông thầy kêu ngồi xuống...
Tôi nhích người về sau một tí..ngồi nhẹ nhàng xuống...từ từ...và từ từ...
Tôi ngồi cắn răng chịu đựng..chăm chú nhìn ổng giảng bài cho đến hết tiết..
"Tùng...Tùng...Tùng"...hồi trống báo hiệu giờ ra chơi đã đến...tôi ngồi im một cục chẳng thèm nhúc nhích gì......ngồi im chống cằm nhìn ra ngoài sông..cho nó thanh thản...Nhục nhã vậy còn có tư cách gì mà nói chuyện với em nữa bây giờ.....
Bỗng...
-"H..H ơi...chết bà m rầu con...vào sỗ đầu bài ngồi rầu..."---thằng Hùng anh la lên..
Tôi muốn rụng rời tay chân... Dù rất chán nản nhưng vẫn ráng buông một chữ .."Ờ"...xong quay ra ngoài nhìn trời nhìn đất nhìn mây... Thế là tôi mất hết can đảm + dũng khí để làm quen với em nữa rồi...
Em là một đứa học sinh ngoan ngoãn..chăm học..rất được mọi người thương mến...còn tôi thì...ngược lại hoàn toàn......
Rồi thì giờ sinh hoạt chủ nhiệm cuối tuần cũng đã đến, bắt đầu phải nghe những cơn soi mói, dò xét của mọi người và cô Yến Anh rồi… Được giải lao 15p trước giờ sinh hoạt, tôi dạo ra quán cô Yến mua chai C2 uống cho nó mát lòng…
-Cho con chai C2 đi cô Yến—tôi lểu thểu…
-Gì mà buồn vậy con trai…!...Kiểm tra điểm thấp hả…--- Cô yến nhìn mặt tôi hỏi…
-Chẳng có gì đâu cô ơi..!..Buồn vu vơ..—Tôi gượng cười…
-Nè con trai…5 đô…!
Tôi đưa tiền cho cô Yến rồi cầm chai trà xanh mát lạnh rão từng bước vào hành lang…ngồi tu ừng ực….
Lâu lâu đánh mặt quay vào trong lớp thì thấy bọn nó đang đùa giỡn..rượt đuổi nhau rần rần…Cả em cũng vậy, em cũng chẳng buồn quan tâm gì tới tôi, vẫn vui vẻ với những đứa bạn khác như thường…
Tôi chợt chạnh lòng…tu ừng ực đến hết chai C2 luôn…
Nhìn từ xa..cô Yến Anh đang xách một xấp tài liệu vào trong lớp… Bất ngờ, tôi nhảy xuống rồi đi thẳng về chỗ của tôi trong lớp..tiện tay vứt cái vỏ chai vào trong giỏ rác kế bên chỗ tôi ngồi…( chỗ ngồi “thúi” nhất lớp……)…
Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến…
Cô Yến Anh lật sỗ đầu bài ra xem...từng trang…từng trang một…rồi Bỗng…:
-H..!..Em làm gì mà để thầy Thịnh phê vào đây là không chú ý trong giờ học vậy hả em..?---cô nhăn mặt nhìn tôi hỏi…
-Dạ…Dạ….Lúc đó chắc e đang buồn ngủ quá nên nhìn lơ đi chỗ khác…--- tôi “rầu rượi”…trả lời…
-Trời..! mới có tiết đầu tiên mà buồn ngủ…tối em làm gì mà không ngủ…!
Cô hỏi vậy thì tôi chỉ biết đứng đó mà gãi đầu kèm theo vài nụ cười gượng thôi chứ cũng đâu biết làm gì hơn được nữa…
-Thôi…! Lỡ rồi..đừng tái phạm nữa…! Em ngồi xuống đi…--- cô từ tốn bảo tôi…
Hix..thế là thoát kiếp nạn này..cô Yến Anh còn trẻ, mới ra trường thôi nên chắc cũng không khó khăn gì cho lắm…!..May mắn thật…
Tôi thầm nghĩ ..mắt lại hướng về phía em.. Vẫn vẻ mặt vô cảm đó trước lời khuyên của cô dành cho tôi… Em vẫn đang ngồi…và nhìn về phương nào đó…..
CHAP 36:
Từ lúc đó đến lúc ra về..tôi không dám nhìn lấy em thữ một cái..cũng không dám chạy lên chỗ em ngồi nói chuyện với em nữa...Tôi cứ lặng lẽ...
Rồi giờ ra về cũng đã đến..tôi cũng chẳng còn tâm trạng nào mà hớn hở nữa...tôi bỏ sách vỡ vào cặp..lẫn thẫn bước ra về...Em cũng đi một ngả luôn..chẳng ai nhìn ai....!
Đời thế là buồn...
...hôm ấy mất ăn mất ngủ...(học sinh gương mẫu..lần đầu bị vào sỗ đầu bài nên tinh thần nó bị bất ổn định các thím ợ
...nếu bi h được quay lại thời học sinh
...em nguyện một ngày lên sỗ 2 lần luôn..
..)
Ngày dài cứ thế trôi qua khi màn đêm lạnh lẽo buông xuống..tôi nằm trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ..nhìn trăng vàng le lói hắt vào trong đêm...
"Phải chăng trăng đang muốn khóc cùng tôi...!"
Rồi lại một ngày chủ nhật nữa thoáng qua trong cuộc đời tôi...trôi qua một cách vô vị nhất..chỉ nằm nghe nhạc..xem phim..xong rồi ăn và ngủ.. Chiều đến thì tôi cùng anh Lĩnh đi xuống nhà thi đấu tập bóng rổ...mệt nhoài cả người.. Về tắm rữa rồi làm chén cơm..xong rồi cũng leo lên giường ngủ... Lòng luôn nghĩ về em.."Nhục nhã thật
...vậy mà cũng đi tỏ tình với nhỏ Vi.."...!
Trời sáng, tôi chuẩn bị tất cả mọi thứ để đến trường..hôm nay tâm trạng không tốt...vừa ngủ không được..nhưng cũng chẳng muốn đến trường..
Tại sao ư..?..Chẳng qua là tôi không muốn cho em thấy tôi nữa...
...
Lếch bộ vào sân trường với vẻ mặt u ám..Tôi có cảm giác rằng cái cuộc đời này đang ruồng bỏ tôi...
."Tại sao thế? Vì tôi đã làm gì nên tội chăng..?"...
Vào lớp quăng cặp cái đùng xuống ghế...kéo theo một vài con mắt hiếm hoi của mấy đứa lên sớm nhìn theo...
... Thọt tay vào túi quần, đi thẳng ra quán cô Yến như thằng bất cần đời...
-"Cho con li coca với dĩa cơm chiên đi cô Yến..!"--tôi kéo ghế ra từ từ ngồi xuống..
-"Có ngay..!"--tiếng chị phục vụ vọng lại...
Ngồi vu vơ nhìn từng đứa dắt xe vào trong sân trường..cười nói vu vơ hí hửng..Tôi lại càng tuổi thân...
-mười ba đô em ơi..!----chị phục vụ đặt đồ ăn xuống bàn tôi...
Tôi lấy tiền ra đưa cho chị...xong cắm cúi vào dĩa cơm của mình...
Đang hì hục nhai thì bỗng thấy có một bóng dáng xuất hiện từ đằng xa, với chiếc áo dài trắng thướt tha cùng chiếc xe đạp martin trắng sữa...
-"Ủa ai giống nhỏ Vi..."---tôi phát hiện ra em...
Chớp mắt nhìn lại một lần nữa nhằm xác định có phải là em không, thật sự thì tôi chưa tin vào mắt mình lắm...
-"Đúng rồi..là nhỏ Vi mà...sao hôm nay đi học sớm vậy ta..."
Thấy vậy, tôi cố gắng ăn uống nhanh xong chạy vào lớp thữ xem có chuyện gì...Lúc trước thì bản thân tôi không muốn em nhìn thấy tôi...chẳng hiểu sao khi thấy em thì tôi muốn gặp em, nói chuyện với em đến như vậy...
Lấy mảnh giấy lau miệng xong chạy vào trong mua 2 cây kẹo mút...Biết là có thể ko đưa cho em được..nhưng vẫn cứ mua..và hi vọng...
Đi bộ từ từ vào lớp..ngồi vào chỗ của mình!...Một bàn trống rổng..giờ này mà mấy thằng khỉ gió kia vẫn chưa vào lớp...!
Nhìn về phía em...!...Em đang làm gì thế nhỉ..?..nhìn lên thì thấy em chăm chú viết hí hoái cái gì đó....!
-"Thì ra là lên sớm để làm bài...
.."--tôi thất vọng...
Vòng 2 tay lên bàn...úp mặt xuống định ngủ một giấc trước khi vào lớp...
Đang hít thở từng giấc để bước vào cơn mơ...thì.."Phịch.."---ai đang ngồi xuống bên cạnh tôi..
-"Chắc là mấy thằng khỉ gió đó tụi nó mới lên chứ gì nữa..."---tôi cũng chẳng thèm đánh mặt lên nhìn...
Một lát sau...tôi chẳng nghe thấy tiếng đặt cặp xuống bàn...cũng chẳng nghe giọng nói leo lẻo của mấy thằng đó mỗi ngày đến lớp...
Nghi ngờ trước sự hiện diện của một người nào khác...tôi bèn ngẩng mặt dậy...đánh mặt sang phía bên trái...
Ơ..........
CHAP 37:
Tôi chợt bất ngờ khi nhìn thấy em đang ngồi bên cạnh tôi..nhìm tôi thăm thẳm với đôi mắt cười ngọt ngào ấy...
...
-"Ủa H...khi nào thì tập nhảy lại vậy H..?"--em nhìn tôi cười..hỏi một cách vu vơ..chẳng vào trọng tâm tí nào...
-"Uhm..hm...khi nào Vi rãnh thì tụi mình tập haz...hehe"---tôi trả lời trong sung sướng...
-"Hehe..zị được á...zì chìu nay nha H..chìu nay Vi rãnh nè..."
-"Ok..zị chìu nay tụi mình tập..để kêu con Như nói mấy đứa trong lớp đã..."---vừa nói vừa nhìn quanh lớp tìm con Như..
-"Uhm...thui để lát gặp nó rùi nói cũng được.."--em gật gù..
Chợt lòng cảm thấy vui khi hôm nay em là người chủ động đến nói chuyện trước với tôi...nhưng vẫn còn cảm thấy chút gì đó ray rứt..khi nghĩ đến chuyện truy bài hôm qua..."tôi không xứng đáng cho em làm vậy đâu..!"...
Lòng đang rối bời..buồn vui lẫn lộn..tôi đang suy nghĩ vu vơ thì...
-"Auuuuuuuuu........"-----tôi thốt lên khi em bất ngờ nhéo vào bắp tay của tôi...
-"Hôm qua làm gì mà không tâm trung trong giờ học vậy hả?"--em nhíu mày nhìn tôi...mắt thì lườm lườm....
Cảm giác hạnh phúc bởi cái nhéo của em..hóa ra em còn quan tâm mình lắm chứ không đến nỗi như mình nghĩ... Như một phản xạ..tôi lập tức biện minh một cách cuồng nhiệt và mãnh liệt nhất...
-"Hix..hok phải đâu..hôm qua rõ ràng H có chăm chú..nghe giảng chép bài đầy đủ mà..không biết trời xui đất khiến sau đang nhìn ra ngoài vu vơ một lát thì bị ông thầy Thịnh bắt.... H..H....hok biết nói zì luôn á..."
-"Thôi được rồi..giỏi quá mà...lần sau mà vậy nữa là chết nghe hok?"--lại nhíu mày...
Từng cái nhíu mày của em đều được tôi đón nhận bằng một nụ cười...một nụ cười ấm áp của một kẻ đang yêu chân thành..
-"Hôm qua Vi ăn cơm với gì...
.."---hơ...tôi bị khùng...!...tự nhiên cảm thấy không khí chợt im lặng xung quanh tôi với Vi..tôi liền hỏi...một câu hỏi vô duyên nhất...
...
-"Hơ..."---em tròn mắt nhìn tôi...5s sau rồi lại tiếp tục...-"Ông hết chuyện hỏi rồi hả H..hehe"---em cười như trêu tôi...
Tôi thấy mình hơi bị quê....lập tức sữa chữa ngay..
-"À...ý H là Vi có ăn sáng chưa á mà...hehehe"---tôi cười rồi gãi đầu liến thoắng...
-"Giỏi quá...cái gì nói cũng được hết trơn..đàn ông gì mà..."---lại lườm tôi thêm phát nữa.... - "Uhm...hôm nay được ăn ở ngoài nên mới lên trường được sớm nè..."---em trả lời...
-"Ủa vậy hả..chứ hok phải lên trường để...để..."---tôi đang nói chưa kịp hết câu thì em xen vào...
-"Hơ hơ...để gì á...nè nè...đừng có mà tưởng bở nghe chưa...hok có chuyện đó đâu à.."---mặt lại nhăn nhó một cách đáng yêu nhất mà em có thể
...
-"Ủa...Vi biết H định nói gì luôn hả...ghê ta...mà chuyện đó là chuyện gì ih ta...
.."---tôi nhìn em cười cười...mắt chớp liên tục...
-"Ủa...ngừ ta nói gì kệ ngừ ta chớ.."--vẫn sung trong mọi tình huống..hehe..cơ mà tôi rất yêu cái điểm ấy của em..
...Mặt em ngại ngại, mắt lâu lâu nhìn sang hướng khác...
-"Ừa..thôi biết rồi..hehe.."--tôi kết thúc chủ đề này lại tại đây..cho em đỡ quê...mà cũng tránh em hỏi ngược lại tôi..."nghĩ gì...?"..
..
Mấy thằng đực rựa kia lên..tôi kêu chúng nó ngồi kế bên tôi..tôi và em thì ngồi phía đầu bàn...tụi nó chen nhét cuối bàn..thằng nào cũng rên la, chữi bới thầm trong miệng...nhưng được cái là giúp nhau một cách thật lòng...
Tôi và em đang ngồi nói chuyện, cười nói vui vẻ thì trống đánh..lại giờ chào cờ nữa đến.."Ê..chào cờ trễ 30p nữa cũng đâu có sao đâu..!"---tôi thầm nguyền rũa khi tiếng trống cướp đi cái không gian vui vẻ giữa tôi và em lúc này...
-"Thui Vi đi trực đây, hôm nay đến lượt Vi trực lớp khác...phải lên phòng giám thị lấy sỗ trực nữa..."--em đứng dậy..người quay ra..chuẩn bị chạy đi..
Bất thình lình..tôi kéo bắp tay em lại...một tay kia thì thọt vào tụi quần..lấy ra một cây kẹo mút...
-"Nè..cho Vi nè..hương dâu..!"---tôi cười hạnh phúc...
-"Ủa..đâu có hay ih...cảm ơn nhaz...hehe...thui Vi đi nhaz..."---Em quay người lại và bắt đầu bước đi...
-"Uhm..Vi đi ih.."--lại cười mỉm hạnh phúc...
Từng bước chân của em nhanh dần khi em bắt đầu chuyển qua trạng thái chạy...thân hình bé bỏng..từng bước chạy của em hiện lên em là một cô bé hết sức lóc chóc nhưng suy nghĩ hết sức chín chắn và thông minh...
Chạy đến bục giảng thì em quay đầu về phía tôi.."Nhớ đó.."..kèm theo một cái nhíu mày trên mặt...
"Rồi mà...rồi.."---tôi khẻ gật gù lòng tràng ngập vui sướng.. "Hóa ra..có một người mình yêu thương...ngày ngày quan tâm đến mình là điều sung sướng nhất trên đời này rồi còn gì..."...---chợt nghĩ vẫn vơ...
Kéo ghế đứng dậy..bước ra sân trường giúp tụi nó chuẫn bị xếp ghế cho buỗi chào cờ...
Tôi bước từng bước thật chậm trên sân trường...chân đạp lên lá...tai nghe thích vô cùng... Linh hồn và thân thể tôi ..từng bước đang được ánh nắng sưỡi ấm...sưỡi ấm một cách chân thành nhất…
"ANH YÊU EM NHIỀU LẮM...!..MY DARLING..."
Tay thọt vào túi quần..tôi thầm nghĩ…”Có thể là em đã chấp nhận tờ giấy mình viết cho em mấy ngày trước rồi.. nếu không thì cần gì phải quan tâm đến mình như vậy…Mà cũng có thể là em cũng đang có cảm tình với tôi…nhưng mà khó chấp nhận tôi được…”
Sao mà rối rắm thế này không biết..”vậy mình có nên nhắc lại chuyện tờ giấy với em không đây…!”…- tôi gãi đầu lia lịa…
“Thôi…mình đã lỡ phóng lao thì đành theo lao đến cùng vậy…mình đã ngỏ lời rồi thì cũng cần biết kết quả tí chút chứ…hehe”---tôi đã đưa ra được quyết định riêng cho mình…lòng cảm thất nhẹ nhõm hơn chút..Tôi rão bước thật nhanh về phía mấy đứa lớp tôi đang đứng xếp ghế chào cờ…
Nói xếp ghế cho nó có văn chương tí vậy thôi…chứ thật ra là tụi nó đang “Quăng Ghế…”…thằng đứng đầu cầm chồng ghế quăng xuống cho thằng dưới đặt vào chỗ…May hồn cho tụi nó là giám thị không để ý…Bắt được là toi đòi…--- Đó là lí do tại sao lớp tôi lại có nhiều ghế bể nhất… ghế nhựa…nhưng bị nứt một khe nữa cái mặt ghế… đang ngồi thì lâu lâu bị “kẹt..”…Kêu rú muốn thấu trời xanh luôn…=.=!...
CHAP 38:
Tôi từ từ tiến lại gần về phía đám lớp tôi đang "ném ghế.."...tụi nó lại nháo nhào hết cả lên...
-"Ủa tụi tao xếp ghế xong hết rồi mày ra đây làm gì nữa.."--thằng Tuấn nó cằn nhằn tôi..
-"Ơ..là m đó hả H...t nghe thiên hạ bàn tán là m sắp chết rồi mà...sao giờ này còn đứng ở đây được vậy.."---- thằng Hùng Anh nó cười sằng sặc...
"Búp"...thằng Bách tiện tay chố lên đầu thằng Hùng Anh phát...
-"Mày ngu wa'...hồi nãy m không thấy nó ngồi nói chuyện với con Vi hả.. ngồi sát rạt mà không thấy 2 cái tay nó đâu hả...nó nỡ lòng nào chết sớm để con Vi lại cho người khác.."---cười vênh vênh...
-"Ơ..mấy con tróa này thấy bố hiền nên giỡn mặt à..."---tôi lườm mắt..nghiến răng nhìn tụi nó...
Tụi nó được dịp lại cười phá lên như chưa từng được cười...
Tôi chẳng wan tâm nữa..! Đưa mắt nhìn khắp sân trường..các dãy lớp học tìm em..."Hôm nay em trực lớp nào vậy nhỉ?.."...
Dạo một hồi thì chẳng thấy bóng dáng của em đâu hết...tôi bất mản..lựa 2 cái ghế đẹp nhất đi xuống phía dưới cuối ngồi... Như thường lệ..tôi vẫn muốn ngồi ở dưới để chém gió và đùa giỡn khó bị phát hiện....và một phần khác là hi vọng em về lớp trực....rồi ngồi cạnh tôi như hôm trước..(đó là lí do tại sao tôi lại lấy 2 cái ghế đẹp...một cái cho tôi...và một cái cho em...
..)...
Rồi trống trường cũng đã điểm...học sinh từ trong các lớp đang truy bài thì lần lượt túa ra sân như ong vỡ tổ...
Tôi thì cứ đưa mắt thì nhóm này đến nhóm nọ..không biết em có bị mắc kẹt trong những dòng người đó không...
Rồi cả trường cũng ổn định..giáo viên và học sinh đã và chỗ ngay ngắn...cô giám thị từ từ bước lên bục quản lí giờ chào cờ trong hàng vạn tiếng ồn ào của học sinh...
Vẫn chưa thấy em đâu.."Hix..chắc là em sang trực lớp khác rồi.."--tôi buông xuôi...đưa mắt lên bục giảng..chuẩn bị làm lể chào cờ...
Bỗng.."bịch bịch...bịch.." từ phía bên phải vòng lại...tôi dường như là mừng rỡ khi nghe thấy âm thanh này...Liền đưa mắt nhìn sang...
Và quả thật..đó chính là em..!...
Hớt ha hớt hải chạy tới...tóc thì được dịp nhảy nhót trên khuôn mặt..bấp ba bấp bểnh...
-"Còn ghế không H?.."---em cúi xuống..ghé ghé đầu vào tôi hỏi mà mắt cứ nhìn lên phía trên nhằm tìm ghế...
Hạnh phúc vui sướng khi em hỏi tôi như vậy...tôi nhanh nhẩu trả lời khi biết mình sắp lập được đại công trong lòng em
..
"bộp..bộp.." tôi gỏ lên chiếc ghế đang ở kế bên tôi...
-"Nè Vi...giữ cái ghế đẹp nhất cho Vi luôn á...hehe"---tôi nhìn em cười hề hề...
Một phần vì mệt..một phần thì do lo lắng không tìm được ghế ngồi khi giờ chào cờ sắp bắt đầu...mặt em nhăn lại từng nếp thì bổng nhiên giản ra...cười một cái hạnh phúc nhất dành cho tôi...
...
-"hehe..cảm ơn ông nha.."---em cười rạng rỡ...
"Hix..em lát xưng hô lúc này, lát lúc khác...xưng tên cho nó tình cảm đi em"--tôi thầm nghĩ...mà thôi kệ..xưng sao cũng được..mà thấy vui với tôi là được rồi...
Em vén tà áo dài phía sau lên một cách cẩn thận nhất...rồi nhẹ nhàng hạ người xuống... thì bỗng..
-"Toàn trường chú ý...đứng dậy làm lễ chào cờ..."---cô giám thị hô to...
Thế là em phải đứng dậy...nhìn tôi cười trong đau khổ..Tôi nghiệp...nhỏ chưa kịp ngồi thở vài cái nữa...
Đa số học sinh ở đây đều có Đoàn nên trong lúc chào cờ thì không cần đưa tay lên trán chào nữa...riêng tôi thì chưa có..(chưa có đoàn nhìu lắm...đừng có nghĩ bậy
)...nhưng cũng chẳng thèm đưa tay lên chào làm gì...!.. Là do tôi không đủ tuổi để vào đoàn chứ không phải vì lí do nào khác.. ==!..tháng không đủ...
"Èn en en en...."---nhạc lên..toàn trường đều hát... Tôi và em chỉ đứng nhìn nhau..rồi cười chím chím...Má em hồng...môi em hồng..mắt em hồng...Khung cảnh quanh tôi lúc này toàn màu hồng...tất cả đều ánh lên một màu hồng hạnh phúc...
...
Rồi xong...mọi thủ tục giờ chào cờ đã xong...đến lúc "học sinh nghĩ tại chỗ"...nghe thầy cô giáo nhận xét tuần qua... Đối với tôi thì đó là cái khoảnh khắc sung sướng của ngày thứ 2 đầu tuần... Được ngồi cạnh em trong cái se lạnh của buổi sớm... được nhìn em trong những cái nhìn hạnh phúc nhất..
-"Ủa...sao hôm nay nghe nói Vi trực lớp khác mà?''--tôi nhìn em hỏi..
-"Uh thì Vi trực lớp khác...nhưng mà đến giờ chào cờ thì ở lại canh lớp..Vi với con An thống nhất vậy rồi..!"---em cười..
-"Ủa vậy à...hehe"---tôi cười...và cũng đã biết lí do tại sao hôm trước em lại bất ngờ xuất hiện sau lưng tôi như vậy rồi...
-"Ủa chứ sao biết Vi về mà giữ ghế cho Vi nè..e hèm.."---em nhìn tôi soi mói..mắt chớp chớp nhìn đáng yêu ghê...
...
-"Hơ...thì đâu biết đâu...thấy cái ghế đẹp ai để đó thì lấy gác chân thôi á mà..."---Tôi cười hehe..mà chắc em cũng biết tôi nói xạo...em rành tôi quá con gì... ghế đẹp ai đâu để im đó...
...
-"Thiệt tình..."--em cười..
-"Ủa mà chìu nay tập trung ở đâu đây Vi..khoảng mấy giờ thì được..?"
-"Uhm...khoảng 2h30 đi haz..tập trung ở trước trường cho tiện..xong rồi mượn nhà ai đó tập luôn...chìu nay nhớ đem đĩa nhạc theo nhaz ông kia..."
-"Uhm..biết rồi..."
Tôi và em ngồi tám chuyện trên trời dưới đất cho hết buổi chào cờ...nắng vàng rực rỡ hoi hắt vào chỗ ngồi của tôi và em... Làn da trắng hồng đôi môi mũm mĩm của em được dịp lại hiện lên rõ rệt trong nắng sớm...Tim tôi lại được một hồi..."giật kinh niên.."=.=!...
Chuyện "tờ giấy" thì tôi quyết định vào lớp học sẽ nói riêng..ở đây nói không tiện...
...
Lại một chương mới bắt đầu mở ra...!
CHAP 39:
Rồi tiết học đầu tiên của ngày thứ 2 cũng đã bắt đầu khi cô Thành bước vào lớp..lại một tiết Tiếng Anh nữa lại bắt đầu...
Tôi thì chẳng có hứng thú gì học môn tiếng Anh này...đối với người khác thì là một môn hay..ấn tượng...
Đối với họ thì họ nói một cậu.."what...dafuq...are u..doing.."...thì họ cảm thấy rất khoái chí..."mình nói tiếng anh hay vãi ra..."....Còn đối với tôi thì tôi nghe là "....$#.@#$@#$>.....@#$@34..."--- "ôi trời cái môn zì nhảm vãi đới...tiếng mẹ đẻ học còn chưa xong..".... Haiz...thì bởi do tôi ngu nên tôi mới mất cảm tình đối với môn đó...
Cũng cắm đầu..trừng mắt nhìn cô giảng..nếu ko bị nhảy vào sỗ đầu bài nữa sao...
....
Đến giữa tiết thì cũng đến lúc làm bài tập nhóm..tôi chẳng quan tâm...tụi nó làm gì thì làm..đến lúc nộp bài nhớ ghi tên tôi vào là được..
Nhìn lên phía em...thì thấy em đang hớn hở thảo luận cùng với mấy người bạn cùng nhóm với mình...chả bù với tôi...em là một người luôn luôn hớn hở...hết mình vì công việc được giao...
Thở dài phát...Haiz....
Xong rồi lại suy nghĩ tiếp...
"Giờ mình có nên hỏi trực tiếp câu trả lời của nhỏ Vi về tờ giấy mình gữi hôm bữa không nhỉ..?''---lại vò đầu bứt tóc..
Đang ngồi đắn đo suy nghĩ thì "Phạch.."---thằng Hùng Anh lấy cuốn vở Anh của tôi rứt một cặp giấy một cách tự nhiên...
-"Ớ...đậu...vở...cậu..."---tôi nhìn nó...bất ngờ...
-"Nhìn gì...m ngồi không nãy giờ...tụi t làm bài cho rồi ý kiến à.."--nó trừng mắt nhìn tôi...
-"À...ờ...lấy đi..không sao..."--tôi cúi cúi mặt xuống bàn...thấy nó nói cũng đúng..với lại vở Anh cũng không ghi chép gì nhiều...
Tôi tiếp tục với cái suy nghĩ của mình...thì con Hòa quay xuống hỏi...
-"Sao rầu...mấy bữa nay mày với em Vi sao rầu...hạnh phúc ghê á haz..ngày nào cũng kè kè zị á mà..."--mắt chớp chớp...
-"Hạnh phúc gì đâu m..bữa giờ thì đang rầu muốn thúi ruột đây..."--thở dài một cách nghiêm trọng...
Tôi tự cảm nhận thấy rằng bản thân mình có một cái chứng gọi là chứng "khuếch đại hóa cực kì nghiêm trọng theo hướng tiêu cực"....vấn đề...Rõ ràng là tôi với em vẫn đang vui vẻ, phải nói là cực kì vui vẻ nữa là đằng khác...Nhưng tại sao tôi lại buồn..tôi lại sầu...Vì điều gì?....Lí do là vì tôi đang cảm giác rằng là em vui vẻ với tôi chẳng wa là thương hại tôi thôi....
Đó quả thật là một suy nghĩ điên cuồng của một thằng nhu nhược...
-"Sao..có chuyện gì...kể chị nghe koy.."--người nhỏ như tăm cũng ráng xưng chị cho được...
...
-"Nói chung là hok có gì hết á...t với nhỏ Vi giờ cũng đang nói chuyện bình thường...rồi bạn chuyện nhảy thôi chứ đâu có gì đâu..."--tôi cố giấu giếm mọi tình huống ...
Chuyện tình cảm của tôi và em lúc này tôi chỉ tâm sự cho mỗi thằng Tuấn biết...tại vì nó cũng là thằng đang trong giai đoạn "cưa" nhỏ Nguyên (bạn thân của em)...2 nhỏ này thì một đứa thì đẹp ngất ngây trong đôi mắt biết và mái tóc thẳng dài...Còn một đứa thì dễ thương theo một vẽ cuốn hút..rất xinh xắn và năng động trong mái tóc bồ câu..có nét cứng và cong...
Nghĩ đến thằng Tuấn mới nhớ...tôi phải cần hỏi một vài chuyện...
Con Hòa nhập vào đám tụi kia đang thảo luận tiếp..tôi chồm người wa thằng Bách..khều thằng Tuấn phát..."Ê..ê..sang đây nói này nè...!"
Thế là thằng Tuấn nó chuyển từ vị trí đầu bàn vào cuối bàn..ngồi kế tôi...
-"Sao sao...có chuyện gì...!" thằng Tuấn hỏi---2 thằng ghé đầu vào nhau...cúi xuống bàn..
-"Ủa bữa giờ m với con Nguyên sao rồi..có tin tức gì về con Nguyên chưa?"
-"Lâu rồi mày à..thằng Duy nó cho tao số điện thoại rồi..bữa giờ t đang nt nói chuyện với nó...nói chuyện dễ thương lắm..
.."---nó để lộ tình yêu rõ ra mặt...
-"Rồi..sướng nhỉ..
.."--tôi mừng cho nó..đập vai nó "bộp bộp"...
-"Còn m sao rồi..t thấy sướng chết mẹ..còn hơn tao nữa...ngày nào cũng đi học..được gặp mặt..cười nói giỡn..nhìn m tao muốn chố cho cái
.."--nó lườm mắt nhìn tôi...
-"Gì ba..
...nhìn vậy thôi chứ hok phải vậy..t với nhỏ Vi chưa có gì hết á...t thì viết giấy tỏ tình rồi..chưa thấy hồi âm gì hết..đang lo...
.."---thở dài...
-"Thôi..cái gì cũng phải từ từ..con Vi này nghe nhỏ Nguyên nói nó khó chịu lắm..không có thân thiết với con trai như vậy đâu.."--nó vừa nói vừa nhìn tôi bù thêm vài câu nữa...
-"Mà lạ..tao thấy m có gì đâu mà nó lại thân với m nhanh zữ vậy ta...mấy đứa bạn con Nguyên nó cũng bất ngờ..."---nó nhìn tôi...dòm xét...
Xùy xùy...tôi phẩy tay...
-"Làm gì có ba ơi..tưởng tượng...t đang lo nhỏ Vi sẽ nghĩ zì về lá thư t gữi nè..chắc là t gấp rút quá là hư bột hư đường hết rồi nè.."--tôi lại thở dài một tràng..
"Mẹ..sướng mà lo quài..."--nó cũng thở dài...
Cuộc nói chuyện của tôi với nó trôi qua bằng những tràng thở dài...Đột nhiên nó phát hiện ra điều gì đó..quay wa lay lay tay tôi..
-"Gì mạy..?"--tôi hỏi...
-"À..m quen con Thơ lớp Anh mà phải không? nó cũng thân thiết với con Vi với con Nguyên lắm á...qua hỏi thữ xem...?"
-"Ò hen..! để lát ra chơi t chạy wa hỏi thữ..?"--tôi gật gật..
Rồi giờ thảo luận cũng đã hết, từng nhóm đem bài lên nộp...Thằng Tuấn thì lượn về chỗ..Lớp bắt đầu ổn định lại như cũ...
Sau một time cô Thành sữa bài và nhận xét..cuối cùng mỗi thành viên trong nhóm tôi được 8 điểm miệng.. Sướng..hehe..!
Rồi trống báo hiệu giờ ra chơi đã đến...cả lớp đứng lên chào cô..! Cô vừa ra khỏi cửa..cả lớp nhốn nháo lên..bắt đầu một giờ năng động lúc ra chơi..
Bỗng...
...Bụp....!...
Một miếng giấy đã được gấp gọn gàng bằng loại giấy "note" rất đẹp văng trúng ngực tôi..dội ra bàn
...Ơ...!...
CHAP 40:
Trống ngực tôi bắt đầu đập giòn giã khi nhìn thấy mãnh giấy lăn lông lốc trên bàn..
Như một phản xạ..tôi quay mặt về phía em..thì thấy em chỉ chỉ vào tờ giấy...
"Rồi..đích thị đây là mảnh giấy của em rồi..!"
Tôi đưa tay ra cầm lấy tờ giấy...mà...tay tôi run đến cực độ..tim tôi nó như muốn nhảy ra ngoài lăn cùng tờ giấy...!
Rồi..chụp được rồi.."tờ giấy" ơi..! Tôi thọt tay cho vào túi một cách nhanh chóng..đợi khi nào bình tĩnh thì đọc...Nếu lúc này mà đọc thấy dòng chữ.."không được..!"..chắc tôi đột tử tại chỗ...Mà nếu đọc được.."Đồng Ý"...thì hồn tôi nó cũng thăng thiên..đi dạo trên mây luôn..
...
Tốt nhất là về nhà đọc...!--Tôi chợt nghĩ xong thả người ngồi xuống ghế..thẩn thờ được một lúc thì thấy em nhìn ra ngoài cửa cười cười..gật gật...xong chạy ra ngoài cửa...
Đang thắc mắc là em đang nhìn ai..tôi cứ nhìn chằm chằm về phía cửa lớp..thì bổng...
Con Thơ...
Nó đang thò đầu vào cửa...nhìn tôi nở một nụ cười rất chi là "bí hiểm"...
Oh..God...lại thêm một mối "bí hiểm" nữa mà tôi đang rất thắc mắc..."Nói gì ngoài đó mà thò đầu zô nhìn mình cười bí ẩn zữ vậy trời.."
Tôi ngồi "1 đống" tại chỗ...thần người ra nhìn về một hướng xa xăm nào đó...
Một lát sau thì thấy e đi vào lớp..lâu lâu có "nghía" qua khuôn mặt của tôi...cười cười...
Một vài giây sau khoảnh khắc tôi nhìn thấy em bước vào lớp lại là con Thơ..thò đầu vào cửa lớp nói nói với em cái gì đó...xong nó quay xuống tôi..đá lông nheo phát...cười thêm cú...xong quay lưng.."nhảy" về lớp...!--- nhỏ Thơ học lớp Anh..kế bên lớp tôi..cách nhau khoảng vài bước chân..
Tôi nhìn về phía em một cách ngại ngùng kèm theo một vài nhịp đập rộn ràng của tim..
Em chẳng thèm nhìn tôi, cũng chẳng thèm chạy đến chỗ tôi nói chuyện như mấy hôm trước nữa...vậy rốt cuộc trong tờ giấy này là gì đây..."Có lẽ là một lời từ chối thẳng thắng...!"---lòng tôi chợt đau nhói...
Tôi tự kỉ...mặt thì cứ nhìn thẳng xuống mặt bàn..tay thì gõ gõ liên hồi như tụng kinh..lòng thì hồi hộp không tả được...
!...
Rồi giờ ra chơi cũng đã hết, tiết học mới lại bắt đầu... Tôi thì cứ suy nghĩ liên tục về tờ giấy ... "Nếu như tôi không mở ra đọc bây giờ chắc tôi không có tâm trạng nào mà học luôn quá..."
"Thôi thì cứ đọc đi, trước sao cũng đọc mà..."---tôi tự trấn an mình...tay kia thò vào túi quần lôi ta một mảnh giấc bỏ vào học bàn... Mặt thì hướng về phía bảng, cô đang giảng bài... một tay thì để lên bàn, một tay thì thò vào trong hộc bàn, mân mê gỡ từng nếp gấp của mãnh giấc em gữi...
Cuối cùng thì cũng đã mở toang ra rồi..Tôi từ từ cúi mặt xuống mà lòng không ngớt lo toan...!
"...Giỏi quá..có ai như vậy không her...!..Viết thư gì mà *...* không sao người ta biết...May mà tui đủ thông minh để hiểu đó nghe chưa ông kia...
Không nói dài dòng nữa, tui sẽ vào vấn đề chính luôn...
Ông nói ông thích tui nhưng mà tui vẫn nghĩ là ông dùng tôi để quên đi con N kia thôi...
Hiện tại thì tui cũng không có ấn tượng gì về ông, cũng không có tình cảm gì với ông lắm...
Nếu ông muốn tui hiểu...thì ông hãy chứng minh đi..Mọi thứ...Tui sẽ suy nghĩ lại..."
Đó là những lời em nói trong thư với tôi...!
Đọc xong thư thì tay vẫn còn run run...lòng rối bời cảm xúc...
Một mặt thì tôi sung sướng vì em đã không từ chối tui thẳng thắng nhưng mà vẫn cho tôi cơ hội... Mặt khác thì em hiểu lầm tôi thích em là vì muốn quên hình bóng của con Nhung...
"Hix...tại sao vậy chứ...nếu cứ chia tay xong quen người khác nhanh vậy là mượn hình bóng à
.."---tôi thầm nghĩ...
Mụ mỵ được một lát thì tôi cũng đính chính lại tinh thần..."nếu em muốn mình chứng minh thì mình sẽ chứng minh cho em biết...mình sẽ tiếp tục chinh phục em...
.."
-"Ừ thì tôi đã lấy lại được tinh thần và sẽ sẵn sàng chinh phục em trong mọi hoàn cảnh
.."
Lòng tôi lúc này hứng khởi hơn bao giờ hết, nếu em không thích tôi thì em có thể nói thẳng với tôi rằng em không thích tôi rồi...đằng này em nói kèm theo cơ hội..có lẽ là em muốn tôi chứng minh tình yêu của tôi dành cho em là chân thành...
...
Lật ra phía sau vở..dùng thước kẻ xé một mảnh giấy nhỏ..
-"Được rồi..H sẽ chứng minh cho Vi thấy H thích Vi thật lòng.."---gấp gấp lại xong ném sang em...
Em quay lại nhìn tôi..xong cuối xuống nhặt tờ giấy...mặt thì đơ như chưa từng đơ..
...
Em nghĩ tôi mượn hình bóng gì đó cũng đúng...mọi người ngoài nhìn vào hoàn cảnh này đều nghĩ như vậy...chỉ có tôi..!..bản thân tôi mới hiểu được bản thân tôi nghĩ zì...muốn zì...!...
Đang ngồi nghĩ vẫn vơ một hồi thì chụp được tờ giấy của em quăng qua lại...
-"Tui sẽ chờ mà..." --- hehe, đọc xong dòng này cũng thấy lòng thoải mái hơn hẳn...
Tìm được hứng thú trở lại..tôi bắt đầu chăm chú vào học hơn...chuyện của em tạm gác sang một bên..có cơ hội sẽ tiếp cận em sau...
Rồi thời gian cũng lặng lẽ trôi qua...kéo theo 3 tiết học đi qua một cách nhanh chóng...
"Tùng..Tùng..Tùng..."---tiếng trống trường báo hiệu giờ ra về cũng đã đến...
Khi giáo viên bước ra khỏi lớp thì tụi tôi cũng đứng dậy sắp xếp sách vở rồi ôm cặp ra về... Riêng tôi thì tôi xếp sẵn rồi, cô vừa đi ra khỏi cửa lớp là tôi nhảy ra khỏi bàn...Chạy một mạch tới chỗ ngồi của em...
Đứng ngắm nghía em sắp xếp sách vở một hồi...thì em nhìn sang...
-"Ủa...sang đứng đây.."---em tròn mắt ngạc nhiên trong khi miệng cười không ngớt...
-"Hehe...thì sang đây chờ Vi về chung nè...
.."--tôi cười...
-"hehe..đợi tí..."---em vừa nói vừa thu xếp sách vợ gọn gàng vào cặp...đôi bàn tay nhỏ xíu..bé tẹo..đưa lên đưa xuống liến thoắng
...
Đâu vào đấy...em đeo cặp lên một bên vai..bước ra khỏi hàng ghế dài...nhìn tôi cười.."Đi H..."..
Tôi cũng mỉm cười rồi bước theo em..!..bước thoăn thoắt về phía bãi giữ xe...
Tôi thúc tay em cái...đưa tay của tôi ra...
-"Hửm.....?
Em nhìn tôi..mặt ngơ ngác..đỏ ửng..dưới ánh nắng buổi trưa gay gắt..
...
CHAP 41:
-"Ơ...hơ....hơ...gì á..?"---mặt em đỏ ửng...nhìn tôi vẻ ngại ngùng...
-"Hơ..chìa khóa xe chứ gì...không có chìa khóa xe sao dắt em..!"---tôi nhìn em, cười với điệu bộ trêu chọc...
-"Hơ...giỏi quá..mà.."--đôi lông mày của em chợt nheo lại..
Cằn nhằn đã đủ...em kéo cặp lên ngang hông...một tay đưa vào ngăn trước..lục lục một hồi thì đặt lên tay tôi một cái chìa khóa..với móc khóa là một khung ảnh nhỏ...bên trong là bức ảnh em tự thêu...
..
Đúng là người dễ thương thì cái gì cũng dễ thương cơ mà..
... Chiếc chìa khóa nằm trọn trong tay tôi...cũng xinh xắn..nhỏ nhắn như chủ nhân của nó vậy
...
Đi từ từ tới gần chiếc xe martin trắng sữa của em...
-"Khà khà...đây là lần đầu tiên tao mở khóa mày nhé..m phải chở chủ của m sang hướng có tao nghe chưa
.."---tự kĩ =.=!
Tôi cho chìa khóa vào xong mở khóa cái "cụp"...quẹo xe ra hướng em...
Em cho chiếc cặp nhỏ nhắn của em vào giỏ...xong 2 đứa tản bộ ra trước cổng trường...
-"Hè...hè..."---tôi quay sang nhìn em cười...
-"Hơ...cười gì ih her cái ông này..."---em ngại, miệng cười mĩm mĩm... Nghĩ lại hóa ra tôi chơi cũng ít có vừa lắm...khi không nhìn người ta cười...
-"Nhớ chìu nay 2h tập trung ở trước cổng trường nghe chưa nhỏ kia..."---tôi nói vu vơ..
-"Hay quá...nhỏ kia là nhỏ nào đâu?..Ủa mà 2h30 lận mà..định trừ hao hả."
-"Hehe, thì nói vậy thui chớ..sợ tụi kia lên trễ..."---tôi nói đến đây thì sực nhớ ra..."Tụi kia....Tụi kia....tụi kiaaaaaaaaaaaaaaaaa.......!!!!!!!!!!!!!."
-"Chết cha, Vi ơi...nãy ra chơi H lo lắng quá mà quên kêu con Như dặn mấy đứa trong lớp luôn rồi....Hix...Hix...giờ sao đây.."---tôi mếu máo nhìn em cầu cứu...
Ơ...! Người ta đâu lo muốn chết mà em cứ cười rồi nhìn tôi với vẻ đanh đá...
-"Đáng...cho chừa..không biết...!"---em bỉu môi..cười khảy...
-"Hơ...thấy người ta lo lắng vậy mà còn cười được nữa hả trời....!"---bó tay với em luôn...
-"Hạy...chuyện đó là nhiệm vụ của ông mà..tui quan tâm chi đâu...hehe"
Em vẫn vui cười hớn hở bước đi bên cạnh tôi...bên trong cái nắng trưa gay gắt phần nào mát dịu của những ngày lập thu... Đôi mắt em cười..cả thân người em lí lắc...nhí nhố đến vậy là cùng...
Em đi tung tăng nhảy nhót thì bất chợt đứng khựng lại..cúi người lại nhìn ra trước mặt tôi...Thấy mặt tôi đang cuối xuống đất...lo lắng..
-"Êu...đáng đời chưa...nói giỡn thôi chứ lúc nãy tui nói con Như roài..."---em cười mỉm chi..rùi đánh mặt đi nhìn hướng khác...
Lòng tôi lại được một lần cứu rỗi...hơ hơ...hóa ra là em đã nhắc con Như trước rồi...
-"Hơ...giỏi chưa...ai thèm quan tâm chuyện đó...không ai tập thì hai người tập thôi...hehe...!"--- tôi nhìn em...mắt chớp chớp...
-"Thui ih..2 người thì sao mà tập được..ủa mà ra chơi lo cái gì mà quên nói con Như zữ ik.."
Em nhìn tôi..mặt không ngừng vẻ trêu chọc...Rõ ràng là em làm tôi sợ đến chết điến luôn cơ mà
...
-"Đâu có gì đâu..hehe"--- tôi nhìn sang em cười và được em đáp lại bằng một cái bĩu môi..
Hai đứa tản bộ một hồi thì cũng đến cổng trường..tôi để ý đâu đó quanh đây là những con mắt GATO của mấy thằng và mấy "ông" khác đang dành cho tôi... nhỏ Vi dễ thương đến vậy cơ mà ==!...
-"Thui qua chờ xe buýt đi, Vi về trước..chìu nay nhớ đến đúng giờ đó...đến trể là biết tay nghe chưa.."--mặt gầm gầm căn dặn tôi đủ điều..
-"Lo cho mình ko lo...uhm thui về đi, về cẩn thận nhaz...chìu gặp.."---cười cười nhìn em...định vẫy tay chào mà thôi...ngại wa'''.....phía sau là biết bao nhiêu cặp mắt đang nhìn..
Trong cái đám hổn độn ấy có cả những đứa bạn của tôi năm cấp 2, và tất nhiên là đám bạn thân với con N...xem tôi như "mọi rợ cà răng căng tai..."....
Thân hình nhỏ nhắn với mái tóc bồng bềnh tung bay trong nắng và gió...chiếc nón hồng vành nhỏ được dịp nhấp nhô khi em cố gắng vươn mình đạp lên cầu Trần Hưng Đạo.
Rồi em cũng khuất xa dần...tôi quay người lại rồi tiến về phía trạm xe buýt...đi xuyên qua bao ánh mắt dò xét của tụi dị nghị..."Thằng này đang chơi đểu...mới bị đá xong đi kua người khác để quên con kia...Đúng Chó..."...
Kệ mẹ cái bọn rãnh hơi ấy..."làm như bố giống chúng mày lắm à..."... Đi thẳng người lên..nhìn thẳng vào mặt đứa nào đang nhìn mình... Bước qua cái đám người "nhố nhăng" ấy thì...
"bộp"...Thằng nào đặt tay lên trên vai tôi...kéo cổ áo tôi lại...
Tôi đánh mặt một cái ra sau thật mạnh...kèm theo một cái quơ tay để đẩy cái tay nó ra...
Là thằng Lĩnh..(thằng này nó học lớp chuyên Hóa, chung lớp với con N...đầu năm nó cũng thích con N...cũng tán con N nên tôi cũng có hơi nc với nó... Và nó cũng là bạn cũ cấp 2 của thằng Tuấn..)...Nó đưa 2 con mắt bặm trợn ẩn sau đôi "đít chai" nhìn tôi... Người thì to khệ nệ...tóc thì xoăn tít...
-"Gì mày..!"---tôi hất tay nó ra giọng khó chịu...
-"Chà..cua gái nhanh zữ hen..?"--nó cười cười mặt "láo cá"...
-"Sao..có chuyện gì...?"---tôi cũng nghiêm mặt lại nói chuyện với nó..
-"Đâu có gì đâu..tao thấy mày cua gái nhanh quá nên qua đây hỏi han cách thức xíu thôi.."
Nó nhìn tôi với cái ánh mắt dò xét...và nụ cười khinh bỉ...
-"Xùy...tránh ra cho tao wa đón xe buýt..xàm xàm trưa nắng hả mày..?"--tôi trừng mắt nhìn nó...
Nó cũng chẳng ngán gì tôi...cười lại rồi "tát" vào tai vôi vài câu nói:
-"Làm gì nóng thế...tao nghe nói mày cua con nhỏ vi để thay thế..rồi quên con N phải không?"---cười "mất dạy"...
Lần này là tôi tức thật sự...
-"Biến.."---tôi trừng mắt nhìn nó xong bước đi..đi ngang wa người nó..huých vai nó một cái...
Nó cũng chẳng thèm níu lại làm gì...cứ để tôi đi vì đơn giản là nó đã thực hiện được mục đích của nó rồi..."Sỉ nhục tôi..."...
Bước thật nhanh đến cái bục ngồi đợi xe buýt dưới gốc đa thân quen...đặt cặp lên đó xong quay lưng nhìn lại hướng của thằng Lĩnh..thì...
-"Đệt mẹ..."....
CHAP 42:
Tôi bất ngờ tuôn ra những dòng chữi tục khi nhìn thấy thằng Lĩnh với con N đang xì xầm rồi nhìn về hướng của tôi...
-"cái quái zì thế này nhỉ...! thích con N xong giờ thành osin cho nó luôn à...hay là cái vai vế gì mới nữa đây... còn con N kia..chia tay r thì sao phải to nhỏ này nọ nữa chứ nhỉ...".
Lòng tôi tức từng cơn..và cũng tò mò không biết tụi này đang làm cái trò mèo zì nữa đây... Tôi tức là tức chúng nó ở cái điểm.."mày cua con Vi để quên con N phải không?.."...
"Ơ đếch mẹ bọn nó biết gì về em mà nhận xét như vậy..còn con N kia thì là cái gì mà tôi phải mượn hình bóng khác mà quên nó... Mẹ mấy đứa rỗi hơi...ăn ở không lo chuyện bao đồng.."
"Xì" một cái thật mạnh cho mọi bực dọc dần tan biết...Rồi tiếp tục đứng đợi xe buýt...mặc kệ cho bọn kia nói gì...
Rồi chuyến xe buýt màu hồng cũng đã cập bến..tôi nhanh chân phi lên xe nhằm "dành ghế"... Nói là dành ghế cho nó vui...bởi vì khi mà tập trung đông đen mấy thằng con trai đứng đây nè...thằng nào dành dc ghế thì thằng đó cười...nhưng khi thấy phụ nữ..người già và trẻ em thì phải nhường thôi.....
Rồi xe cũng từ từ lăn bánh...tôi đứng tựa lưng vào cây cột chỗ cửa ra vào...cho một tay vào túi...một tay vịnh tay cầm phía trên đầu...cảm nhận từng cơn gió lùa vào..xóa tan đi không gian nóng nực kèm theo cái mùi..."nhạy cảm"..phát ra từ những thằng "hoạt động mạnh.."...trong cái nắng gay gắt này..
Xe đến trạm "bưu điện phú long"..tôi và anh Lĩnh bước xuống xe đi bộ về nhà cô 6.. đi được một đoạn thì thấy ba tôi đang đứng chờ..Thế là ghé vào mua bị sữa đậu xanh xong leo lên xe ba chở về...
Một buỗi trưa nắng nóng oi ã...tôi ở nhà chỉ xỏ cái quần "tà lỏn"...rồi nhong nhong vậy thôi..!.. Ăn vội vài chén cơm xong bay vào giường ngủ...lòng không nguôi nôn nao..chiều nay lại được gặp em..được gặp em ngoài giờ học..không biết em như thế nào ta ...
Rồi tôi cũng bước vào giấc ngủ...một giấc ngủ ngon lành..trong từng cơn gió mát...
Như một phản xạ...tôi giật mình tỉnh dậy..nhìn đồng hồ thì thấy đã 1h30 rồi ..Dụi mắt..định lại tinh thần sau những cơn ngáp ngắn..ngáp dài.. Tôi mân mê mò dậy..vác khăn ra nhà sau đánh răng..rữa mặt...
Một hồi sau thì tôi bước và nhà..đánh thức ba dậy để chở xuống trường..
-Ba..ba...!--tôi khỏ nhẹ lên chân ba...
Cũng đã thống nhất lúc trưa là chìu nay ba sẽ chở tôi đi...tối đến thì tôi đi xe buýt về...
Ba lồm cồm ngồi dậy đi ra nhà sau...tôi thì len lẻn vào phòng..lục lọi đồ đạc...! Tìm một hồi thì chẳng tìm ra bộ nào ưng ý..thôi thì tôi mặc đại bộ đồ đi học lúc sáng cho lẹ...quần tây xanh lá...áo sơ mi tay dài...!.
Rồi mọi thủ tục đã xong...tranh thủ ba đang thay đồ..tôi chạy ra chỗ dàn máy karaoke trong phòng khách..tìm đĩa nhạc beat cho lớp tôi..!
Mọi chuyện đã xong xuôi..tôi bỏ đĩa vào cặp..chạy ù ra nhà trước...mang đại đôi dép...rồi leo lên xe..Bắt đầu con đường đầy nắng và gió.."đến trường"..
"Kịch"...Xe dừng lại...tôi từ từ bước xuống...
-"Thôi ba về đi...để con ở đây được rồi..."
-"Uhm..ba biết rồi...vào đi...tiền nè..."---ba tôi đưa tôi 20k..
Rồi thì ba cũng quay xe ra về...tôi bước thật chậm vào cái vỉa hè trước cổng trường..nhìn từng người qua lại...lần lượt dắt xe vào trường..chuẩn bị cho tiết học thể dục của mình...
Tôi sực nhớ ra...:
-"À...hình như thứ 6 này mình cũng đi học thể dục thì phải... Mà nhảy aerobic à....."..Haiz...tôi thường có tâm trạng tự kỉ vậy lắm...
Nhìn quanh chẳng thấy bóng dáng đứa nào lớp mình hết trơn...thôi thì ngồi xuống bên thành trường..đợi tụi nó đến vậy...
Lôi cái "mặt" đồng hồ trong cặp ra xem giờ....."Ôi mẹ ơi...mới 2h...phải đợi thêm 30p hơn nữa tụi nó mới tập trung đầy đủ....dậy chi cho sớm không biết nữa..."--tôi than thở...
Đưa mắt nhìn xung quanh..hít thở liên hồi đón từng cơn gió nhẹ..Gió sông..gió biển...gió của những ngày tháng êm đềm..!..Buổi trưa nóng nực..nhưng sao ngồi dưới bóng gốc cây sầu to vậy.. đón từng cơn gió mát..lòng tôi lại chợt xôn xao..hớn hở và hồi hộp vô cùng..
Đó chính là cảm giác bình yên đấy, hỏi trên thế gian..mấy khi lại có cái cảm giác bình yên đến mê hoặc này...giờ đây tôi muốn tìm lại cái khoảnh khắc ấy..nhưng khó mà được..! Nó chỉ hiện diện khi tôi đang "chuẩn bị" được gặp em...trong những lúc im lặng như vậy...
Đang ngồi vẫn vơ một hồi thì bất chợt nhìn về phía cầu Trần Hưng Đạo...
-"Ý.."--tôi chợt thốt lên khi thấy bóng dáng nhỏ nhắn của ai đang cố leo dốc...
Mở to mắt ra đính chính và định hình một hồi..."rồi..đúng là em rồi....."... Tôi mừng rỡ khi nhìn thấy em...
"Cô bé của lòng anh..."
...
Tôi xách cặp đứng zậy...chạy vội sang vỉa hè phía bên kia cổng trường...Bên đó có mái tôn..đứng mát hơn ở bên này..Mục đích là tìm chỗ cho em nghĩ mệt...
-"hú...hú..."---tôi đứng vẫy vẫy tay em...
Em cười rồi đạp một mạch tới chỗ tôi đứng.. Dáng em tiến lại gần.... ...Giờ tôi mới nhìn rõ em..hôm nay em kẹp tóc mái ngược lên trên..lộ hết ra cả khuôn mặt trắng hồng...đôi môi mũm mĩm ...
Diện trên người em là chiếc áo thun trắng..cổ tròn..bên ngoài thì khoác một cái áo khoác màu hồng (áo khoác này không có tay..nó dạng như chiếc áo thun ba lỗ mà các thím hay mặc ở nhà ấy --- Hix hix...thật sự là không biết cái áo đó gọi là áo gì...ví nó như áo ba lỗ thì thật đúng là "châm bím" cái áo của em --
Anh xin lỗi .. nếu em vô tình đọc được
..)...Chiếc quần lửng màu đen..hơi bó chặt người..
Nhìn gần..em hiện lên trong mắt tôi là một cô bé xinh xăn..ngọt ngào nhưng lại không kém phần năng động và nhí nhố ...
"Ketttttttttttttttt.........."---em thắng một cái thật mạnh ... một tay vịn trên cái cột trước mặt tôi...
Chợt giật mình......
-"Nè..chạy gì mà ghê vậy nhỏ kia....."--tôi lườm lườm nhìn em..
-"hihi.."---em đang tít mắt cười ...em cứ như vậy thì làm sao mà biểu sao anh không
"Yêu em đến chết đi được "
Em ngồi trên xe..một tay chống vào cái cột..một tay kia thì vịn cổ lái...chân thì trả bàn đạp ngc về sau liên tục..làm cho tiếng dây xên kêu "cót..cót..cót.." phá vỡ không gian im lặng một cách liên tục...
-"ủa sao đến sớm zị...ai zặn là đến 2h30 lận mà ta....."--tôi nhìn em mắt hi hí lại tỏ vẻ đang "dò xét.."
-"thì ai biết đâu her..ngủ zậy giờ nào lên giờ đó..hehe.."---em cười cười nhìn tôi...mặt thì hí hửng...
-"giỏi quá...nói gì cũng nói được hết trơn á her...=.="
-"Hay quá...bắt chước ai ih her..."--em bĩu môi...
-"Ơ her...có ai làm gì đâu mà bắt chước ih her.."---tôi cười nhìn em với ánh mắt ấm ấp..
Hai đứa đứng nói chuyện một hồi thì tụi kia cũng tập trung đầy đủ...nhóm nhảy và nhóm hát... Thế là chúng tôi bắt đầu bàn luận về nơi tập...
Bỗng...
"phốc.."--- Tôi leo lên yên sau xe em ngồi
CHAP 43:
Thấy thế..em giật mình nhảy xuống xe..nhìn tôi với vẻ mặt dò xét...
-"Êu...làm gì đó...
.."----------
.....
Tôi cũng bất ngờ..giật mình trước ánh nhìn của em..
-"Hơ..thì hok có chỗ ngồi..đứng nãy giờ cũng cả tiếng mỏi chân gần chết...ngồi xíu cũng không cho hả...
.."--tôi cười mỉm chi vì quê..sau đó là một tràng "chống chế" từ tôi..
-"Giỏi quá..."--em lườm lườm...
Mấy đứa kia thấy thế thì liền có một tràng cười vật vã...
-"Ê Vi..coi chừng thằng H đó... nó dê lắm.."---thằng Hùng Anh vừa cười vừa nói...
-"Dê cái đầu mày..."
Tôi nhìn nó lườm lườm mắt xong lại nhìn sang em ...
-"Hơ...H có làm gì đâu her.."---
tôi bỗng giật mình khi nhìn thấy em đang "chăm chú" vào mặt tôi...
"Thôi thôi..tui mệt mỏi với 2 vợ chồng nhà bây quá...
.."---con Hòa lên tiếng..
Nghe xong câu đó tôi lại cảm thấy sướng rơn cả người..."vợ chồng"..."Ôi chu choa..! có người gọi 2 đứa mình là vợ chồng kìa em.."---tôi thầm nghĩ trong cơn tự kĩ...Heheheheheheheh....
Tôi cười mỉm mỉm như một thằng tự kĩ chính hiệu...
... nhìn nhìn sang em..cũng thấy đâu đó là một thoáng gò má hơi cong lên ..má của em hơi nhăn lại.. Chắc là em cũng đang thầm cười và sung sướng như tôi
...
"thôi được rồi..giờ tập trung bàn vào vấn đề chỗ tập nè..đứng đây tám chuyện quài...
.."--nhỏ Như lên tiếng..
Nhỏ Như này là "bí thư" của lớp..người nhỏ con...em Vi thì tròn trịa hơn xíu..
..nói câu nào là dõng dạc câu đó...buộc mọi người phải chú ý vào nhỏ...
Tôi giật mình quay sang...
-"H nghĩ là tập nhảy thì nên đến nhà ai đó có sân rộng..lại có máy mở nhạc để tập nữa..."--tôi đưa ra ý kiến...
-"Uhm..thì tất nhiên phải vậy rồi..nhưng mà không biết có nhà bạn nào có sân rộng và có máy catset hok?"---nhỏ Như nhìn xung quanh...
Mọi người đang bàn tán một hồi thì thằng Tùng lên tiếng...
-Như..sang nhà tui được hông?..nhà tui cũng có sân..nhưng mà không biết rộng không..nhưng mà có máy hát á...!--thằng Tùng chân thành mời cả nhóm về nhà nó tập... (thằng này năm cấp 2 học sát lớp...mang tiếng ít hòa đồng và con nít..! Giờ chắc là nghe nhiều lời rèm pha quá nên cũng thay đỗi nhiều lắm rồi..!"
-"Sao H..?"---con Như nó quay sang nhìn tôi hỏi..
-"Giờ sao Vi.."---tôi lại quay sang nhìn em..mặt cười...
Em giật mình cười một cái với vẻ mặt trốn tránh và không ý kiến..
-"Hơ ... cái ông này..tui có biết gì đâu..giỏi wa'..."
-"cái con khùng này...muốn gì cứ nói đi chớ.."---con Như nói...----em và nhỏ Như này hình như cũng từng biết nhau nên nói chuyện tự nhiên lắm... với lại em dễ chiếm được tình cảm của người khác từ cái nhìn đầu tiên lắm...
...
-"hơ..tao có biết zì đâu mà nói mạy.."---em cười nhưng mặt em cứ nhăn nhó..>"<...
Con Như lặng người một hồi để suy nghĩ...rồi...
-"này mấy bạn..giờ mình không còn chỗ nào khác ngoại trừ nhà bạn Tùng. Trong lúc khó khăn thì thôi cứ tập trung ở nhà bạn Tùng tập trước đi rồi tính...
.."---con Như phát biểu...
Tụi nó xì xầm một hồi rồi cũng đồng ý...tụi tôi lên xe chuẩn bị đến nhà thằng Tùng...
Tôi vội nhón người...bỏ chân qua yên xe em..rồi ngồi thẳng lên..
-"Lên nào cô nương..."---tôi ngoái đầu lại nhìn em đang đứng vòng tay ở phía sau.. mặt xụ một đống..nhìn yêu ghê
...
-"ơ hơ..xe tui mà...tự nhiên ghê hơ.."--em lại càm ràm...
-"Thì không có xe mà..thui cho đi ké đi haz..
"---tôi nài nỉ...
Rồi em cũng leo lên xe..người vùng vằng...Tôi cười một cái rùi đẩy chân cho xe chạy...
...
Tôi đạp từ từ...chậm rãi phía sau đám tụi kia.. chẳng wa là...muốn có khoảng thời gian riêng tư chút với em mà thôi
-"Lẹ đi cái ông kia...con trai zì mà đạp xe chậm rì vậy hả..."---em la choi chói...tay thì thúc vào eo tôi...thùm thụp >"<
-"từ từ đã mà...chân đang đau sao đạp...chạy từ từ cho nó mát...trời nắng nóng như điên mà chạy nhanh chi her.."---tôi nhăn trong hạnh phúc...
-"hơ...trời nắng mới đạp nhanh cho mát...có ai mà trời nắng mà đi dang nắng cho nó mát như ông này không hông biết nữa..."--em nói một mình...
-"Uhm..biết rồi..ngồi yên đó...đạp nhanh đây..."----tôi gằn giọng..
-"hơ...nãy giờ có ai loi nhoi hok vậy her..."--- vậy cũng ráng bắt bẻ cho được...
Tôi ra sức đạp nhanh vượt qua mặt tụi kia..."yahooooooooooo.........." tôi hú lên....nhìn vào tụi thằng Bách cười một cách sỉ nhục..."é hé hé..."...
-"Con cờ hó kia bố láo kìa anh em...giờ sao giờ sao..."---thằng Bách vênh mặt lên nói...
-"Móa...chở gái đi mà sung gớm chưa...súc nó anh em..."---thằng Tuấn lên tiếng...
Tôi ngoái đầu lại sau thì thấy tụi nó đang hùng hổ lao xe lên...
-"Ê..biết nhà thằng Tùng ở đâu hok?.."--tôi hỏi em..
-"Hok biết..."--em cũng tròn mắt nhìn tôi lại...
-"Hơ..."
Tôi chợt thằng cái két...kệ cho tụi kia qua mặt...
-"Hơ..gì ik..."---em hỏi vọng tới từ phía sau lưng...
-"hơ...thì ko biết nhà thì phải để cho tụi nó đi trước chỉ đường chứ sao.."
-"Thì đạp chậm chậm lại được rồi...đua nữa đi...giỏi quá "---em lại cằn nhằn..
-"Hơ..mới kêu đạp nhanh..giờ kêu đạp chậm..giỏi quá.."---tôi cằn nhằn...
-"Hơ...có ai đi đạp nhanh mà như đua như vậy hok hả.."---em nói trúng điểm sai của tôi...
-"Hehe..."---tôi cười xuề xòa rồi nâng chân đạp chậm chậm bám theo tụi bạn
Tôi và em vu vơ một hồi trên con đường Trần Hưng Đạo đầy nắng và gió...tràn ngập những tiếng cười..tiếng nói râm ran của tụi bạn...! Tiếng xe cũng ồn ào không kém...nhưng đâu đó quanh tôi..chỉ tồn tại tiếng cười...và rõ nhất là "nụ cười của em"...
...
CHAP 44:
Một hồi thì cũng tới nhà của thằng Tùng...căn nhà nhỏ nằm bên đường Trần Hưng Đạo...kế bên là quán bánh tráng mắm ruốt ngã ba tam biên mà tôi thường hay ăn
...! Bắt gặp cái nhà này hoài mà đâu có ngỡ rằng đây là nhà thằng bạn tôi
...
Em bước xuống xe...chạy tới nói chuyện gì đó với tụi con Như... Tôi cũng nhảy xuống...chống tó xe..đứng tần ngần wan sát ngôi nhà...!.. Căn nhà khá nhỏ..có một cánh cửa sắt để bước vào...
-"Ơ...cái sân đâu...không lẽ vào nhà tập...mà nhà này làm sao chứa hết 20 con voi và 2 con kiến thế này
.."---tôi thất vọng.. Nhưng mà thôi kệ..có chỗ tập là tốt rồi...với lại thì thằng Tùng nó cũng có ý muốn giúp...tôi cũng chẳng phàn nàn gì..
Bước vào nhà..quả thật thì cũng như dự đoán trước của tôi..có một cái sàn nhỏ..khoảng trống của phòng khách...nhưng mà để chiếc xe lead là muốn hết cả 1/3 cái phòng rùi à... Thôi kệ...
-"Rồi...mấy bạn tập trung để cặp ở góc phòng đi...rồi mình tập lại mấy động tác nhảy...còn đội hát thì ra đây mình bàn tí..."---con Như nói...
-"Uhm..vậy đi...mấy người tập lại động tác tuần trước mình tập đi..để tui vô mở nhạc cho wen nhịp đếm luôn nè..."---tôi vừa nói vừa moi moi cái cặp...
Lôi ra cuốn đĩa...tôi đi vào nhà sau tìm máy cassette...
Hí hoái tìm một lát thì thằng Tùng chạy ra...
-"H..để tui mở cho..."---nó vừa nói vừa lục lục phía sau cầu thang..lôi ra một chiếc máy cassette nhỏ...
-"Uhm..được rồi..để tui mở cho cũng được..."---tôi cầm lấy cái máy đặt lên cái bục gần đó...
Thổi thỗi mặt đĩa xong cho vào máy...Nhạc bắt bầu được phát lên..."Èn..enn....Bùm ...xịch..xịch...".. Thế là tôi mới chạy ra giữa sàn nhà...
-"Nè...chú ý nghe nhạc nè..H nhảy lại một lần cho xem nè...."
Tiếng nhạc mỗi lúc một dồn lên... khi mà nó bắt đầu nhả ra thì tôi nói...
-"đây..chú ý khúc này...khi mà nhạc nhả ra thì mình vào bài luôn..."---tôi vừa nói vừa nhảy...cứ thế cho đến khi hết bài...
"Bộp...bộp..bộp..."---một tràng pháo tay dành cho tôi khi tôi kết thúc bài biểu diễn ở động tác ke vai...
"Công nhận thằng H nhảy hay thiệt, nhẹ thiệt ha Vi haz.."--con Như nhìn sang em nói...mặt hớn hở...
Tôi chống tay đứng dậy...phủi phủi người thì tôi liếc mắt nhìn sang em...
-"hừm..."---em thở dài một cái rùi nhếch môi cười với tôi xong quay wa bàn chuyện tiếp với nhỏm nhạc...như ý muốn nói.."hứ..nhảy zì mà xấu quắc...
.."
Tôi cũng cười nhưng ra vẽ không hài lòng lắm...
-"Đệt bà cái con cờ hó nào mà múa lữa ở nhà thằng Tùng vậy...nó đâu rồi..."---thằng Bách nó ám chỉ tôi...còn giả bộ quay qua quay lại tìm nữa...
-"Đúng rồi...thằng nào nhảy như mọi rợ vậy trời.."---thằng Tuấn bù vô...
Thế là tụi kia có được một tràng cười rộn rã...
-"nè nè mấy con cờ hó...im lặng mà tập đi nhé..không là cậu cho lên mây bây giờ..."---tôi trừng mắt nhìn nó...
-"Ó...ó..."---thằng Bách nó la like a "trẩu trer"... nhưng rồi cũng chịu vào tập...
Thế là tôi chạy vào nhà sau...xách cái máy cassette lên luôn...ngồi đó bấm đi tua lại cho tụi nó tập...
-"1..2..3...1.2..3...1..2...3..."--- tôi đang ngồi đếm nhịp...mắt thì ngó đao đảo xung quanh...
-"Hey...Vi...nhỏ kia..ê...sao ko tập đi..ngồi đó nhìn cái zì đó
"---tôi ngồi chỗ cái lối ra vào từ nhà trước ra nhà sau...hét lên...khi thấy e đang ngồi nhìn ngó mấy đứa khác mà miệng thì cười mỉm chi...
-"Giỏi wa'.."---em đứng dậy...mặt phụng phịu...nhăn nhó..tay phủi phủi đít quần rồi tiến về hướng tôi...
Em đứng trước mặt tôi...nhìn xuống...còn tôi thì ngước mặt lên...!..Ko nhìn cũng biết là 3 thằng cờ hó kia đang ko lo tập mà đang soi mói chuyện đời nè...
-"hí hí hí...xì xầm...xì xầm...hí hí hí...hố hố hố.."---âm thanh man rợ đang phát ra từ bọn nó...
Em nhìn tôi chằm chằm...
-"Nhảy sao đây...đã nói là nhảy ko được mà..."---em đang giương đôi mắt tha thiết cầu khẩn nhìn tôi...
-"Hehe..thì nhảy như hôm bữa đi...đếm nhịp cho mà tập nè...có H đây mà lo gì her..."---nhìn em cười với ánh mắt trìu mến
"Đừng lo, a đang ở đây mà..!"
-"Giỏi quá...có ông tui mới không yên tâm á..."---em lè lưỡi...mặt nhăn lại một cách "phụng phịu...nũng nịu.."
-"Hờ...thui nhảy đi chị hai..."---tôi cười trừ...
"Cụp.."---tôi ấn nút play để phát nhạc...
Nhạc tuôn ra mỗi lúc một lớn dần...
-"Chú ý...vô nè....VÔ...1..2...3....1...2..3.....1..2.3......1.....2....3....1..2..3..."-- tôi đếm nhịp cho em tập nhưng mà cả nhóm đều tập theo...
Một hồi sau thì tôi không đếm nữa...chỉ im lặng quan sát em nhảy rồi cười mà thôi..
...
Đột nhiên dậm chân "bịch bịch" 2 tay đánh lên đánh xuống..đứng nhìn tôi với ánh mắt tha thiết cực độ...miệng mếu máo...
-"Giỏi wa'..không nhảy được mà bắt nhảy là sao vậy her...không nhảy nữa đâu.."---em lại nũng nịu...nhìn tôi...
Em giật mình một thoáng khi em dậm chân...rồi lại nở một nụ cười "từ bi" yêu kiều biết bao nhiêu...hướng về phía em...
-"Hehe..thui mà...tới đây.."---tôi cười nhìn em...người nhích sang một xíu...chừa một slot ngồi nữa ngay chỗ cửa...
Tôi vỗ tay thụi thụi tới cái nền gạch ấy...
Em từ từ bước tới gần rồi ngồi "phịch" xuống...
Tôi từ từ đưa mắt nhìn sang phía em... Chợt... Em tém tóc về một phía..đập vào mắt tôi à đôi môi mũm mĩm ấy...cái má trắng hồng bụ bẫm..còn chiếc gáy thì trắng mịn..đâu đó lấm tấm chút mồ hôi do em vật vã với những điệu nhãy khó nuối này nãy giờ đây...nhìn vào thì tôi yêu vô cùng
...
Tim tôi lại được dịp đập liên hồi..lòng thì nôn nao la...hồi hộp...đến nghẹn cả lời...
-"Nè...nhìn cái gì á...!"--..em chợt đánh mặt sang phía tôi..lườm lườm mắt...tóc nằm bên vai kia thì được nhịp rũ xuống...quyến rũ vô cùng...
-"Hơ..ai nhìn cái gì đâu..thấy mới nhảy có tí mà đổ mồ hôi wa' chừng kìa..."---tôi cười với đôi mắt dò xét...
-"E hèm..có người ngồi không mà còn ướt áo kìa nhaz..."--- một nụ cười cực kì tinh ranh đập vào mắt tôi...
Giật mình nhìn xuống áo...rờ sau lưng áo..."Trời...nãy giờ nóng wa' mà không biết...mãi mê nhìn em wa' mà..."
...
-"Hơ..thì ngồi đây nóng wa' nên nó vậy á mà.."---tôi cười bù...
-"Xí..."---em lại tiếp tục đưa miếng khăn giấy ra sau gáy..lau lau...miệng thì cười mĩm chi...
Tập được một hồi sau thì bỗng...
-"Mọi người...cũng trể rồi...giờ mình wa kia ăn bánh tráng mắm ruốt..ngồi nói chuyện xíu rồi về haz..."---con Như lên tiếng.... hình như lúc đó là khoảng 4h30 hơn... tập mới có 2 tiếng mà đòi nghĩ rồi...
Nhưng mà làm gì làm, nói ăn hàng là tôi khoái lắm..."Đi liền"...!--- Tụi kia la choai choái khi biết sắp được ăn bánh tráng mắm ruốc...nhất là mấy ông thần và bà kẹ kia...
Tôi đưa mắt nhìn sang em cười...Em cũng chợt quay sang nhìn tôi..nở một nụ cười cực kì đằm thắm và dịu êm...
-"Đi Vi..."---tôi thúc tay em
-"Uhm..."
CHAP 45:
Tôi và em hòa lẫn vào đám đông kéo sang quán bánh tráng...cái quán có xíu mà nguyên một đám kéo qua...Tôi đi vào mà cũng ngại ra phết...ai cũng nhìn chúng tôi với ánh mắt bất ngờ và lạ lẫm....cứ như tụi tôi là thú quý hiếm không bằng....
Mỗi đứa tìm một góc mà ngồi...chứ không có không đủ không gian để nguyên đám tụi tôi ngồi chung được... Và tất nhiên là tôi đang lũi thũi theo em nhằm cướp cái không gian cạnh em đó.....
Rồi em ngồi xuống chung với nhóm hát...tôi chưa vội ngồi xuống...đứng đó ngó quanh quanh...giả bộ không tìm thấy chỗ ngồi...xem thữ em có động lòng mà kêu tôi ngồi gần em không..!..Bỗng..
-"ê cờ hó...còn chỗ này nè...sang đây ngồi với cậu.."---thằng Bách cùng mấy thằng bạn đang ngồi trong hốc quán "mời gọi" tôi tới...
-"Vãi...m nhét t vào chỗ đó rồi t ăn bằng niềm tin hả.."---cái chỗ gì mà không ra cái chỗ...bảo đảm tôi mà tới đó ngồi thì bị mấy thằng cờ hó đó giành ăn hết cho xem... Mà thật ra mục tiêu của tôi là ngồi cạnh em cơ mà
Rồi...
-"ê H...chỗ này còn nè...sang đây ngồi đỡ đi..!"-- con Như chỉ vào chỗ cạnh em..kêu tôi tới...
-"Uhm...thui ngồi đỡ.."--tôi hơi thất vọng thì đó ko phải là em gọi tôi...nhưng mà thôi kệ...ngồi gần được rồi...
Vừa kéo ghế ra ngồi xuống thì..."xoẹt.."..tôi bắt được ánh mắt của em đang quay sang lườm tôi...ý nói.."qua đây ngồi làm zì...
.."..
Thấy thế thì tôi cũng lườm lại cho bỏ ghét...người zì mà vô tâm zữ..." Hứ..ngồ i đâu kệ người ta
.."
Rồi 2 đứa tôi cũng cười cười nói nói với mấy đứa cùng bàn...xem như không có chuyện zì xảy ra với em hết...keke...
Bất chợt tôi quay về phía bàn của tụi "cờ hó" kia...
thằng Hùng Anh đang giơ ngón trỏ lên...tay kia thì vỗ đụi đụi vào bắp tay..."Phúc yu Phúc yu.."--- thằng Bách thì lẫm bẩm trong miệng "cờ hó...cờ hó...bỏ anh em nhé cờ hó...
"...còn thằng Tuấn thì ngồi người mỉm chi...chắc nó cũng hiểu được tình cảm của mình...hehe
Tôi le lưỡi ra cười like a d*g....
...nhướng lông mày lên "giật" cho tụi nó vài phát xong quay lại bàn..tiếp tục cười nói với mấy đứa trong bàn...
-"Giờ mấy bà định khi nào tập hát đây...rồi tập bài gì đây.."---thằng Huy ù nói..(ca sĩ chính của lớp..cũng là lớp phó học tập...người tròn trịa...đôi kính tròn tròn...nhìn nó hao hao giống đô rê mon
..)
-"Mấy người tính sao đó tính đi, tui hok biết đâu...mệt quá.."---con Như nhăn nhó...
Giờ tôi mới để ý...trong cái bàn này toàn là "quan chức" của lớp...còn thằng lớp trưởng "Bách cờ hó" thì bị đầy đọa sang bên kia rồi...
...
-"Giờ tính ngày tập trung, nơi tập trung trước đi rùi tính sau..."---em nói...
-"À, hay là ngày mai mình wa nhà cô...có gì bàn với cô rùi tập luôn...tập hát dễ hơn tập nhảy mà..."---thằng Huy đưa ý kiến...
-"Uhm...vậy cũng được áh.."-- em mừng rỡ khi đã chọn ra ý kiến riêng của mình..
Con Như thì nó cũng chấp nhận được ý kiến vậy...nó gật gù...
Tôi thì ngồi im re...cầm cây tăm gõ gõ xuống bàn...đầu gật gù...lâu lâu thì nhìn tụi nó cười cười..ra vẻ đồng tình với tụi nó... Tôi cũng góp phần vào ban quản lí văn nghệ lớp chứ bộ..
...
-"Nhìn ổng ka'...như cái thứ bịnh quạng zì đâu.."---tôi giật mình...tròn mắt nhìn lên...
..con Như đang nhìn tôi phán khi thấy tôi cứ gật gật liên tục...
-"Hơ...
"---tôi cười trừ...
Rồi bánh tráng cũng đem ra...nem nướng chả nướng đủ thứ...
...nhìn là thấy mê liền...miếng nem thơm lừng, nóng hổi..có vài chất keo keo bám bên ngoài...cắn một miếng là rúng động tâm hồn
...
-"chóp..chép..chóp nhép.."---tôi găm một cục nem..cho ngay vào miệng...thả hồn theo hương "nem"...
Em thì đang ngồi ăn từ tốn..tôi thì ngồi ăn "mãnh liệt"
...
"rầm rầm...rầm..." cái tiếng quái zì đang phát ra thế nhỉ...
Tôi bèn quay đầu về phía hướng phát ra âm thanh...Ôi hỡi...! mấy ông thần nước mặn đang giành nhau đồ ăn... Tôi đoán đâu có sai...dù tụi này ko thèm ăn uống gì những cũng giành cho nó "sôi động" không khí vậy đó mà...
-"Nè..."---tôi cầm cuốn bánh tráng đưa sang cho em...
-"Hử..."---em tròn mắt nhìn tôi...trong miệng vẫn còn ngậm cục chả
cái má phùng lên dễ ghét wa'...
-"Ăn đi nè...nhường đó"---tôi cười cười đưa cho em...
-"Thôi....ăn đi...bày đặt nhường đồ..kiềm chế lắm hả..dối lòng không...ăn đi...không ăn đâu.."---em nhìn tôi cười cười...mắt thì dò xét lia lịa
-"Hè hè...hok ăn thôi à...!"---toi vừa nói xong là cho vào miệng...nhai ngấu nghiến...hehe...
Rồi những tiếng cười...nhưng tiếng nói chuyện..tiếp nhóp nhép của những cái miệng "háu ăn"...tràn ngập xung quanh tôi..! Tôi cũng cười...rồi ăn..rồi cũng nói chuyện...nói chung là "mâm" nào cũng có mặt của tôi...
...
Cuối cùng cũng xong một buổi tụ tập ăn uống...
-"Cô ơi tính tiền cho con..."---con Như nói vọng ra ngoài...
Loay hoay một hồi thì có hóa đơn tính tiền vào tay nhỏ Như... đọc đọc....rùi ngước lên đếm số người có trong tiệm...
-"Rồi...mỗi người 25k..."---con Như nói...
Tôi thò tay vào túi, moi tiền ra...tranh thủ quay wa nhìn em cái...
-"Cất tiền đi...để H trả cho nè...có tiền nè..!"---tôi nói...
-"Dẹp đi..ai ăn nấy trả.."---mặt em nhăn nhó...
Tôi chỉ biết im lặng rùi đưa tiền cho con Như thôi...chứ còn biết làm gì hơn..Em là vậy đó..! Sòng phẳng..cái nào ra cái đó...
..
Con Như đếm tiền xong thì đem ra đưa cho cô chủ quán...cả đám túa ra ngoài uống nước xong rồi dắt xe đạp đi về... Và tất nhiên là...tôi lại lẽo đẽo theo sau em...
-"Giờ đi đâu vậy Vi..."--tôi làm mặt thảm đến hỏi em...
-"Giờ chắc đi về á...lát nữa đi học nữa mà...giờ ông đi đâu.."---em nhìn tôi hỏi...
Tôi nhìn quanh..ậm ừ vài dòng suy nghĩ…
-“Hix..H cũng hok biết nữa á…hay Vi cho H đi ké nhaz…rùi lát nữa H về sau..”---tôi nhìn em cười..mặt nài nỉ…
-“Nữa á nhaz…nữa á nhaz…định dụ tui nữa hả…còn lâu..”---em nghiêm nghị…mặt trừng trừng nhìn tôi…
-“Thôi mà…giờ H chưa về dc mà..đâu biết làm gì đâu..còn cả 1 tiếng hơn nữa lận..”---mặt thảm ghê…
-“Chứ giờ sao đây..lát tui phải đi học nữa…”---cơ mặt vẫn chưa giản ra tí nào….
-“Hix…cho H đi ké Vi xíu..lát nữa H về..rùi Vi đi học..được hok?”---tôi cười với khuôn mặt thảm cực độ… tại đang đi năn nỉ em đó mà…hehe…
-“Giỏi quá…vậy cũng được…”
-“Hehe…thanks nhaz…mà Vi có đem sách vở theo học hok á..”---tôi quan tâm em với khuôn mặt mừng rỡ…
-“May cho ông là hồi trưa tui có đem theo á biết chưa..”—em lườm lườm…
Cảm giác như là thần may mắn đang mỉm cười với tôi…miệng tôi cười toe toe không ngớt… cơ mặt giản hết khả năng…
-"Hehe...giờ vậy mình đi haz...mà đi đâu giờ..."---tôi hỏi em..mặt ngơ ngác...
-"Sax...thì ông nói đi dạo mát...sao hỏi tui nữa.."
-"À...hehe.."...--cười hí hửng
Tôi leo lên yên xe ngồi...rồi...bắt đầu...*đạp*...trong nụ cười hạnh phúc
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top