1.

lee minho yêu cuộc sống hiện tại của mình. một nhân viên văn phòng mới ra trường hai năm nhưng đã có thu nhập cao đủ để nuôi sống cả gia đình nhỏ dù anh chỉ sống với lũ mèo. điều đó cũng có nghĩa là sau khi tan làm vào ngày thứ sáu anh có thể tự do đi đến một quán bar bất kì và về nhà vào lúc hai ba giờ sáng. hoặc đôi khi anh cũng không về nhà, chỉ ghé tạm một khách sạn nào đó và qua đêm với một người lạ mặt.

hôm nay cũng vậy, minho đang ngồi nhâm nhi ly rượu và trò chuyện đôi ba câu với cậu bartender trước mặt. trong người anh đã có chút men say khiến vài câu tán tỉnh vô thức được bật ra. nhưng vì minho cảm thấy việc tìm một điểm đến mới khi anh đã quen chỗ cũ khá phiền phức nên cậu ấy cũng dần quen với sự xuất hiện đều đặn của anh. vậy nên cậu chỉ cười trừ mà không đáp lại. một số cô gái, hay đôi khi là một vài chàng trai có vẻ ngoài thu hút thi thoảng cũng bắt chuyện với minho, nhưng đêm đó anh dường như chỉ muốn về nhà một mình với lũ mèo. có lẽ chúng cần nhiều hơn những buổi tối được quanh quẩn dưới chân của chủ nhân và âu yếm đến khi chìm vào giấc mộng. 

cho đến khi một chàng trai trẻ ngồi vào chiếc ghế ngay cạnh anh, nhẹ gọi một ly brave bull. chất giọng quen thuộc của người nọ ngay lập tức thu hút sự chú ý của minho. dường như anh đã nghe thấy nó ở đâu đó trước đây mà không tài nào nhớ nổi. nhưng ai mà thèm quan tâm chứ? anh vô thức quay sang nhìn cậu. gương mặt điển trai với đường nét mềm mại, mái tóc màu nâu sáng được vuốt dấu phẩy, áo sơ mi trắng không cài hai cúc trên để lộ một phần xương quai xanh và làn da trắng sứ là điểm khiến minho dừng lại đôi chút. cậu ta mặc một chiếc quần âu và đi giày bốt đen. anh ngước mắt lên nhìn lại góc nghiêng hoàn hảo của cậu, rồi giật mình đôi chút khi người kia cũng quay sang nhìn mình. nhưng minho đã không cắt ngang giao tiếp ánh mắt của cả hai mà tiếp tục nhìn sâu vào đôi mắt long lanh kia. và điều kì lạ là anh cũng không hề giấu diếm sự say đắm của mình trong đó.

nếu góc nghiêng của người nọ đẹp một cách hoàn hảo và có đôi phần quyến rũ, thì góc chính diện của cậu ấy lại khiến minho không thể rời mắt. không giống như người thường xuyên qua lại những nơi như thế này, đó là điều minho đã nghĩ về đối phương. vì khi nhìn chính diện, gương mặt của người nọ mang nhiều nét ngây thơ vô hại. ánh mắt tò mò của cậu khi ngước nhìn xung quanh cũng đã cho minho biết đây là lần đầu cậu đến đây. 

minho chớp mắt, tự cảm thấy ánh nhìn của mình quá lộ liễu còn người trước mặt đã bắt đầu mím môi bối rối, anh mở lời:

- lần đầu cậu tới đây hả? tôi trông cậu không quen mắt lắm. - minho nói đúng như những gì anh đã nghĩ.

- phải, lần đầu. - người kia trả lời ngắn gọn, đón lấy ly đồ uống màu cà phê từ người bartender. cách trả lời ấy khiến cho minho thấy bất ngờ xen lẫn chút khó chịu, nhưng anh đã bỏ qua và tiếp lời.

- có lẽ cậu sẽ quay lại đây thường xuyên sau khi uống ly brave bull đó. tôi muốn biết tên cậu vì đây là quán quen của tôi, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau đó.

người kia đặt ly đồ uống xuống sau khi nhấp một ngụm nhỏ, hơi nhếch mép nhẹ. minho cũng để ý thấy điều đó, nhưng anh lại bỏ qua, một lần nữa, dường như chỉ chờ đợi câu trả lời.

- kim seungmin.

- lee minho. và nhân tiện, tên cậu nghe đáng yêu lắm, rất dễ nghe.

- cảm ơn anh. 

seungmin hơi đỏ mặt, dù biết những lời minho nói chỉ là tán tỉnh nhưng phần nào đó trong cậu vẫn muốn tiếp tục trò chuyện với anh. sau khi dò hỏi vài câu, minho biết được kim seungmin nhỏ hơn mình hai tuổi, hiện đang là sinh viên năm cuối ở trường đại học mà trước đây anh từng theo học. có lẽ hai người từng gặp nhau trong khuôn viên trường mà anh không nhớ nên mới thấy chất giọng của cậu có chút quen thuộc. và khi nhìn kĩ hơn, minho cũng để ý nét mặt kia dường như đã được anh bắt gặp ở đâu đó. nhưng minho không nói cho cậu nghe những điều mình nghĩ, chỉ luôn miệng khen ngợi nhan sắc trời ban của seungmin. và, chuyện gì đến cũng sẽ đến.

lee minho biết được lý do kim seungmin đến quán bar này là vì cậu vừa mới trải qua một ngày không tuyệt vời cho lắm. seungmin bảo rằng có lẽ rượu sẽ khiến cho cậu cảm thấy tốt hơn. và tất nhiên, seungmin cũng muốn tìm đối tượng, cùng cậu quên hết mọi muộn phiền.

minho ồ lên, cảm thấy tự mãn với sức hút của vốn có khi mới trò chuyện vài câu mà người nọ đã có vẻ bị anh thuyết phục rồi bày tỏ ham muốn của bản thân mình. nhưng tất nhiên một phần tác dụng cũng thuộc về ly brave bull mang nặng nồng độ cồn kia nữa.

mặc dù mục đích của minho khi đến đây hôm nay không phải là tìm đối tượng, nhưng anh phải thừa nhận rằng cậu trai trước mặt rất đẹp, từ gương mặt cho đến dáng người. trùng hợp thay, cậu cũng muốn tìm cho mình một đối tượng nam nên minho hắng giọng rồi mạnh dạn rướn người thì thầm vào tai cậu.

- cậu có muốn ra ngoài với tôi không?

seungmin nghiêng đầu nhìn minho. dù biết rõ ý đồ của anh, nhưng gương mặt ngây thơ cùng đôi mắt trong veo và hai bên má mềm mại đó của cậu vẫn khiến minho đột nhiên cảm thấy như mình đang dụ dỗ trẻ con. kim seungmin bật cười, nụ cười mà minho cho là làm bừng sáng cả không gian tối đen của quán bar. anh nhìn chằm chằm vào niềng răng của cậu, thứ mà bây giờ anh mới để ý đến. dễ thương làm sao, ngây ngô làm sao. minho thật sự muốn nghe seungmin nói câu đồng ý, để anh có được một bạn hẹn xinh đẹp như cậu đêm nay.

- anh rất đẹp. 

seungmin bất ngờ nói một câu không liên quan, nhưng ý đồ của cậu thì đã quá rõ ràng. dường như chỉ chờ có thế, minho liền rút điện thoại ra thanh toán cho hai người rồi nắm tay kéo cậu ra ngoài.

- tôi biết một nơi này, hãy để tôi dẫn đường.

/

kim seungmin dẫn anh đến một nhà nghỉ gần quán bar đó rồi nhận lấy chìa khóa từ nhân viên quầy lễ tân, mọi thao tác đều rất thuần thục. hỏi ra mới biết cậu đã quen với chỗ này từ trước. minho cười khúc khích, thì ra cậu sinh viên năm cuối này cũng không phải dạng tầm thường.

hai người đã cùng nhau trải qua một đêm dài trong căn phòng ấy. xong việc, lee minho ôm cậu vào lòng, khẽ hôn lên mái tóc vốn được tạo kiểu gọn gàng nay lại trở nên bồng bềnh và bông xù ấy, rồi cùng chìm vào giấc ngủ. anh cực kì hài lòng với thành quả của mình cùng người bạn tình xinh đẹp đêm nay.

/

thói quen hay nói cách khác là nguyên tắc của minho đối với 419 của mình bao gồm ba điều: đủ tuổi, không liên lạc, và không có lần hai.

thứ nhất, lee minho không muốn mình vướng vào những nhóc vị thành niên mặt búng ra sữa dùng chứng minh thư giả bước vào quán bar, gọi bừa một loại rượu nào đó rồi đi xung quanh để tán tỉnh. điều này dễ hiểu. đơn giản vì nhân viên văn phòng với cuộc sống tuyệt vời hiện tại như lee minho không muốn bất ngờ bị đẩy vào tù và mất đi tất cả những gì mà mình đã gây dựng suốt hai mấy năm cuộc đời. nhưng thật may cho lee minho khi anh có thừa khả năng để nhận ra những nhóc con ấy.

thứ hai, không liên lạc. trong lúc tán tỉnh, minho có thể hỏi tên và hỏi tuổi của đối phương, hoặc đôi khi là một vài thông tin bên lề khác. tỉ dụ như về công việc, hay về lí do người kia đến quán bar. nhưng anh không bao giờ hỏi thông tin liên lạc của họ, cũng không bao giờ trao thông tin của mình cho đối phương. lee minho giải thích rằng điều này là vì anh không muốn biến người tình một đêm của mình thành bạn thân hay người yêu để mà cần liên lạc thường xuyên. anh chỉ muốn ngày cuối tuần của mình được vui vẻ sau một tuần điên cuồng lao vào công việc.

thứ ba, không có lần hai. điều này với điều thứ hai cũng khá tương tự nhau. đối với minho, việc qua lại đến lần hai với người lạ sẽ dẫn đến lần ba lần bốn và kết thúc bằng việc cả hai không dừng lại được. hoặc lãng mạn hơn là, trở thành người yêu của nhau. nhưng dù lee minho đây có qua lại với nhiều người và có những đêm tuyệt vời như thế nào, anh cũng không muốn biến đó thành điểm khởi đầu cho một mối tình.

vậy nên đúng sáu giờ sáng, lee minho tỉnh dậy. anh nhìn sang bên cạnh, chỉ để thấy một kim seungmin đang say giấc nồng. một tay của cậu vẫn vòng quanh thắt lưng minho. anh nhìn chằm chằm lên trần nhà rồi nhớ lại đêm qua. sau khi đã tỉnh táo hơn, minho khẽ gỡ tay seungmin ra khỏi người mình rồi ngồi dậy, cẩn thận mặc lại quần áo mà hai người đã vứt bừa bãi trên sàn hôm qua và rời đi trong im lặng.

lee minho đi bộ về căn hộ của mình. anh mở cửa và cười rộ khi được chào đón bởi soonie - một trong ba chú mèo mà anh đang nuôi. minho nhanh chóng vào bếp mở tủ, lấy đồ ăn cho mèo rồi ngồi xuống chơi đùa với chúng một lát. trước khi cơn buồn ngủ chiếm lấy toàn bộ tâm trí của minho, anh nhanh chóng đi tắm rửa sạch sẽ rồi trở về phòng đánh một thật giấc dài. ngày nghỉ mà.

/


02:57

7/7/2023




Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top