160
Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả
Dịch: Mặc Thủy
Chương 160
Hộp kim cương chết chóc
Một bàn tay nặng nề đặt lên tờ báo tiếng Anh, khiến cái bàn rung lên hai lần.
"Anh chàng này chắc chắn có vấn đề!" Tom nói với Hans một cách chắc chắn.
Hans liếc nhìn bức ảnh trên báo, tiếp tục lắng nghe ý kiến của đội viên của mình.
"Không ai có thể sống sót trong 24 giờ nếu bị chôn vùi trong trận tuyết lở."
"Anh ta thật may mắn, anh không thấy dòng chữ này sao? Phóng viên người Mỹ tên Davy này bị chôn vùi tại một thung lũng sông, nằm trên rìa quạt tác động hình thành bởi trận tuyết lở... Nói cách khác, trận lở tuyết và bùn đất lớn này chỉ càn quét đến đây là kết thúc. Anh ta chỉ vừa bị sượt qua thôi!"
"Điều đó là không thể, anh có biết một trận tuyết lở mạnh đến mức nào không? Có rất nhiều thứ đồ tạp nham trong tuyết, bao gồm nhưng không giới hạn ở đá, cây gãy, mảnh vỡ của những ngôi nhà sau khi thị trấn bị phá hủy, các thiết bị điện, v.v. Nếu tránh được tất cả thì sẽ may mắn đến mức nào? Nhìn xem, anh chàng tên Davy này đã phải đào bới suốt 24 giờ để tìm đường ra, vị trí này không hề nông phải không?" Tom một mình bác bỏ ý kiến của tất cả đồng đội trên bàn. Cậu ta cầm ly bia lên, nói một cách tự tin: "Ngoài ra, tại sao anh ta, một phóng viên người Mỹ, lại đến một thành phố nhỏ ở Peru? Anh ta nhất định là một thám tử, biết nơi đó có hiện tượng dị thường, muốn đi phỏng vấn nhưng lại gặp phải tà thần tỉnh giấc."
"Ha ha ha."
Lần này thì mọi người đều cười. Vì diễn biến của cốt truyện này quá sáo rỗng, nếu nhìn vào lịch sử của giáo phái bí mật sẽ thấy những người như vậy từng liên tục xuất hiện, chỉ thay đổi thân phận nghề nghiệp mà thôi. Nhà báo thế kỷ 20, thám tử thế kỷ 19, nhà thám hiểm và lái buôn thế kỷ 18, thuyền viên thế kỷ 17...
Bầu không khí trong quán rượu rất vui vẻ. Lúc này, một người phục vụ bưng mâm rượu đi tới. Anh ta liếc nhìn Hans với vẻ kính sợ.
Hans đã ngoài năm mươi, bên tai đã có tóc bạc, đó là dấu hiệu của sức sống đang suy giảm, nhưng trên khuôn mặt ông không có nếp nhăn, nếu đội mũ lên, trông ông vẫn như một thuyền trưởng đầy sức mạnh. Ông ngồi đó, một mình đã chiếm chỗ của hai người. Vóc dáng và khí chất đáng sợ này khiến tất cả người trong quán rượu này đều phải thận trọng khi đi quanh bàn của họ.
Sự thật gần như là vậy, mọi người đều kính sợ Hans. Vì quán rượu này không bình thường, những người tụ tập ở đây đều có liên quan đến lĩnh vực huyền bí học. Năng lực nhà trị liệu giấc mơ của Hans từ lâu đã thay đổi trong mắt người khác. Ông giống như một người có siêu năng lực, có thể đi vào giấc mơ và vượt qua không gian để liên lạc với những người khác. Điều quan trọng nhất là siêu năng lực này còn có thể được truyền cho người khác thông qua việc giảng dạy, và Cindy đã học được khả năng này đang có địa vị ngày càng cao trong giới huyền bí học và thám tử ở đây.
Nói Cindy, Cindy đã đến.
"Xin chào, ông Fisher." Đây là lần đầu tiên Cindy thực sự gặp Hans ở thế giới thực.
Cindy Fresnel không giống mấy người Anh toát lên vẻ thông minh và bản lĩnh trong bộ vest, giày da và cà vạt đằng sau mình, trông cô như một giáo viên ở trường đại học hơn, đeo kính gọng vàng và mặc một bộ váy liền thân bình thường, điều kỳ lạ duy nhất là chiếc mũ len cũ mà cô đang đội.
Tháng 6 rồi, ai cần đội mũ len nữa?
Trên thực tế, chiếc mũ này đã trở thành thương hiệu của Cindy. Nhiều người không biết Cindy, nhưng khi nhìn thấy chiếc mũ này thì biết ngay điều tra viên át chủ bài của cơ quan bí mật nước Anh đang ở đây. Thể chất tốt, trí óc linh hoạt, ý chí mạnh mẽ... Đó là những phẩm chất cơ bản của một nhà thám hiểm trong lĩnh vực huyền bí, Cindy còn có một lợi thế khác, lòng dũng cảm của cô dường như là vô tận.
Khi nhận thấy đội của mình đang rơi vào nguy hiểm, rất khó thoát ra, con người sẽ luôn sinh ra tâm lý sợ hãi muốn rút lui, đặc biệt là khi phải đối mặt với nỗi sợ những điều chưa biết. Quá can đảm sẽ kéo theo hành động thiếu suy nghĩ tìm đến cái chết, còn quá nhát gan sẽ chần chừ lãng phí thời gian, thậm chí bỏ lỡ những cơ hội trốn thoát quý giá. Đứng lên đưa ra quyết định vào những lúc như thế không chỉ là gánh vác tính mạng của mọi người mà còn phải đối mặt với áp lực không thể tưởng tượng được.
Cindy có vẻ đặc biệt giỏi việc này. Sau vài sự kiện huyền bí, cô trở nên nổi tiếng. Tất nhiên, không phải nổi tiếng theo cách nhà báo Mỹ Davy xuất hiện trên trang nhất các tờ báo, mà chỉ trong cái giới nhỏ có liên quan đến tồn tại huyền bí này thôi. Không, bây giờ không thể nói là một giới nhỏ nữa, bởi vì rất nhiều người đã lựa chọn bước ra ánh sáng, nhận các chức vụ trong chính phủ.
Tom lặng lẽ di chuyển vị trí của mình, liếc nhanh về phía Cindy như thể muốn thể hiện bản thân, nhưng lại bị nhóm người Anh ăn mặc không khác gì đặc vụ đằng sau Cindy trừng cho rụt về lại.
"Tôi không ngờ rằng ông cũng nhận ủy thác vụ Kim cương chết chóc." Cindy không để ý đến những chiêu trò nhỏ nhặt này, có quá nhiều đàn ông như Tom trong những năm gần đây. "Vụ án mạng liên quan tới buôn lậu kim cương đã lan từ châu Âu tới châu Mỹ, những viên kim cương này hiển nhiên là được khai thác từ gần hang ổ của một tà thần nào đó."
Cindy vẫy tay, một người đàn ông lập tức đặt vali lên bàn. Cindy thuần thục mở cái vali cài mật khẩu làm bằng chất liệu đặc biệt. Chín mươi phần trăm không gian trong vali là vùng đệm có cấu trúc bánh răng phức tạp, một chiếc hộp được đặt ở giữa. Khi cô mở hộp ra, mọi người đều phát ra tiếng kêu ngạc nhiên.
Cả một hộp đầy kim cương.
Hans cũng rất ngạc nhiên, ông không có thông tin đầy đủ, cũng không biết những viên kim cương gây ra vụ án chết người hàng loạt này trông như thế nào. Hans được một chủ ngân hàng Mỹ có bối cảnh chính trị hùng hậu thuê với số tiền lớn, người này muốn biết sự thật về cái chết của vợ và con gái mình, nhưng sợi dây chuyền kim cương đáng ngờ đã biến mất.
Hans và đội của ông đã tiến hành một cuộc điều tra cẩn thận, phát hiện ra rằng đã có liên tục vài trường hợp như vậy trong mười năm qua, chẳng qua là bị che giấu giữa các cuộc chiến băng đảng, những cái chết thường xảy ra trước khi những viên kim cương đến tay giới thượng lưu, trong khi cái chết của đám tay sai và giám định viên nhà đấu giá lại dễ bị hiểu lầm là tai nạn do xung đột khác gây ra.
Hans tiếp tục điều tra, phát hiện ra rằng những trường hợp như vậy đã gia tăng đáng kể trong một năm vừa qua, điều này đã thu hút sự chú ý của các đồng nghiệp thám tử. Rõ ràng nhất là các cơ quan bí mật của chính phủ các nước, họ tiếp quản các vụ án liên quan, niêm phong hồ sơ, lấy đi bằng chứng và sau đó điều tra chi tiết hơn. Bởi vì động tác của bọn họ quá nhanh, quyền lực lại lớn, Hans hiển nhiên không thể đuổi kịp bọn họ.
Nhưng rõ ràng có sự khác biệt giữa các cơ quan bí mật này, không ngờ trong tay Cindy có đến mấy chục viên Kim cương chết chóc. Hans nhớ lại tất cả các vụ án, nghi ngờ toàn bộ Kim cương chết chóc trên khắp châu Âu đều nằm trong tay Cindy.
Hans: "..."
Ông đến đây là vì đang lần theo sợi dây chuyền kim cương. Sau khi món đồ này bị một tay cảnh sát cặn bã lấy ra khỏi biệt thự, nó đã gây ra hàng loạt cái chết, cuối cùng rơi vào tay một băng đảng ngầm ở Mexico, sau một vài khúc mắc, cơ quan đặc biệt của Hoa Kỳ đã cướp lại nó, chuẩn bị đưa nó về Mỹ bằng thuyền. Tin tức được thân chủ là chủ ngân hàng tiết lộ, nhưng khi Hans đến đây thì thấy tin tức truyền đi quá nhanh, ít nhất đã có ba đội điều tra như ông có mặt. Bây giờ Cindy cũng đã xuất hiện. Có vẻ như sự kiện Kim cương chết chóc còn nghiêm trọng hơn Hans dự đoán.
Lúc này, những viên kim cương trong hộp tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo dưới ánh đèn, chúng không sáng lấp lánh như trong cửa sổ cửa hàng, những viên kim cương này chỉ được cắt gọt thô sơ, màu sắc thuần khiết, nhưng chúng đều rất nhỏ, nếu không có hàng chục viên đặt chung với nhau thì thật ra cũng chẳng hấp dẫn đến thế. Chúng sẽ chỉ được sử dụng để khảm lên trang trí cho phần rìa của đồ trang sức và hàng xa xỉ, hoặc cũng có thể được biến thành tiền tệ cho các giao dịch đen. Xét cho cùng, kim cương rất dễ vận chuyển, một số ngân hàng ở châu Âu có thừa nhận giá trị của nó, cũng giống như vàng, có thể trực tiếp mở tài khoản để gửi và rút sau khi thẩm định. Chính đặc điểm này đã giết chết nhiều nhân vật đứng đầu trong các băng đảng ngầm và băng nhóm buôn lậu, thậm chí cả ngành thẩm định cũng bị thiệt hại nặng nề.
"...Chà, tóc tôi dựng đứng hết cả rồi."
"Hơi thở này, mặt dây chuyền hộ mệnh của tôi đang nóng lên... không, nứt rồi."
Người trong đội của Hans đều đứng dậy và lùi lại.
Người trong quán rượu đều thò đầu ra muốn nhìn rõ đống kim cương, nhưng lại không dám lại gần Cindy và Hans.
Hans tháo kính ra, nhìn hộp kim cương. Bóng chồng mơ hồ và phức tạp đột nhiên tràn ngập thế giới trước mặt Hans, có người đang giết nhau, có người đang điên cuồng vùng vẫy. Hans hơi ngả người về phía sau, chịu đựng cảm giác khó chịu tột độ, chẳng mấy chốc ông lại nhìn thấy một số hình ảnh khả nghi.
Những viên kim cương này được khai thác một cách tình cờ, một tai nạn đáng tiếc đã xảy ra cách đây mười năm làm chúng nhanh chóng bị niêm phong, chỉ một lượng rất nhỏ bị tuồn ra ngoài. Sau này có người phát hiện ra bí mật của kim cương, cũng tìm ra nguồn gốc của tồn tại huyền bí, ý chí của kẻ này khá mạnh, nói chuyện với tà thần qua đường hầm sâu mà vẫn không chết, rồi hắn bắt đầu dùng những viên kim cương này để giết người một cách ngang ngược, không quan tâm đến tác hại sau đó của kim cương.
Hans nhắm mắt lại.
"Cô đã nghe rồi?" Ông hạ giọng hỏi Cindy.
Cindy gật đầu, cô đã lắng nghe âm thanh trên những viên kim cương này, đưa ra kết luận giống như Hans. Vì vậy, cô rất coi trọng vấn đề này. Kẻ dùng kim cương giết người thì phải bắt, nhưng không thể bỏ qua nguồn gốc của kim cương, sau khi bắt được người thì tra hỏi nguồn gốc rồi còn phải đến nơi đó điều tra. Họ chắc chắn không muốn quấy rầy tà thần đang ngủ, nhưng điều quan trọng là phải vạch ra một "vùng cấm" ngăn chặn con người tiếp cận tổ của tà thần để khai thác mỏ lần nữa.
"Vụ án Kim cương chết chóc sớm nhất có thể điều tra được là ở Paris."
Hans vừa nói được một nửa thì chợt nhận ra vẻ mặt của Cindy hơi kỳ lạ. Ông rất hiểu cô học trò này, mặc dù chưa bao giờ gặp ngoài đời, Cindy trong cõi mộng đã vượt qua kỳ thi sát hạch khi bị nhiều loại quái vật đột biến truy đuổi. Hans tin rằng Cindy sẽ không dễ dàng mất bình tĩnh, trừ khi có bí mật nào đó không thể tiết lộ.
"Tôi muốn nói chuyện riêng với cô Fresnel."
Hans vừa nói xong, những người khác thậm chí không có quyền phản đối, chỉ có thể nhường chỗ ra.
Cindy cầm chai rượu lên, vẽ vài chữ Rune lên bàn và tường để đảm bảo không ai có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, sau đó mới nói với Hans rằng sự kiện Kim cương chết chóc ở Paris mười năm trước có thể liên quan đến Johnson.
"...Người sống sót cho biết đã nhìn thấy một người Anh rất kỳ cục, nhưng những người khác không nhớ nổi, mô tả này rất giống với ngài Johnson. Và chiếc gương cầm tay cổ đó, vật chứng duy nhất mà tôi chưa tìm thấy, nó đã hoàn toàn biến mất." Cindy kể một hơi ra mấy bằng chứng: "Cuối cùng là Juan, anh ấy xác nhận rằng đã gặp ngài Johnson ở Paris vào thời điểm đó."
Hans hiểu ý Cindy. Nếu có thể lấy được tin tức về tà thần đã làm ô nhiễm kim cương từ Johnson thì độ an toàn của nhiệm vụ này sẽ tăng lên gấp nhiều lần. Suy cho cùng, hộp kim cương "nói" rằng sát thủ kim cương đã từng trò chuyện với tà thần, không ai có thể đảm bảo tà thần nghĩ gì hay có dự định làm gì.
"Vấn đề là chúng ta không thể liên lạc được với quý ông mà chúng ta quen biết." Hans xòe tay ra.
Johnson đã không xuất hiện trong suốt mười năm qua.
Cindy nhặt tờ báo trên bàn lên, chỉ vào ảnh của Davy nói: "Chúng ta có thể tìm thấy anh ta."
"Sao?" Hans rất bất ngờ.
"Nhà báo người Mỹ này là người sống sót sau trận động đất ở Chile mười năm trước."
Cindy thừa nhận đã cử người đi trộm hồ sơ tài liệu của đồng nghiệp Mỹ trước khi đến đây, không thể tụt hậu trong việc nắm bắt thông tin được, ai bảo người Anh như họ gặp nhiều bất tiện trong việc điều tra tình hình nước Mỹ chứ!
"Davy Duke, hồ sơ của anh ta cho thấy anh ta luôn nói những điều kỳ lạ khi còn nhỏ, dường như có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không thể. Đồng nghiệp của anh ta kể rằng Davy vẫn còn ở cảng Montt một ngày trước trận động đất, một tháng sau trận động đất, Davy ngơ ngác đi đến trại cứu trợ người tị nạn, không còn nhớ gì về chuyện xảy ra trong một tháng đó." Cindy chỉ tay vào dòng viết về kỳ tích sống sót trên báo, hỏi Hans một cách nghiêm túc: "Thêm sự việc lần này, ông sẽ nghĩ đến điều gì? Anh ta cực kỳ may mắn, hay là quý ngài tà thần mà chúng ta quen đã giúp anh ta?"
Hans: "..."
---
Người dịch: Tính ra tà thần toàn bổn cũ soạn lại, không khó đoán quỹ tích hành động cho lắm =)))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top