CHAP 11 - MỘT GIỌNG NÓI MỚI
Wayo’s POV
Chúng tôi bước ra ngoài phòng của Ming sau khi chúng tôi nói chuyện xong xuôi về người bạn cùng phòng của cậu ấy. Bây giờ đã là buổi tối rồi. Tôi đoán là chúng tôi đã dành quá nhiều thời gian chơi game với Ming. Nó rất vui và thú vị. Nhưng P’Pha vẫn có vẻ như đang giận gì đó.
Tại sao anh ấy lại tức giận? Tôi đã làm gì sai sao? Tôi không muốn nhìn thấy anh ấy giận...
Hiện tại chúng tôi đang nắm tay nhau trong khi trở về phòng của chúng tôi.
“P’Pha...”
“Hm? Có chuyện gì sao, Yo?”
“Có phải P’Pha đang giận Yo không?” Tôi khóc nức nở như một đứa trẻ.
Ngay lập tức anh ấy quay mặt về phía tôi. Tôi đã dùng tên của tôi để nói chuyện với anh ấy một vài lần kể từ khi chúng tôi trở thành người yêu của nhau. Tôi đọc trong truyện tranh rằng khi làm như vậy, bạn sẽ làm người còn lại vui vẻ hơn khi cả 2 nói chuyện với nhau. Tôi muốn P’Pha được vui vẻ khi nói chuyện với tôi.
“Aww... tại sao em lại khóc vậy? Hãy bình tĩnh lại, được không?” Anh ấy lau nước mắt trên mặt của tôi.
“Có phải Yo đã làm gì sai không? Yo có lỗi gì sao, P’Phaaa?”
“Tại sao em lại nghĩ vậy? Yo không có lỗi gì hết. Đừng khóc mà, Yo... P’Pha không có giận Yo đâu.”
“Vậy tại sao P’Pha lại làm khuôn mặt đáng sợ như vậy?” Tôi kêu ca.
“Không, không, không, P’Pha không giận Yo đâu. Cùng quay trở về phòng trước đã.”
P’Pha dẫn tôi trở về phòng và bước đi nhanh hơn một chút. Nhưng đột nhiên tôi mất sức để giữ thăng bằng và ngã xuống.
“Yo?! Em ổn chứ? Em lại chóng mặt nữa sao?”
“Em cảm thấy chóng mặt, P’Pha... em không đứng lên được...”
"Ôi trời, hãy trở lại phòng của chúng ta và anh sẽ gọi cyborg của bác sĩ."
P'Pha bế tôi lên và đặt tôi vào vòng tay của anh. Một tay dưới chân tôi, và cánh tay còn lại đang đỡ lưng tôi. Anh ấy hôn lên trán tôi và nói hãy dựa vào vào vai anh đi, mà tôi nghe lời anh. Tôi cảm thấy điều này rất lạ.... Tôi yêu cách tôi gần gũi với anh ấy ở tư thế này. Nó khiến tôi cảm thấy thật ấm áp. Nhưng trái tim tôi đang đập quá nhanh ngay lúc này!
"P'Pha, H-Hãy để em xuống ..."
"Nếu em không thể đứng được, anh sẽ bế em thay vì để em đứng, tình yêu của anh."
"Như này thật là xấu hổ ..."
"Cứ vậy đi, để cho nó lúng túng cũng được." Anh ấy nhún vai.
P'Pha đi rất chậm, như thể anh ấy không muốn làm cho bệnh chóng mặt của tôi trở nên tệ hơn. P'Pha thực sự rất quan tâm đến tôi. Tôi yêu anh ấy. Tôi biết bây giờ mình cảm thấy thế nào khi yêu một ai đó. Truyện tranh đã đúng, khi yêu một cái gì đó có nghĩa là chúng ta muốn thứ đó ở lại bên cạnh chúng ta mãi mãi. Bởi vì đó là những thứ mà tôi nhận thấy ngay lúc này. Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy mình bị chóng mặt.
Tôi nghiêng đầu trên vai anh, tôi cảm giác rất thoải mái đến mức tôi không nhận ra rằng mình đã ngủ quên trong khi vẫn được P’Pha bế về phòng.
Khi tôi thức dậy, tôi thấy mình đã nằm trên giường trong phòng của chúng tôi. P'Pha đang ngồi cạnh tôi trong khi ngả lưng vào ghế ngồi. Anh nắm lấy tay tôi trong khi tay kia vuốt tóc tôi một cách nhẹ nhàng.
"Em đã ngủ khi nào vậy P'Pha?"
"Anh nghĩ là dọc đường đi trở về phòng của chúng ta đấy. Em bị chóng mặt mà, anh nghĩ nó đã làm cho em cảm thấy buồn đó."
"Chúng ta sẽ gọi bác sĩ nửa người nửa máy? Em ghét nhân bác sĩ ..." Tôi bĩu môi.
"Haha. Đừng lo lắng, Yo. Nó đã ở đây khi em ngủ rồi và nó đã tiêm rồi đấy"
"Nó đã nói gì vậy, P'Pha?"
"Em bị sốt. Em cần phải nghỉ ngơi, em không quen với lực hấp dẫn mạnh trên sao Kim, đó là lí do tại sao em lại cảm thấy chóng mặt nhiều lần, nhưng dần em sẽ quen với trọng lực ở đây thôi. "
"Vậy thì tốt rồi, P'Pha. Hehe"
"Được rồi, anh rất vui vì em ổn, Yo của anh."
"C-Chờ đã, P'Phaaaa ... Đừng ..."
P'Pha nghiêng đầu về phía trước để hôn tôi. Nhưng tôi bị sốt, nếu anh ấy cũng bị sốt thì sao? Tôi không muốn P'Pha bị ốm...
"Yooo... em không muốn anh hôn em sao?" P'Pha bĩu môi.
"P'Phaa... nếu anh bị sốt thì sao?"
"Anh thà bị sốt hơn là không thể hôn em được."
Sau khi anh ấy nói vậy, anh ấy nghiêng đầu về phía trước và tôi đã để anh ấy hôn. Có một cái gì đó khác biệt về nụ hôn này so với những nụ hôn khác mà chúng tôi đã chia sẻ vào trước đó. P'Pha ấn sâu môi mình và trượt cái lưỡi vào bên trong miệng tôi. Tôi không hiểu cảm giác này. Tôi cảm thấy nó nóng và nó làm cho tôi thoát ra khỏi hơi thở nhanh hơn.
"Ah..."
Khi tôi thở hổn hển tôi đã tạo ra âm thanh mà tôi chưa bao giờ biết trước đây. P'Pha giật mình vì bị sốc sau khi nghe thấy nó, trong khi tôi che miệng mình bằng tay ngay.
"Y-Yo, có phải em vừa..."
"Đó là gì vậy, P'Pha?" Chúng tôi đều bị sốc và nhìn nhau.
Tôi không biết tôi đã làm gì. Mặt P'Pha trở nên đỏ như một quả táo, đỏ tươi. Anh ấy đỏ mặt như điên. Tại sao?
"Y-Yo ... em vừa mới rên rỉ." Anh ấy nhìn xuống.
"Rên rỉ?"
"Đúng vậy ... đó là những âm thanh mà em tạo ra khi mà em cảm thấy ..."
"Khi em cảm thấy?"
"Aaargh ... Anh không biết làm thế nào để giải thích cho em hiểu nữa!!" P' Pha cào cào tóc của mình.
"Em không hiểu, P'Pha ...!"
"Nó sẽ dễ dàng hơn nếu anh để cho em cảm thấy nó, Yo của anh, anh có thể chứ?"
Anh ấy cảm thấy xấu hổ, và tôi có thể thấy điều đó. Nhưng sau khi anh ấy nói vậy, anh ấy nhấn môi mình xuống và anh ấy bắt đầu hôn tôi sâu hơn trước. Tôi có thể cảm thấy mỗi inch của đôi môi ấm áp của anh ấy. Lưỡi của anh ấy nằm trong miệng tôi một lần nữa và bây giờ anh ấy bắt đầu khám phá miệng tôi bằng nó. Cảm giác tôi không biết lại đến một lần nữa. Tôi cảm thấy sức nóng của nó. Tôi đang đổ mồ hôi. Cảm xúc này là sao? Trái tim tôi đang đập rất nhanh.
"Ah......P'Pha.....mmmhhh....."
Nó lại xuất hiện một lần nữa. Âm thanh mới ấy. Tôi chỉ có thể nói một từ mỗi lần chúng tôi thở hổn hển giữa những nụ hôn. Mỗi lần tôi cố nói điều gì đó, P'Pha lại đẩy môi mình vào môi tôi. Đây có phải là cảm giác mà P'Pha đã nói ở trước đó? Cơ thể của tôi cảm thấy nóng rực...
P'Pha di chuyển cơ thể của mình lên trên tôi trong khi hôn tôi. Bàn tay anh ấy dùng để vuốt tóc tôi bây giờ nó chuyển sang nắm tay bên kia của tôi. Anh ấy đã nắm lấy hai tay tôi bên cạnh đầu tôi. Cảm giác kỳ lạ này là quá nhiều, tôi di chuyển chân của mình theo phản xạ và nó vô tình chạm vào cái gì đó ở giữa 2 chân của P'Pha.
Nó cứng.
"Ah!"
P'Pha phản ứng lại khi chân tôi đột nhiên chạm vào phần đó. Tôi biết rằng con trai ai cũng có nó ở giữa 2 chân của mình, nhưng tôi không biết nó có thể cứng lên như vậy. Không phải nó thường mềm nhũn sao?
P'Pha giật mình. Anh dừng nụ hôn lại rồi cuộn qua bên kia giường.
"P'Pha, sao nó lại cứng như vậy?"
"E-Em đang nói về cái gì đó Yo? H-Haha ..."
"Em cảm thấy nó thật cứng khi chân em chạm vào nó thôi, P'Pha"
"Uhm ... Nó không có gì cả đâu. Chúng ta trở lại giấc ngủ được không? Đừng đợi anh. Em có thể ngủ trước mà!"
Sau đó P'Pha chạy vào phòng tắm một cách nhanh chóng và anh ấy bật vòi hoa sen lên. Tôi chỉ có thể nghe tiếng đổ nước và anh ấy đang tắm trong một khoảng thời gian dài.
Có lẽ, tôi đoán tôi nên ngủ trước như P'Pha đã nói trước đó.
Nhưng...chiếc boxer của tôi cảm thấy bị chật. Tại sao vậy?
Có quá nhiều điều tôi không biết vì thế tôi chọn nhắm mắt lại. Không lâu sau đó, tôi chìm vào giấc ngủ.
SÁNG HÔM SAU
Tôi thức dậy và thấy P'Pha đang ngủ bên cạnh tôi. Anh ấy đang nắm tay tôi ngay cả khi ngủ, thật dễ thương.
Tôi cuộn mình về phía anh và dựa đầu của mình vào ngực anh ấy. Tôi tự hỏi nếu chúng tôi có thể gặp bạn cùng phòng của Ming ngày hôm nay. Anh ấy nói rằng bạn cùng phòng của anh ấy sẽ ở đây trên sao Kim kể từ hôm nay. Tôi muốn làm bạn với một người bạn mới. Anh ấy đến từ sao Hỏa! Tôi tự hỏi làm thế nào nó sẽ có một người bạn sao Hỏa.
"Ngáp.... Em dậy rồi sao, em yêu?"
"Ừm." Tôi nói nhỏ.
P'Pha dùng tay kia để vuốt tóc tôi một cách nhẹ nhàng. Anh ấy luôn vuốt tóc tôi và tôi cảm thấy bình tĩnh khi anh ấy làm thế. Nghiêng đầu lên ngực, sự chóng mặt hoàn toàn biến mất. Tôi đoán thuốc đã có tác dụng.
"Em cảm thấy thế nào rồi, Yo? Em cảm thấy tốt hơn rồi chứ?"
"Vâng P'Phaaa. Yo cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, hehe"
"Tại sao em lại dễ thương thế hả? Con thỏ con này!!!"
Anh ấy ngừng vuốt ve mái tóc của tôi và nhéo má tôi một cách nhẹ nhàng. Tôi quen với cảm giác ấm áp này. Tôi cảm thấy anh ấy ấm hơn mặt trời. Anh ấy làm cho khuôn mặt của tôi bị cháy với mọi thứ anh ấy làm. Tôi đoán đây là những gì thức sự có ý nghĩa để được yêu. Tôi vui vì tôi có thể là người yêu của anh ấy.
"P'Pha ..."
"Có gì sao, tình yêu của anh?"
"Đừng gọi em như thế...nó thật là xấu hổ"
"Yo của anh. Tình yêu của anh. Tất cả mọi thứ của anh. Anh yêu em rất nhiều."
"P'Phaaaaa." Anh ấy đúng là một chàng trai keo kiệt. Tôi kêu lên rồi tôi đánh nhẹ vào bụng anh ấy.
"Hahaha, chúng ta có ăn sáng sau đó?"
"Em không muốn ăn sáng với P'Pha keo kiệt đâu."
Tôi đi ra khỏi giường và sử dụng tất cả sức mạnh của tôi để thoát khỏi sự kìm kẹp của anh ấy. Tôi bước nhanh đến cửa và chợt anh ấy ôm tôi từ phía sau.
"Yooo...đừng giận mà!" Anh ấy than vãn.
"P'Pha luôn cố gắng đùa mỗi khi Yo hỏi muốn hỏi về điều đó." Tôi kêu lên.
"P'Pha không nói đùa, P'Pha yêu Yo."
"Nhưng trước đó Yo đã muốn nói chuyện với anh. Nhưng P'Pha không để em nói gì cả."
"Ok, được rồi, P'Pha sẽ lắng nghe bây giờ, đừng giận nữa nhé ..."
Tôi quay lại và ôm anh ấy. Hehe, tôi rất vui khi trêu chọc P'Pha.
"Hả?"
"Hihihi, Yo không giận đâu, P'Pha."
"Yoooo."
"Nhưng em muốn hỏi P'Pha cái gì đó ..."
"Nó là gì?"
"Tại sao hôm qua anh giận em vậy, P'Pha?"
"Hả? Hôm qua anh không có giận mà." Anh hôn lên má trái của tôi.
"Nhưng hôm qua nhìn P'Pha rất đáng sợ..." Anh hôn lên má phải của tôi.
"Anh không." Anh ấy hôn lên môi tôi.
Tôi đánh vào ngực anh một cách nhẹ nhàng và sau đó anh kéo khuôn mặt của anh đi.
"Thấy chưa? Anh luôn cố ngăn em hỏi, P'Pha." Tôi bĩu môi.
"Ahaha, xin lỗi, anh không thể không hôn em, em quá dễ thương."
"P'Phaaaaa." Tôi kêu lên.
"Anh thua rồi. Anh thua rồi. Anh thua rồi." Anh ấy giơ hai tay lên không.
"Nói cho em biết tại sao nhìn anh trông rất đáng sợ đi, em sợ em đã làm gì đó sai với P'Pha .."
"Awwww, em không làm gì sai đâu, Yo của anh." Anh ấy nhéo má tôi.
"Vậy tại sao?" Tôi lại bĩu môi.
"Anh đã ghen."
"Ghen?"
"Đúng vậy, anh không thích nó nếu anh thấy em đang hạnh phúc bên cạnh một người đàn ông khác."
"Đàn ông? P'Pha, anh có thể thấy rằng Ai'Ming vẫn còn là một đứa trẻ. Vâng, một đứa trẻ bên trong một cơ thể khổng lồ."
"Nhưng anh không thích!"
Anh ấy ôm chặt tôi hơn sau khi anh nói thế.
Tôi biết cảm giác khi ghen như thế nào. Con Montry từng thắng giải người hầu tốt nhất trên Trái đất. Mẹ tôi đã rất tự hào đến nỗi bà ấy ôm Montry rất chặt. Nhóm thiên thần ngoài hành tinh được yêu quý bởi mẹ của tôi giống nhu họ là con của bà ấy vậy. Và đó là lý do duy nhất khiến tôi cảm thấy ghen khi mẹ tôi ôm con Montry.
Nhưng tại sao P’Pha lại phải ghen chỉ bởi vì Ming? Ming đối với tôi chỉ là một người bạn thôi mà.
“P’Pha thật vô dụng.”
“Đúng vậy. Anh không muốn em ở quanh một người đàn ông nào khác cả. Anh muốn Yo chỉ là của riêng anh thôi.”
Anh ấy tựa cằm lên trên đầu của tôi. Tôi muốn làm cho anh ấy biết rằng tôi sẽ không phải lòng một ai khác nữa. Tôi ôm lại anh ấy và vỗ nhẹ vào lưng anh ấy.
“P’Pha là người đàn ông duy nhất của em. Đừng như vậy nữa nha, P’Pha.”
“Có phải em đang cố quyến rũ anh không? Chúng ta vẫn chưa cưới nhau đâu, em biết mà.”
“P’Pha!” Tôi đấm vào lưng anh ấy. Dù sao thì quyến rũ là cái gì vậy? Anh ấy cứ liên tục nói như vậy.
Tôi có nên hỏi thằng Ming không? Cậu ấy có vẻ biết rất nhiều thứ.
“Cùng đi ăn sáng thôi, vợ của anh.”
“P’Phaaaaa.” Tôi than vãn.
Anh ấy đúng là một kẻ hay trêu trọc. Thả tôi ra khỏi cái ôm, anh ấy nắm lấy tay tôi và dẫn tôi đến nhà ăn. Ở đây có một quán ăn đặc biệt dành riêng cho những người trong ký túc xá. Tôi ước họ có những món ăn ngon ở đây! Nghĩ đến đồ ăn làm tôi cảm thấy đói bụng...
Chúng tôi bước vào trong nhà ăn và thấy có rất nhiều học sinh đang ngồi ở đây và ăn bữa sáng của họ. Wow, thật thú vị!
“Đừng có đi theo tao nữa, Mingkwan!”
Tôi quay mặt lại đến nơi mà âm thanh phát ra. Tôi thấy thằng Ming đang lẽo đẽo bám theo một chàng trai nào đó. Người đó thấp hơn thằng Ming. Và cả 2 đều đang cầm đĩa ăn của họ và tôi nghĩ rằng thằng Ming đi theo chàng trai đó để ngồi ăn sáng cùng với người đó.
“P’Pha. Kia có phải là bạn cùng phòng của thằng Ming không?”
“Anh không biết. Lấy đồ ăn sáng thôi, Yo. P’Pha đang đói nè.” P’Pha vuốt tóc của tôi trong khi nói.
“Được rồi, đi ăn thôi, P’Phaaaa.”
Chúng tôi lấy đĩa đồ ăn và rồi ngồi cạnh nhau.
“P’Pha, nói aaaa...”
Tôi đút đồ ăn cho P’Pha và anh ấy hạnh phúc vì điều đó. Nhưng có vẻ, vẫn có một người nào đó không được vui ở chỗ này. Đó là chàng trai ở phía trước thằng Ming.
Và thằng Ming thì vẫn đi theo xung quanh chàng trai đó.
...
==========End Chap 11==========
- Credit: SeragakiMoru.
- Translator: NgNam212 & renkio12.
- Edit: Lợi Tình Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top