CHƯƠNG 1: CHỮ T TRONG TAURUS CÓ NGHĨA LÀ 'TAI HOẠ'

Chiếc TV cũ nhiễu sóng ở rìa, cùng với một khay đồ ăn vặt và hơn bốn mươi ngày nghỉ sau kỳ thi tốt nghiệp sơ trung, có lẽ cả đời này Taurus cũng không bao giờ nghĩ có ngày mình lại may mắn tới vậy. Cô bóc gói kẹo dẻo thứ ba, bốc một nắm kẹo thảnh thơi ném từng viên một tung lên trời trước khi bắt lấy chúng, Taurus đã nằm đây hơn hai tiếng rồi, và hai tiếng nữa thì cô vẫn sẽ nằm đây thôi.

Mẹ Taurus đang đi làm tình nguyện cùng mấy bà cô ở tận đầu bên kia thị trấn, để đi dọn dẹp lại bức tượng đúc hình Fatalia ở chính giữa đường Nhà Chung, mặc cho Taurus đã nài nỉ mẹ dành những giờ nghỉ quý giá đó ở nhà xem phim cùng cô. Thật là, mẹ cô tôn thờ Fatalia quá thể, Taurus thì chỉ chung thủy với một mình Vischl mà thôi.

Bên ngoài khung cửa sổ đã lâu chưa có ai lau dọn, bầu trời âm u màu xám xanh lâu lâu lại nhấp nháy những ánh sáng điện từ màu tím; đúng rồi, không phải thị trấn kế bên hôm nọ mới có một vết nứt lớn hay sao? Taurus nghiêng đầu nhớ lại vài tuần trước khi cô cùng vài người bạn đạp xe sang đó để xem họ vá trời, chỉ để bị lực lượng Thiên Thủ đuổi về làng. Vết nứt lớn như vậy sẽ mất tới hơn hai tháng mới liền lại hoàn toàn phải không ta, trên trường thì cô được dạy như vậy

Cô nằm thõng ra trên chiếc ghế sofa, đầu tựa vào tay vịn ghế trong một tư thế chẳng hề thoải mái chút nào. Taurus đã nằm đây nghe cái chương trình nhảm nhí này nói về cách lựa chọn và phân loại tiền xu được hơn bốn mươi lăm phút rồi, và tuy rằng đa phần người xem của chương trình này đều từ độ tuổi hơn tám mươi trở lên, Taurus vẫn thấy thời gian cô bỏ ra để xem chúng có ích hơn ngồi học trên lớp nhiều. Ít ra thì cô có thể ra oai với em gái mình khi nào hai chị em mang tiền xu ra ngân hàng đổi.

Vừa nhắc tới Tào Tháo thì..

Cô em gái nhỏ hơn Taurus ba tuổi rưỡi - Auriga chạy hết tốc lực lao vào phòng khách, trên bờ vai thõng xuống của cô bé vẫn còn vương ít nhất một nắm tuyết dày. Chóp mũi đỏ ửng, cần cổ thì trắng toát, cái con bé này lại chạy ra ngoài chơi mà không ăn mặc đầy đủ rồi! Ngay khi Taurus định ngồi dậy cằn nhằn thì Auriga gần như là gào lên, gương mặt tròn trịa của cô bé ửng hồng lên vì phấn khích. Auriga hồ hởi tìm kênh bằng điều khiển TV, hai chân cô không ngừng được mà chạy lên chạy xuống.

"Em không thể tin được là em suýt bỏ lỡ rồi!" Auriga phấn khích chuyển kênh, chưa đợi chị mình kịp hỏi xem là gì, cô bé đã hào hứng nhảy cẫng lên, "Tới tận năm nay nhà mình mới có TV, bình thường em toàn phải sang nhà Gloria để xem ké Lễ Rút Thăm mà thôi! Aaaaaa, chị không thấy phấn khích sao?!"

À, là Lễ Rút Thăm của Giáo Viện.

Riêng cái này thì Taurus có một chút hứng thú.

Cô chống một tay lên tay vịn ghế, ngáp một cái rồi bật dậy để nhường chỗ cho em gái ngồi. Auriga chuyển kênh thành công thì vui vẻ nhảy cái bộp vào chỗ bên cạnh chị mình, đôi mắt tím hao hao giống của Taurus chưa một lần rời mắt khỏi màn hình TV.

Taurus nghe thấy một giai điệu du dương trước khi màn hình chuyển sang góc rộng để quay toàn cảnh của buổi lễ, sân khấu màu bạc chói mắt là nơi những cung đường xoắn ốc nhìn rõ ràng từ trên cao giao nhau, mỗi bên đường đều được trang hoàng với những bức tượng thạch cao viền vàng cùng những bụi hoa rực rỡ, mọi thứ nằm gọn gàng ở chính giữa một hòn đảo nhỏ lơ lửng giữa những đám mây. Mới chỉ là một hội trường tạm thời cho buổi lễ mà đã xa hoa tới vậy rồi, đúng là lắm tiền có khác.

Phía sau chiếc piano phủ đen hiệu Woland, Taurus có thể mang máng thấy bóng dáng một người có mái tóc xanh đang cực kỳ nhập tâm chơi đàn, mắt anh ta nhắm nghiền lại, thật khó để mà biết được rằng anh ta có thực sự thích chơi đàn hay không, Taurus nghĩ, vì gương mặt mờ ảo qua màn hình TV ấy nhìn có chút buồn bực.

Tiếng nhạc từ từ chậm dần rồi mới tắt lịm đi, trong khi dàn nhạc cùng thiếu niên tóc xanh vừa mới bước khỏi sân khấu, thì một chàng trai cao ráo mặc bộ đồng phục đen chẳng giống ai, đã rảo bước gần tới bục phát biểu, anh ta cùng mái tóc đồng màu vuốt ngược bước vào trong bục. Đôi mắt xanh dương quét một vòng hội trường, trước khi cúi người nói vào chiếc mic bạc lơ lửng.

"Xin chào toàn thể giáo viên và học sinh của Giáo Viện Caelestis, cùng toàn thể những người đang xem trực tiếp qua truyền hình, quả là một vinh dự đối với tôi để có thể được đứng lên đây và đại diện cho Hội Học Sinh để khai mạc buổi lễ." Anh ta chầm chậm nói, và Taurus dường như đã có thể hiểu được vì sao người này lại được lựa chọn để đọc bài phát biểu, anh ta có vẻ tự tin với giọng nói của mình. Trầm đục, nhưng rõ từng từ từng chữ, gần như có chút thơ mộng mặc cho nội dung của những lời đó lại là những thứ chán ngắt.

"Ôi, em sẽ đánh đổi hết cả những gì mình có để được nghe anh Aquarius nói trực tiếp! Bộ sưu tập cúc áo hay toàn bộ tiền tiết kiệm của em cũng được!" Auriga ôm lấy hai gò má đỏ phừng mà giãy giụa vì sung sướng. Việc em gái mình phát cuồng vì Giáo Viện, Taurus cũng chẳng lạ gì, nhưng tới mức bán cả bộ sưu tập con bé đã cất công nhặt từng chiếc cúc một từ các thùng quần áo thất lạc thì cũng gan phết đó chứ.

Taurus nhéo tai Auriga, "Cấm bán chị đấy." Cô thổi phù phù vào tai cô bé trước khi thủ thỉ nói.

Aquarius tiếp tục với bài phát biểu dài lê thê của mình và quả thực, giọng nói của anh ta đã khiến cho người lăn ra ngủ sau hai phút khi vào rạp phim như Taurus cũng phải chăm chú nghe, Auriga thì khỏi bàn, con bé sướng như được cho tiền vậy. Được một lúc thì cửa chính từ từ hé mở, chắc hẳn mẹ của hai người đã về rồi.

Taurus, dù cho có thấy hứng thú thế nào cũng không bằng người thật việc thật được, cô để Auriga lại đang đỏ mặt với hoàng tử trên TV của cô bé và ra phụ giúp mẹ mang đồ vào; mẹ Taurus năm nay chỉ mới ngoài ba mươi lăm, và vẫn có thời gian đi làm tình nguyện mặc cho việc bà là người duy nhất làm việc để nuôi cả hai chị em.

"Mẹ đừng có cố quá đấy nhé," Taurus ôm lấy chiếc túi vuông màu nâu nhạt đựng rau củ và vài lon đồ hộp, "Một mình con không chăm nổi con quỷ nhỏ trong phòng khách đâu đó."

Hai mẹ con mang đồ vào bếp, với tiếng phàn nàn "Nặng lắm đó~" của Taurus cứ vang vọng trong hành lang, trước khi rửa một ít trái cây rồi mang ra phòng khách lại, nơi Auriga vẫn đang dán mắt vào TV.

"Cẩn thận mù đấy nhé," Taurus nói trước khi ném một miếng bỏng ngô vào đầu Auriga trước khi cô bị mẹ đánh vào tay. Đến tận lúc này, bài phát biểu khai mạc của Aquarius mới xong, anh ta cúi đầu chào mọi người trước khi nở một nụ cười lịch lãm tới mức Taurus chắc rằng nó chuẩn tới từng milimet mỗi lần anh ta làm như vậy. Hẳn phải luyện tập nhiều lắm, đây rốt cuộc là học sinh hay chương trình tuyển chọn idol vậy?!

Tiếng vỗ tay không dứt lại càng được đẩy lên cao khi một nam thanh niên khác lại bước vào ngay sau khi Aquarius đi xuống, người này cao ráo, có chút hơi gầy so với chiều cao của mình, nhưng từ bước chân của anh ta cũng nhìn ra được năng lượng mà anh mang lại. Có vẻ cũng là một người rất được lòng học sinh đây.

Mái tóc màu xanh thẫm được anh ta vén ra sau tai, người này mặc bộ đồng phục trắng, có chút khác biệt so với bộ đồng phục xám thông thường, anh ta có vẻ tươi tắn hơn so với vẻ chững chạc ban nãy của Aquarius.

"Một hai, một hai, các bạn có nghe rõ không?" Anh ta ghé đầu nói vào mic, "Vậy thì không để mọi người chờ lâu nữa, tôi, Cancer Austerlind sẽ bắt đầu với người được chọn đầu tiên nhé!"

"Cái trò bốc thăm này như thế nào ấy nhỉ, Auriga?" Mẹ với lên hỏi cô bé, trong khi Taurus vẫn còn phàn nàn "Sao mẹ không hỏi con?!" thì Auriga đã hào hứng đáp.

"Mỗi năm sẽ bốc thăm từ hai mươi sáu chiếc hộp, mỗi hộp là một chữ cái ạ! Kiểu như, chữ A cho Auriga này~!" Con bé nghiêng đầu kể, "Từ mười ba tuổi tới hai mươi mốt tuổi đều sẽ được có tên trong chiếc hộp đó, nếu được bốc trúng sẽ được tới Giáo Viện học, sau này còn được làm việc cho Aetherials đó mẹ! Nếu con được chọn vào năm sau, nhất định con sẽ mang chữ ký của Fatalia về cho mẹ~!"

Cancer bốc từ chiếc hộp thứ ba, một cậu trai nào đó tên Coulius đã được chọn, cùng hai cái tên khác bắt đầu bằng A và B, có vẻ cũng khá là công bằng đó chứ.

"Nói vậy không phải Taurus năm nay cũng đủ tuổi để được bốc thăm đó chứ? Con mười lăm tuổi mà đúng không?" Mẹ cô khều khều, thật là, mẹ nào lại không nhớ nổi tuổi con mình cơ chứ?

"Con không thèm, với lại, vận may của con thế nào thì mẹ là người rõ nhất còn gì," Taurus khịt mũi, cái người như cô, với tỷ lệ thắng tới chín mươi chín phần trăm vẫn có thể thua được thì mong chờ gì khi tỷ lệ chọi trong cái cuộc bốc thăm này phải lên tới hàng nghìn?

Nhưng không phải là Taurus không thích Giáo Viện.

Trong lúc mẹ và em gái vẫn còn đang bàn tán về việc Cancer và Aquarius, ai là người đẹp trai hơn, tâm trí Taurus đã trôi tới một hành tinh nào khác từ bao giờ mất rồi. Cô nhớ về những hình ảnh hào nhoáng của thư viện trường từng được một vị phóng viên nhiều chuyện đăng lên mạng, bộ đồng phục ánh bạc với chiếc váy bồng bềnh dễ thương, cùng với những tòa nhà cổ kính và những khu vườn bạt ngàn trên hòn đảo trôi nổi; những thứ mà ở thị trấn nhỏ xíu này, cô chỉ có thể nằm mơ thấy.

Và một người bạn với mái tóc vàng có mùi như lúa nếp và bút chì màu có thể đang theo học tại đây.

Taurus tựa đầu vào tay vịn ghế, lần này cô thực sự lắng nghe mẹ và em gái đang nói chuyện phiếm.

"T trong Taurus đi mà!" Auriga mong chờ, "Taurus vào rồi năm sau em sẽ vào, chị em mình sẽ bất khả chiến bại luôn!"

"T là Thắng trong Chiến thắng đó!" Mẹ cô khích lệ Auriga, "Con cứ cổ vũ cho chị đi, biết đâu lại được?"

Taurus bĩu môi, cầm chiếc gối in hình con sâu bướm đè lên Auriga từ đằng sau, trong khi Cancer bên kia màn hình đã đọc tới tận chữ S.

"Chữ S, Scarlet Il Tuvorial." Cancer cầm tờ giấy đọc, "Xin chúc mừng bạn tới với Giáo Viện."

Trong lúc Taurus vẫn đang đùa giỡn với em gái mình, miệng cười toe toét khi cố gắng nhét bỏng ngô nhồi đầy miệng cô bé. Cô đã tính cả rồi, hết kỳ nghỉ này, Taurus sẽ bắt đầu học cao trung ở một ngôi trường mới, cô sẽ kiếm thêm việc làm thêm để phụ giúp cho mẹ, và biết đâu có thể đăng ký làm tình nguyện cùng mấy bà cô nhiều chuyện đó như mẹ cô vẫn hay làm. Những thứ viển vông như đồng phục công chúa và những hòn đảo lơ lửng, làm sao mà cô chạm tới được.

Vậy nhưng những sợi chỉ của số phận vẫn luôn mắc vào nhau, rối rắm tới mức chẳng ai có thể lường trước được điều gì.

Với chất giọng bình thản như đang nói về thời tiết, Cancer cầm tờ giấy được gập dôi một cách phẳng phiu lên và đọc, những lời nhàm chán lặp đi lặp lại ấy chuẩn bị thay đổi cả cuộc đời Taurus.

"Chữ T, Taurus Vinyerhald." Cậu ta cười mỉm, mặt không hề đổi sắc. "Xin chúc mừng bạn tới với Giáo Viện."

Phải rất lâu sau đó, cô mới phát hiện.

Chữ T trong Taurus có nghĩa là Tai Họa thì có!


Phía sau cánh gà của hội trường, một cô gái với mái tóc trắng đứng nép mình để không bị máy quay quay phải, ánh mắt chưa từng rời khỏi chiếc hộp thứ mười chín, nơi mà đáng lẽ bên trong phải có hơn hai nghìn lá phiếu thăm như những chiếc hộp thông thường, thay vào đó chỉ có một lá duy nhất; bản thân cô đã làm hết sức có thể để đưa kẻ đó đến đây rồi.

Nước cờ tiếp theo sẽ do ai đánh đây?

Trong lúc cô không để ý, một đôi mắt xanh thẳm cũng đang quan sát cô từ phía dưới khán đài, chằm chằm, chưa từng bỏ bất kỳ hành động nào ra khỏi tầm mắt.

Kẻ đó mỉm cười.

Mọi chuyện thực sự bắt đầu rồi.

-
Mọi người có đoán được ai với ai không!?

Auriga là một chòm sao thuộc cluster của Kim Ngưu, vậy nên mình đã lấy tên chòm sao đó đặt cho em gái của Taurus!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top