#41.

" Hôm nay cô gặp luật sư để làm gì thế, ông ấy vừa thấy tôi đã ngay lập tức bỏ về"  Trong bữa ăn Chính Phàm thắc mắc về cuộc nói chuyện giữa Ngôn Diễm và ngài luật sư

" À tôi định đầu tư vào ngành du lịch thôi Tam Á hiện đang trong giai đoạn phục hồi sau thời gian khủng hoảng nặng nề, đây là cơ hội tốt để khẳng định lại vị trí của Từ gia anh thấy sao rất ổn đấy chứ" Ngôn Diễm cũng không  định giấu diếm, cô chỉ muốn bản thân nhanh chóng rời khỏi đây thôi

" Tùy cô, nhưng mà làm gì cũng phải cẩn thận giữ gìn sức khỏe"  Bình thường Chính Phàm sẽ gay gắt phản đối về vấn đề nhưng hôm nay lại ủng hộ, người đàn ông này thất thường như thời tiết nên cô không đoán ra được

" Anh không phản đối sao, tôi sẽ rời khỏi Nam Kinh để tới Tam Á sống đấy" Ngôn Diễm trầm ngâm nhìn anh trai vẫn đang tiếp tục dùng bữa tối, từ lúc cô ở Tam Á trở về hai người vốn không thường tâm sự lại càng tránh mặt nhau

" Ừ tôi biết đã đến lúc phải sống cho cuộc đời riêng của mình rồi, tôi sẽ ủng hộ hết mình có gì khó khăn cứ nói". Chính Phàm nói chuyện không còn hay gắt gỏng giống hồi trước, giọng cũng nhẹ nhàng và có chút để tâm hơn

Chính Phàm đứng dậy bước lên cầu thang để lại cô với sự bồn chồn bất an, từ lúc sống chung một nhà với anh ta Ngôn Diễm bắt đầu cảm thấy giác quan thứ sáu của mình càng lúc càng chuẩn xác có lẽ cô bắt đầu quan tâm đến Chính Phàm như một đứa em gái lo lắng cho anh trai

" Có điều gì anh đang định giấu tôi sao? Cứ nói đi, trong anh lạ lắm" Ngôn Diễm ngay lập tức đuổi theo, cô tin chắc rằng đang có chuyện gì đó

" Trọng án lần này lành ít dữ nhiều, nếu  rời khỏi đây cô cũng được an toàn"  Thì ra là vậy, Chính Phàm quyết định sẽ theo đuổi vụ án này đến cùng

" Ôi trời, anh đừng nói như vậy chứ. Làm ơn đi phải an toàn trở về hãy vì Ngôn Diễm đi có đượ không, cô ấy sẽ cảm thaya ra sao nếu anh trai mình yếu đuối như vậy" Ngôn Diễm cảm thấy trái tim mình hẫng một nhịp, nước mắt cứ thế tuôn ra mà không rõ nguyên do

" Cô cũng như em gái tôi thôi nếu như thật sự tôi phải hi sinh trong nhiệm vụ lần này hãy tới Tam Á mà sống rời khỏi đây đi hoặc trở về nơi cô thuộc về, hãy tự biết bảo vệ mình ngủ ngon tôi còn nhiều việc phải làm lắm nên ngủ sớm nhé" Dứt lời cánh cửa phòng đóng lại, Chính Phàm từ từ biến mất

Ngôn Diễm vừa đi vừa khóc nước mắt nhòe hết tầm nhìn khiến cô loạng choạng suýt nữa thì ngã nhào xuống đất, chả hiểu sao cảm giác bất an cứ len lỏi vào trong từng tế bào từng mạch máu

Người nào có thể giúp cô trong lúc này đây, cha mẹ còn chẳng phải phải ruột thịt

Thả mình lên giường mà đầu óc cứ như ở trên chín tầng mây, thật sự lành ít dữ nhiều thì......

" Chính Phàm mở cửa ra, anh mau mở cửa ra" Ngôn Diễm đập cửa đùng đùng nhưng bên trong vẫn không có tiếng động, lúc này thấy quản gia rồi thông báo một tin tức chấn động

" Thiếu gia vừa mới đi ra ngoài, tôi có hỏi nhưng ngài ấy chỉ bảo có việc phải đi"  Sét đánh giữa trời quang Chính Phàm đi mà không nói lấy một lời tạm biết như thế có phải là quá đáng lắm không? Dù sao thì cô cũng chẳng có tư cách gì để mà phán xét, thế giới này không phải thuộc về mình và cả cái cơ thể này nữa

"Chuẩn bị xe cho tôi, tôi muốn đi dạo cho khuây khỏa"  Ngôn Diễm thở dài, thơ thẩn từng bước xuống cầu thang

Chiếc xe khởi động kêu ù ù rồi phóng ra ngoài đường lớn, những suy nghĩ miên man cứ thế hiện lên trong đầu cô nhớ cha mẹ ruột và cuộc sống trước đây

Vô lo vô nghĩ sống hết mình với đam mê mà lại bị chính cái sự đam mê đó làm cho điêu đứng, cho đến hiện tại thì cô không nghĩ được nguyên nhân lại sao mình lại có thể ở đây

Lục tượng, đúng rồi hình như là có liên quan đến lục tượng món bảo vật mà băng đảng HERd muốn đánh trộm sao cô không nghĩ ra điều này sớm hơn nhỉ

" Cho tôi đến sòng bài Châu Hoa, tôi cần gặp một người" Ngôn Diễm ra lệnh tài xế nhanh chóng chuyển hướng đi thẳng tới địa điểm được giao phó, chỉ đúng mười lăm phút sau sòng bài đã ngay lập tức hiện ra trước mắt

Bên trong cực kì đông người, thú đam mê đỏ đen luôn khiến cho con người một khi đã dính vào là khó mà thoát ra được. Trên sân khấu ở giữa sòng bài có một người phụ nữ đang rất vui vẻ nhảy múa trong giai điệu của một bài hát mà ca sĩ đang thể hiện, cô ngay lập tức chạy tới vì đó chẳng phải là chủ sòng bài Âu Dương Hoa hay sao

" Cô là Âu Dương Hoa đúng không? Tôi  là Từ Ngôn Diễm lần trước cô có tới gặp tôi về bức tượng giả kia, tôi muốn nói chuyện riêng rất gấp" Ngôn Diễm kéo bà chủ Âu Dương qua một bên, dù chưa hiểu chuyện gì  nhưng cô ấy vẫn chịu nói chuyện

*****

" Cô nói gì cơ, làm ơn nói lại được không?". Bà chủ Âu Dương Hoa mắt chữ A miệng chữ O, trong một phút đã tỉnh cả rượu đã uống ban nãy

" Mặc dù chuyện này rất khó tin nhưng tôi không phải là người ở đây, tôi là người của thời đại 4.0 tương lai tình cờ xuyên không về đây trong cơ thể của Từ tiểu thư". Ngôn Diễm mặc dù đang gấp nhưng vẫn thuật lại mọi chuyện, cô muốn người đối diện nghe thật rõ từ đầu tới cuối

" C....c...cậu tên gì, t...t...tên ở hiện đại ấy"
Âu Dương Hoa xúc động hai hàng nước mắt cứ thế tuôn ra, choàng tay ôm lấy Ngôn Diễm

" Thiên Bình nhưng trong băng nhóm mọi người gọi tôi là Beryl, mà sao cô lại hỏi như vậy chẳng nhẽ" Ngôn Diễm bụm miệng, cô còn tưởng một mình xuyên về thế giới thời đại này

" Beryl.... là Bạch Dương đây, mình còn tưởng một mình mình xuyên về đây nữa chứ"  Bạch Dương sụt sùi, lâu lắm rồi cô không khóc rồi

" Ôi trời ơi Amber cậu là Amber đúng không, slogan của băng nhóm chúng ta là gì nào"  Beryl không biết đây có phải là sự thật hay chỉ là một giấc mơ, nếu đúng là băng nhóm HERd thì phải biết tới khẩu hiệu

" (giữ bí mật), tất nhiên là mình vẫn còn nhớ chứ" Hai người lao vào nhau mà nức nở, sau bao nhiêu biến cố thì cuối cùng hai người họ đã tụ họp lại bằng một cách không ngờ tới

Tám đủ chuyện trên trời dưới biển, Beryl kể lại việc mình đã từ cõi chết trở về ra sao quyết định hủy hôn với thiếu gia học Quách như thế nào. Vụ suýt thì bỏ mạng tại Tam Á trong cơn bão bất ngờ xuất hiện, rồi chuyện Chính Phàm anh trai hờ sắp phải bỏ mạng trong vụ án sắp tới

Amber cũng kể câu chuyện của chủ sòng bài Châu Hoa, việc tìm hiểu được nguyên nhân tại sao cả băng nhóm lại quay về quá khứ như thế

" Đúng là người thông minh dù sao thì chúng ta cũng phải thử tìm kiếm mọi người thư rồi nếu cùng xuyên về hiện đại luôn cho tiện, mà tôi cũng nghe phong phanh là Chính Phàm cũng đang điều tra về vụ án buôn bán đồ cổ cũng gần gần với lục tượng mà cậu đang tìm kiếm". Beryl nhớ ra một chi tiết rất nhỏ, nhưng cũng đủ để làm rõ mọi chuyện

" Mình mới tìm được vị trí của một trong lục tượng, nó được gọi là Huyền Vũ Thủy Vịnh của thiếu gia họ Vương nhưng mà mãi chưa tìm cách hẹn gặp hắn" Amber trầm ngâm, mặc dù hắn có đam mê đỏ đen nhưng tuyệt nhiên không chịu gặp mặt

" Mình sẽ tìm cách cho cậu gặp tên Vương thiếu gia kia, hay mai triển luôn kế hoạch đi mình không thiết tha ở lại đây nữa đâu". Beryl thở dài, cô chống cằm suy nghĩ lung tung

" Vậy còn mọi người thì sao Ruby, Jade, Crystal và  cả Sapphire biết tìm ở đâu đây Nam Kinh rộng lớn thế này cơ mà" Amber day day thái dương, lúc trước còn lu bu về lục tượng bây giờ lại lo nghĩ đến mọi người

" Chuyện đó tính sau đi, cứ thu thập lục tượng rồi tìm mọi người sau". Beryl ngáp dài một cái nhìn lên đồng hồ đã gần nửa đêm rồi nên ngay lập tức ra hiệu cho cô bạn thân mau lên giường đi ngủ, lâu rồi mới được say giấc nên quá trưa Amber và Beryl mới lọ mọ dậy

Amber và Beryl bắt đầu suy luận để tìm cách hẹn tên Vương Thất ra nói chuyện, nhất định phải lấy được Huyền Vũ Thủy Vịnh thì mới có thể yên tâm tìm ra năm bức tượng còn lại

" Hắn có đam mê gái gú không? Đàn ông nào chẳng mê gái, bây giờ phải khiến cho hắn gặp mình rồi mình sẽ quyến rũ hắn". Beryl ra đối sách, cô nghĩ ải mỹ nhân là khó vượt qua nhất

" Sai rồi đâu phải con trai thì nhất định phải mê nữ sắc đâu, Beryl cậu đến từ tương lai mà suy nghĩ lại cổ hủ vậy".
Amber cười khổ, nhờ có A Quỷ cô đã khám phá được một chuyện khá là thú vị

" Hả....không mê nữ sắc thì chẳng lẽ là nam sắc, thời này có cả đam mỹ à" Beryl gãi đầu, cô thấy Amber im lặng thì cũng nhanh chóng hiểu ra vấn đề

" Hắn mê nam chứ không mê nữ, nhờ có thông tin này chúng ta sẽ lấy nó làm yếu điểm để ra điều kiện với Vương thiếu gia"  Amber cười khoái trí, cô bạn ngồi bên cạnh cũng phải bái phục bội phần

Beryl mới thấy đam mỹ thời hiện đại mà chưa được tận mắt chứng kiến chuyện nam nam vào thời quá khứ mặc dù chuyện này từng có viết trong sử liệu rồi,Hán Văn Đế Lưu Hằng (202 TCN – 157 TCN) là một người như vậy. Tương truyền, cả đời ông có yêu một người đàn ông khác, tên Đặng Thông. Câu chuyện tình bắt đầu từ giấc mơ lên trời của Hán Văn Đế. 

Ông mơ rằng mình được một người đầu quấn khăn vàng giúp lên đến Nam Thiên Môn khi ông dùng sức chín trâu hai hổ cũng không lên được trời. Vua định cảm ơn thì người đàn ông đã đi mất từ lúc nào.

Hôm sau, khi Hán Văn Đế đi chơi bỗng nhìn thấy Đặng Thông - một thủy thủ đầu quấn khăn vàng, giống hệt người trong mộng. Ông bèn nghĩ đó là điềm báo nên từ ấy vô cùng sủng ái Đặng Thông, cho ông này hưởng vinh hoa phú quý.

Mối tình của họ ngày càng khăng khít, nồng thắm. Đặng Thông cũng rất yêu và cảm động trước tình cảm vua dành cho mình. Có lần, lưng Hán Văn Đế có nhọt, máu mủ chảy ra liên tục, Đặng Thông chẳng quản ngại đã dùng miệng hút mủ ra cho "người tình". 

Thật sự là quá tò mò, nhất định phải chứng kiến tận mắt mới được

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top