3.

Ma Kết chắc chắn rằng mình không thể nào an tâm nổi dù thấy tin nhắn 'tao không sao', 'không cần qua tìm' của Sư Tử. Tất cả những ai hay lượn lờ trong mấy bar hay chỉ đơn giản là sống lâu năm ở quận Triều Dương đều biết rằng, Mai Bảo Bình là một người phụ nữ vô cùng nguy hiểm. Nếu không thì sao việc cả hai người chồng của chị ta đều chết sau hai năm cưới nhau lại luôn quy thành đột quỵ? Trên đời này nếu có chuyện trùng hợp như thế, thì cũng không trùng hợp với Bảo Bình. 

Ma Kết vừa tròng vội quần, vừa thầm chửi rủa Sư Tử trong lòng mình, đúng là nhiều khi cái tên vận lên con người mà. 

"Mẹ ơi con đi gặp bạn tí ạ." 

"Mai nhận giải mà mày còn đi đâu hả thằng kia?" 

Ma Kết nghe tiếng mẹ rống lên từ phòng khách, nhưng đã vội vàng đóng cửa nhà lại. Nhưng ngay sau khi ra khỏi cổng, điện thoại lại reo inh ỏi lên, người gọi là Bạch Dương.

"Giờ tao qua kiếm Bạch Dương." 

"Khoan đã..." Giọng Bạch Dương nghe qua hơi căng thẳng, như đang sợ điều gì đó, "mày đợi tí, tao gọi người nhà qua đón mày, quán đó ổng làm chủ."

Sau đó là một khoảng yên lặng, bên kia loáng thoáng một giọng nói lạ lẫm. Ma Kết hơi khó hiểu, vừa tính cất giọng hỏi thì giọng Bạch Dương lại vang lên:

"Người nhà tao kêu trên cơ bản đi cùng góa phụ đen rồi thì chắc bị ăn sạch rồi."

Ma Kết khẽ nhíu mày, lại tiếp tục chửi rủa trong lòng, nói cái điều ai cũng biết này làm gì vậy? Tính khè ai?

"Tao biết mà. Nhưng không thể cứ nghe xong rồi để im vậy được." 

"Tao thấy mày rồi, đừng im đó đi."

Sau đó Bạch Dương cúp máy, chỉ có tiếng 'tút' dài vang lên trong điện thoại rồi tắt ngúm. Ma Kết đưa mắt nhìn sang trái, nương theo ánh đèn vàng yếu ớt len lỏi qua những tán lá để tìm Bạch Dương. Nhưng thứ đập vào mặt Ma Kết chỉ là ánh sáng chói mắt của đèn pha khiến cậu phải nhắm tịt cả mắt lại. Đến khi mở mắt ra lần nữa, trước mặt Ma Kết đậu một chiếc Maybach đen bóng.

Chà, chắc cũng phải 11 tỏi nhỉ?

Cửa kính ghế phụ dần dần hạ xuống, để lộ gương mặt đang cười đầy hối lỗi của Bạch Dương, nó khúm núm nói:

"Mày ra sau ngồi đi..."

Ma Kết thấy hơi cấn cấn, nhưng cũng chẳng để tâm lắm nên vẫn cứ ung dung mở cửa sau xe. Cứ ngỡ rằng chẳng có ai, nhưng vừa chui vào thì nhận ra rằng ghế sát cửa sổ bên kia đã có một người ngồi. Với kinh nghiệm rượu chè ở mấy quán bar, thì Ma Kết đã học được một thứ hết sức quan trọng, đó là hèn. Trực giác bảo cậu người đàn ông này không dễ dây vào, nên là tém lại đi. Thế là Ma Kết lập tức vào vai bé ngoan, nhẹ nhàng ngồi xuống, nhẹ nhàng đóng cửa rồi khúm núm cất giọng chào: 

"Em... chào anh ạ." 

Đối phương không vội đáp lời, trong cái bóng tối tù mù chỉ có ít ánh sáng vàng rượm cố sức chiếu vào cửa xe càng khiến Ma Kết sợ hãi hơn. Thậm chí, cậu còn vô thức cảm thấy đối phương đang nâng mắt đánh giá mình.

"Xin chào." Đối phương nhạt nhẽo trả lại cho Ma Kết hai chữ.

"Tôi nghĩ cậu nên thắt dây an toàn vào đi." Cứ ngỡ người đàn ông sẽ không nói gì nữa, nhưng ngay sau đó lại bồi thêm một câu. Ma Kết không hiểu gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Tức thì, chiếc xe lập tức lao vun vút trên đường với tốc độ bàn thờ.

.//.

Chiếc xe dừng trước NGC 2237. Ma Kết loạng choạng mở cửa xe bước xuống. Nhưng khi vừa đặt chân xuống đất, cậu lập tức ngồi thụp xuống, vùi đầu vào gối. Từ nhỏ Ma Kết đã hay say xe, lớn lên tí thì đỡ hơn, nhưng xe chạy vừa nhanh vừa xóc là cậu lại bắt đầu lên cơn say xe. Bằng chứng hiện tại là Ma Kết có cảm giác như ruột gan, phèo phổi đang chạy loạn trong người mình. 

"Mày ổn không vậy?" 

Bạch Dương vội vàng mở cửa xe, ngồi xổm trước mặt Ma Kết. Nó đưa tay lên, toang muốn chạm vào mái tóc của người đang đau khổ vì cơn say xe thì Ma Kết đã túm lấy cổ tay nó.

"Mày vào xem Bạch Dương với anh mày đi. Tao ngồi đây tí rồi theo sau."

"Ừm." Giọng Bạch Dương thoáng trầm đi một chút. Nó đứng dậy, nhìn về hướng chiếc xe. Người đàn ông ngồi cạnh Ma Kết lúc nãy không biết xuống xe từ lúc nào, bấy giờ đang tựa lưng vào thân xe, trên tay là điếu thuốc đang cháy dở.

"Anh ơi, anh vào..."

"Thiên Bình, đi vào cùng nhóc Dương đi."

"Vâng." Lúc trong xe tối quá, Ma Kết cứ ngỡ người lái xe phải là một ông già lớn tuổi hay thế nào, nhưng dưới ánh đèn đường thì rõ ràng người này không chỉ trẻ mà còn đẹp. Tuy nhiên, hình như tính tình không tốt lắm, ngay khi nghe người đàn ông kia nói vậy đã bước tới xách cổ áo Bạch Dương lôi vào trong quán bar.

"Nhóc Dương thích cậu à?"

Ma Kết nghe xong mà cảm thấy thái dương mình nhảy lên từng hồi. 

"Hỏi chuyện riêng của một người mới gặp không phải chuyện phải phép lắm đâu ạ."

"Hỏi với tư cách là người trông nom Bạch Dương thôi."

Ma Kết nhếch môi cười khẩy, cơn buồn nôn qua đi nhưng cơn đau đầu vẫn chưa dừng lại. Dường như cảm giác mệt mỏi, lại bị tọc mạch khiến máu nóng dồn lên não. Ma Kết đứng dậy, hung hổ bước lại trước mặt người họ hàng xa của Bạch Dương, giọng điệu khó chịu: 

"Người trông nom thôi thì có quyền gì tọc mạch? Đôi khi cha mẹ còn không nên làm thế mà."

Đối phương dường như khá bất ngờ, trong đôi mắt phượng sắc bén với tròng mắt đen nhánh tĩnh lặng như biển cả, khiến người ta không dò được ánh lên chút ý cười rồi nhanh chóng tan biến. Nhưng lại người đàn ông còn chả buồn đáp lại lời Ma Kết nữa, chỉ lẳng lặng dựa vào thân xe hút nốt điếu thuốc trên tay, như thể hành động của cậu chỉ là một đứa trẻ bị chọc giận nên cắn người.

Ma Kết khẽ nhíu mày, tước điếu thuốc còn đang cháy dở trên tay đối phương, thản nhiên đặt điếu thuốc mà đối phương ngậm nãy giờ lên miệng mình, nhẹ nhàng hít một hơi. Marlboro đỏ -  nhẹ nhàng và ngọt ngào, một dòng thuốc lá dành cho nữ mà rất nhiều cô gái ở quận Triều Dương đều thử qua một lần trước khi chơi những thứ đồ mạnh hơn. Nhưng thuốc lá không phải thứ mà Ma Kết thích, cậu có thử qua một hay có lẽ hai lần, nhưng so với rượu thì cậu ghét mùi thuốc lá. 

Điếu thuốc rời khỏi môi Ma Kết, cậu nghiêng người phả hết thuốc lên mặt người đàn ông kia. Từng làn khói trắng nhẹ nhàng bay trong không khí, lẩn quẩn bên sườn mặt sắc bén của đối phương hệt như cô gái đẹp đang âu yếm tình nhân của mình. 

Đúng là một người mâu thuẫn. 

"Không ai dạy nhóc phả thuốc vào mặt người khác là bất lịch sự à?"

"Anh cũng có lịch sự với tôi đâu."

Người đàn ông kéo tay đang giữ thuốc lá của Ma Kết, khẽ cúi đầu ngậm lấy đầu lọc, môi như có như không khẽ cọ lên đầu ngón tay. Bất chợt, có một bàn tay xuất hiện trên eo cậu, kéo cậu nhích lại gần đối phương, tiếp đó là luồng khói bay thẳng vào mặt, "vậy chắc cũng không ai dạy cưng là phả thuốc lên mặt người khác là tỏ ý muốn ngủ với người ta à?"

Ma Kết bị hỏi cho cứng cả người, cậu thích đi bar, uống rượu không đồng nghĩa với việc sẽ dính dáng tới mấy trò chơi xác thịt.

"Thiên Yết, anh đang làm gì bạn em vậy hả?" 

Giọng của Bạch Dương vang lên, cứu rỗi Ma Kết khỏi cái tình huống oái oăm này, cậu bối rối đẩy Thiên Yết ra. Thiên Yết cũng không giận, đưa hai tay lên tỏ vẻ đầu hàng: "Đùa chút thôi mà căng thẳng quá vậy." 

"Không có ai giỡn như vậy cả." Bạch Dương nhăn mày đáp.

Nhưng cuộc tranh cãi của hai người này không phải điều Ma Kết chú ý, thứ cậu chú ý là cái tên mà Bạch Dương đã gọi. "Thiên Yết"? Cái thằng cha Thiên Yết được mệnh danh là vị vua không ngai của cái quận này? Hay là sự trùng hợp thôi vậy? 

"Bạn của nhóc sao rồi?" Thiên Yết hỏi, như không thèm so đo với Bạch Dương. Nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu của cậu bạn.

"Anh đã bảo rồi mà. Nhưng ngủ thôi thì không bị chị ta thủ tiêu đâu." Thiên Yết cười cười, tỏ vẻ không hề bất ngờ. 

"Nói như thể anh ngủ với chị ta rồi vậy." Bạch Dương nhếch môi châm chọc. Nhưng đổi lại chỉ là một nụ cười đầy ẩn ý.

Đúng là thằng điên, đó là suy nghĩ của Ma Kết ngay sau đó. 

"Thế thì về được rồi chứ nhỉ? Đằng nào bạn mấy đứa cũng chủ động nhắn không sao mà." 

.//.

Anh em xã đoàn làm phụ hồ

lionking đang hoạt động

04:52 PM

lionking

Tao vẫn sống

Cơ mà sáng anh mày cúp

Xin giùm tao nhé

Lưng tao sắp gãy rồi

.//.

Chúc mọi người đu bùng binh vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top