08 - virgo
Kẻ hai mặt
•
"Bọn mày làm gì ở đây? Và cả cô nữa?", tôi lên tiếng sau khi nhìn thấy Aquarius, Pisces và Cancer Dawn.
"Oh thôi nào, tôi chán tiệc tùng rồi!", con bé tóc xanh tối lên tiếng. Chán tiệc tùng? Nó mà cũng có ngày này á?
Chúng tôi đậu xe trên con đường mòn cạnh một cánh đồng hoang, Aquarius và tôi leo lên nóc xe ngồi, bên trong xe chỉ còn lại Pisces và Cancer. Tôi chậm rãi rút trong túi quần ra một chai nước lọc nhỏ, mở nắp và dốc nó xuống gáy mình. Khiến tấm lưng và một phần ngực ướt sũng. Chiếc áo sơ mi xanh denim dính chặt vào người tôi, gió thổi lồng lộng khiến từng tế bào chẳng mấy chốc đã như bừng tỉnh bởi cái lạnh của buổi đêm.
Aquarius nằm ngửa ra, một tay gối đầu, một tay gác lên bụng. Miệng nó tự bao giờ đã ngậm một điếu thuốc. Nó nhìn lên trời, nơi có những vì sao lấp lóe, cái nhìn đó khiến tôi có chút hiếu kỳ.
"Mày sao đấy? Nay tao thấy mày hơi khác."
"Không sao", nó trả lời, giọng nhàn nhạt.
"Thôi đi, lại là con Gemini chứ gì?"
"Ừ"
Nó khẳng định nhanh gọn đến nỗi tôi không kịp nghĩ mình nên nói gì tiếp theo. Nếu nó tiếp tục chối bay chối biến, có lẽ tôi vẫn sẽ có cái để chọc nó.
"Này Virgo, mày có thích ai không?"
Nó đột nhiên hỏi. Tôi đưa ánh mắt khó hiểu nhìn nó, miệng hơi nhếch mép cười dù điều đó chả có gì hay cho cam.
"Sao hỏi thế? Tao thì thích ai?"
"Mày là Aromantic mà nhỉ, tao quên"
"Thì đúng là vậy, nhưng tao vẫn có thể cảm thấy chút gì đó lãng mạn mà."
"Thế thì đâu phải aromantic."
Tôi im lặng, cười cười. Ngược lại, Aquarius lại nhìn khá nghiêm túc. Nó với Gemini Elise lại có chuyện gì rồi đây?
Đôi khi tôi cũng có chút ghen tị. Tôi chưa từng nghĩ bản thân lại là một aromantic. Tôi bị hấp dẫn bởi tình dục, nhưng không phải tình cảm. Đó cũng là lí do tôi chẳng hẹn hò với ai được lâu dù tôi có mọi thứ cần có để ai bước bên tôi cũng có thể hãnh diện. Tôi cũng đã từng có một khoảng thời gian khó khăn vì không hiểu bản thân là gì, có những người đã yêu tôi, đã làm mọi thứ họ có thể vì tôi. Nhưng thứ mà tôi cảm nhận được lại chỉ là cảm giác áy náy không nói thành lời.
Tại sao tôi không thể yêu họ?
Trong khối óc một thằng con trai mới lớn bao giờ cũng vô tư hơn con gái, nhưng đồng thời thì những khát khao hơn thua, trẻ trâu ham chơi cũng hơn bọn con gái nốt. Nó rực cháy như một niềm đam mê mãnh liệt đối với nghề nghiệp sau này mà bọn nó sẽ làm vậy.
Virgo Delton bị kẹt ở giữa. Trong óc tôi không có cái gọi là vừa học vừa chơi. Và tôi cho rằng điều này đích xác là một căn bệnh tâm lý.
Có thể là ám ảnh cưỡng chế mạnh, nhỉ?
Nên tôi mới chia ra, sáng học ra học, tối chơi ra chơi. Và sẽ không có cái nào là tôi không hết mình, bất kể là việc học hay những buổi quẩy nát đêm ở nhà Capricorn Camden. Mấy cái biệt danh ngu ngốc ở trường cũng từ đó mà ra.
Tôi nằm ra nóc xe, cảm nhận hương bụi gió quyện cùng cỏ cháy xộc thẳng vào cánh mũi. Nhận ra lúc này, cuộc đời cứ vô thực thế nào ấy. Bạn có hiểu không? Sẽ có những việc làm điên rồ (có thể chỉ đơn giản là khác biệt) sẽ khiến cuộc đời bạn vô thực đi, nó đổi mới. Chẳng hạn như tắm hồ bơi khi trời đang mưa, hoặc ra ngoài trượt ván lúc bốn giờ rưỡi sáng và nghe nhạc của Jake Millers chẳng hạn. Cực kỳ hứng khởi, tin tôi đi.
"Này, ban nãy tao gặp thằng Scor đứng nói gì đó với con bé hoa khôi Libra Eracebeth", Aquarius bảo, mồm nhai chóp chép kẹo cao su gừng hữu cơ.
"Thì sao?", tôi hơi dửng dưng, dù đúng là lúc ở bữa tiệc, thằng Scorpio có thái độ kì lạ thật. Ai đời thấy bạn thân sắp hôn được crush mà cái mặt nhăn như khỉ lên rừng thế?
"Nhìn nó lạ lắm. Nhìn nó như tao ấy."
"Bọn mày bảo gì cơ?", thằng Pisces từ trong xe bước ra.
"Chẳng có gì cả" , tôi cắt ngang sau khi thấy Cancer bước ra theo. Quên mất nhỏ này còn ở đây. Tôi tự hỏi bọn nó vừa làm gì trong xe mà ra ngoài cùng lúc một cách bất thường thế.
Dù gì thì, tôi cũng không muốn bất cứ ai biết chuyện nội bộ của nhóm. Nhất là hội Gemini Elise. Phức tạp lắm, khi mà mấy đứa con gái ở nhóm đó có sức ảnh hưởng lớn đến nhóm tôi lắm. Thằng ngố Aries đang thích Leo Charity, thằng Aquarius thì lằng nhằng tình ái với Gemini, còn con bé này thì lại rơi vào trò cá cược vô bổ nào đó liên quan đến Pisces.
Tôi cứ như một thằng tâm bất biến giữa dòng đời vài ba biến. Độc thân, vui tính và ngắm bọn nó đầu độc nhau bằng tình yêu. Thú vị chứ, hờ hờ. Sắp tới lại thêm thằng Scorpio dính chưởng đây, nhìn qua là biết.
"Tôi không biết mọi người đang nói gì, nhưng tôi biết tin này hay lắm. Nghe không?", Cancer bật nắp một chai rượu bourbon, tôi chẳng biết nó lấy từ đâu, nhưng rượu này tôi chưa uống, có lẽ nên xin nó một ngụm nhỉ?
"Nói xem", Pisces nhếch mép cười. Ánh mắt nó dán vào từng hành động của Cancer.
"Libra Eracebeth đang thích Aries Zayne, và Scorpio của các anh thì đang tương tư nàng ấy", nụ cười mỉm bí ẩn của Cancer khiến tôi hơi sợ. Mà khoan đã, nói vậy thì tin này trớ trêu đây. Scorpio thích Libra, và cô nàng lại đang để ý em trai nó? Wtf?
"Sao cô biết việc này thế?", Aquarius hỏi.
"Xưng mày tao đi, phát ngấy cái kiểu thanh lịch rồi đấy. Còn nguồn tin thì tao xin không nói ra nhé."
Tất nhiên là có tò mò chứ, nhưng Cancer đã nói vậy rồi thì cố hỏi nữa cũng thành ra vô duyên.
"Cancer, mày giúp tao giữ bí mật nó, đừng để anh em Zayne biết được."
"Muộn rồi."
"Gì?"
"Tin đó đồn khắp trường rồi cha ơi, từ hôm qua cơ. Tưởng tụi mày biết rồi chứ, tao bảo nguồn tao xin không nói là vì tao còn không biết nguồn là ai tung tin! Gần như ai cũng bảo thế, nhất là lớp con Libra ấy, tao nghe loáng thoáng thôi!"
"Mẹ kiếp, nói như thật vậy bà!", Pisces cười sằng sặc, nhưng mặt nó méo mó như thể đó là câu tích cực nhất mà nó có thể nói bây giờ.
"Tao chẳng biết Aries đã nghe được chưa, cầu nguyện đi mấy đứa!", Aquarius nhướn mày, giọng châm biếm. Đứa nào ngu mà cầu nguyện theo lời nó thật thì đúng là tồi về khối não rồi. Nó chơi thân thằng Aries nhất nhóm, đủ để hiểu tính thằng đó quảng giao thế nào.
Tôi không đáp, vì chưa gì đã thấy ngày mai sẽ căng đây.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top