Chương 37: ( 2 ) Lồng Đèn

...

Ma Kết có đến chào hỏi gia chủ Cơ Gia, Cơ Gia giống với Uông Gia, đều theo chế độ mẫu hệ, gia chủ này cũng rất trẻ, hơn nàng bốn tuổi, nét đẹp của nàng ta khiến biết bao người ghen tị, Cơ Gia lại chuyên độc dược, trồng nhiều thứ cỏ thuốc, dùng để chế tạo thuốc dưỡng nhan là chuyện thường, người Cơ Gia xinh đẹp không ai dám bàn tán.

- Uông Gia Chủ dung nhan thật mĩ lệ, không biết đã dùng qua thuốc dưỡng nhan nào mà có được nhan sắc như vậy?

Cơ Gia Chủ tiến đến trước mặt Ma Kết, từng ngón tay nàng ta vuốt nhẹ lên gương mặt nàng, không biết là đang khen hay chê, nhưng nàng ta sáp hơi gần mặt nàng rồi.

- Ừ thì, ta không quen dùng dưỡng nhan, vẻ đẹp là tự nhiên, chỉ là dặm thêm chút phấn cho thêm phần mĩ lệ, Cơ Gia Chủ quá khen rồi.

Ma Kết khéo đẩy Cơ Gia Chủ ra, mặt nàng ta bắt đầu biểu lộ vẻ không vui. Ma Kết biết mình đâu có đẹp bằng nàng ta, nhưng cái nét của nàng là tự nhiên, không có như Cơ Gia Chủ đã dùng biết bao loại thuốc.

- Ô, nếu đã đến rồi thì nhập tiệc dùng bữa, mời đi lối này.

Cơ Gia Chủ tự mình cúi người mời, Ma Kết cười khẽ đáp lại, lúc nàng đi vào trong đến bàn tiệc chuẩn bị riêng, Xử Nữ liền đi theo, nhưng hắn lại bị chặn ở cửa, chỉ có thể nhíu mày khó chịu nhìn một mình nàng đi vào.

- Tại sao?

- Công tử không cần lo, bàn tiệc chỉ dàn cho người của Cơ Gia và Uông Gia Chủ, công tử hãy ra bên ngoài sảnh chính.

Cơ Gia Chủ cười đáp lại hắn, rồi gọi người dẫn đường cho hắn ra sảnh chính, khi nãy Uông Nhị Lão đã bị giữ ở ngoài sảnh chính rồi, hắn cũng phải ra đó ư, còn nàng thì phải làm sao?

- Tần huynh đừng lo, gặp lại sau.

Ma Kết vẫn còn cười rất tươi, đèn lồng của nàng cũng đã giao lại cho hắn, Xử Nữ không nỡ, lát nữa làm sao nàng có thể thoát ra khi không có lồng đèn chứ.

Ma Kết không nói gì thêm mà đi vào trong, Xử Nữ tặc lưỡi, hung hăng trở ra ngoài, đã thế người mà Cơ Gia Chủ phân phó còn đi theo hắn, chừng nào chân hắn còn chạm lên thảm đỏ, bọn họ còn đi theo hắn ra sảnh chính.

Tới sảnh chính, Xử Nữ mò tìm Uông Nhị Lão, nhưng khi thấy ông ấy, ông ấy đã bắt đầu cư xử kì lạ, hắn đến gọi thì bị bọn người ngồi đó kéo xuống dùng rượu, ngay cả Uông Nhị Lão cũng không nữa lời nói thay, người lại còn mời rượu hắn. Hắn ngỡ như ông say rồi, nhưng khi một trong hai lồng đèn hắn cầm bị vụt tắt, hắn mới để ý đến con ngươi của từng người.

- Chuyện gì đây...!?

Bọn họ vẫn không ngừng lôi kéo hắn, hắn vùng vằng thoát ra, khi nãy còn có kẻ muốn thổi tắt đèn lồng của hắn, may thay hắn tránh kịp. Dồn đèn sang một tay, hắn tức tốc nắm lấy cổ áo của Uông Nhị Lão kéo chạy đi ra ngoài. Hắn để ý những người trong sảnh, ai ai cũng cười nói vui vẻ, nhưng con ngươi lại vô cùng khác lạ, còn cái thảm đỏ kì quái này nữa, lúc tiến vào thì chỉ có một con đường chính là thảm đỏ, hai bên đều tối đen.

- Nhị lão, xin lỗi.

Hắn quăng Uông Nhị Lão ra khỏi thảm đỏ, bản thân cũng bước khỏi, đám người kia không theo hắn nữa, ngay khi chân chạm vào khoảng đen, thảm đỏ trước mắt phải soi đèn mới có thể thấy, e rằng đây là con đường duy nhất để thoát ra rồi.

Lo lắng cho Ma Kết còn ở bên trong, Xử Nữ định một lần nữa tiến vào trong, bỗng dưng bị Uông Nhị Lão giữ lại, hắn nghĩ Uông Nhị Lão mất trí rồi, liền thẳng chân đạp ông ra.

- Tần công tử... phải cậu không... phải thì đưa tay cho lão..!

Xử Nữ nghe giọng điệu này quen thuộc hơn nhiều, hắn lùi lại đưa đèn rọi lên gương mặt ông, mặc cho ánh đèn có gần như thế nào, chói mắt làm sao, ông vẫn như không nhìn thấy. Hắn nắm lấy tay đang mò mẫn trong không trung của ông, để tay ông chạm vào cây treo đèn lồng, ông như bừng tỉnh.

- Tần công tử, may quá vẫn còn cậu..!

Uông Nhị Lão bị đèn đập thẳng vào mắt mà giật mình, hai người bọn họ đưa mắt nhìn xung quanh, đây như một hoa uyển bình thường, không có gì đặc sắc, chỉ có màn đêm bao phủ làm họ cảm thấy đáng sợ.

- Tần công tử, ban nãy cậu nhảy khỏi bên trái hay bên phải?

- Bên trái.

Là bên trái theo hướng từ sảnh chính nhìn ra, hắn khi nãy thấy Ma Kết đi vào hành lang bên trái nên mới chọn con đường này. Uông Nhị Lão muốn cúi người xem xét, hắn buộc phải cúi theo, hai người không thể không cầm lồng đèn.

- Tìm.

Uông Nhị Lão xòe bàn tay đập xuống nền đất, ma pháp từ tay ông truyền xuống tạo ra một đường tiến thẳng về phía trước. Xử Nữ ngây người, con đường này đang dẫn tới đâu?

- Đây là vị trí của Kết Nhi, chúng ta không thể rời đi mà để Kết Nhi ở lại, mau lên!

Uông Nhị Lão tăng tốc độ, ánh sáng của ma pháp bắt đầu mờ đi, chỉ có ông cảm nhận được, Xử Nữ không thể tin tưởng giao đèn lồng cho ông đi trước nên đành chạy sát ông. Một hồi, địa điểm dừng chân của họ lại là một thảm đỏ khác, Xử Nữ đặt chân lên thảm đỏ, khung cảnh dãy phòng chợt hiện rõ ra. Lính gác thấy được bọn họ lạ mặt liền lao tới tấn công, Uông Nhị Lão đánh ngất từng người, rồi kéo hắn đẩy vào gian phòng phía trước.

- Bên ngoài để cho lão, mau đi tìm Kết Nhi!

Xử Nữ vẫn không thể nào yên tâm nổi, lính gác cũng chả có bao người, hắn trực tiếp kéo Uông Nhị Lão ra khỏi vòng vây, dùng ám khí cắt đứt cổ họ, rồi kéo ông đi vào.

- Lỡ như Uông Nhị Lão đây rơi khỏi thảm đỏ, sao mà quay lại được đây.

Hai người họ cứ thế tiến vào, thứ chờ bọn họ là một màn kết giới, bên trong có một bàn tiệc, nhưng trên bàn tiệc chỉ có mình Cơ Gia Chủ ngồi đó dùng bữa, người hầu kẻ hạ xung quanh đều bị đánh ngất.

Chợt, tiếng cười của nàng ta vang vọng ra, làm vỡ kết giới, Xử Nữ và Uông Nhị Lão bị thanh âm đó làm cho chói tai, hắn dùng ám khí phóng thẳng về phía nàng ta, nhưng cũng bị tiếng cười của nàng phá vỡ mất.

- Đến muộn rồi, nàng ta sẽ mãi mãi không thể rời khỏi đây đâu.

---

Trở về trước đó, Ma Kết sau khi được mời ngồi vào bàn, bát đũa đều được chuẩn bị đầy đủ, Cơ Gia Chủ hết sức vui vẻ gắp thức ăn cho nàng, lại còn sáp gần nàng hơn.

- Dung nhan của Uông Gia Chủ quả thật tuyệt mĩ!

Nàng ta lại đưa ngón tay vuốt ve gương mặt của Ma Kết, lần này nàng mạnh tay đẩy ra, vô tình làm xước một đường trên tay Cơ Gia Chủ. Nàng ta nhíu mày buồn, cảm thấy bản thân thật đáng thương, rồi đưa đôi mắt ngấm lệ nhìn nàng.

- A, đóa hồng đẹp thật sự có gai, Uông Gia Chủ làm ta đau rồi.

Ma Kết không nói gì thêm, nàng sắp bị cái sự ẻo lả này làm cho nôn thốc nôn tháo rồi, nhưng giờ chỉ đành đối mặt thôi.

Cơ Gia Chủ không thấy Ma Kết nói gì nên thôi, nàng ta ngồi lại ghế, lấy đũa gặp thức ăn đưa tận miệng cho nàng, nàng đẩy nhẹ ra, nàng ta lại để móng tay sượt qua mặt nàng, tạo thành một vết xước dài.

- A, ta xin lỗi, để ta lau cho ngài!

Cơ Gia Chủ lấy ra một tấm khăn định bụng thấm lên mặt Ma Kết, nhưng nàng vội vung ra, chân đạp đổ ghế mà lùi ra xa nàng ta, nàng đưa tay áo lên quệt lấy vết máu, ai biết trong thứ khăn đó có tẩm thứ gì chứ.

- Cơ Gia Chủ không cần nhọc lòng, là ta không phải trước.

Ma Kết quan sát xung quanh, người hầu bắt đầu có hành động lạ rồi, bọn họ như muốn tiến tới bắt lấy nàng, trong khi đó Cơ Gia Chủ vẫn còn đứng đó cảm thán.

- A! Sao lại không phải chứ! Gương mặt rất quan trọng, bị một vết xước như vậy không đẹp tí nào! Uông Gia Chủ vẫn nên để ta xử lí vết thương đi!

Người hầu bỗng chốc đã tóm chặt lấy Ma Kết, Cơ Gia Chủ chậm rãi đi đến trước mặt nàng, vẫn là chiếc khăn tay đó, nàng ta muốn dùng nó lau máu cho nàng, không cần biết có ác ý hay không, con người này nàng tuyệt đối không thể tin tưởng.

Ma Kết giơ chân đạp nàng ta ra, rồi mới vật từng người hầu ngã xuống, trong lúc nàng còn bận với đám người hầu thì sơ ý bị Cơ Gia Chủ tấn công, nàng ta tặng nàng một vết thương lớn ở cánh tay trái, tay áo cũng bị nàng ta xé toạc, máu nhỏ từng giọt từng giọt xuống sàn. Cơ Gia Chủ cười khúc khích, dường như móng tay của nàng ta có chứa độc vậy, vết thương của nàng không chỉ xót, mà còn như có thứ gì thấm sâu vào, lan rộng ra đến vai, không chừng sẽ nhanh lan ra tới tim.

- Chết tiệt!

Đám người hầu từng người đứng dậy lao tới nàng, Ma Kết rút kim bạc chuẩn bị từ trước, tặng một người một cái vào huyệt chủ, rồi chạy khỏi căn phòng, điều không may là nơi này bị bao bọc bởi kết giới, nàng không thể chạy ra.

- Khốn kiếp, ngươi thật sự muốn ta chết ở đây à!?

Ma Kết ngã khuỵu xuống đất, Cơ Gia Chủ chầm chậm đi đến trước mặt nàng, vẻ mặt biểu lộ sự cảm thông, nhưng nàng ta vẫn không quên cười.

- A a, đáng thương quá đi, để xem, ngươi chết rồi, Uông Gia không có người kế thừa, con ấn sẽ thuộc về Cơ Gia bọn ta~!

Ma Kết gắng gượng rút kim bạc đâm thẳng phi về phía Cơ Gia Chủ, nhưng nàng ta lại né được, nhìn cái biểu cảm châm biếm mà nàng ta dành cho mình, Ma Kết chỉ tức bản thân khi nãy quá sơ suất rồi.

- Được rồi, ta mở kết giới, ngươi chết ở chỗ nào đó xa một chút, đừng chết ở đây!

Màn kết giới hé mở một khoảng, Ma Kết vội đứng dậy chạy khỏi, nhìn nàng rơi vào màn đêm, nàng ta không nhịn được mà cười lớn, xong liền quay lại bàn ăn, đóng lại kết giới.

---

Cơ Gia Chủ ngưng cười, trên tay nàng ta còn nắm chặt một mảnh vải, Xử Nữ lập tức đoán được đó là y phục của Ma Kết, bên trên còn dính máu, hắn không nhịn được lao tới bóp lấy cổ nàng ta. Cơ Gia Chủ không biểu lộ một chút đau đớn, ngược lại nàng ta còn cười, tiếng cười của nàng ta càng khiến cho hắn siết chặt hơn, rồi một phát ném nàng ta vào tường.

- Nàng đang ở đâu !?

Cơ Gia chủ nhún vai, rồi đưa tay chỉ về khoảng đen ngoài kia, nàng ta vẫn có lòng tốt chỉ hướng đi cho hắn đấy.

- Nhớ tìm được nàng nha.

Xử Nữ không thèm nói nhiều với nàng ta, hắn vội kéo Uông Nhị Lão chạy ra bên ngoài, chạy vào khoảng đêm đen. Cơ Gia Chủ nhìn theo hướng của bọn họ, bản thân lại không thể nhịn cười được rồi.

- Ngày mai nên đến lấy con ấn nhỉ?

... 

Xử Nữ hối thúc Uông Nhị Lão thi triển ma pháp tìm Ma Kết, nhưng ma pháp của ông không thể nào tìm được. Uông Nhị Lão chợt gục xuống ôm mặt, ông bắt đầu khóc.

- Kết Nhi.. chỉ sợ con bé.. không thể chịu được rồi..

- Nói dối!

Xử Nữ dùng đèn lồng chiếu xuống nền đất, tìm kiếm vệt máu của nàng. Cuối cùng hắn cùng tìm thấy vài vệt máu, chúng còn chưa khô hẳn, máu của nàng đã hoàn toàn chuyển màu đen, chứng tỏ đã nhiễm thêm độc.

- Mau lên! Nhất định phải tìm được nàng!

------ còn tiếp -----

Bất chợt tui thích ngân chương, dramu ngân chương trông zui hơn nhìu, hme ( ͡° ͜ʖ ͡°)


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top