Chương 12: ( 3 ) Bữa Tiệc Mừng
...
Cung Công Chúa----
Bữa tối hôm đó, Bạch Dương có xem qua y phục mà Sở Minh Lam đã tặng cho Song Tử, nhìn đi nhìn lại thì đúng là có một chỗ bị đứt chỉ, với cái dáng người của Song Tử, mặc vào ắt sẽ bung ra liền.
- Ai ya, may lại vài đường là đẹp rồi, nhưng mà, tại sao mày lười đến nổi không gọi người sửa lại vậy !?
Bạch Dương véo tay Song Tử đang đứng bên cạnh, Song Tử la oai oái, Bạch Dương mới chịu bỏ ra.
- Khổ quá đi, mày biết tao không thích Sở Minh Lam mà....
- Ghét kệ mày, nhưng mà mày phải nể mặt người ta chứ, mày không sợ ả lôi mày ra nói này nói nọ hả !?
- Nói gì thì kệ ả, tao là Công Chúa, phụ hoàng phạt tao thì có Thái Tử Ca Ca và Nhị Hoàng Tỷ cứu tao, sợ cái gì chứ!
- Trời ạ, thứ cổ hủ nhà mày lại xem thường ả đến vậy luôn? Ả cũng là Công Chúa đó, tại sao phụ hoàng mẫu hậu của mày ưu ái cho nàng ta đi Nam cảnh, còn mày thì quăng cho lão Quốc Sư dạy dỗ hả?
Bạch Dương lay người Song Tử đến điên luôn rồi, và đương nhiên là Song Tử vẫn không quan tâm đến tai họa có thể xảy ra đấy.
- Đi Nam cảnh có gì đặc biệt chứ, bổn công chúa tư chất hơn người, học ai mà chả được, sợ gì ả ta, đấu khẩu không được thì đấu sức, tao không tin không đánh thắng được ả!
- Thôi.. tao thấy mày không còn thuốc để chữa rồi.
................................
Đến yến tiệc, Song Tử tranh thủ đi sớm để tránh mặt Sở Minh Lam, ít ra thì còn được ăn trước mấy món khai vị, chờ ả ta tới rồi nói tiếp cũng không sao.
Hôm nay Bạch Dương được ngồi chung bàn với Sư Tử, ai bảo cô chọn cái cớ đi gặp anh để chăm sóc Song Tử chứ, được Thánh Thượng xếp cho ngồi chung với anh luôn.
Cơ mà Bạch Dương không mấy quan tâm chuyện người ngồi bên cạnh mình là ai, cô chỉ chăm chú nhìn Song Tử, nhìn thấy con bạn ăn uống thản nhiên như vậy, cô lại càng lo hơn.
- Con nhỏ hết thuốc chữa này...
Thấy Bạch Dương có vẻ căng thẳng, cô liên tục cắn móng tay, Sư Tử liền nắm lấy bàn tay của cô rồi đan tay mình vào, để gọn gàng trên bàn, Bạch Dương bất ngờ nhìn Sư Tử, anh cũng nhìn cô mà nở một nụ cười hiền dịu.
- Đừng lo, có ta ở đây mà.
- Thái Tử...
Bạch Dương nhìn xuống tay mình, trùng hợp tay đan với tay Sư Tử là tay đeo vòng ngọc, trong phút chốc cô đã động lòng, và cũng trong chốc lát cô lại thấy bản thân không đáng, vì cô không phải là người mà anh yêu thật sự.
- Tao cũng không biết phải nói sao cho mày hiểu, nhưng mà tao phải nói, mày với Thẩm Bạch Dương, chính là một người.
Câu nói từ hôm nào của Song Tử bất chợt vọng lại bên trong đầu cô, tuy lời nói của Song Tử có chút không đáng tin, nhưng mà nó làm cho Bạch Dương dịu lại được một phần.
- Vẫn nên tìm lúc nói chuyện này với Thẩm Bạch Dương.
Bạch Dương hít một hơi rồi thở phào ra để thả lỏng cơ thể, trước mặt là mấy tiết mục quen thuộc của mỗi yến tiệc, cô nhẹ nhàng nâng chung rượu uống một hơi, tạm thời đừng để tâm đến chuyện khác nữa vậy, đêm nay vui trước đã.
Ma Kết ngồi cách bọn họ cũng không xa, nhìn thấy Bạch Dương với Sư Tử ân ái như vậy, không biết sao lòng nàng lại thấy vui thay, nếu như vậy thì chắc chắn Bạch Dương sẽ trở thành Thái Tử Phi rồi.
Bỗng mắt của nàng lia qua Xử Nữ, chuyện hắn sắp thành thân đều đã truyền hết ra ngoài, nàng sớm đã không còn cảm tình với kẻ như hắn, có điều nhìn nữ tử với hai cái tai hồ ly ngồi bên cạnh hắn, nàng cứ có cảm giác không lành.
- Nàng ta... đó chính là Nguyệt Bình Công Chúa...?
Định bụng sẽ nhìn dung nhan của Nguyệt Bình Công Chúa một chút, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của hắn đang nhìn mình, Ma Kết vội vã đảo mắt đi nhìn vũ nữ đang múa ở chính giữa điện, hắn cười khẽ, rồi cũng không nhìn nàng nữa.
Đợi được thêm một lúc, tâm điểm của bữa tiệc cũng tới rồi, chính là Sở Minh Lam, nàng ta thế mà lại mặc y phục không mấy cầu kì, hương phấn đều tô điểm đầy đủ, Song Tử thấy nàng ta không mặc diêm dúa giống như hôm trước đã gặp, lòng chợt gợi lên cảm giác có chút không đúng.
- Nàng ta là định làm trò gì đây?
Sau khi hành lễ, nàng ta từ từ nhìn qua Song Tử, thay vì từ tốn đứng lên rồi về chỗ ngồi, an phận thưởng thức đồ ngon trong bữa tiệc, nàng ta quyết định tìm chuyện để nói rồi.
- A, Hoàng Muội, bộ y phục ta tặng muội đâu rồi, sao muội không mặc nó vậy?
Tay Song Tử cầm đũa đang định gắp đồ ăn thì chợt khựng lại, cô liếc qua nhìn nàng, Sở Minh Lam đưa tay áo lên che nửa mặt dưới, ánh mắt e dè nhìn cô, Song Tử không nghĩ gì nhiều, tiếp tục gắp đồ ăn cho vào miệng.
- Hoàng Muội, có phải muội giận ta hay gì không?
- Ai là tỷ muội với cô chứ.
- A...
Sở Minh Lam đột ngột đứng dậy, nàng ta tiến lên phía trước rồi lại quỳ xuống trước mặt thánh thượng, mọi ánh mặt lập tức đổ dồn về nàng, và cả Song Tử cũng không thể không nhìn.
- Phụ Hoàng, Nhi thần biết Nhi thần có hơi ích kỉ, nhưng mà Nhi thần vừa từ Nam Cảnh trở về, đem theo một bộ y phục đẹp tặng cho Hoàng Muội, lòng chỉ muốn nàng diện nó trong yến tiệc này, thế nhưng... nàng lại phụ lòng của Nhi thần...
Mọi chuyển sẽ ổn cho đến khi Song Tử thấy được hiệu ứng nước mắt không biết là thật hay giả của Sở Minh Lam, cô vội vã buông đũa đứng dậy tiến đến bên cạnh nàng ta rồi quỳ xuống.
- Phụ Hoàng, Nhi thần không phải là muốn phụ lòng Trường Ninh Công Chúa, nhưng mà y phục ấy bị hỏng mất rồi, Nhi thần không thể diện nó đến yến tiệc được!
- Hoàng Muội trong lời nói của Trường Ninh là con sao?
Song Tử sợ sệt không dám ngước đầu lên nhìn người cha kia, thánh thượng gằn giọng, có vẻ là tức giận rồi, cả người Song Tử bất chợt run lên, không lẽ người cha kia đổ lỗi lên người cô ư?
- Thưa, chính là con... Trường Ninh Công Chúa đúng là có tặng con một bộ y phục...
Nói đến đây, Song Tử lấy hết can đảm ngước mặt lên đối mặt với Thánh Thượng, ngay cả Hoàng Hậu cũng đang nhìn cô, ánh mắt của hai người họ đổ dồn lên cô, đáng sợ vô cùng.
- Phụ hoàng... Mẫu hậu.. hai người...
- Có phải con ghen ghét với Trường Ninh nên mới phá hỏng y phục không?
- Nhi thần không có..!
Song Tử chợt nhận ra lời giải thích của cô bắt đầu không có tác dụng rồi, tất cả đều vô dụng rồi, sẽ không ai tin cô, vì ai cũng biết, cô chính là phế vật kia mà, còn chính Mẫu Hậu kính yêu đã đặt cho cô cái danh đó nữa. Cô khinh hãi nhìn bốn bề xung quanh, giờ đây các quan thần ai ai cũng bàn tán về cô, đa phần đều là nói xấu cô.
" Ôi chao.."
" Đang khinh thường Trường Ninh Công Chúa sao?"
" Ngài ấy không chịu mặc y phục, còn phá hỏng cả y phục ư?"
----------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top