1. Nào ta cùng chuyển nhà!

Sáng chủ nhật nắng nhẹ trời trong. 

Căn nhà ông bà ở lúc sinh thời bỗng nhiên hôm nay lại đầy con cháu. Cả căn nhà rộng lớn khang trang này ngày thường chỉ có mỗi một người cậu tuổi đã sáu mươi nhưng không vợ không con sinh sống và lo liệu chuyện nhang khói. Không khí trong nhà rất chi là yên tĩnh, chỉ nghe loáng thoáng vài âm thanh trong trẻo cất lên, lâu lâu lại có tiếng cười khúc khích, chắc là mấy đứa nhỏ trong nhà đang nói chuyện.

Ở gian nhà chính có tổng cộng bảy người lớn đang lẳng lặng xếp từng hộp bánh, từng dĩa trái cây lên bàn thờ nghi ngút khói hương. Không ai nói với ai câu nào, có khi nhìn mặt cũng không, chỉ nghe được tiếng khấn vái lầm rầm của các dì. Có lẽ là bất đắc dĩ lắm họ mới chịu ở chung một chỗ với nhau như vầy, mặt ai cũng lạnh tanh lạnh ngắt. Chả là hôm nay mọi người đưa con đến đây tập trung để dượng út lấy chiếc xe bảy chỗ nhà dượng chở tụi nhỏ ra ngôi nhà vùng ngoại ô, sẵn tiện nhang khói cúng quải cho tổ tiên. Cậu bảy - người quanh năm ở trong căn nhà này - có vẻ rất buồn khi chứng kiến cảnh này. Cậu cứ ngồi một chỗ nhìn, lâu lâu lại thở dài một hơi rồi ngước mắt lên hướng bàn thờ, như là muốn tâm sự gì đó với ông bà. Đã ba cái tết rồi nhà này chưa có lấy một buổi đoàn viên, người nào cũng ghé thắp nhang, cúng dăm hộp bánh rồi rời đi ngay. Nhưng năm nay, nhờ có đám cháu thông minh đáng yêu của cậu, cậu tin mọi chuyện sẽ khác. Rồi như chợt nhớ ra điều gì, mắt cậu rời khỏi bức ảnh của bà, cậu cất giọng đều đều:

- Còn độ ba, bốn tháng nữa là tới ngày giỗ má, mấy đứa nhớ thu xếp về ăn bữa cơm nghen.

Ba đôi vợ chồng nghe vậy cứ ậm ừ, bản thân họ đang chắc chắn một điều: năm nay vẫn sẽ như những năm trước, về nhưng không ăn nổi một bữa cơm. Bỗng dưng từ gian nhà sau vang lên giọng nói ngọt ngào nhưng đầy kiên định của một cô gái: 

- Dạ bác, tụi con hứa tụi con sẽ về! - Cô gái đó,  Xử Nữ,  xuất hiện trong một dáng vẻ cực kì hiền thục nữ tính: váy hồng phấn dài ngang đầu gối, tóc đen mượt bồng bềnh xõa dài, đeo một chiếc túi chéo màu trắng và đôi vớ cũng trắng tinh, trên gương mặt trái xoan còn có một cặp kính đen trông vô cùng tri thức. Như để tăng thêm độ chắc chắn cho câu nói trên, xuất hiện ngay sau Xử Nữ là một nhóm năm người với nét mặt đầy sự quyết tâm và cái miệng nhao nhao: "Đúng đó, đúng đó cậu! Tụi con hứa luôn!"

Thấy vậy, cậu bảy vui mừng lắm, đưa ánh mắt liếc nhìn mấy gương mặt đã có nếp nhăn đang đứng ái ngại đằng kia, cậu làm bộ khen mấy đứa nhỏ:

- Mấy đứa ngoan quá là ngoan, còn nhỏ xíu tuổi mà đã biết thương yêu gia đình, biết nhớ về nguồn cội, người lớn có khi còn không suy nghĩ được nữa vậy đó tụi con à! - Nói rồi cậu đưa tay xoa đầu từng đứa một, nở nụ cười hiền, trên gương mặt khắc khổ bấy lâu nay giờ đã biểu hiện được cái gọi là hạnh phúc.

Biết tình hình đang ngày càng không ổn, ở lâu thì càng thêm khó xử. Dượng út cất tiếng giải vây:

- Thôi cũng gần trưa rồi, giờ này đi ra ngoại ô rồi về nữa thì cũng mất gần một tiếng. Vậy em xin phép anh bảy em đưa tụi nhỏ đi ra ngoải để về còn kịp ăn cơm. 

Cậu bảy gật đầu, kéo Nhân Mã lại hôn một cái rồi quay sang dặn dò Xử Nữ với Thiên Yết dăm ba điều về căn nhà, sau đó đẩy giúp cái vali to đùng đùng của Kim Ngưu ra xe. Tiếp sau đó là giây phút chia tay đầy lưu luyến và bịn rịn của những bậc phụ huynh. Người thì nắm tay con hôn hít không nỡ buông, người thì dặn dò con đủ thứ trên đời, thậm chí có người còn ôm siết lấy con mà khóc. Cậu bảy đứng trước cửa nhìn ra chỉ biết lắc đầu ngao ngán đáp lại ánh mắt cầu cứu của những đứa cháu bé bỏng. Sau nửa ngày trời day dưa, cuối cùng sáu người cũng đã được lên xe thẳng tiến ra ngoại thành. 

Căn nhà của ông bà nằm dưới chân một ngọn đồi nhỏ. Vì ở ngoại ô nên đất đai rất rộng lớn, thoải mái trồng trọt chăn nuôi. Bao quanh ngôi nhà là một màu xanh trong lành tươi mát của cây cỏ, chính giữa còn có một con đường nhỏ bằng bê tông rộng đủ một người đi nối từ đường quốc lộ đến tận cửa nhà. Biết cháu sẽ đến ở, trước đó hai, ba ngày cậu bảy đã thuê người đến quét tước bên trong cho sạch sẽ, dọn dẹp cỏ bên ngoài cho gọn gàng. Ngôi nhà đã nằm im giữa cây rừng trong một khoảng thời gian dài kể từ khi bà đổ bệnh nên số lượng rêu phong bám trên những vách tường là nhiều tới mức chóng mặt, nhất là khi mùa mưa vừa đi qua. Vậy là dù bên trong hiện đại đến mấy thì căn nhà vẫn mang trên mình một nét cũ kĩ đậm dấu thời gian. 

Ngay khi đặt những bước chân đầu tiên của mình trên con đường bê tông nhỏ hẹp, trong đầu mỗi người cháu đều đã cảm nhận được một cái gì đó rất đỗi quen thuộc, ấm áp và bình yên, mặc dù có người trong số họ vẫn chưa đến đây lần nào. Đi khoảng năm trăm mét thì hình ảnh ngôi nhà dần hiện ra trước mắt tụi nó. Không ai hẹn ai, tất cả đều dừng bước để ngắm nhìn ngôi nhà đơn sơ mà xinh đẹp, nổi bật lên giữa thiên nhiên hùng vĩ. Kim Ngưu trầm ngâm, nó lặng người đi để đón nhận từng đợt sóng kí ức ùa về trong đầu nó. Hình ảnh người bà hiền từ dắt tay nó đi qua những cọng cỏ nghịch ngợm để vào nhà, hình ảnh cả gia đình nó trải tấm bạt lớn tổ chức picnic rồi cùng cười nói vui vẻ, hình ảnh nó cùng các anh chị họ chạy nhảy tung tăng bên những khóm hoa do chính tay bà nó vun trồng...tất cả đột nhiên lại tấp nập kéo về lấp đầy tâm trí Kim Ngưu. Đột nhiên nó thấy mắt mình ươn ướt và sống mũi cũng cay xè. 

Tiết trời hôm nay dịu mát làm tâm trạng con người ta bỗng trở nên dễ chịu lạ thường, hay là chính tại vì nỗi hân hoan khi được sống lại những ngày thơ ấu bên gia đình làm ai cũng đều bộc lộ hết tất thảy những phần vui vẻ của mình ra ngoài? Cái đó chỉ có sáu người bọn họ biết được. 

Sau khi Thiên Yết lên tiếng thúc giục, cả đám mới lật đật kéo hành lí vào nhà. Căn nhà nhìn vậy mà lại rộng vô cùng. Phòng khách chiếm diện tích nhiều nhất với một bộ ghế sofa siêu to màu nâu nhã nhặn, đối diện là một cái tivi khá hiện đại, tụi nó chắc chắn cậu bảy vừa mới cho ngươi lắp cách đây mấy ngày. Phía bên tay phải là cái cầu thang bằng gỗ với thiết kế đơn giản dẫn lên tầng hai. Ngôi nhà có ba phòng ngủ, một phòng ở tầng trệt ngay dưới chân cầu thang và hai phòng ở lầu trên. Phòng ngủ cạnh bên nhà vệ sinh và đối diện nhà bếp. Phòng này được thiết kế theo phong cách tối giản với tường sơn màu xanh rêu, giường lớn trải ga trắng, một tủ quần áo và một ô cửa sổ bé bé xinh xinh. Phòng bếp cũng khá rộng rãi, có hẳn một cánh cửa để ngăn cách với hành lang bên ngoài. Dụng cụ nấu nướng tuy đơn sơ nhưng đầy đủ, không gian đa số sử dụng những gam màu trầm ấm, tạo không khí ấm áp của gia đình, đã vậy còn có một cái cửa sổ lớn để đón ánh nắng từ khu rừng, vô cùng sáng sủa sạch đẹp. Bộ bàn ăn hình tròn rất lớn đặt ngay giữa, ở trên trần có hai cây đèn vàng và một cây quạt to, tưởng tượng đến cảnh gia đình tề tựu đông đủ ăn cơm bên chiếc bàn, dưới ánh sáng ấm nóng của ngọn đèn và mùi thơm ngây ngất của thức ăn mà tụi nó thấy sướng rơn, cảm nhận được cả sự ngọt ngào đang len lỏi trong cơ thể. 

Tầng hai có hai phòng ngủ đối diện nhau, một nhà vệ sinh và một phòng đọc sách có cửa sổ nhìn thẳng ra con đường dẫn vào nhà. Cả đám quyết định bốn cô con gái sẽ ngủ ở hai phòng trên tầng còn Thiên Yết với Nhân Mã ngủ phòng tầng trệt. Vì nhà đông nên các căn phòng được thiết kế rất rộng. Tuy mỗi phòng chỉ có một giường lớn nhưng dưới đất lại dư khá nhiều không gian, có thể trải được thêm tới ba, bốn tấm nệm. Chị em Song Ngư và Ma Kết chọn ngủ ở căn phòng bên tay phải nhìn từ mặt tiền vào, vì đơn giản là nó có ít cửa sổ hơn phòng kia. Quên chưa nói, đỉnh cao sợ ma của cả dòng họ thuộc về hai chị em nhà này. Căn phòng thiết kế khá đơn sơ với giấy dán tường màu xanh nước biển, một chiếc giường rộng đủ ba người nằm trải ga màu xanh ngọc họa tiết đám mây, một máy điều hòa, một tủ quần áo bằng gỗ có gương nằm cạnh cửa ra vào, một cái kệ có lẽ là để trưng ảnh hoặc đồ lưu niệm, cũng bằng gỗ và vài bức tranh hoa lá treo trên tường. Phòng ngủ của Kim Ngưu, Xử Nữ cũng có nội thất tương tự, chỉ khác ở chỗ giấy dán tường là màu nâu sữa, ga nệm màu tím nhạt và có hai cái cửa sổ. Phòng đọc sách là nơi khiến cả bọn thích thú nhất, đặc biệt là Xử Nữ, Thiên Yết hay kể cả Kim Ngưu. Nơi đây giống như một thư viện thu nhỏ với đầy đủ các thể loại sách. Ở giữa phòng có có sáu cái bàn xếp theo hình chữ U, mỗi bàn hai người ngồi, hệ thống đèn được đầu tư đặc biệt kĩ lưỡng với tất cả là tám cây, cùng một máy điều hòa không khí. Thiết kế căn phòng cho phép mọi người có thể cùng nhau học tập hoặc làm việc, vậy nên trong các phòng ngủ đều không có bàn học hay bàn làm việc nào. 

Sau khi để tạm hành lí trên phòng và đi tham quan một lượt ngôi nhà, tất cả nhanh chóng tập trung tại phòng khách để chị Xử phân công việc làm hằng ngày và nêu lên vài điểm cần lưu ý. Chị tằng hắng vài cái, nhìn một lượt những gương mặt xinh đẹp đang ngóng chờ, Xử Nữ bắt đầu nói một lèo:

- Chị quyết định phân công công việc cho nhà mình như sau: vì chỉ có mỗi chị biết nấu ăn nên chị sẽ xung phong đảm nhận vai trò đi chợ, nấu nướng và cả rửa chén, nói chung cái bếp cứ để chị lo; Ma Kết, Song Ngư, Nhân Mã, chị giao ba đứa công việc lau dọn nhà cửa phòng ốc hằng ngày và có nhiệm vụ gom đồ đạc của mọi người cho vào máy giặt mỗi tuần hai lần, dĩ nhiên là phải phơi luôn; còn lại Thiên Yết và Kim Ngưu, hai đứa sẽ chịu trách nhiệm khu vực phía ngoài ngôi nhà bao gồm quét đường đi, dọn cỏ trong vườn và trên sân, có quyền trồng thêm cây cối hoa cỏ nếu thấy hợp lí. Rồi, chị phân vậy có chỗ nào chưa được hay không? - Chị dõng dạc hỏi lại, phong thái đỉnh cao đúng chuẩn một người lãnh đạo. 

Song Ngư giơ tay lễ phép:

- Em không có ý kiến về phần công việc, em thấy vậy là ổn rồi. Nhưng cho em hỏi là làm cách nào để mình đi ra thành phố ạ? - Câu hỏi đúng ngay điều mọi người cũng đang thắc mắc, vỗ tay cho Song Ngư nào! 

- À, cái đó thì mình phải chịu khó thức sớm một chút để bắt chuyến xe buýt lúc sáu giờ. Mỗi ngày có bốn chuyến xe buýt chạy ngang qua đây, một chuyến lúc sáu giờ, một chuyến lúc chín giờ, một chuyến lúc mười một giờ trưa và chuyến cuối cùng vào năm rưỡi chiều. Vậy nên nếu có muốn đi chơi đêm thì phải tìm được người đưa về nhé. Nhưng không được đi quá mười giờ tối, có công việc đột xuất cần ngủ nhờ nhà người khác thì phải gọi về khai báo rõ ràng nghe chưa! - Căng rồi, tưởng bà chị đây không khó mà cuối cùng khó không tưởng luôn nha!

Thấy đứa nào đứa nấy cũng đều gật gù đồng tình, Xử Nữ quyết định sẽ cho tụi nhỏ ăn cơm sớm một chút rồi lên phòng sửa soạn đồ đạc sau đó thì ngủ một giấc tới chiều. Từ sáng các mẹ đã phải dậy sớm chuẩn bị đồ ăn trưa cho các tình yêu bé bỏng mang theo nên có thể coi như phần cơm trưa đã xong. Vì được trang bị khá nhiều nên chỉ lấy một ít ra ăn, phần còn lại cứ để trong tủ lạnh, chắc là khi hâm nóng lại vẫn dùng cho bữa chiều được. Tính toán trong đầu xong xuôi, Xử Nữ cùng năm người kia bày biện đồ ăn ra bàn lớn trong bếp. Cả bọn vừa ăn uống vừa cười nói vui vẻ, hàn huyên đủ chuyện trên đời, người ít nói như Thiên Yết cũng phải phát ra âm lượng to như cái loa phường vì phấn khích, cả căn nhà ngày hôm đó như bừng sáng lên nhờ một nguồn năng lượng khổng lồ của sự hạnh phúc!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top