Chap 63
Thiên Bình nhìn Bạch Dương cười với mình, lại nhìn cô gái đang rụt rè nép sau lưng cậu. Cô nhướn mày hỏi:
- Sao cô không liên lạc với đồng đội đi?
Cô gái cúi đầu:
- Xin lỗi, thiết bị liên lạc của tôi bị chúng phá rồi. Với lại đồng đội của tôi hiện đang ở phía Nam, có nhiệm vụ dài hạn quan trọng, không tiện tới chỗ này.
Trong game không có điện thoại, chỉ có ngọc liên lạc bắt một tầng sóng nhất định để đội hoặc bạn bè liên lạc với nhau. Cự Giải chép miệng:
- Rồi giờ đồng đội hay nhiệm vụ quan trọng? Tôi thấy Bạch Dương có thiết bị liên lạc đa năng đó, cô bảo họ tất cả cứ tự tử là gặp nhau ở cổng hồi sinh là được rồi.
Cô gái lập tức xua tay:
- Không được, cày lên 1 cấp khó lắm đấy, sao tôi có thể để họ vì tôi mà đột nhiên phải tụt một cấp chứ. Nhiệm vụ dài hạn kia chúng tôi sắp hoàn thành rồi, càng không thể bỏ phí công sức của cả đội. Nếu mọi người không muốn giúp thì thôi vậy, tôi sẽ tự đi.
Cô gái buồn rầu nói, Bạch Dương có hơi khó xử nhìn lũ bạn. Bọn kia biết cậu tốt bụng nên cũng đồng ý để cô ta đi cùng. Nhưng phải đi theo lộ trình của họ, không thể đi thẳng đến nơi hẹn kia. Bạch Dương cho cô gái mượn thiết bị kia để báo bình an, cô trầm trồ nhận lấy. Bởi vì nó là vật phẩm hiếm mà.
Sau khi trấn hết đồ của bọn cướp, Lang Nha đã tự mình giải quyết việc riêng với tên thủ lĩnh. Bọn nó lên đường tới Vô Địch thành.
Không khí có vẻ không ổn lắm. Vì để tăng lực chiến đề phòng lại gặp địch, bọn nó không bắt Bạch Dương đổi nick nữa. Có điều lại phát sinh một vẫn đề: Cô gái kia – tên nick là Hạnh Nhan Lệ - bọn nó gọi tắt là Hạnh Nhân – cứ bám theo Bạch Dương ríu rít trò chuyện. Mà cái thằng chẳng chút tinh tế kia cũng nhiệt tình đáp lời, thành ra bọn nó đang phải chịu đựng cái không khí ngập tràn âm u này.
Sư Tử vỗ vai Bạch Dương:
- Này, tao đang không có tâm trạng nên bớt lắm mồm đi.
Cô cười cười, tay siết chặt vai cậu. Bạch Dương tuy không giỏi đọc cảm xúc của người khác nhưng không thể không nhận ra sát khí ầm ầm ẩn sau nụ cười kia. Cậu đổ mồ hôi, bộ cậu đắc tội gì với Sư Tử rồi à? Cơ mà trước tiên cứ gật gật cái đã. Cậu nhìn sang Thiên Bình cầu cứu, chỉ thấy cô mặt lạnh đi cách mình một khoảng.
Trước giờ hai người vẫn đi cạnh nhau nên cậu biết khoảng cách này chính là vì Thiên Bình giận cậu. Bạch Dương bắt đầu hoảng, tự kiểm điểm xem mình đã làm gì sai. Trước khi cậu đi tìm tên cướp kia Thiên Bình vẫn rất quan tâm dặn dò nhắc nhở cậu mà.
Chợt Hạnh Nhân gật nhẹ áo cậu, nhỏ giọng:
- Hình như các bạn của cậu không thích tôi.
Bạch Dương xua tay:
- Đâu có.
Chỉ là bọn nó vẫn luôn như vậy với người không quen biết thôi. Mà cái cậu quan tâm bây giờ chỉ là tại sao Thiên Bình lại giận cậu thôi, không có thời gian giải thích loằng ngoằng. Cậu lập tức lượn tới chỗ con khỉ đột to tướng đi sau, thì thầm:
- Ê Nhân Mã, Thiên Bình giận tao.
Nhân Mã nhìn cô gái mới gặp cũng ton ton theo Bạch Dương tới đây, cười khẩy:
- Giờ mày mới nhận ra à?
Giọng Nhân Mã muốn nhỏ cũng không nhỏ được, Bạch Dương lập tức suỵt:
- Nhỏ tiếng thôi thằng ngu, Sư Tử nó lại đấm cho. Nó đang khó ở kìa.
Nhân Mã lườm cậu, không phải tại mày à? Chợt giọng ồm ồm của Thiên Yết vang lên:
- Ê chúng mày nhìn kìa, đầm lầy.
Tất cả nhìn theo hướng cậu chỉ, thấy một cái đầm nhỏ có 1 ít nước, còn lại là bùn.
- Thì sao?
- Đầm lầy, đầm lầy đó.
Cả bọn: ???
Còn tưởng có thủy quái hay gì cơ, tự nhiên lên cơn gì vậy? Còn chưa để bọn nó kịp tiêu hóa, Thiên Yết đột nhiên phi tới chỗ đó, nhảy thẳng xuống đầm.
Cả bọn – hoang mang gấp đôi: ???
Trong cái nhìn chòng chọc của đồng bọn, Thiên Yết rất thoải mái tắm bùn. Xà Phu đọc thông tin về tộc Cự Nhân, nói:
- Có vẻ đặc điểm của tộc này là rất thích tắm bùn để không bị côn trùng cắn, và còn có thể hấp thụ chất dinh dưỡng qua da.
Bọn nó kì thị nhìn, Thiên Yết rất hồn nhiên vẫy tay:
- Mát lắm, xuống đây đi.
Không ai bảo ai đồng loạt xoay người bước đi.
- Ế chúng mày đi đâu đấy? Tao chưa tắm xong mà. Song Tử, đừng bỏ tao.
Song Tử đảo mắt:
- Ai đó tiễn nó về chỗ hồi sinh đi.
Ùm. Trong sự ngạc nhiên của mọi người, Nhân Mã cũng nhảy xuống chỗ Thiên Yết.
- Ừ công nhận mát thật.
Bọn nó: ...
Nếu không phải vì hai thằng điên này còn chút giá trị lợi dụng thì bọn nó đã bỏ lại cho nhẹ nợ rồi.
Trong khi chờ Khánh An dùng nước dội sạch bùn cho 2 thằng kia, bọn Sư Tử kéo Hạnh Nhân ra một bên nói chuyện.
- Cô hiểu chưa?
Sau khi giải thích việc Bạch Dương và Thiên Bình là một cặp nên bảo cô ta ngừng theo đuôi Bạch Dương bắt chuyện đi, Sư Tử hỏi. Cô gái cúi đầu:
- Vậy sao? Xin lỗi vì làm mọi người khó chịu.
Còn tưởng cô ta hiểu rồi, vậy mà cô ta nói tiếp:
- Nhưng Bạch Dương là ân nhân của tôi. Tôi cũng chỉ nói chuyện với cậu ấy thôi mà. Tôi có làm gì sai đâu, chẳng lẽ có bạn gái rồi thì không được nói chuyện với người khác?
Bộ dạng ủy khuất bị bắt nạt của Hạnh Nhân khiến Sư Tử muốn cho cô ta một cái tát bay mặt. Cự Giải lập tức cản Sư Tử trước khi cô điên lên, nói với Hạnh Nhân:
- Nhưng cô làm bạn gái người ta khó chịu, tự biết dừng lại đi chứ. Chắc cô cũng không muốn bị coi là trà xanh đâu nhỉ?
Hạnh Nhân cụp mắt:
- Tôi không có. Chẳng lẽ nói chuyện chút cũng không được? Chỉ là bạn bè nói chuyện với nhau thôi mà. Các cậu cũng nói chuyện với cậu ấy đó thôi.
Sư Tử cười lạnh:
- Cô nói đúng nhỉ.
Dứt lời cô xoay người đi tới chỗ Bạch Dương đang đứng sau Thiên Bình tìm cách bắt chuyện.
- Bạch Dương.
Cậu nghe tiếng Sư Tử gọi thì quay lại, thấy cô cau mày:
- Vì mày rất ngu nên phải nói thẳng ra mày mới hiểu được. Muốn Thiên Bình hết giận không?
Bạch Dương không để tâm cô chửi mình, gật đầu lia lịa. Sư Tử nói tiếp:
- Tránh xa con nhỏ kia ra, đi cách nó ít nhất 5m, không được nói chuyện với nó.
- Ể? Tại sao?
Sư Tử bực mình:
- Rồi giờ mày thấy Thiên Bình nói cười vui vẻ với Hải Luân rồi bỏ mặc mày, mày thấy sao?
Bạch Dương cau mày tưởng tượng, lát sau ngơ ra. Sư Tử nghĩ chắc nó đã hiểu, đột nhiên thấy nó nước mắt ngắn nước mắt dài:
- T-Thiên Bình thích người khác rồi nên mới lạnh lùng với tao à? Từ khi tao đi lấy lại rương vật phẩm hả? Tại sao? Thật á?
Sư Tử: ...
Sau khi "giải thích" bằng cả lời nói và hành động cho hai thằng não bằng hạt nho kia hiểu việc thấy cái đầm nào cũng nhảy xuống rất là ngu, đoàn người tiếp tục lên đường.
- Bạch Dương sao thế?
Thiên Bình khó hiểu nhìn cậu chàng đang đu trên người Nhân Mã khóc lóc ỉ ôi. Sư Tử biểu cảm bất lực:
- Kệ nó. Ít nhất như thế nó không để ý tới con nhỏ kia nữa.
Thiên Bình nhìn con bạn, dần hiểu ra. Cô cười nhẹ:
- Chỉ là nói chuyện thôi mà.
Sư Tử liếc về phía cô gái vẫn bám theo Bạch Dương, hừ lạnh:
- Với thằng ngốc kia thì chỉ là nói chuyện, còn con nhỏ đó mà không có ý đồ gì thì tao đi bằng đầu. Nghĩ tao giả bộ ngoan hiền bao năm mà không nhận ra cái diễn xuất nửa mùa của nó à? Với lại mày dám nói là mày không giận?
Cô nhướn mày chất vấn, Thiên Bình lảng đi chỗ khác. Giận thì có giận nhưng cũng không cần dọa Bạch Dương thành thế kia chứ.
Đoàn người cuối cùng cũng tới gần tòa thành lớn nằm giữa bình nguyên. Từ xa đã thấy 2 con quái thú NPC canh trước cổng. Ma Kết cau mày:
- Bạch Dương, giờ mày tự ngậm hay để tao giúp?
Nó đã gào rú từ lúc ở đầm lầy tới đây, nó không mệt nhưng bọn cậu thì đau cả tai rồi. Có điều Bạch Dương chẳng thèm để lọt tai lời Ma Kết, vẫn đập bồm bộp vào lưng Nhân Mã nức nở. Ma Kết bực mình xắn tay áo, Thiên Bình thấy vậy liền gọi:
- Bạch Dương.
Lập tức cậu ngưng lại, ngước khuôn mặt tèm lem nước lên nhìn cô. Ma Kết đảo mắt. Thiên Bình thở dài, giơ tay ra:
- Khóc cái gì, lại đây.
Chưa đến 1 giây sau cậu đã đứng cạnh, nắm lấy bàn tay đang chìa ra của cô, tủi thân lí nhí:
- Đừng bỏ tao.
Thiên Bình cười mỉm:
- Ai bỏ mày. Cơ mà có vài chuyện cần nói rõ đấy.
Bạch Dương ra sức gật đầu, bọn còn lại thì bĩu môi: cơm chó. Trong khi đó, Hạnh Nhân vẫn giữ vẻ mặt hiền lành thân thiện nhưng tay thì đã nắm chặt.
Vô Địch thành vẫn mở cửa cho người ngoài vào tham dự các sự kiện lễ hội được tổ chức, là loại thành mở. Còn loại thành khác là thành đóng, chỉ các thành viên trong bang hội mới vào được. Hôm nay là lễ hội mùa thu ở đây nên có rất nhiều cuộc thi được tổ chức. Thành chủ có vẻ là người hào phóng khi giải thưởng đều là các vật phẩm hiếm. Cả tòa thành chăng đèn két hoa vô cùng lộng lẫy.
Quả thật không phải tin đồn nhảm khi những người chơi là nữ vào đây đều được hưởng rất nhiều đặc quyền. Nộp lệ phí vào thành, ăn ở, vui chơi,... đều được giảm giá 50%. Không ngạc nhiên khi có rất nhiều nữ trong thành, mà nhiều nữ thì cũng có nhiều tên muốn cua gái tới. Thành ra trong thành lúc nào cũng nhộn nhịp tấp nập, chưa kể hôm nay còn có lễ hội.
Song Tử ngồi như bà hoàng để một nhân viên bóp vai, dù nhìn cô như con nít chẳng chút oai phong bá đạo nào. Cự Giải săm soi mấy món ăn trên thực đơn, nhìn sang Song Ngư đang nhất quyết không đưa cái khiên cho nhân viên cầm hộ.
- Đưa họ đi Song Ngư, cởi luôn bộ giáp ra đi. Họ làm sạch hộ mày chứ có ăn cướp đâu.
Song Ngư lắc đầu nguầy nguậy:
- Rồi lỡ có ai tấn công là tao tạch trong một nốt nhạc đó.
Cự Giải đen mặt, biết nói nữa nó cũng không từ bỏ nên kệ nó đi. Sư Tử thì đang tám chuyện với mấy tên đấu sĩ nhìn khá mạnh. Cô che miệng cười e thẹn, ngại ngùng nhận lấy mấy vật phẩm họ tặng. Nhân Mã thì ngồi cạnh, mặt dài ra nhìn y như thú cưng của cô đang dỗi vì bị con sen bơ.
Bọn nó đang ở trong một quán trọ, nghiên cứu thông tin về tòa thành và các sự kiện một chút rồi mới tham gia. Còn phải tìm cách nhìn thành chủ một cái xem có phải người quen không nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top