Ta bên nhau ngày thứ năm

"Em chẳng bao giờ ngoan ngoãn cả.

Đừng biếng ăn thế chứ.

Tránh xa cha mẹ của anh ra.

Em đừng mơ cướp đoạt gia đình của anh.

Dừng ngay cái hành động tiểu nhân đó đi.

Bạn bè anh sẽ không tin tưởng em đâu.

Buông tay khỏi đồ của anh ngay.

Em cứ như một con chó đang cố gắng đánh dấu chủ quyền lên đồ của người khác vậy.

Em nghĩ mọi người sẽ không nhìn ra sao?

Bản chất đã là kẻ xấu thì không bao giờ làm người tốt được.

Đứa trẻ hư đốn thì không bao giờ được thương yêu."

...

Tất cả những con dao được tìm thấy dưới lát gạch trong phòng Song Tử chính là "quà thăm bệnh" do em trai cậu ta mang đến.

Biết tình trạng của anh trai, nhưng vẫn tự động mang dao đến. Không phải muốn đẩy Song Tử vào đường chết thì là gì?

Lần thứ n vị bác sĩ thở dài trong ngày. Nên nói, 02 đây là làm việc tốt theo hướng tiêu cực hay là đang trù tính gì đó đây?

Nhìn người trong phòng bệnh đặc biệt, bác sĩ cảm thấy nuối tiếc cho họ.

"Vốn họ đã có một tương lai tươi sáng."

"Cuộc đời này lắm trớ trêu, cậu có thể sống được như vậy đã là may mắn hơn những người này rồi. Hãy trân trọng nó."

Bác sĩ cũng đồng nghiệp rời đi. Hai người họ, đều chịu ơn của một kẻ. Vừa thoát khỏi vũng bùn thì lại rơi vào đầm lầy.

Ánh mắt của Song Tử lóe lên một tia sáng. Người cũng đã giết, pháp luật cũng không làm gì được một kẻ điên. Đều cuối cùng cậu cần làm là chờ đợi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top