Ta bên nhau ngày thứ hai
"Em chẳng bao giờ ngoan ngoãn cả.
Đừng biếng ăn thế chứ.
Tránh xa cha mẹ của anh ra.
Em đừng mơ cướp đoạt gia đình của anh.
Dừng ngay cái hành động tiểu nhân đó đi.
Bạn bè anh sẽ không tin tưởng em đâu.
Buông tay khỏi đồ của anh ngay.
Em cứ như một con chó đang cố gắng đánh dấu chủ quyền lên đồ của người khác vậy.
Em nghĩ mọi người sẽ không nhìn ra sao?
Bản chất đã là kẻ xấu thì không bao giờ làm người tốt được.
Đứa trẻ hư đốn thì không bao giờ được thương yêu."
...
"03 lại tự rạch tay! Mau tiêm thuốc an thần cho cậu ta! Thuốc khử trùng, băng y tế đâu? Nhanh lên!"
Song Tử bị người nhà tống cổ vào đây. Vị trí của cậu đã có người em trai song sinh thay thế.
Đó là tóm tắt của 02 sau khi nghe một câu chuyện dài hai tiếng rưỡi do bác sĩ kể lại.
"02, tôi hy vọng em sẽ không kéo những người vô tội vào chuyện này."
02 chỉ mỉm cười, nghe tai này lọt tai kia. Vị bác sĩ thở dài, biết bản thân không thể khuyên bảo người đối diện. Chỉ đành cố gắng trả lại phần ơn tình này rồi rời đi, tránh bị kéo vào cái vòng luẩn quẩn nguy hiểm.
Song Tử tỉnh lại, ngơ ngác nhìn trần nhà trắng tinh của bệnh viện. Cậu cảm thấy thật khó thở.
"Tỉnh rồi à?"
Mọi thứ sẽ thật tốt nếu người con gái này không ngồi đè trên người và trên tay là cái gối ấn vào mũi miệng cậu.
Song Tử trừng lớn mắt, cựa quậy lung tung rối loạn hòng thoát khỏi đây. Nhưng bất thành, cô ta khỏe không ngờ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top