Chap 4. Chỉ quậy 'chút' hoy!
Trên sân thượng...
Hàn Song Ngư nhẹ nhàng mở cửa ra đi tới bên lan can hít thở, vươn vai, suy nghĩ lát vào lớp nên bày trò gì đây ta...dính keo, xô nước, mắt mèo gây ngứa.v.v...đều thử hết rồi...
Mãi mê suy nghĩ, lát sau, cô leo lên bên trên cái cửa, chợt phát hiện một bí mật vĩ đại...Anh cũng ở đây...ngủ.==
"Đúng là quen thật...Tại sao lại...chả nhớ quái gì cả!!!"
Hàn Song Ngư thầm nghĩ, nhìn chằm chằm vào người Vương Thiên Yết. Có lẽ anh có cảm giác đang 'được' nhìn nên cũng lười biếng mở mắt, thế quái nào đập vào mắt anh lại là Hàn Song Ngư...Ai dà, tình huống này nói gì là ngầu nhất ta...?
"Ố...Em làm anh thức hả? Só rỳ..."
Thấy Thiên Yết mở mắt lại nhìn mình, Hàn Song Ngư lúng túng nói...Lạ quá, lạ quá là lạ luôn, tại sao Hàn Song Ngư cô lại dễ dàng mất bình tĩnh như vậy...Chả lẽ là do...người trước mắt cô??
"A...không sao. Em...cúp tiết?"
Vương Thiên Yết thấy vậy thì cười thầm trong bụng, cô ấy dễ thương thiệt...Tự nhiên hỏi một câu mà tự anh cũng thấy thừa nữa, lên đây mà không cúp tiết thì làm quái gì...
"Hỏi thừa..." -Hàn Song Ngư phũ một câu...chả phải anh cũng vậy sao?
"Chúng ta...gặp nhau lần nào chưa? Ý em là...trước cái lần em đè lên anh nữa..."
Cô ngập ngừng hỏi.Đúng vậy...chắc chắn là đã gặp nhau rồi. Vương Thiên Yết nghe vậy thì cũng ngạc nhiên...Quả nhiên cô ấy vẫn còn nhớ mà.
"Có, đã từng gặp nhau...từ rất lâu..."Vương Thiên Yết thật lòng muốn nói như vậy lắm, nhưng sau một hồi lại nhẹ nhàng lắc đầu. Bỗng nhiên đưa tay lên vuốt tóc của Hàn Song Ngư đang ngồi trước mặt. Anh muốn cô tự nhớ lại...hơn là được kể lại.
Cô giật mình, cảm giác này...khác với khi anh trai vuốt tóc cô...lại quen thuộc một cách nào đó...
Lát sau, anh rút tay lại...Bầu không khí rơi vào tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió thoảng..
"Đến giờ vào lớp rồi!!!Em đi đây!!!"
Hàn Song Ngư nhìn đồng hồ rồi quay đi, đồng thời cũng đã nghĩ ra trò để quậy rồi...
...
Vừa về tới lớp thì Hàn Song Ngư nhờ Bảo Bình đi mua giúp cô một bịch bột trắng, mới đầu bọn kia nghĩ "Nó muốn làm cái quỷ gì đây?"...Nhưng lại nhanh chóng hiểu ra khi thấy Hàn song Ngư đặt thêm một xô nước trên cửa.
Lần này Lâm Cự Giải "xuất quân" để bà cô khỏi nghi ngờ gì...Vì bà cô này ghét Hàn Song Ngư từ trong trứng rồi, còn Phan Bạch Dương thì miễn bàn.
Chập sau, bà cô Toán bước vào lớp...
"Rào..."
Vừa bước chân vào lớp, một dòng nước mát rượi xối thẳng vào người bả,cả lớp không khỏi bật cười, thấy vậy, bà ta tức giận quát..
"Cười cái gì, mau lấy sách vở..."
Bà ta vừa nói xong, cả lớp nén cười mà lấy sách vở ra. Lâm Cự Giải nhẹ nhàng đứng dậy, tiến lên chỗ bục giảng...
"Xin cô thứ lỗi cho hành động vừa rồi của lớp, em tặng cô cái này, coi như xin lỗi ạ..."
Nghe Lâm Cự Giải nói xong, có 2 loại tâm trạng: 1 của cả lớp, bàng hoàng ngạc nhiên, đù má, sao không đi diễn Oscar luôn đi...1 còn lại là bà cô, ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng đề phòng, nhưng Lâm Cự Giải là tiểu thư cao quý nên bà ta không mảy may nghi ngờ mà mở ra, có chút mong chờ trên gương mặt bà ta...
Hàn Song Ngư nhếch môi, mong chờ đi...
"Bùm..."
Cái hộp phát nổ, bụi khói bay tùm lum trong lớp nhưng chủ yếu là tụ tập trên người bà cô, một lát sau khi khói tan, bọn nó đã thấy một màn mà tụi nó mong chờ, cái mặt bà cô lúc này chả khác gì đống bùi nhùi cả...Do trước đó có nước dội lên nên bây giờ...
"Há há há, ha ha ha, hắc hắc,..."36 kiểu cười vang lên trong lớp...
Phan Bạch Dương nhịn không nổi nữa đành đứng lên nói...
"Cô ơi, mặt của cô...ha ha"Mắc cười quá, nói éo được...
Bà cô nhanh chóng lấy gương ra soi, bây giờ, môi thì bị lem, nước + bột làm cho mặt trắng bóc như con ma, lông mi giả bị bong ra...Thảm hết sức.Bà cô tức giận nhìn qua Hàn Song Ngư hờ hững đang nhếch mép, phía trên là Trần Kim Ngưu đang lăn lộn mà cười cùng Vương Ma Kết đang nín cười...
"Đừng có nhìn em như vậy, em đâu có làm gì đâu nha~"
Hàn Song Ngư tỏ vẻ ngây thơ không biết gì, mấy đứa trong lớp thấy vậy thì cười còn to hơn...Đúng rồi, đại tỷ không làm gì cả, chỉ chuẩn bị thôi...
Bà cô tức giận không nói nên lời, máu dồn lên não rồi đó nhưng không quên chỉ số thông minh của Hàn Song ngư, xách túi ra khỏi lớp...
Hàn Song Ngư và các bạn đã giải phóng thành công "cách mạng môn Toán", giải phóng cho cả lớp khỏi xiềng xích...Vỗ tay...
...
...
...
Sau khi về nhà...
"Hôm nay vui không?"Hàn Song Tử quan tâm hỏi han em gái...
"Ukm!Vui!"Hàn Song Ngư vừa coi TV vừa trả lời anh trai...
Mọi việc vẫn trôi theo dòng chảy cho đến khi Song Ngư hỏi:
"Đại ca! Em...có từng gặp Thiên Yết không?"
Hàn Song Tử vừa nghe em gái hỏi, liền giật mình, nhưng lại bình tĩnh lắc đầu...Hàn Song Ngư thở dài, chắc chắn là có gặp rồi mà ta...
...
"Sư Tử!!!Chơi Game với em không, chán vãi!!!"
Phan Bạch Dương nằm dài trên giường của Mạc Sư Tử, cậu vừa bước vô phòng là đã thấy con Cừu trắng này nằm trên giường anh ngủ ngon lành rồi, chắc anh chết sớm quá!!!
"Ừm, chơi, qua đây!!"
Nghe Mạc Sư Tử nói vậy, Phan Bạch Dương mừng rỡ nhảy xuống giường, gì chứ chơi game với Sư Tử vẫn là trò cô thích nhất.Bỗng nhiên Sư Tử nói:
"Ai thua thì sẽ phải nghe lời người khác, chịu không?"
"OK!!"
Không nhanh không chậm, trả lời anh ngay lập tức.
Lát sau...
"Anh chơi kiểu quái gì thế???!!"
"Kiểu của anh.."
Phan Bạch Dương bị thua thảm bại....
"Ok, anh muốn em làm gì?"
"Để dành sau đã..."
Mạc Sư Tử tủm tỉm cười làm Phan Bạch Dương rởn da gà, vội đi về. Anh nhìn theo, thật sự ghét cái danh "anh hàng xóm" này kinh!!!
...
Nhà Cự Giải
"Ôi chà!Làm nhiều bánh quá, lĩnh sao cho hết đây?"
Vừa bưng khay bánh quy ra, Lâm Cự Giải đột nhiên thở dài...Ngư Ngư thì không thích bánh quy, Dương Dương thì nhà lại hơi xa ...
Ngưu Ngưu?Phải rồi ha, có cái bụng không đáy của cậu mà lo gì,nghĩ vậy Lâm Cự Giải liền xỏ giày, không quên mang theo túi bánh dư chạy sang nhà Trần Kim Ngưu.
"Ngưu Ngưu!Ra đây cho cái này!!"
Lâm Cự Giải đứng trước nhà điện thoại cho Trần Kim Ngưu, Ngưu vừa thấy điện thoại của Giải là lập tức nhận máy, sau khi nghe cô bảo xuống thì vội vàng leo cầu thang xuống làm cho cha mẹ cậu xanh mặt...
Đúng 1'30s sau, Kim Ngưu đã đứng trước mặt Cự Giải.
"Cho mày!!"
Không nói không rằng liền đưa bịch bánh cho cậu.
"Cho tao thiệt hả??!!"
"Ừ, lấy không?"
"Lấy,lấy chớ!Cảm ơn nhiều nhá!!!"
Có trời mới biết Trần Kim Ngưu cậu thèm ăn nhất là bánh của cô đây.
Thấy Lâm Cự Giải định về thì Trần Kim Ngưu ga lăng đưa cô về, Cự Giải không khỏi phì cười...Mặt Kim Ngưu đỏ lên...
...
"Chồng ơi ~"
"Vợ à ~"
Thôi khỏi nói cái cặp đôi vợ chồng sến súa nước chảy này mẹ đi...
2 đứa này mới có hôn ước, chưa cưới mà nó làm như vợ chồng mới cưới á!!!
Dương Thiên Bình thấy vậy thì thở dài than...
"Hai đứa tụi mày ra chỗ khác được không???"
Than xong thì quay lại viết nhật kí, Dương Thiên Bình thầm oán con em, vốn từ mở rộng của chị mày bay mất rồi đây này!!!...
...
Hôm nay Vương Thiên Yết cùng Vương Ma Kết có vẻ tâm trạng tốt hay sao mà cái nhà nó hôm nay ấm áp thiệt...
Vương Thiên Yết nhớ nhung Hàn Song Ngư, ăn cũng có tẹo, không có gì lạ cả nhưng lại làm cho mấy người hầu gái đổ mồ hôi...
Vương Ma Kết nhớ lại nụ cười của Vũ Xử Nữ, không tự chủ nhếch miệng một cái, còn đáng sợ hơn cả lúc làm khó mấy người hầu gái nữa...
"Chú đang làm họ sợ à?"
"Anh cũng khác méo gì?"
Oh my chuối!!!Cái nhà này không an toàn nữa rồi, ngay cả cha mẹ 2 đứa này còn ngạc nhiên nữa thì huống chi...
...
Xin nx~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top