Chương 9: chuyến đi cắm trại nguy hiểm (part 2)

Cả bọn kéo nhau về nhà, nấu cơm, dọn dẹp khác cái không khí ồn ào hàng ngày, bây giờ chỉ có tiếng bát đũa, mấy hút, và tiếng nước chảy mà thôi (Sa: mây là có người ở nhà chứ hông tui tưởng nhà này có ma)

-nè mọi người, Bảo Bình giờ đang bệnh như vậy, mọi người còn muốn đi cắm trại không- Thiên Bình muốn phá tan bầu không khí yên lặng đó nhưng khi nói ra rồi cô mới biết mình hỏi nhầm vấn đề rồi

-không, bọn mình muốn ở lại chăm sóc cho cậu ấy- Xử Ngư Dương đồng thanh trả lời lại khiến cho mọi người im luôn. Bọn họ biết rằng Bảo Bình luôn có một vị trí rất quan trọng trong lòng ba người, không phải tình yêu mà giống tình mẫu tử vậy (Sa: umk họ gọi Bảo Bình là mami mừ)

-ngày mai mình cùng mọi người đi cắm trại, không cần lo cho mình mình ổn mà-Bảo Bình đi từ trên lầu xuống nói chuyện cùng mọi người, là vì có hai nguyên do:

Thứ nhất cậu không muốn ở riêng với các tên mặt lạnh kia gì mà mới về mà đã bắt cậu ăn, ép cậu uống thuốc rồi lại đè cậu xuống bắt cậu ngủ thật tình cậu có phải con nít hay là mấy đứa con gái chuyên nhõng nhẽo không chịu uống thuốc đâu làm gì thấy ghê vậy

Thứ hai lúc trong phòng cậu nghe thấy mọi người nói chuyện, cậu không muốn vì mình mà mọi người lại bỏ cả chuyến đi chơi kia, cậu đã thấy gương mặt mong đợi của mọi người ở trên lớp khi nghe thầy nói đi cắm trại thật sự rất đẹp cũng có thể lâu lắm rồi cậu đã không thấy được biểu cảm đó nên cậu không muốn chính mình phá nát cái biểu cảm hiếm hoi của những sát thủ này.

-nhưng cậu không khỏe mà- Thiên Bình lo lắng cho "anh dâu" của mình, cô thật sự rất thích cậu ấy và cô cũng biết anh hai cô đã biết yêu nhưng lại không chịu nói thật tình

-mình ổn mà mọi người đã chuẩn bị đồ chưa

-Hả, chết bọn mình chưa làm gì hết á- sau khi nghe câu hỏi hết sức bình thường thì đáp trả lại là biểu hiện hết sức là ngạc nhiên của đám nhóc khôn ba năm mà dại một giờ này. Bọn họ nhanh chóng chạy đi lấy điện thoại rồi gọi cho ai đó chỉ biết ba mươi phút sau có mấy chiếc xe chạy đến để lại một đống đồ nào áo quần, giầy dép, "trời ơi có cần khoa trương như vậy không" bốn người nhìn thấy cảnh này mặt cứ giật liên hồi cuối cùng có một cô gái chạy xe moto tới quăng bốn cái ba lô xuống đất mặt cứ hầm hầm

-nè lần sau cấm có sai chị đi làm mấy việc này nữa nghe chưa, mấy đứa tự đi mua không được hay sao, báo hại chị hết cả cái siêu thị mỏi muốn chết- cô gái đó vừa bước xuống xe, vừa la om sòm lên

-rồi rồi chị Anh Linh à, bọn em mới nhờ đi mua một chút đồ thôi mà có cần la như vậy không, em chưa nói chị đem hết về là may lắm rồi- Bạch Dương biểu môi, nói lại

-vậy chị có muốn gì không chị cứ nói bọn em thực hiện cho chị- Xử Nữ đi đến xách đồ của mình lên rồi hỏi chị bạn đang cằn nhằn

-vậy mấy đứa phải cho chị mấy hôm, chứ dạo này làm việc miết muốn tắt thở- Anh Linh bắt đầu kể lể

-vậy chứ cứ nghỉ đi khi nào muốn về làm cũng được nhưng nhớ đừng có nghỉ luôn là được- Bảo Bình nhẹ nhàng mỉm cười rồi lấy đồ của mình đi.

-được à mà mấy thứ chị đưa em làm xong chưa đó?

-dạ rồi, em gửi về rồi

-ok vậy giờ chị đi đây bye nha, có gì thì điện nói với chị một tiếng

-rồi rồi đi đi bà nội

Sau khi thấy cô gái ấy đi rồi, bốn người chỉ biết lắc đầu ngao ngán bỏ vào nhà, còn 8 người kia chính là bị cho ăn bơ nãy giờ còn chưa định thần lại là có chuyện gì đang xảy ra nữa kìa.

-nè cô ấy là ai vậy, sao trông cô ấy rất thân với người thì phải- Thiên Bình ghen thay cho anh trai khi thấy Bảo Bình thân thiết quá mức với cô gái lúc nãy (Sa: chồng nó còn chưa ghen mi ghen làm gì rảnh quá má ơi).

-à cô ấy là bà xã đại nhân của Bảo Bình đó...- Bạch Dương bắt đầu trêu ghẹo Bảo

-HẢ... BÀ XÃ CẬU ẤY- cả đám giật mình đồng thanh tập 1

-umk là mami tương lai của bọn này đó- Song Ngư hợp sức đổ thêm dầu vào lửa

-CÁI GÌ- đồng thanh tập hai

-làm gì mà cậu hét dữ vậy khuya rồi có muốn cho người khác ngủ không đây-Bảo từ trên đi xuống, mới xuống mà bị Thiên Bình nắm lấy vai lắc liên tục

-cậu có người yêu rồi sao, sao không nói cho bọn tớ, còn là bà xã đại nhân, nói cho bọn tớ nghe....

-khoang cậu nói ai có người yêu, bà xã đại nhân gì ở đây-Bảo gỡ tay Thiên Bình ra nhìn sang thấy Ngư Dương đang cười khúc khích, cậu đã hiểu đi ra đằng sau hai người họ một cách nhẹ nhàng. Cốc cho mỗi người một cái rồi lạnh lùng cảnh cáo

-hình như lâu rồi tớ chưa cho mấy cậu ăn đòn nên quên hết quy tắc rồi đúng không, nếu chuyện này còn xảy ra một lần nữa thì đừng trách tớ

-bọn tớ biết lỗi rồi- hai người biết lỗi thì đã muộn rồi, "Bảo Bình mà giận, là sẽ không thương đâu" tiếng nói lúc nhỏ lại vang lên bên tai của họ.

-được rồi Bảo Bình tha cho họ, họ biết lỗi rồi đừng giận nữa- Xử Nữ đến xoa đâu hai người như mẹ hiền nhưng cũng không làm cho họ đỡ sợ hơn

-thôi được rồi giờ đi ngủ sớm đi mai đi chơi-rồi cậu bỏ lên lầu ánh mắt đượm buồn. Mọi người cũng kéo nhau đi ngủ hết

Phòng thứ nhất: hai người bỏ thêm một đống sách vào cặp trong im lặng rồi leo lên giường ngủ.

Phòng thứ hai: thì ôm nhau ngủ

Phòng thứ ba, bốn, năm: như trên

Còn phong thứ sáu theo đúng chuẩn câu "mạnh ai náy làm", Thiên Yết đi tắm, Bảo Bình sửa lại ổ rồi ngủ

-nè cậu lên giường mà ngủ, cậu đang bệnh đó

-trừ phi cậu làm người thử nghiệm cho tôi hai tháng thì tôi lên

Sáng hôm sau, chim ríu rít trên cành, hoa đua nhau khoe sắc. Trong nhà có 12 con người đang ngồi thảnh thơi ăn bữa ăn sáng, khoan khoan 12 người chuyện lạ nha, có 4 người chuyên dậy sớm thì còn có thể lý giải đằng này là 12 người chắc hôm nay có bão.

-được rồi đi chơi thôi- Kim Ngưu hào hứng hô to rồi chạy nhanh ra khỏi nhà, mọi người cũng chạy theo

Trước sân trường bây giờ chật kín học sinh

-á Thiên Yết của đời em- nữ hs1

-Ma Kết em yêu anh-nữ hs2

-Nhân Mã Song Tử Sư Tử bọn em yêu các anh- đám học sinh nữ la lên

-Á Xử Nữ kìa em ơi làm bạn gái anh đi- cậu A

-Thiên Bình em thiên thần của đời anh- bác B

-Kim Ngưu làm bạn gái anh em sẽ có nhiều đồ ăn- dượng C

-Bạch Dương, Song Ngư I Love You- chú D..... vân vân và mây mây. Cả trường náo loạn chỉ vì lớp 11SS

-Biến- ngắn gọn, xúc tích, dễ hiểu nhưng cũng đủ khiến cho học sinh im lặng, dạt ra hai bên tránh cho Bảo Bình đi

Xếp hàng lại, lớp 11SS đứng gần lớp 11A nên đám cứ nhìn sang làm cho họ càng thêm khó chịu. Ông thầy hiệu trưởng thì lên đọc bài diễn văn dài lê thê, học sinh ở dưới mọi đứa một việc có người thì đã lôi nệm gối nằm ngủ.

-được rồi chúc các em đi chơi vui vẻ- câu nói vừa dứt học sinh đã chạy biến hết lên xe

Xe của lớp 11SS và 11A, thì rất rộn ràng

-anh Thiên Yết ngồi chỗ em nè- thím A

-không anh phải ngồi chỗ em- cô B

-Song Tử ngồi với em- mợ C

Còn nhiều lời mời gọi nữa, bỏ ngoài tai ai ở phòng nào thì ngồi chung với người phòng đó, làm cho một người số người đen mặt. Thiên Yết và Bảo Bình đi vào thì chỉ còn hai chỗ nhưng nó lại không có chung với nhau. Thiên Yết lặng lẽ đi xuống chỗ trống phía dưới làm cho cô ả mừng thầm, nhưng câu nói của cậu đã đánh nát giấc mộng của cô ta

-Cô lên trên kia ngồi- anh nói mà sát khí cứ tỏa ra làm cho cô ta run lẩy bẩy mà leo lên ghế trên ngồi.

-cậu vào trong đi- dịu dàng nhìn sang Bảo Bình, sát khí lúc nãy cũng mất luôn

-cảm ơn- cậu đang còn bệnh trong người nên vừa ngồi xuống cậu đã kiếm tư thế thoải mái nhất mà ngủ. Trên xe mỗi người một việc nhưng trung tâm sự chú ý của họ không ai khác ngoài 12 sao của chúng ta.

Xử Nữ-Ma Kết ngồi đọc sách, tai nghe nhạc nhưng ai để ý kỹ thì họ đeo chung một cái tai nghe. Bạch Dương-Sư Tử ngồi cãi nhau phóng ra lửa chỉ vì hai người nói là đem máy chụp ảnh nhưng chẳng đứa nào đem hết, ông nói bà, bà chỉ ông chửa qua chửa lại cuối cùng thề hông thèm nhìn mặt nhau luôn. Cặp Song Song thì đang ngồi bình luận truyện ngôn tình, hạnh phúc mà công khai ôm nhau. Bình Mã thì khỏi nói, chỉ vì lý do sợ nắng đen da nên ngồi bôi cho nhau, thật tình cảm quá. Giải Ngưu thì khỏi phải nói tất nhiên là ngồi đút nhau ăn rồi. Còn Yết Bảo thì phải nói sao đây vì Bảo mệt lên xe lập tức dựa vào Yết mà ngủ, còn Yết thì lặng lẽ ngồi ngắm ai đó ngủ còn lấy tai nghe đeo cho cậu mọi việc diễn ra không gây chú ý nhưng mọi việc điều được thu vào tầm mắt của một người.

ChP THỨ NHẤT, CÓ GÌ MỌI NGƯỜI NHỚ BẢO SA SẼ SỬA

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top