Chap 15: Gặp lại

Cả buổi nói chuyện, có bà thì cứ huyên thuyên với 2 đứa con dâu.

Có 2 đứa con dâu mồm thì nói nhưng mắt thì lại cứ liếc nhìn nhau.

Có 3 thằng đàn ông cạy miệng cũng chẳng nói nửa lời.
....

Kết thúc buổi nói chuyện, Kim Ngưu và Xử Nữ vội chào "mẹ chồng" , lấy cớ là muốn tìm hiểu nhau hơn dù gì sau này cũng trở thành chị em, rồi chạy mất hút báo hại 2 tên kia đi tìm bở hơi tai.

Xử Nữ kéo Kim Ngưu ra trang viên sau lâu đài.

2 nàng nhìn nhau 1 lúc, rồi Kim Ngưu ôm chầm lấy Xử Nữ:

-Xử Nữ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?! Gặp lại cậu tớ mừng quá

-Cậu đi cùng với 1 người đang ông lạ mặt...Có phải cậu giống tớ không..?-Xử Nữ hỏi.

Kim Ngưu quắc mắt, chẳng lẽ Xử Nữ
lại...lâm vào tình cảnh như cô sao?
Nhìn vẻ mặt của Kim Ngưu, có vẻ như Xử Nữ đã đoán đúng. Cô vui vẻ cầm lấy tay Kim Ngưu:

-Đúng là bạn thân với nhau 8 năm có khác, hình như chúng mình có thần giao cách cảm thì phải!

2 người hàn huyên 1 lúc thì có tiếng bước chân vọng tới, đó là Thiên Bình và Nhân Mã.

Khỏi phải nói, 4 người cứ như Ngưu Lang Chức Nữ vừa mới gặp lại nhau sau bao khổ ải vậy.

Họ kể rất nhiều chuyện cho nhau, nói chuyện rất lâu, không biết là thời gian đã trôi qua bao nhiêu lâu. Làm sao trách được. Đùng 1 phát tự dưng lại xuyên không, rồi đúng lúc ấy lại bị tách nhau ra, đừng hỏi tại sao họ lại nói không ngừng nghỉ như vậy.

-Còn Cự Giải và Song Ngư không biết có sao không nhỉ? Mong là họ gặp được nhau.-Thiên Bình buồn rầu nói.

-Nếu chúng ta không sao thì các cậu ấy cũng vậy. Chắc chắn đấy!-Xử Nữ nói chắc nịch.

Đang nói chuyện vui vẻ, bỗng dưng bị phá đám bởi giọng nói của tên đáng ghét nào đó:

-Kim Ngưu! Mau trở lại bữa tiệc! Cả cô nữa! Ma Kết cũng đang đi tìm cô kìa!-
Thiên Yết vừa nói vừa kéo Kim Ngưu đi, ánh mắt sắc lạnh liếc Xử Nữ 1 cái.

Xử Nữ hơi rùng mình, trước khi đi còn không quên dặn dò với Thiên Bình và Nhân Mã. Đi rồi vẫn còn ngoảnh lại, lưu luyến nhìn nhau(=.=)

Xử Nữ và Kim Ngưu mau chóng trở lại bữa tiệc. Tiếp đến là Thiên Bình và Nhân Mã cũng phải quay trở lại. Mỗi người đều có việc của mình, họ không có nhiều thời gian.

Sau khi Thiên Bình trở lại yến tiệc, không biết cô lấy từ đâu ra 1 chiếc mũ trùm rất lớn. Quả thật trong đây đội mũ thì có hơi kì dị, hơn nữa lại là chiếc mũ lụp xụp thiếu thời trang nữa. Nhưng cô không quan tâm, căn bản là cô không muốn lộ mặt ra, không thể để tên hoàng tử cờ hó ấy nhận ra được.

Thực ra biện pháp của Thiên Bình không được hiệu quả cho lắm. Ngược lại còn phản chủ. Có ai đến yến tiệc hoàng gia mà lại đội mũ trùm không? Tất nhiên là không! Cho nên làm vậy chỉ khiến cho cô trở thành tâm điểm chú ý hơn thôi. Nhất là với những người ở trên cao.

Sư Tử phóng 1 tia nhìn sắc lạnh về phía cái con người đang đội chiếc mũ trùm đen. Quả nhiên đúng là thỏ non! Đáy mắt hoàng tử lộ ra 1 tia chiếm hữu, cậu muốn gì, là nhất định phải đoạt được!

Nữ hoàng ngồi bên cạnh mà lắc đầu, đúng là cha nào con nấy, dẫm vào vết xe đổ của nhau, rồi sẽ chả có kết cục tốt đẹp gì.

Về phần Nhân Mã, sau khi trở lại liền mau chóng đi tìm Bảo Bình. Cô vẫn còn cay cú về cái vụ tên hoàng tử đáng ghét kia làm chuyện xấu xa với Thiên Bình, thực lòng cô chỉ muốn xông tới bóp cổ cái tên biến thái đó. Nhưng không may hắn lại là hoàng tử, đại hoàng tử hẳn hoi! Người không có địa vị gì như cô căn bản không làm gì được. Cho nên "món quà" của Bảo Bình là giải pháp tốt nhất.

Còn Xử Nữ và Kim Ngưu vẫn cứ đang bị tra tấn lỗ tai bởi "mẹ chồng".

Đối với Xử nữ, không có lực sát thương, hỏi gì đáp nấy, vẻ mặt vẫn tươi cười rất tự nhiên.

Còn đối với Kim Ngưu, căn bản là nghe không lọt tai, chỉ hùa theo Xử nữ chứ thực ra chẳng biết mình đang nói gì.

-Thế mấy đứa định bao giờ tổ chức lễ cưới?-Mẹ Thiên Yết hỏi, bà rất hài lòng với 2 đứa này nha!

Một câu hỏi mà làm 2 người điêu đứng, 2 người còn lại vẫn trưng cái bộ mặt âm độ.

-Thưa bác, cháu nghĩ là có hơi đường đột quá...-Xử Nữ vẫn giữ nụ cười đông cứng trên mặt, trả lời nhẹ nhàng.

-Ơ..à...Đúng rồi! Cháu cũng nghĩ thế ạ!-Kim Ngưu hùa theo Xử Nữ, các cô mới 16 tuổi thôi, đừng bắt người ta lấy chồng sớm vậy chứ! Huống chi là lấy 2 cái tảng băng!

-Ơ...Mẹ nghĩ là mấy đứa...

-Bọn con định tuần sau sẽ tổ chức.

Cả Kim Ngưu và Xử nữ đều quay lại nhìn cái tên vừa mới phát ngôn, ánh mắt hình viên đạn đầy cảnh cáo, làm thế là ý gì?

Trái lại, cái tên ấy lại thản nhiên như không, rồi 1 tên nữa cũng nhảy vào phụ hoạ:

-Bọn con cũng thế, con với Xử Nữ dự định sẽ tổ chức cùng với anh trai và Kim Ngưu luôn.

Xử Nữ tròn dẹt mắt, cô với hắn dự định chuyện ấy bao giờ nhỉ? Rõ ràng là nói dối không chớp mắt. Cô dùng ánh mắt cảnh cáo, nụ cười nham hiểm, lời nói sặc mùi sát khí:

-Ma kết này, "anh" không nghĩ như vậy hơi nóng vội quá sao?

-Không đâu, chúng ta cũng quen nhau được gần 1 năm rồi còn gì, rõ ràng bây giờ là cũng đến lúc rồi.

Hắn đưa tách trà lên miệng, con ngươi màu xám tro mê hoặc kia lộ rẽ vẻ thách thức. Xử Nữ dường như đông cứng, tên này rõ ràng là bịa chuyện, 1 năm cái đầu nhà mi! Còn chưa được 1 tháng!

"Nguy hiểm, nguy hiểm, rõ ràng hai anh em nhà này muốn bức chết mình đây mà!" Không hẹn mà cả 2 người Kim Ngưu Xử Nữ đều nghĩ như vậy. 2 người họ nhìn nhau, sau đó Kim Ngưu nhẹ giọng nói:

-Thiên Yết, cả "em" lẫn Xử Nữ đều còn rất nhỏ tuổi, và chúng "em" không muốn kết hôn sớm, chi bằng đính hôn thôi. Khi nào "em" và Xử Nữ đủ 18 tuổi rồi hẵng tính.

Thiên Yết nghe xong tự dưng cười cười, nụ cười nửa miệng nham hiểm, đuôi mắt cong lên sắc sảo, con ngươi đen thẳm kia như nhìn thấu tâm can Kim Ngưu:

-Dù gì chúng ta cũng ở cùng nhà rồi mà, không cần ngại ngùng thế đâu.

Quả thực là 1 tin chấn động đối với ba mẹ Thiên Yết, tất nhiên khi nghe vậy thì ai cũng không tránh được những suy nghĩ không được đúng đắn cho lắm. Cả bố Thiên Yết cũng có 1 chút giao động. Kim Ngưu đỏ bừng mặt, không nói nên lời.

-E hèm...Sự việc đã như thế rồi, chi bằng cưới luôn đi...-Mẹ Thiên Yết là người ra sức cứu vớt tình cảnh căng thẳng này, nói thật thì bà cũng có chút...vui mừng. Bà rất thích 2 đứa này, vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện, đưa ai khác về bà chắc chắn không chấp nhận. Thế nên bà nóng vội a.

Xử Nữ thấy Kim Ngưu như vậy không khỏi thương cảm. Thương cảm cho số phận của cậu ấy và cả của chính mình. Từ khi Thiên Yết nói ra cái này là hắn thắng rồi. Lại cộng thêm cái biểu cảm đỏ mặt của Kim Ngưu nữa, nhiều lắm thì tháng sau cưới, mà ít thì vài ngày nữa. Mà nếu nghĩ lạc quan lên, thì suy cho cùng vẫn không khác biệt gì mấy, từ lúc quen nhau đến giờ không phải vẫn ở chung nhà sao? Khác biệt 1 chút là về phía người ngoài thôi. Vì cô là người khá lạc quan, nên cô sẽ nghĩ như vậy. Cô chủ động nói:

-Vậy thì tháng sau sẽ tiến hành lễ cưới, cho cả con và Kim ngưu.

Chủ động nói ra vẫn tốt hơn, như thế chính mình sẽ kéo dài được thêm thời gian.

Kim Ngưu quả nhiên không hiểu, muốn phản bác thì Xử Nữ ra hiệu im lặng. Cô tin tưởng Xử nữ, cậu ấy luôn biết mình đang làm gì, và cô tin việc Xử Nữ làm chắc chắn có ý nghĩa. Cho nên cô không nói gì cả.

Mẹ Thiên Yết thì phải nói là mừng như điên, bà hồ hởi:

-Vậy tháng sau tổ chức hôn lễ cho 4 đứa nhé! Ta sẽ phải đi chuẩn bị từ bây giờ.

Xử Nữ nhìn Ma Kết, trong mắt hắn thoáng có ý cười, thực lòng cô chỉ muốn xông ra giết hắn thì mới hả giận.

Kim Ngưu nhìn Thiên Yết, nhìn cằm hắn còn chưa hạ xuống, thực lòng cô chỉ muốn rút hẳn đôi giày cao gót dưới chân ra phi vào cái bản mặt đáng ghét đó.

Nhưng tất nhiên, ước mơ cũng chỉ là mơ ước, có muốn cũng không làm được, 2 nàng bất giác thở dài.

Bỗng dưng đèn tắt hết, chỉ còn đèn chiếu vào tên hoàng tử tóc cam đang ngạo nghễ ngồi kia.
"Nhị hoàng tử tặng quà!"

Cái giọng eo éo, cao chót vót từ đâu đó phát ra, thu hút sự chú ý của mọi người hướng lên phía nhị hoàng tử.

Và nhị hoàng tử rất trịnh trọng, cầm ấm trà rót ra 1 thứ trà màu xanh lá cây, mùi và màu đều tựa như trà xanh, chỉ là thành phần thì khác.

Thực ra lúc đầu Bảo Bình định đưa màu nguyên bản là màu đen cho Đại hoàng tử, nhưng lúc nãy Nhân Mã lại quay lại góp ý với cậu rằng màu đen chắc chắn anh trai cậu sẽ không uống, nhìn màu đã đủ thấy quỷ dị, mùi còn kinh khủng hơn. Cho nên Nhân Mã lại cùng cậu đi vào phòng thí nghiệm, cho 1 ít bột trà xanh vào để tăng mùi vị, hơn nữa Nhân Mã còn chiết xuất 1 ít nước từ lá cây, làm biến đổi màu của cái thứ nước gọi là "thuốc lạc quan" ấy. Cho nên, nhìn bây giờ không khác gì trà xanh bình thường.

Đại hoàng tử hơi nghi hoặc, thằng này mọi năm nó đều làm thứ kì quái tặng cho hắn, chẳng lẽ năm nay lại bình thường tới vậy? Không! Tuyệt đối không thể!
Nghĩ thế, mặt đại hoàng tử lại càng nhăn lại. Nhưng hắn quyết định liều 1 phen, dù sao thì cũng là quà sinh nhật...

Đại hoàng tử cầm tách trà nhấp 1 ngụm, sau đó, mặt hắn chuyển sang đen, rồi lại chuyển sang trắng, cuối cùng lại chuyển sang xanh, sau đó lại trở về bình thường.

"Choang!"

Chiếc tách trà rơi xuống rồi vỡ, mọi người ai cũng sửng sốt khi nhìn thấy biểu cảm trên mặt của đại hoàng tử...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top