#14. Con người thật của Kim Ngưu (1)

Song Tử chớp mắt vài cái, cô mơ màng ngồi dậy. Cả phòng khách là một mảng trống trơn và dường như duy chỉ có Song Tử là ngồi nổi bật nhất ở giữa căn phòng. Song Tử thắc mắc, làm sao mà ai cũng dậy sớm thế! Còn không thèm gọi cô dậy nữa chứ!

Vừa nghĩ ngợi, Song Tử đứng dậy vươn vai để khỏi mỏi người. Cô khẽ ngẩng đầu nhìn cái đồng hồ treo tường, kim dài đã chỉ đến số bảy và điều đó đồng nghĩa với việc Song Tử cô đã thành công trễ học vào ngày đầu tiên của năm. Song Tử lại nghĩ, cũng trễ đến nơi rồi thì cô mặc kệ luôn vậy.

Vậy là Song Tử từ từ tận hưởng đồ ăn sáng mà tụi nó để dành cho cô, và cuối cùng cũng chịu chuẩn bị sách vở để đi bộ đến trường. Từ kí túc xá, nếu Song Tử nhớ không nhầm thì mất khoảng 10' đi bộ thì phải.

Song Tử quay người khóa cánh cổng lớn gần nửa người cô, rồi lặng lẽ bước đi trên con hẻm vắng người đó. Vì là sáng sớm và bầu trời hôm nay khá đẹp nên Song Tử phần nào giảm đi được nỗi sợ mỗi khi bước đi trên con hẻm này. Cô dành thời gian đó cho việc nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, những thứ mà trước đây Song Tử chưa có dịp dừng lại để ngắm nghía kĩ càng.

"Hi ~ bồ có thể giúp mình với cành cây đáng ghét này được không?"

Song Tử thoáng giật mình, cô đảo mắt nhìn xung quanh để kiếm tìm chủ nhân của giọng nói vừa rồi. Chẳng có ai đang rảo bước ở đây ngoài cô cả. Song Tử nhíu mày, thầm nghĩ chắc bản thân nghe nhầm mất rồi. Cô lại tiếp tục đi, nhưng vài giây sau cô buộc phải dừng chân vì giọng nói đó lại lần nữa vang lên.

"Hãy nhìn vào một góc tối đen, bồ sẽ thấy mình ở đó."

Song Tử loay hoay một lúc vẫn chưa tìm thấy góc tối mà giọng nói bí ẩn đó đề cập đến. Lúc này là buổi sáng, nắng chiếu rọi hết cả con hẻm kia mà, thế nào lại có mảng tối ở đây? Cô phì cười, có lẽ là do cô bị hoa tai thật rồi.

"Bồ không nghe nhầm đâu. Thôi được rồi, không dọa bồ nữa."

Vừa thở phào được mấy phút thì bên tai Song Tử lại vang lên rõ rệt cái giọng nói chết tiệt đó. Cô thầm nguyền rủa, mới sáng sớm mà sao cứ hành hạ cô thế này. Song Tử mặc kệ những gì mình nghe được, vẫn liên tục rảo bước thật nhanh để thoát khỏi con hẻm đó. Lần nào cũng xảy ra những chuyện kì quái.

-Oái!

Song Tử bất chợt la lên một tiếng rõ to. Cô trợn tròn mắt nhìn cậu con trai vừa kéo lưng áo mình ở phía sau. Song Tử tức giận, lại hét toáng lên: "Làm gì vậy hả?"

-Ôi! Gặp phải bà chằn rồi! Hihi.- Kết thúc câu nói, cậu con trai đó không quên kèm theo giọng cười có phần chế giễu. Không để vào tai câu hỏi của Song Tử, cậu khẽ giơ tay lên với ý muốn làm quen- Chào bồ, mình là Joseph Quinlan.

-Rồi sao? Tôi trễ học rồi, đừng làm phiền tôi.- Song Tử nhăn mày cau có, tự dưng lại lòi đâu ra tên điên khùng gì vậy. Cô ôm cặp đi nhanh về trước, còn một chút nữa thôi là ra khỏi hẻm rồi, là được thấy người rồi. Cái cậu con trai này ấy hả, Song Tử không cho rằng tên ấy là con người. Chính xác là một tên dở hơi.

-Bồ có cần mình đưa bồ đến trường trong 1s không?- Cậu chàng Quinlan đó lại đùa cợt. Song Tử lại nheo mắt nghi ngờ, rõ ràng là cô mới thấy cậu ta đứng ở đó nhưng sao lúc này lại vượt lên trước cả cô rồi.

-Tôi không cần, và tôi cũng không tin tưởng cậu. Tránh ra đi, cậu chắn đường tôi rồi.

Quinlan cười cười, cậu vẫn đứng im ngay trước mặt Song Tử, dường như không để tâm mấy đến vẻ mặt khó chịu cùng giọng nói mang ác ý của cô nàng. Cậu đột nhiên đưa tay níu lấy tay cô, Song Tử hốt hoảng muốn giựt tay về nhưng không kịp nữa. Trước mặt cô bây giờ là cánh cổng trường quen thuộc của Universe. Cô tròn xoe mắt quay sang nhìn người cách đây mấy giây thôi còn đứng cạnh cô, ôi biến mất rồi này. Song Tử khẽ đưa tay vỗ má vài cái, chuyện gì đây, mình nằm mơ sao? Tỉnh dậy đi Song Tử ơi! Nhưng dù cô có lấy tay nhéo má hay đánh thật mạnh lên cánh tay thì cô cũng chẳng thể nào phủ nhận, Song Tử cô thật sự đã được cái tên dở hơi tên Quinlan gì đó kia đưa đến trường trong vòng 1s thật.

Cái quái gì đây?!

-Này em kia! Trong giờ học sao lại đứng thần ra trước cổng trường vậy? Lên phòng kiểm điểm với tôi!- Tiếng hét càng quen thuộc hơn nữa của ông thầy giám thị khó ưa đã khiến Song Tử bừng tỉnh. Cô tính toán nhanh trong đầu, và cảm thấy đi theo thầy ấy rồi ra sức tự thú có vẻ là một phương án khá an toàn cho cô lúc này. Nếu không với thân hình cao mét tám bẻ đôi của cô (hơi quá nhỉ =))) ) thì Song Tử còn lâu mới leo vào được mấy bức tường cao như nhà tù này. Thế là, ở giữa sân trường Universe, lúc này đã là gần hết giờ của tiết đầu, có một con nhóc lẽo đẽo ôm cặp sách đi theo một ông thầy tay chống gậy dù thầy có thân hình cao ráo. Con nhóc xụ mặt liên tục làm nũng ông thầy, cô không phục! Cả đám cùng xem phim nhưng chỉ có mỗi cô bị phạt là như thế nào chứ?! Đáng ghét quá đi!

oOo

Tại phòng học của lớp đặc biệt.

Bảo Bình không tài nào tập trung nổi vào bài giảng của bà cô mặt ếch đang luyên thuyên về mấy thuyết triết học kia. Cậu chống cằm, lơ đễnh nhìn ra ngoài cửa sổ và chợt vô tình nhìn thấy bóng dáng của một ai đó hết sức quen thuộc. Bảo Bình bật cười khúc khích, Bạch Dương ngồi cạnh cậu liền lấy làm thắc mắc. Đang giảng về triết học chán ngắt mà thằng điên này cười cái gì vậy. Thế là Bạch Dương cậu cũng tò mò nhướn người nhìn ra ngoài.

-Song Tử! Phụt, hahaaaaa.

-Suỵt, im miệng coi thằng này!

Bạch Dương cố nén cười đến đỏ mặt. Cậu không thể nào hào hứng hơn nữa với mong muốn được thông báo với tất cả mọi người ở đây rằng kế hoạch của cả đám đã thành công rồi. Thấy Xử Nữ quay xuống trừng mắt nhìn mình, cậu lại vui mừng ra mặt, lấy tay chỉ chỏ gì đó ngoài cửa sổ.

Xử Nữ vì nghĩ Bạch Dương chỉ đang quậy phá nên không mấy quan tâm, quay xuống cảnh cáo cậu chàng thêm một lần nữa rồi lại quay lên nghiêm túc nghe giảng. Ma Kết thì vô tình thấy được hành động của Bạch Dương, anh ngồi gần cửa sổ nên chỉ cần khẽ liếc mắt ra ngoài là có thể thấy được tình hình bên dưới. Anh cười nhẹ, trò quậy phá của tụi nó bị Song Tử dính vào rồi.

Phía bên này, Song Ngư và Thiên Yết cũng thấy được hình dáng nổi bật của cô bạn. Vì lúc nãy có chỗ rẽ nên Song Tử mới xuất hiện dưới sân bên này. Cô ngước lên, thấy một đám trong lớp cười nhe răng nhìn mình, liền phát giác có gì không đúng. Nhưng vì lại bị thầy quát đi nhanh một chút nên cô đành cắn răng chạy theo ông thầy trọc đầu khó ưa đó.

-Em xin ra ngoài ạ.- Thiên Bình đột ngột đứng dậy, tụi nó đều nhìn theo cậu chàng. Nhưng vừa dứt lời, tiếng chuông thông báo hết tiết thứ nhất đã reo lên. Cô giáo cười nhìn Thiên Bình rồi lặng lẽ dọn dẹp tài liệu đi ra ngoài.

Trước khi ra khỏi lớp, Thiên Bình không quên quay lại trừng mắt cảnh cáo mấy đứa ở lại, còn bồi thêm một câu: "Quên cái trò đùa của tụi mày đi nhé!". Đoạn, cậu đi thẳng ra ngoài. Tụi trong lớp được dịp bàn tán.

-Cậu ta định làm nam tử hảo hán à? Con nhóc Song Tử đó thì có gì đáng đâu?

Kim Ngưu phồng má, ánh mắt khó chịu nhìn ra hướng cửa ra vào mà lúc nãy Thiên Bình đã đứng. Tụi nó khá bất ngờ quay sang nhìn cô bạn vừa phát ngôn, câu nói vừa rồi là được thốt ra từ miệng của cô ấy sao? Khó tin thật đấy!

-Ngưu? Cậu sao vậy? Con nhóc là thế nào?

Cự Giải cũng ngạc nhiên bật miệng hỏi, cô thấy Kim Ngưu mỉm cười khinh bỉ quay lại nhìn mình và chẳng biết có phải Cự Giải đã hoa mắt hay không, nhưng ngay sau đó cô lại thấy cô bạn ấy nhếch môi cười khẩy. Đến Sư Tử cũng chợt sững người vài giây khi nghe câu nói của Kim Ngưu, thể loại gì thế?

-Các cậu chẳng phải cũng không thích con nhỏ nghèo nàn đáng khinh đó sao? Còn bày trò trêu chọc kia mà, haha.- Mặc kệ những ánh nhìn kinh ngạc của tụi nó, Kim Ngưu lại tiếp lời.

Thiên Yết chẳng biết tự lúc nào đã siết chặt hai bàn tay, cô đang kìm nén để không đi lại cho người kia một cái tát thật mạnh. Kim Ngưu cần phải tỉnh lại, cô ấy đang trở thành một người khác, một con người khá quen thuộc khi còn ở thế giới phép thuật. Một người đáng ghét, và Thiên Yết đã từng khó chịu biết bao khi biết mình chung nhà với cô nàng này. Quay về thế giới thực, những tính khí đó bỗng dưng lại biến mất, Kim Ngưu trở thành một người hoàn toàn khác. Liệu có phải bây giờ những tính khí khó ưa đó lại quay về rồi không?

______________________
Dạo này bên tổ chức mình làm việc có nhiều việc bận quá nên mình không ra chương mới thường xuyên được. Hôm nay tranh thủ viết cho các bạn để mọi người không quên mình :< nhưng chương chưa được đủ độ dài mình đặt ra. Mình sẽ cố hoàn thành việc bên phía tổ chức để tiếp tục đăng tải chương mới nhất nhé! Hi vọng các bạn vẫn dõi theo mình ^^

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top