Chương 11

Một lát sau, Khúc Dật Chi quay lại.

Cô gái nhỏ ngoan ngoãn ngồi ở trên bàn.

Còn vẫn duy trì tư thế khi hắn rời đi.

Thấy Khúc Dật Chi trở về, Hải Uyển Uyển điều chỉnh eo lưng, bảo trì trạng thái ngay thẳng.

Khom lưng xuống sẽ thoải mái chút, nhưng hôm nay nàng mặt quần áo bó người, cho dù là người gầy thì cũng lộ ra chút bụng bia nhỏ .
( Chị mà bụng bia nhỏ, chắc e chửa 3 tháng :))? )

Khúc Dật Chi hầu kết lăn lộn, ánh mắt tối sầm xuống.

Đi đến trước người Hải Uyển Uyển, nhìn nàng từ trên cao nhìn xuống, hắn nhìn đến bộ ngực cao ngất dưới cổ thiếu nữ, bộ ngực cùng lúc chắn tầm mắt nhìn xuống phía dưới, đột nhiên có điểm miệng khô lưỡi khô.

Hắn giọng thanh thanh nói: “Thương ở đầu gối, em kéo ống quần lên đi "

Hải Uyển Uyển vội vàng đi kéo ống quần chính mình lên, mới vừa đụng tới ống quần, một cổ đau đớn xuyên tim từ vết thương trên tay truyền đến.

Nàng nhịn không được hít khí lạnh.

Nâng tay lên, phát hiện đôi tay chính mình cũng bị trầy da, có lẽ là vừa rồi tay chống xuống mặt đất khi té nên đã bị thương.

“Ngô……” Nàng đau trong mắt bốc ra hơi nước, nàng ngẩng đầu xem Khúc Dật Chi, giống dê con nhỏ bị thương, nói cho mẹ dê là con bị thương rồi.

Khúc Dật Chi lại có chút đau lòng, xem da thịt nàng non mịn, hẳn là trước giờ chưa từng chịu qua khổ cực, giờ phút này chắc là đau lắm.

“Trước hết đừng nhúc nhích, tôi sẽ xử lý vết thương giúp em.” Hắn ôn nhu nói.

Kéo ghế dựa đến trước mặt nàng ngồi xuống, sau đó nâng tay nàng lên, lấy ra Povidone cùng bông gòn tinh tế xử lý.

Có điểm đau.

Hải Uyển Uyển vài lần đều nhịn không được xoay người qua lại một chút, mỗi một lần đều bị Khúc Dật Chi nắm càng chặt : “Xin lỗi, nếu em còn động nữa, khả năng sẽ càng đau.”

Hắn cẩn thận rửa sạch, một chút cũng không buông tha, lơ đãng ngẩng đầu nhìn đến thiếu nữ nhíu chặt mày cắn môi, hắn thấp giọng nói: “Nếu đau, có thể hô lên, không cần chịu đựng.”

Hải Uyển Uyển cắn môi lắc lắc đầu: “Còn tốt lắm, chỉ trách em chính mình không cẩn thận, lúc ấy hẳn là nên xem xong kéo cờ lập tức rời đi.”

Khúc Dật Chi không nói chuyện, trên tay động tác càng nhẹ hơn nữa .

Lòng bàn tay ngứa.

Không khí lại dị thường an tĩnh, cảm quan bị phóng đại mấy lần, tăm bông mềm nhẹ ở trên tay xẹt qua, mang đến ý ngứa thẳng đến bụng nhỏ.

Càng miễn bàn người trong mộng cùng chính mình làʍ ŧìиɦ , giờ phút này liền nắm tay nàng giúp nàng bôi dược, nghĩ vậy, nàng liền ướt.

Dâʍ ŧɦủy̠ khẳng định chảy ra ướt đẫm qυầи ɭóŧ.

Nhưng may mắn nàng có mặc quần ngoài nữa nên nhìn không ra.

Hải Uyển Uyển thở ra một hơi.

Cuối cùng xử lý xong vết thương trên tay, lúc này tay Hải Uyển Uyển khó có thể cử động được.

Khúc Dật Chi nhìn chằm chằm cẳng chân nàng như suy tư gì, Hải Uyển Uyển cho rằng hắn cố kỵ nam nữ thụ thụ bất thân, rộng lượng nói: “Tay của em vô pháp kéo ống quần, anh giúp em kéo lên đi.”

Khúc Dật Chi có chút do dự, bất quá nhìn đến đã thấy có vết máu từ đầu gối chảy ra, hắn biết mình nên xử lý ngay không lại rối rắm.

“Xin lỗi.” Nói xong tay cầm ống quần trên mắt cá chân nàng, kéo ống quần.

Lại trước sau không xuống tay đi kéo lên.

Xong đời, Hải Uyển Uyển nóng nảy, hôm nay chỉ nghĩ đẹp, mặc quần bó sát, căn bản vô pháp nếh đem quần từ mắt cá chân kéo đến đầu gối a.

Khúc Dật Chi đương nhiên phát hiện.

Hắn ngẩng đầu nhìn xem thời gian, vừa mới 7 giờ, mà bây giờ đến 8 giờ phòng y tế mới mở cửa.

Đầu gối nàng có rõ ràng vết máu.

“Xin lỗi trên đùi em lúc này yêu cầu lập tức rửa sạch, cần thiết đem quần cởi, tôi giúp em, em đừng để ý.”

Hải Uyển Uyển nghe lý giải hắn muốn làm cái gì, mặt đỏ đến cổ.

Nhưng là thẹn thùng vô dụng, mạng nhỏ quan trọng, nàng chỉ có thể đỏ mặt gật gật đầu.

Khúc Dật Chi nghiêng đầu hít sâu một hơi: “Xin lỗi.” Liền hai tay nhấc áo nàng lên, ngón tay câu lấy lưng quần, chậm rãi kéo xuống.

Vì tránh cho đụng tới làn da Hải Uyển Uyển, hắn chỉ dùng hai tay chỉ câu lấy lưng quần đi xuống, cái ki cùng nàng phối hợp hô hấp quả nhiên vẫn là chính nhân quân tử.

Hải Uyển Uyển khóe miệng hạ xuống.

Chẳng qua.

Quần bó sát không hổ là quần bó sát.

Thời điểm mặc cũng tốn không ít công sức, huống chi hiện tại đang là loại tình huống này, một cái eo thẳng chân co lại tay lại không có lực , một cái tay thật cẩn thận không dám dùng sức, Hải Uyển Uyển xương hông vốn là to, nơi nào có thể lay xuống dưới.

“Thực xin lỗi, ta quần thật chặt.” Hải Uyển Uyển đôi mắt nhu nhu nhìn hắn, lẩm bẩm nói nhỏ.

Vành tai nàng đều đỏ, đáng thương lại bất lực.

——————
♥️✨

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top