Chương 10
Buổi tối Hải Uyển Uyển ngủ một giấc thật ngon, đem đồng hồ báo thức 6h sáng dậy, buổi sáng dậy rửa mặt xong, nàng chải kiểu tóc đuôi ngựa đơn giản trẻ trung, làn da láng bóng trắng hồng không cần trang điểm , tuy không cần phấn son nhưng vẫn lấp lánh căng tràn sức sống.
Tuổi mười tám vốn không có con gái xấu, càng đừng nói Hải Uyển Uyển vốn dĩ đã đẹp.
Hết thảy đều thực thuận lợi.
Khi nàng đến sân thể dục, trên sân thể dục linh tinh chỉ có vài người chạy bộ.
Các sinh viên đều thức đêm đến 00 giờ, buổi sáng ai mà nguyện ý dậy sớm chạy bộ.
Như vậy là tốt nhất, người càng ít càng không dễ dàng xấu hổ.
Kéo cờ còn có một đoạn thời gian là kết thúc, Hải Uyển Uyển không quên chính mình là tới chạy bộ thuận tiện ngẫu nhiên gặp được, xem nhẹ trên sân thể dục không ngừng phóng tới nhiều ánh mắt. Nhẹ nhàng chạy lên.
Nàng tính toán chạy không quá nhanh, chạy đổ mồ hôi đầm đìa cũng không ưu nhã lắm, hơi hơi ra mồ hôi mỏng là được.
6 giờ 40 phút, ban quốc kỳ đúng giờ xuất hiện, đạp bước chỉnh tề, đi về hướng đài kéo cờ.
Khúc Dật Chi là người tiên phong.
Hắn ăn mặc quân trang chỉnh tề, dẫn dắt đội hộ vệ quốc kỳ, cầm trong tay quốc kỳ hướng nàng đi tới.
Thực tốt, Hải Uyển Uyển ở thời điểm tiếng quốc ca vang lên chính xác đứng bên đài kéo cờ lên.
Tiếng quốc ca vang lên, Hải Uyển Uyển cùng người khác trên sân thể dục cùng nhau dừng lại bước chân.
Nhìn lên quốc kỳ, xem quốc kỳ từ từ bay lên.
Hải Uyển Uyển cùng quốc kỳ suy nghĩ tự hứa với lòng : " Mình lần sau nhất định sẽ nghiêm túc hát quốc ca, hôm nay cho phép mình ngắm Khúc Dật Chi."
Khúc Dật Chi khi kéo cờ, nhìn càng soái.
Lông mày đen dày lông mi dài tinh xảo, dáng người mạnh mẽ xuất chúng , phối hợp với quân trang càng thêm nổi bật bất phàm, ánh mắt nàng chỉ tập trung trên người Khúc Dật Chi, chung quanh hết thảy đều thành không khí.
Quốc ca kết thúc, người trên sân vận động bắt đầu tiếp tục chạy bộ, vị trí nàng đang đứng nhất định đội hộ vệ sẽ đi qua, chỉ cần nàng xuất phát chạy hơi chậm một chút, là có thể vừa vặn cùng bọn họ mặt đối mặt, cũng là tự nhiên chào hỏi một cái.
5 bước, 3 bước nàng đang muốn mở miệng, cả người lại đột nhiên mất đi trọng tâm, ngã về phía trước.
Nàng đột nhiên không kịp phòng ngừa, trước hai đầu gối chấm đất, xẹt qua đường băng phủ nhựa, chỗ đầu gối truyền đến một cổ cảm giác xé rách đau đớn.
"Tê......"
Không biết tốt hay xấu, dự đoán ngẫu nhiên gặp được không thực hiện được, giờ nàng còn trực tiếp ở trước mặt Khúc Dật Chi quỳ xuống.
Hải Uyển Uyển đau lòng.
Trên đùi càng đau.
Nàng kêu rên ra tiếng, nam sinh đụng vào nàng cũng bị dọa , hắn có lẽ là nghe xong quốc ca tình cảm mãnh liệt mênh mông, đang ở đà lao tới, tốc độ nhanh đến mức chưa kịp dừng lại liền xui xẻo đụng vào Hải Uyển Uyển.
Hắn phát hiện đụng vào người khi hắn đã lao ra ngoài tới 10 bước, đến khi thở hổn hển quay lại , phát hiện nữ sinh mình tông trúng đang bị ban quốc kỳ đi tới vây quanh, làm hắn muốn vào xem thử cũng không chen vào được.
Giờ phút này Hải Uyển Uyển còn quỳ trên mặt đất, đầu gối rất đau, nàng không dám dùng sức.
"Đồng học, cậu không sao chứ."
"Có thể đứng lên được không?"
" Bạn có cần giúp không?"
Nam sinh đứng đó mồm năm miệng mười, lại không một người nào tùy tiện đi đỡ nàng.
Nàng quá đẹp, đỡ nàng đều sợ bị khinh nhờn.
" Mọi người tại chỗ giải tán, mình đưa em ấy đi phòng y tế."
Giọng nam trầm thấp vang lên, trên lưng cùng đầu gối 2 cánh tay xuyên qua, Hải Uyển Uyển bị ôm lên giữa không trung.
Nàng kinh hô một tiếng, quán tính đem cánh tay ôm vào cổ người con trai, sau đó 2 cánh tay khẽ giật nhẹ giống như chạm vào điện.
Là Khúc Dật Chi, anh ấy đang bế mình.
Khúc Dật Chi không dừng lại nữa, vội vã xoay người đi về phía phòng y tế của trường.
"Lão đại, lúc này phòng y tế trường còn chưa mở cửa"
Khúc Dật Chi ngừng lại.
" Mọi người đi ăn cơm trước, mình đưa em ấy vào phòng nghỉ xử lý trước, tự sẽ đến sau "
Khúc Dật Chi là đội trưởng bọn họ, bọn họ đối với quyết định này tự nhiên không dám có dị nghị, sôi nổi giải tán.
Chỉ còn lại người gây hoạ ban nãy.
Nhìn đến gương mặt nữ sinh mình đụng phải, thở hốc vì kinh ngạc.
Chính mình gặp phải vận cứt chó, đụng phải lại là tiên nữ.
Vội vàng ngượng ngùng tiến lên dò hỏi, lại bị ném ánh mắt lạnh băng khuyên lui của nam nhân mặc quân trang, thậm chí lời nói cũng chưa nói ra miệng, liền xem nam nhân kia ôm cô gái nhỏ nhanh bước rời đi.
Phòng nghỉ ban Quốc kỳ ở bên cạnh sân thể dục, Khúc Dật Chi bước vài bước, thực mau liền đến phòng nghỉ.
Hải Uyển Uyển còn chưa kịp thưởng thức hương vị đọng lại trên người Khúc Dật Chi, đã bị hắn đem tới đặt xuống bàn dài trên phòng nghỉ.
"Nơi này không có giường, chân của em tình huống hiện tại chưa rõ, trước ngồi xuống nhìn xem." Hắn ở bên người nàng đứng yên: "Đầu gối đau không?"
"Đau!"
Hải Uyển Uyển thật sự đau.
"Vậy là tốt rồi. Nếu hiện tại có thể cảm giác được đau, bị thương hẳn là ở da thịt, không ở xương cốt. Em thử hơi chút cử động đầu gối, biên độ không cần quá lớn."
Hải Uyển Uyển khẽ giơ chân lên một chút, nàng liền tê một chút.
Khúc Dật Chi vội vàng nắm lấy cẳng chân nàng ngăn động tác lại: "Quá đau sao?"
Trên tay độ ấm tiếp xúc với quần hơi mỏng truyền tới trên đùi, mặt Hải Uyển Uyển nhất thời đỏ một mảnh, nàng nhỏ giọng nói: "Hẳn là không phải xương cốt, em hoạt động liền cảm thấy da thịt đầu gối đau."
Khúc Dật Chi hít một hơi dài: " Em chờ một lát, tôi lấy hòm thuốc giúp em sát trùng vết thương."
Dứt lời xoay người rời đi.
Khi bàn tay rời đi, Hải Uyển Uyển cảm thấy không khí giống như đều thấp xuống mấy độ, nhưng mà công nhận tay anh ấy thật ấm a.
--
Kể một lần câu dẫn cr thành công đi 😉
♥️✨♥️
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top