.

Lên đại học không có người bạn nào thật sự quan tâm t. Dù chúng t chơi cùng nhau rất vui vẻ, t cũng sẵn sàng kể họ nghe về cái stress của t nhưng họ chỉ qua loa. Đặc biệt là người ta ngỡ bạn thân, người kể cho t nghe mọi bí mật và cũng biết mọi thứ của t nhưng khi nghe t nói về insomnia trong lúc t stress cực độ bạn ấy lại không tin t có bệnh mà cho rằng t nghĩ nhiều quá. Đến nay xảy ra điềi khiến t như rơi xuống vực sâu, t đã phát tín hiệu nhưng bạn ấy rep icon ":)" rồi rec một giải pháp mà ai cũng biết. Khác hẳn với những người bạn thân cấp ba, họ sẽ cùng phẫn nộ điều t phẫn nộ, sẽ hiểu được nỗi buồn, sẽ an ủi t

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: