Chương 21: Tiểu hoàng tử ốm yếu chốn cung đình (3)

"Ha...Lấy ra đi...Hoàng huynh...Ức...Lấy ra đi... Tiểu Ổ khó chịu...." Đôi mắt thiếu niên ngây thơ thuần khiết, nhưng khuôn mặt lại nhiễm đầy hương vị dục tình, vừa ngây thơ vừa quyến rũ.

"Lấy ra ư?" Tân đế nheo mắt phượng, nhấn mạnh vào sâu bên trong hơn, khiến Dư Ổ bắn ra ngay lập tức , vô lực bám vào cánh tay to lớn của Phủ Triều Dục.

Cánh tay rắn chắc ôm lấy eo cậu, Phủ Triều Dục ngồi xuống trong suối nước nóng, để hai chân Dư Ổ dạng ra ngồi trên đùi anh, ngón tay hai người vẫn cắm vào trong lỗ nhỏ, nước suối ấm áp theo khe hở của ngón tay chảy đầy bên trong. Bởi vì tư thế ngồi khiến ngón tay càng thêm sâu, nước suối chảy vào cũng càng sâu hơn, khiến Dư Ổ có ảo giác như thể trực tràng trướng đến rách ra. Mái tóc dày dặn thấm ướt lưng cậu, đôi mắt hồ ly ướt dầm dề, mỹ diễm mị hoặc như mỹ nhân ngư hút tinh khí đàn ông, khiến dương vật tân đế căng trướng đến đau đớn.

"Tiểu Ổ không phải khó chịu sao? Hoàng huynh có biện pháp làm Tiểu Ổ thoải mái." Ngón tay Phủ Triều Dục liền khuấy đảo nước suối ấm áp trong tiểu huyệt đầy đặn, mãi tới khi thiếu niên nằm trong long khóc lóc đến không nói ra lời, mới đại phát từ bi chậm rãi rút ra. Nhưng ngón tay của Dư Ổ vẫn cắm trong tiểu huyệt, cậu không còn sức lực, giữ nguyên tư thế như vậy dựa vào trong lòng ngực người đàn ông, thở hổn hển đáng thương, mong tân đế buông tha cậu.

Dương vật thô to đặt trên miệng huyệt, theo ngón tay Dư Ổ mà chậm rãi mở rộng lỗ thịt đang mấp máy không ngừng. Ngay cả tiểu hoàng tử từ nhỏ đã được nuôi dưỡng trong thâm cung bảo hộ nghiêm ngặt cũng biết huynh đệ không nên làm như vậy, đôi mắt hồ ly ướt đẫm nước mắt lắc đầu với vị đế vương trẻ tuổi, lắc đầu: "Hoàng huynh, chúng ta như vậy là không đúng."

"Không đúng chỗ nào?" Bàn tay to lớn của Phủ Triều Dục nắm chặt eo nhỏ của Dư Ổ, đem dương vật đang gắng gượng từng tấc từng tấc đâm vào, tiểu huyệt ấm áp chật chội cắn nuốt dương vật anh, khiến gân xanh giữa trán anh nổi lên, muốn cứ thế mà hung hăng đâm vào thật mạnh. Nhưng Phủ Triểu Dục vẫn phải kìm nén mà chậm rãi dỗ dành đệ đệ đơn thuần của mình: "Chúng ta là cốt nhục chí thân, phụ hoàng đi rồi, chúng ta chính là người thân thiết nhất trên thế giới này."

Đôi mắt của thiếu niên ngập tràn mê mang, như thể đã tin vào lý do thoái thác này, lại có chút nghi hoặc, ướt dầm dề hỏi: "Nhưng...Vì sao hoàng huynh lại muốn dùng chỗ đi tiểu cắm vào trong người Tiểu Ổ...Tiểu Ổ rất khó chịu."

"Hoàng huynh là đế vương, trong thân thể có long khí, long khí có thể từ long căn tiến vào thân thể Tiểu Ổ, tẩm bổ cho Tiểu Ổ, làm Tiểu Ổ thoải mái hơn, hoàng huynh đây là đang giúp Tiểu Ổ." Tân đế nghiêm trang lừa gạt đệ đệ bé nhỏ, dương vật từng chút từng chút đâm sâu vào bên trong, khàn giọng thở dốc: "Ha...Bên trong tiểu Ổ thật chặt."

"Ưm...Hoàng huynh...Hoàng huynh lấy ra đi... lấy ra đi...đau quá...quá lớn...ức...Tiểu Ổ...Tiểu Ổ sắp bị long căn căng rách rồi...hức..hu...hu...hu..." Thiếu niên lắc đầu, vô lực giãy giụa rút ngón tay ra, làm long căn càng tiến vào sâu hơn, mắt phượng Phủ Triều Dục tràn ngập màu đỏ tươi dục vọng, dục vọng nhịn mười năm hoàn toàn biến thành thú tính, hung hăng đâm vào.

"A...." Dư Ổ co rút hậu huyệt, phun ra nuốt vào dương vật vừa thô vừa to, thân thể dâm đãng giãy giụa muốn trốn thoát, cặp mông tuyết đẫy đà vừa nâng lên không được bao nhiêu lại vô lực bị người đàn ông mạnh mẽ đè xuống, dương vật hung hăng thọc vào, nghiền nát thân thể dâm dục của cậu, làm cậu sướng tới nỗi muốn kêu lên thật lớn, nhưng cậu đang là một tiểu hoàng tử không rành thế sự, lại không có hệ thống giúp cậu giải quyết phiền toái nên cậu chỉ có thể cố gắng tuân theo hình tượng khóc thút thít giãy giụa, tiếng rên rỉ rách nát từ cổ họng cậu tràn ra làm vị đế vương trẻ tuổi đỏ mắt bóp chặt eo thiếu niên rồi mãnh liệt đâm vào rút ra.

"Ah...ah...Hoàng huynh...Hoàng huynh...ưm...Hoàng huynh mau rút ra...rút ra...hức...bụng Tiểu Ổ trướng quá...hức...hức...bụng...bụng...muốn vỡ...ức...Tiểu Ổ...Tiểu Ổ không chịu được long khí đế vương đâu...a...hoàng huynh đừng làm bụng Tiểu Ổ vỡ..." Thiếu niên ngây thơ lại không ngừng thốt ra những lời dâm đãng, khiến dục vọng tân đế càng thêm tăng vọt, bóp eo thiếu niên "bạch bạch" thúc mạnh hông lên.

Tiếng khóc thút thít của thiếu niên dần dần thay đổi, biến thành thanh âm dâm dục khó nhịn khi bị khai bao, vừa mềm mại vừa quyến rũ, trên mặt Phủ Triều Dục tràn đầy sung sướng thỏa mãn, từng cái từng cái chọc vào rồi lại rút ra: "Tiểu Ổ còn khó chịu sao?"

"A...ưm...ah...thật kỳ lạ...hoàng huynh...thật thoải... thoải mái... bụng Tiểu Ổ sắp bị đâm thủng rồi..." Ngón tay thon dài của thiếu niên ấn trên bụng nhỏ bằng phẳng, theo dương vật thô to đâm vào mà nâng lên một độ cong nhỏ, lại sợ hãi ấn xuống. Đôi mắt hồ ly đáng thương nhìn Phủ Triều Dục: "Ô...ô..ô...Hoàng huynh...a...ah...quá lớn...quá dài rồi...ô..ô..."

Phủ Triều Dục bị thiếu niên câu dẫn mất đi lí trí, anh bế hai chân Dư Ổ lên, đứng ở trong nước "bạch bạch bạch" mạnh mẽ đâm vào.

Đôi chân thon dài trắng như tuyết của thiếu niên kẹp lấy vòng eo rắn chắc của người đàn ông, ngón chân không nhịn được cuộn tròn lại, nước ôn tuyền mờ mịt đầy ánh nước, thân thể ngày thường đều suy nhược của thiếu niên giờ đây lại nhiễm đầy nhục dục, gương mặt ửng hồng, đôi mắt hồ ly câu lên thành độ cong nhỏ câu dẫn mê người, đôi môi thiên diễm(1) bị hàm răng khẽ cắn, nức nở giống như tiểu hồ ly rên rỉ.

Trước mắt thoáng qua ánh sáng trắng, Dư Ổ ôm lấy người đàn ông thét chói tai bắn ra, cả người mềm nhũn thành một bãi nước, mềm mại không xương dựa vào lòng ngực tân đế thở dốc, xấu hổ chôn mặt vào lòng ngực trần trụi của người đàn ông, "Ân a...Hoàng huynh...Tiểu Ổ tè dầm rồi...hức...ức...ô...ô."

"Đây không phải nước tiểu, đây là tinh dịch, đại biểu cho Tiểu Ổ của ta đã trưởng thành." Tân đế hôn lên khuôn mặt của thiếu niên, rồi lại si mê hôn lên cánh môi cậu: "Là hoàng huynh khai trai Tiểu Ổ, giúp Tiểu Ổ trưởng thành. Cho nên sau này Tiểu Ổ chỉ được để hoàng huynh thượng thôi, biết chưa?"

Đôi mắt Dư Ổ mê mang, ngây thơ dò hỏi huynh trưởng đang gian dâm mình: "Tiểu Ổ đã là người lớn rồi. Vì sao lại khai trai mới có thể trưởng thành chứ?" Cậu khó hiểu ôm lấy cổ tân đế, lắc mông co rút lỗ đít nuốt vào cặc bự: "Chỉ có long căn mới có thể khai trai sao? Sao ma ma không dạy tiểu Ổ...a...ưm...a...."

"Bởi vì ma ma không phải hoàng đế, không có long khí, đương nhiên sẽ không thể dạy Tiểu Ổ, nơi này..." Tân đế mạnh mẽ đâm vào, giọng khàn khàn nói: "Chỉ có hoàng huynh mới có thể đâm vào, chỉ có long căn mới có thể khiến Tiểu Ổ thoải mái, biết không?"

Dư Ổ ngây thơ mờ mịt: "Vì sao a?" Vừa hỏi cậu vừa rũ ngón tay thon dài xuống phía dưới, vuốt ve miệng huyệt đang ngậm dương vật thô to một tay không thể nắm giữ, bất mãn lẩm bẩm: "Vì sao nơi này của hoàng huynh so với Tiểu Ổ lớn hơn nhiều như vậy, sẽ làm Tiểu Ổ bị cắm hư."

Hành động dâm đãng của thiếu niên kích thích đến tân đế, anh rốt cuộc nhịn không được, vứt bỏ ý nghĩ thương tiếc đệ đệ nữa, Phủ Triều Dục đem người ấn lên thành ao ngọc rồi hung hăng đâm vào, bàn tay banh ra cặp mông thịt đẫy đà đĩnh kiều(2), dương vật mạnh mẽ đâm vào, miệng huyệt bị căng ra không còn một nếp uốn, tiếng da thịt "bạch bạch bạch" va chạm vang vọng khắp phòng tắm, anh thở hổn hển đánh mạnh vào cặp mông đầy đặn: "Không lớn...Thì sao có thể làm Tiểu Ổ dâm đãng thoải mái được."

"A...a...Hoàng huynh...a...ức...a...hoàng huynh... từ...từ bỏ...bụng Tiểu Ổ trướng quá...sâu quá rồi...a...a..." Dư Ổ xoắn mông vểnh muốn bò ra ngoài lại bị người đàn ông bóp eo kéo trở về hung hăng thúc vào trong.

Mà bên ngoài Tước Cung, đại tướng quân vừa mới hồi kinh lạnh mặt bước nhanh về phía bên này.

____________________________________

(1) Thiên diễm: vẻ đẹp tự nhiên, trời phú, rất xinh đẹp và quyến rũ.

(2) Đĩnh kiều: vừa thẳng vừa cong, ý chỉ cặp mông cao, tròn trịa, săn chắc và gợi cảm.

____________________________________

【Lời Biscuit muốn nói:】

Mấy chương này bà Nãi viết ít ghê =))))) Không biết mấy chương sau chị yêu có viết nhiều bù lại không? Kkkkkkkkkk

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top