Chương 2

Sáng hôm sau.

It khó nhọc mở mắt ra. Cậu cảm thấy nặng trĩu với cơn đau lan tỏa khắp cơ thể.

"Ôi..." It rên rỉ đau đớn. Cậu cảm thấy
đau ở lưng và ở mông. Day, người đã ra ngoài ban công để hút thuốc, quay lại ngay khi nghe thấy tiếng rên đau của It.

"Ồ, tốt. Tao đã nghĩ mày sắp chết chứ.” Day nói một cách mỉa mai khi quan sát trọng thái của It. Có vết máu và dấu vết của tinh dịch trên giường.

"Day... trái tim của mày đã được thỏa mãn chưa... hãy để tao... để tao đi." It nói một cách khó khăn. Cổ họng cậu cảm thấy khô khốc.

"Mày cho rằng tao sẽ dễ dàng buông tha mày như vậy sao?" Day nói với giọng điệu bình tĩnh.

"Vậy mày định làm gì với tao?" It có hét lên, nhưng giọng cậu nhỏ lại. It cảm thấy đau hơn khi vô tình di chuyển. Hai tay cậu vẫn bị trói chặt vào nhau.

"Tao sẽ làm điều đó với mày một lần nữa." Day nói.

"Mẹ kiếp, như vậy còn chưa đủ sao?" It buộc phải thốt ra một lời chửi thề. Day cười thật tươi trước khi bước đến ngồi cạnh It. Day kéo cậu, anh quay mặt It lại nhìn qua anh.

"Không đủ. Mày sẽ phải đáp ứng nhu cầu của tao cho đến khi tao hài lòng." Day nghiêm khắc nói.

"Không...tao... chịu thua." It trả lời, nhưng Day nở một nụ cười nhẹ.

"Nếu mày không đồng ý, clip này có thể sẽ được tung lên mạng và bán trên các kệ đĩa DVD. Tao đã ngồi chỉnh sửa đoạn này trong lúc mày đang ngủ rồi đấy." Day nói xong, lấy điều khiển và bật TV. Đôi mắt của It mở to.

Đó là một đoạn video Day quan hệ tình dục với cậu trên màn hình. Cậu nhìn thấy hình ảnh rõ ràng, và cũng có thể nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn. Mặt It tải đi ngay khi nhìn thấy video.

"Được, làm ơn đừng làm thế." It lập tức nói.

"Tại sao? Hình ảnh không rõ sao?" Day hỏi, vờ như không để ý.

"Không... không... Tao sẽ đồng ý với các điều kiện của mày, nhưng tao xin mày đừng cho ai xem clip này." It vội vàng nói.

Bây giờ, cậu cảm thấy như có nút thắt trong lồng ngực. It luôn sống cuộc sống của mình như một người đứng đầu. Nếu ai xem đoạn clip này mà anh hiện tại đang là người đứng đầu, thì sẽ rất nhục nhã. Bạn bè của cậu sẽ chế giễu cậu. It không biết mình sẽ đối mặt với chúng như thế nào.

Day mỉm cười trước khi xoa tay lên mặt It, qua lại khiến cậu cảm thấy mình thật nhỏ bé.

"Tao sẽ nói một cách đơn giản. Chỉ cần tuân theo tao và tao sẽ không tải clip của mày lên bất cứ đâu." Day nói một cách chế giễu.

"Vậy tạo phải làm loại việc này trong bao lâu?" It khàn giọng hỏi.

"Cho đến khi tao hài lòng." Day thờ ở nói.

It cau mày ngay lập tức.

"Tao...tao muốn về nhà...mày có thể cho tao về nhà được không?...tao cũng có lớp phải học." It nói, vì cậu muốn ra khỏi đây, cậu lo lắng. Day khẽ nhướng mày.

"Tao sẽ không để mày quay trở lại." Day nói.

"Nhưng...tao có lớp." It cãi lại.

"Nghỉ ngơi một hoặc hai ngày cũng không sao cả." Day cười nói trước khi lại ngồi lên người It.

"Không... đừng" It kêu lên. Đó là tất cả những gì cậu có thể làm trước khi những âm thanh rên rỉ lặp đi lặp lại cho đến khi thời gian trôi qua. Day tạm nghỉ chưa đầy một tiếng rưỡi trước khi tiếp tục lặp đi lặp lại. Anh làm điều này cho đến khi It hầu như không thể phát ra âm thanh hoặc chống trà.

Tất cả sức mạnh của cậu đã biến mất. Cậu thường cố gắng chìm vào giấc ngủ vì kiệt sức, nhưng Day không cho It cơ hội để ngủ. It thừa nhận rằng Day rất tuyệt trên giường. Nước đi của anh ta thậm chí có thể tốt hơn của cậu. Mặc dù vậy, cậu vẫn không thế chấp nhận sự thật rằng cậu phải thỏa mãn sự thôi thúc của anh ta như thế này.

"Tối nay mày sẽ ngủ ở đây." Day nói sau khi bước ra khỏi phòng tắm. Bây giờ Day đã cởi trói cho it.

"Đợi đã nhưng..." It cố gắng phản đối.

"Hừ, còn sức đi bộ sao?" Day hỏi một cách bác bỏ.

It thừa nhận rằng cậu rất khó di chuyển vì nửa dưới của cậu vừa đau vừa bỏng.

"Tao...um...đói." It nói nhỏ vì cảm thấy bị đánh bại, nhưng cậu có thể làm gì đây? It không có gì ngoài nước từ sáng nay vì Day đã làm các hoạt động trên giường mà không dừng lại để ăn bất cứ thứ gì.

"Vậy mày đi tắm trước đi. Tạo sẽ gọi cơm cho mày. Đừng lo It, tao sẽ không để mày chết dễ dàng như vậy đâu." Day nói trước khi bước đến bế It lên.

"Mày định làm gì?" It lập tức hỏi nhưng không cưỡng lại được.

"Để tao đưa mày vào phòng tắm được không? Hay mày không muốn tao giặt vết bẩn trên ga trải giường?" Day nói với giọng gay gắt.

"Tao muốn tắm, nhưng tao không có quần áo để thay." cậu nói.

"Đi tắm trước đi. Đừng nghĩ rằng tao sẽ tắm cho mày. Tao chỉ định đưa mày vào phòng tắm. Đó sẽ là điều may mắn với mày rồi." Day tự mãn nói.

Bản thân It không muốn Day tắm cho cậu, nhưng cậu sẽ không phản đối vì cậu không muốn Day làm tổn thương cậu một lần nữa.

Day bế It lên và đặt cậu ta vào bồn tắm trước khi bật nước nóng.

"Đây là tất cả những gì tao đang làm. Hãy gọi cho tao khi mày xong." Day nói trước khi bước ra khỏi phòng tắm. Ngay khi Day rời đi, It đã dựa đầu vào tường vì đau.

'Chết tiệt. Tại sao mình phải trải qua những thứ như thế này? Mình có nên để Gear lấy trộm video từ anh ta không? Nếu anh ta có những bản sao khác thì sao? Niềm tự hào của mình, mọi thứ sẽ không còn nữa' It lầm bầm trước khi im lặng. Cậu muốn khóc, nhưng cậu không thể. Cậu không muốn bất cứ ai biết về nó, kể cả người bạn thân nhất của cậu.

"Mình sẽ phải chấp nhận nghiệp chướng của mình. Day, thằng khốn". It ngồi một lúc trước khi bắt đầu tắm rửa. Khi đưa tay ra lau mông, It muốn hét lên vì đau. Hơn nữa cậu muốn xóa bỏ những gì đã xảy ra, nhưng cậu không thể làm thế.

"Mình sẽ đi đâu khi mình muốn chết đây? Mẹ kiếp, khó quá."

It chỉ có thể phàn nàn sau lưng Day và ngồi trong bồn tắm.

"Mày định ngồi lầm bầm à, It?" Giọng Day vang lên khiến It giật mình giật mình quay lại nhìn.

"Ý mày là gì?" cậu hỏi ngược lại.

"Mày ngồi trong nước nửa giờ rồi, tạo phát hiện mày không gọi tạo, vậy nên tạo liên tôi xem một chút, mày muốn ụp xuống nước tự sát sao?" Day thấp giọng nói.

"Nếu có thể, tao muốn mày chết đuối," It sốt ruột nói. Day nhe răng cười.

"Vậy để tạo giúp mày. Nói cho tao biết, cảm giác bị giữ dưới nước như thế nào?"

Dứt lời, Day liền tùm lấy đầu It dìm xuống nước.

It cựa quậy, nhưng mỗi lần giãy giụa, toàn thân cậu lại đau nhức. Câu đã cố gắng sống sót. Trong lòng cậu lo sợ mình sẽ chết, nhưng rồi Day kéo It lên
khỏi mặt nước.

Khụ khụ khụ...

"Chỉ một..." It sặc nước, nhanh chóng hít thở không khí vào phối. Cậu quay sang nhìn Day với đôi mắt mở to.

"Muốn giết tao thì phải cố lên, nếu thất bại thì người chết chính là mày đấy It... cút ngay. Mày làm cái đéo gì mà cứ ngồi đó thế hả?" Day nói gay gắt trước khi kéo It lên khỏi mặt nước

It nghiến răng chịu đau nhưng không dám nói gì dù biết rằng Day đáng sợ hơn cậu tường. It bắt đầu nghĩ rằng nếu biết Night có một người anh

trai như Day, cậu ta sẽ không dám để Gear làm bất cứ điều gì trong đêm đó.

Khi It được đưa ra khỏi phòng tắm, xâu vẫn không mảnh vải che thân. Day ném khăn tắm cho It. It đứng dậy với đôi chân run lầy bầy, vội lấy chiếc khăn tắm để lau khô người. It nhìn vào giường và thấy rằng bộ ga giường đã được thay. Trên giường có một bộ quần áo để thay.

It liền cần khăn che người.

"Đây là quần áo của mày. Cơm ở trên bàn đằng kia." Day nói với giọng bình tĩnh. It nhìn qua chiếc bàn ngoài ban công và thấy một đĩa thức ăn.

"Còn đồ ăn của mày thì sao?" cậu hỏi khi thấy có một đĩa thức ăn.

"Tao đi đón em trai về, mày ngủ ở chỗ này đi, cũng đừng nghĩ đến chạy thoát, nếu như sáng mai tao trở về mà không thấy mày ở chỗ này, như vậy... " Day uy hiếp.

"Tao biết." It trả lời ngay lập tức.

"Còn điện thoại của mày, tao sẽ không giữ. Muốn gọi ai giúp thì tùy mày, nhưng nhớ hậu quả trước đi." Day kết luận trước khi ra khỏi phòng.

It nghe thấy tiếng cửa đóng mở bên ngoài. Bóng người bước tới ngồi trên chiếc giường rộng.

"Ôi...đau quá." It kêu lên khi ngồi dậy trên giường. Cậu thở dài và nhìn xuống điện thoại. Cậu muốn ra khỏi đó, nhưng cậu sợ rằng Day sẽ làm gì đó. Những gì đã nói lúc trước là đủ để làm
cho cậu sợ hãi.

Còn nhà cậu thì không cần gọi điện báo cho ai. Không ai có thể nghi ngờ điều gì vì It hiếm khi về nhà. Cậu ngồi xuống suy nghĩ một lúc rồi quyết định mặc quần áo và ngồi xuống ăn.

Sau khi ăn xong, cậu trở lại giường. Cậu cố ngủ nhưng trong tâm trí cậu, cậu không biết Day sẽ buộc cậu phải trở thành người khuây khỏa cho anh ta trong bao lâu nữa. It chưa bao giờ coi mình là một người vợ, cậu buồn bã.    Cậu cảm thấy như mình đang đánh mất phẩm giá của mình. Không ai có thể biết về điều này.

Sáng hôm sau...

Sau khi suy nghĩ về tình hình, It ngủ thiếp đi vì kiệt sức cho đến sáng hôm sau. Trong lúc ngủ, cậu cảm thấy như có gì đó rúc vào cổ mình. Điều này
khiến It giật mình, khiến cậu giật mình tỉnh giấc.

"Cái quái gì đang xảy ra với mày vậy?" Giọng Day vang lên.

"Mày về khi nào?" It hỏi.

Day bây giờ đang đứng trên It.

"Chờ một chút." Day trả lời và anh tiếp tục cố vùi mình vào hõm cổ It, nhưng It đã đưa một tay lên che mình. Day dừng lại và nhìn It với đôi mắt không dời.

"Ừm... Hôm qua tao không học bài. Hôm nay tao muốn hỏi..." It muốn hỏi cậu có thể học đại học không, nhưng Day đã giật lấy điện thoại của It và gọi cho một số trước khi cậu nói hết câu.
"Hãy nói với bạn của mày rằng mày bị ốm." Day nói với vẻ mặt bình tĩnh.

It khó khăn nuốt nước bọt, trước khi nhấc điện thoại lên để xem Day đã gọi cho ai. Sau đó, cậu áp điện thoại lên tai với Day vẫn ở trên người cậu.

"À, ừm...Four...tao đây." It nói khi bạn của cậu trả lời cuộc gọi.

"Tao cảm thấy không được khỏe. Nói với giảng viên hộ tao...ừm... ghi bài cho tao nữa... cảm ơn."It nói trước khi cúp máy.

Day cướp điện thoại từ tay cậu trước khi ném nó sang một bên.

"Rất tốt." Day nói.

"Ừm...Tao muốn đi tắm, lại đói bụng nữa." It nói, cố thoát ra khỏi tình cảnh hiện tại và khiến Day khẽ mỉm cười.
It không thích Day cười như vậy vì có vẻ như It đang gặp bất lợi.

"Được, tao tắm cho mày." Nói xong, Day lập tức kéo It về phía phòng tắm.

"Ồ... à... Mày không cần làm đâu, tao có thể tự tắm được, Day." It nói, nhưng đã quá muộn.

Day thực hiện hai hiệp với It trong phòng tắm trước khi đưa cậu lên giường thực hiện thêm 3 hiệpnữa bằng chút sức lực cuối cùng của It. Bây giờ It đang nằm úp mặt xuống gối, tấm chăn phủ lên cơ thể trần truồng của cậu. Cậu quay đầu nhìn Day, người đang ngồi cạnh cậu hút thuốc trong khi trông có vẻ mệt mỏi.

"Mày đang nhìn cái quái gì vậy?" Day hỏi, biết It đã nhìn anh từ lâu.

"Ngày mai tao có thể đến lớp được không?" cậu hỏi.

"Ừ." Day trả lời.

"Được. Vậy thì, hôm nay tao sẽ về nhà." It vui vẻ nói. Day quay sang nhìn It.

"Ai bảo mày có thể trở về?" Day hỏi.

"Mày nói với tao có thể đi học vào ngày mai mà. Nếu tao không quay lại, tao sẽ mặc quần áo gì đến lớp?"cậu hỏi.

"Còn quần áo cũ của mày thì sao? Tao đã mang chúng đến tiệm giặt rồi. Hãy mặc chúng vào ngày mai và tối mai tao sẽ đưa mày trở lại nhà của mày để lấy quần áo." Day nói.

"Ừm, mày định để tao ở lại đây sao?" cậu hỏi lại.

"Đúng." Day trả lời ngắn gọn.

"Mày không cần phải bào chữa cho việc mày vắng mặt. Tao biết việc mày vắng nhà là điều bình thường. Mày không thường về nhà để ngủ." Day
thực sự biết rất nhiều về It.

Reng .... reng...

It chưa kịp trả lời thì điện thoại của Day đổ chuông. Bóng người cao lớn nhấc điện thoại lên để xem ai đang gọi trước khi trả lời.

"Có chuyện gì vậy Fu?" Day nói sau khi dừng lại một chút. It chỉ có thể nằm xuống và lắng nghe.

"Ý mày là gì...? Tao sẽ tự lo liệu. Cảm ơn mày rất nhiều. Gọi lại sớm nhé.  Tạm biệt." Day nói với giọng cứng nhắc trước khi quay mặt về phía It. Cơ thể cậu có thể cảm nhận được ánh mắt hung dữ của Day đang nhìn chằm chằm vào mình.

"Ừm... Chuyện gì vậy?" It hỏi.

"Bây giờ mày phải gọi cho bạn của bạn là Gear." Day nói với giọng trầm.

"Tại sao ... tại sao tao lại gọi nó?" It lắp bắp hỏi.

"Bạn của mày đang làm phiền em trai tao. Mày phải gọi điện và cố gắng đuổi nó đi ngay. Nếu không, người bị tổn thương chính là mày." Day kiên quyết nói.

It ngay lập tức lấy điện thoại của mình và quay số của Gear.

[ Có chuyện gì vậy It?] Gear trả lời điện thoại.

" Ừm... Gear. Tao không nhớ là trong bài tập nhóm tao gửi cho giảng viên, tao có ghi tên mình vào đó không. Mày có thể đi tìm giúp tao không?" It không biết nói gì hơn để cố gắng kéo bạn mình ra khỏi Night.

Day vẫn nhìn chằm chằm vào It.

[Tao sẽ gọi cho Nut để kiểm tra. Tại sao phải là tao?] Gear nói.

"Mày là thành viên nhóm, và tao là trưởng của nhóm. Hơn nữa, giảng viên rất quý mày." It nói.

[ Chết tiệt...ối. Tốt thôi, tao sẽ đi gặp giảng viên giúp mày.] Gear nói trước khi kết thúc cuộc gọi.

It đặt điện thoại xuống: "Gear sẽ đi kiểm tra báo cáo cho tao. Nó không làm phiền em trai của mày nữa rồi."
"Rất tốt." Day nói ngắn gọn.

"Đứng dậy mặc quần áo đi, vừa rồi tao đã gọi cơm, tao không muốn mày chết trong căn hộ của tao." Day nói. It từ từ đứng dậy khỏi giường đi thẳng vào phòng tắm với ánh mắt của Day đang dửng dưng nhìn cậu.

Một lúc sau, It bước ra với bộ quần áo mà Day đã chuẩn bị cho cậu. Đúng lúc Day bưng khay thức ăn ra.

Bóng người cao lớn lấy thức ăn đặt lên chiếc bàn ngoài ban công. It đi theo vì đang rất đói.

"Ngồi xuống. Tại sao mày lại đứng trên tao? Tôi lớn tuổi hơn mày đấy." Day nói lại. It vội vàng ngồi xuống. Khi thấy Day đã bắt đầu ăn, It bắt đầu ăn nhanh.

"Mày định quay lại ngủ với em trai mình à?" cậu hỏi, thấy rằng đã muộn.

“Tao đi ngủ đây.” Day nói. Trái tim của It đang đập thình thịch vì cậu nghĩ rằng cậu sẽ lại bị Day cưỡng ép vào tối nay. Cậu đã đúng. Đó chính xác là những gì đã xảy ra. It chưa kịp chợp mắt, họ đã làm chuyện đó đến gần sáng, cho đến khi It thiếp đi vì kiệt sức.

"Day, dậy đi."  It cố đánh thức Day, người đang ôm cậu. It đã bắt đầu quen với việc được Day ôm như thế này.

"Tại sao mày lại cố đánh thức tôi dậy!!?" Day nói với It bằng một giọng gay gắt.

"Ồ, mày nói mày sẽ cho tao đi học mà." It trả lời, nhìn đồng hồ trên tường.

"Đã muộn thế này rồi mà mày vẫn đi à?" Day hỏi.

"Tao vẫn còn thời gian để đến lớp học buổi chiều. Hãy để tao đi. Tao không muốn nghỉ học." cậu nói một cách van nài. Day sốt ruột nhìn It trước khi ngồi dậy.

"Được rồi, đi tắm đi. Quần áo của mày ở trong tủ. Tao sẽ cho mày quá giang. Tao cũng có một số việc vặt phải đi làm." Day nói. It ngay lập tức nhảy ra
khỏi giường để đi tắm. Chẳng mấy chốc, cả hai đã sẵn sàng. Day chở It đến trường đại học bằng ô tô riêng của anh.

"Mày đang gọi ai vậy?" Day khô khan hỏi khi thấy It quay số.

"Đang là giờ ăn trưa rồi. Tao muốn biết bạn tao ở đâu." It nói. Day không nói gì. Sau đó, It hoàn thành việc bấm số trước khi nhấn nút gọi.

"Gear, mày định ăn ở đâu?" It hỏi.

"Ồ, tao đang đi học... Tao khá hơn rồi." It trả lời câu hỏi của bạn mình.

"Nhà hàng Khao Na Mon? Ừm, được rồi, gặp lại sau." cậu nói rồi cúp máy.

“Vậy, mày muốn tao đưa mày đi đâu?” Day hỏi.

"Ừm...Nhà hàng Khao Na Mor." It trả lời ngắn gọn. Khi đến gần nhà hàng, It bảo Day đỗ xe.

"Buổi tối tao sẽ đến đón mày, mày cũng đừng nghĩ chạy trốn, mày mà nhìn thấy bạn mày nói chuyện với em trai tao, nhất định phải ngăn cản. Nếu vì bạn của mày mà xảy ra chuyện gì với em trai tao, dù chỉ là một chút, tao sẽ giải quyết với mày trước. À, và một điều nữa. Đừng nói với em trai tao về
bất cứ điều gì." Day đe dọa nhưng It im lặng trước khi mở cửa xe.

Cậu đợi cho đến khi Day lái xe đi trước khi đi bộ về phía nhà hàng để gặp Gear. Ngay khi vừa bước vào, It sững người khi nhìn thấy Night đang ngồi cạnh Gear, cùng với nhóm bạn của cậu và Night.

"Này, trông mày như cái xác biết đi ấy. Mày ốm nặng à?" Four nói khi nhìn thấy It. Khuôn mặt của It tái nhợt rõ rệt.

"Cái gì? Tại sao...?" It muốn hỏi nhưng không nói nên lời.

"Mày không cần phải hỏi bất cứ điều gì. Tao và Night đang hẹn hò. Nó đã trở lại như cũ." Gear nói, khiến It tái nhợt hơn trước. Day có biết chuyệnnày không?

"Mày đến đây bằng cách nào?" Giọng của Night vang lên hỏi.

It quay lại nhìn cậu và nghĩ: 'Night có nhìn thấy xe của Day không'

"Tại sao em lại hỏi, Night?" Gear quay sang hỏi.

"Em chỉ tò mò thôi." Night nói.

"Night, em là người của anh chứ không phải mẹ anh." Gear tức giận nói, khiến It nghĩ về những lời của Day.

"Ờ... Gear, đừng cãi lại người yêu của mày nữa. Hãy nói chuyện với em ấy một cách tử tế đi. Ồ...Tao đến bằng taxi. Tại sao mày lại hỏi vậy, Night?" It vội vàng nói để chấn chỉnh tình hình và khiến họ bình tĩnh lại, nhớ lại những gì Day đã nói.

"Không có lý do. Tao chỉ tò mò thôi." Night trả lời, và không ai hỏi về điều đó nữa. It sau đó đến ngồi cạnh Four, người đã để lại một chiếc ghế cho cậu ngồi. It im lặng, Gus và Four đang tranh cãi với một số người bạn của Night.

It ăn trong im lặng và nghe Gus xin đổi chỗ. Ngồi được một lúc, Paint làm rơi thìa cơm lên áo Night nên Night nhờ Gear đuổi Paint đi. It hơi choáng vì không nghĩ Night lại ra nông nỗi này.

Khi Gear đuổi cô gái đi, mọi người ngồi xuống và ăn. It tự hỏi bản thân “Tại sao Gear lại sẵn sàng phục tùng Night như vậy?”

"It, sao hôm nay mày im lặng thế?", Four hỏi khiến It hơi giật nảy mình.

"Ừm... Tao đang hồi phục sau cơn sốt nên cảm thấy hơi mệt." It nói.

"Vậy làm thế nào mày đến được đây? Mày đã lái xe à?" Gear hỏi.

"À, tao bắt taxi." It đáp, nhưng thầm nghĩ trong lòng chắc bạn bè nghi ngờ lắm vì họ đều biết It không thích đi taxi.

"Vậy thì tối nay tao sẽ đưa mày về." Four nói, nhắc It về những gì Day đã nói về việc đón cậu.

"Tao sẽ tự về nhà." cậu vội vàng nói.

"Mày có chắc không?" Gear hỏi.

"Chà, không cần phải bận tâm đâu." cậu nói với vẻ mặt bình tĩnh trước khi tránh giao tiếp bằng mắt với Night, người đang nhìn chằm chằm vào cậu.

Reng ...reng ...

It không có thời gian để nói thêm bất cứ điều gì trước khi điện thoại của Night đổ chuông, khiến Gear quay lại nhìn. It lén ăn rồi tiếp tục ăn mà không nói gì. It thấy bạn mình lấy điện thoại của Night và nhìn xem ai đang gọi.
"Ai đang gọi? Day là ai?" Gear nhẹ nhàng hỏi. It đang xúc một thìa cơm lập tức mất kiểm soát tay và làm rơi thức ăn.

Lạch cạch!

Một số người quay sang nhìn It, hơi khó hiểu. It cười gượng trước khi ngồi nghe Night nói chuyện với anh trai mình. Khi nghe những gì Night nói với Day, It mất cảm giác ngon miệng.

"Không, em nhìn thấy một chiếc ô tô tương tự như của anh lái qua nhà hàng Khao Na Mon, vì vậy em muốn biết liệu P'Day có ở nhà hàng hay không." Night nói vì cậu nhìn thấy chiếc xe của Day ở gần đó. Night trò chuyện với anh trai một lúc rồi cúp máy. Gus hỏi Night về cuộc gọi của Day, đột nhiên...

Reng... Reng...

Điện thoại của It bắt đầu đổ chuông...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #ngon